Vương Khả trợn mắt nói.
Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn về phía Tây Môn Tĩnh, giống như là đang rất giận Tây Môn Tĩnh.
Tây Môn Tĩnh quay đầu nhìn Vương Khả.
- Vương Khả, trước khi xuất gia đúng là ta có mang theo đại vận.
Nhưng sau khi xuất gia thì không còn thế nữa!
- Cái rắm! Ngươi không phải là Tây Môn Tĩnh, nhất định ngươi bị biến hóa chỉ thuật, trở thành Tây Môn Tĩnh, giả mạo hắn! Mau giao Tây Môn Tĩnh thật ra đây!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ta là Tây Môn Tĩnh!
Tây Môn Tĩnh cau mày nói.
- Vậy ngươi chứng minh ngươi là Tây Môn Tĩnh đi? Ngươi đưa ra chứng cứ đi!
Vương Khả trợn mắt nói.
Tây Môn Tĩnh sững sờ, còn phải chứng minh ta là ta nữa sao?
- Kiếm đạo của ta, có thể chứng minh!
Tây Môn Tĩnh tự tin nói.
- Kiếm đạo? Trên thiên hạ này ai cũng có thể giả mạo! Cái này không tính!
Vương Khả lắc đầu.
- Dung mạo của ta chính là Tây Môn Tĩnh!
Tây Môn Tĩnh trợn mắt nói.
- Bát Cửu Huyền Công của Trương Chính Đạo cũng có thể biến hóa dung mạo. Tào Hùng cũng có mặt nạ da người có thể biến ảo dung mạo, cái này sao có thể lấy làm chứng cớ?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ta nói rồi, ngươi có vấn đề gì thì cứ hỏi đi!
Tây Môn Tĩnh trợn mắt nói.
- Hỏi cái gì? Ngươi muốn ta nhanh chóng hỏi ngươi để ngươi ăn gian gì à? Hơn nữa, Tây Môn Tĩnh bị các ngươi bắt đi, các ngươi muốn thẩm vấn là có thể biết được hết, điều này thì chứng minh được cái gì? Tây Môn Tĩnh là tên quạ đen, ngươi không có đặc điểm đấy, ngươi còn không biết xấu hổ tự nhận mình là Tây Môn Tĩnh?
Vương Khả nói.
Tây Môn Tĩnh.
=Ì Con mẹ nó, ta không chứng minh được mình là mình sao?
- Ta không cần biết ngươi là ai, cũng không muốn biết ngươi muốn làm gì. Hôm nay ta chỉ muốn tìm được Tây Môn Tĩnh. Vừa rồi Viên Diệu La Hán nói muốn ta nói chuyện với Tây Môn Tĩnh, Tây Môn Tĩnh chắc chắn muốn xuất gia làm hòa thượng thì ta cũng không ngăn cản. Nhưng ngươi đi tìm một Tây Môn Tĩnh giả tới gặp ta thì không được! Ta đã nói rõ ràng phải trái với các ngươi rồi, các ngươi đừng có mà không nói lý!
Vương Khả trợn mắt nói.
Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, ai không nói lý? Đây chẳng phải là Tây Môn Tĩnh sao?
- Vương Khả, ta là Tây Môn Tĩnh, ngươi dựa vào cái gì nói ta không phải là Tây Môn Tĩnh?
Tây Môn Tĩnh nói.
- Tây Môn Tĩnh miệng quạ đen, ngươi muốn làm hòa thượng ở La Hán Điện, có bản lĩnh thì nguyền rủa người trong La Hán Điện xem. Nếu lời nói nguyền rủa của ngươi có linh nghiệm thì ta sẽ tin tưởng ngươi!
Vương Khả nói.
Tây Môn Tĩnh.
= ưa Con mẹ nó, đây là cái logic gì vậy?
- Sư tôn, Vương Khả này cố ý hung hăng càn quấy. Thực ra hắn sớm đã biết đây chính là Tây Môn Tĩnh!
Tào Hùng bỗng nhiên mở miệng.
- Tào Hùng, con mẹ nhà ngươi, ai bảo ngươi là ta biết hắn là Tây Môn Tĩnh? Ngươi cảm giác thế à?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Hừ, kẻ mù cũng nhìn ra được hắn là Tây Môn Tĩnh. Tây Môn Tĩnh quy y cửa phật, ngươi lại ở đây càn quấy!
Tào Hùng nói.
- Vương Khả, ta đồng ý với ngươi để ngươi hỏi Tây Môn Tĩnh, ngươi lại càn quấy gì nữa?
Viên Diệu La Hán lạnh lùng nói.
- Ta không có hung hăng càn quấy, Tây Môn Tĩnh nếu thực sự muốn xuất gia ta cũng không làm khó hắn. Nhưng cha hắn đã giao hắn cho ta, ta phải cho cha hắn một lí do cuối cùng chứ?
Ngươi tìm một tên giả mạo đến đây lừa ta, đây là sỉ nhục trí thông minh của ta! Ta còn muốn thỉnh giáo Viên Diệu La Hán, ngươi đáp ứng nhanh mong muốn của ta như vậy, vì sao thế? Dẫn Tây Môn Tĩnh thật ra đây gặp ta!
Vương Khả nói.
- Hắn chính là Tây Môn Tĩnh!
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
- Hắn? Nực cười, hắn là tên giả mạo!
Vương Khả tự tin nói.
Viên Diệu La Hán trầm mặc hồi lâu. Hôm nay bị gì thế này? Tây Môn Tĩnh thật mà ngươi không tin?
- Vương Khả, nếu thực sự ngươi không tin thì quên đi! Lập tức rời khỏi đây! Đừng càn quấy nữa, nếu không đừng trách ta không nể mặt!
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
Viên Diệu La Hán muốn đuổi người, Cung Vi sốt ruột. Tên Vương Khả ngày bị bệnh tâm thần à, tự dưng nói hắn là giả làm gì?
- Chẳng lẽ ta hiểu lầm?
Vương Khả cau mày nói.
- Hả?
Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Viên Diệu La Hán kiên quyết như thế, xem ra ta phải nhìn nhận lại. Để ta kiểm tra một chút!
Vương Khả nói ra.
- HừI Viên Diệu La Hán hừ lạnh một tiếng.
Mà Vương Khả cũng chậm rãi bay đến trước mặt Tây Môn Tĩnh.
- Vương Khả, sao ngươi vẫn muốn kiểm tra ta?
Tây Môn Tĩnh lạnh lùng nói.
- Nâng tay lên, ta sẽ dùng nguyên thần của ta ngửi một chút!
Vương Khả trầm giọng nói.
Vừa nói, Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tây Môn Tĩnh.
Tất cả mọi người đều trừng mắt mờ mịt. Nguyên thần của Vương Khả đúng là giống như trong lời đồn, không thể giải thích được.
- Ngửi mùi của ta? Tới đi!
Tây Môn Tĩnh tự tin nói.
Viên Diệu La Hán cũng tràn đầy tự tin.
Cũng vào thời khắc này, Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả bỗng nhiên hé miệng.
- AI Một ngụm, Đại Nhật Nguyên Thần đã nuốt Tây Môn Tĩnh vào trong.
- Cái gì?
Tây Môn Tĩnh cả kinh kêu lên.
- Ẩm ầm!
Tây Môn Tĩnh tức giận oanh kích bên trọng Đại Nhật Nguyên Thần. Đại Nhật Nguyên Thần bị xung kích nên rung lắc kịch liệt, nhưng vẫn kiên trì giữ hắn trong miệng.
- Vương Khả, ngươi làm gì vậy?
Viên Diệu La Hán cả kinh lêu lên.
- Các ngươi không được tới đây, nếu không ta sẽ lập tức giết hắn!
Vương Khả lập tức lấy ra một chuôi Hỏa Kiếm.
- Uỳnh!
Hỏa kiếm bốc lên ngọn lửa mạnh mẽ, chính là gia chủ lệnh của Vương gia Dạ Xoa, chuôi kiếm này vẫn chưa được ngâm vào nước lạnh.
- Vương Khả, vừa rồi ngươi hung hăng càn quấy là để chúng ta buông lỏng cảnh giác?
Viên Diệu La Hán biến sắc.
- Vương Khả, ngay từ đầu ngươi đã biết hắn là Tây Môn Tĩnh?
Ngươi đang diễn trò sao?
Tào Hùng kinh ngạc kêu lên.
- Vương Khả, Vương Khả ngươi làm gì vậy?
Cung Vi trợn mắt nói.
- Ý thức của Tây Môn Tĩnh bị áp chế, đang chiếm cứ thân thể của hắn, chắc là ý thức của vòng Luân Hồi? Vòng Luân Hồi là mẫu thân của Tây Môn Tĩnh để lại cho hắn. Nó ở trên thân Tây Môn Tĩnh lâu rồi, chỉ là Tây Môn Tĩnh đến Võ Thần cảnh mới xuất hiện mà thôi.