- Vừa rồi Luân Hồi Bàn nói với ta ta mới biết, Luân Hồi Bàn trong cơ thể ta chỉ là một cỗ ý thức!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Là sao?
Vương Khả không hiểu.
- Một ngàn năm trước, Long tộc bởi vì nhúng tay vào Chính Ma chi chiến dẫn đến Ma đạo phẫn nộ. Khi đó Long Đế đại thọ, Long tộc đều đến, thêm vạn yêu chúc mừng, đúng vào lúc đó thiên hạ đệ nhất tà ma tới vây công, đến tận khi Long Cung hủy diệt, Long tộc diệt tộc, chỉ có số ít Long tộc ở bên ngoài sống sót, Long tộc tuy rằng bị diệt nhưng oán khí ngập trời, ghi hận trong lòng với Nhân tộc, oán khí hóa rồng không ngừng, tấn công Nhân tộc ở Thần Châu, bất kể là Chính Ma đều phải ăn phải giết, chúng nó hận Nhân tộc, muốn trả thù bằng mọi giá!
Tây Môn Tĩnh nói. Vương Khả giương mắt nói:
- Chuyện này ta biết ròi, trên đường tới đây bọn Cung Vi đã nói với ta mà?
Tây Môn Tĩnh nói:
- Sau đó Phật môn phái hai đại cường giả tới trấn áp chính là Viên Diệu La Hán và Cung Sơn Hải, sau này Cung Sơn Hải sáng lập Luân Hồi hoàng triều làm một nhánh thế lực cho Phật giáo ở đây.
Còn Viên Diệu La Hán thì lấy Luân Hồi Bàn, đem toàn bộ oán khí oán linh Long Cung trấn áp ở đây! Đồng thời lập La Hán tháp.
Vương Khả tò mò:
- Viên Diệu La Hán dùng Luân Hồi Bàn trấn áp oán khí Long Cung?
Tây Môn Tĩnh nói:
- Đúng vậy, Luân Hồi Bàn là một Phật bảo, giống như Đại La Kim Bát, nó có ý thức khí linh của mình, năm đó oán linh chỉ khí của Long Cung quá lớn, nếu Luân Hồi Bàn trả đại giá gần như hủy diệt thì có thể đồng quy vu tận với oán khí Long Cung. Nhưng Viên Diệu La Hán suy xét đến năm đó Long tộc là vì giúp đỡ chúng sinh Chính đạo mới bị tàn sát sạch sẽ, là chúng sinh Chính đạo thiếu Long tộc. Vì vậy cũng không vội tiêu diệt nó mà là muốn từ từ siêu độ cho bọn hắn, hi vọng bọn hắn được siêu độ có thể đầu thai chuyển thế, để bù đắp lòng áy náy của chúng sinh Chính đạo đối với chúng nó.
~- Vì thế khi đó bản thể và khí linh của Luân Hồi Bàn phân tách, bản thể trấn áp oán linh Long Cung, ý thức khí linh thì lại nhập vào trong người của nương ta.
Vương Khả sửng sốt:
- Để làm gì? Bản thể, khí linh tại sao phải tách ra? Như thế không phải có bệnh sao?
Tây Môn Tĩnh nói:
- Không, là oán niệm của oán linh Long Cung quá khủng bố, Luân Hồi Bàn và oán linh oán niệm tiếp túc trực tiếp, bọn hắn lo lắng nếu cứ tiếp tục như thế, ý thức khí linh của Luân Hồi Bàn sẽ bị oán niệm ma hóa, cho nên mới tách ra, như vậy ý thức khí linh sẽ không bị oán niệm ma hóa!
Vương Khả cau mày:
- Như thế thì lại thế nào?
Vương Khả nói:
- Khí linh cần vật dẫn, lúc đó nương ta được chọn làm Thánh nữ, trở thành vật dẫn của Luân Hồi Bàn, tu hành ở chỗ này. Năm đó nương ta ở La Hán điện tuy rằng địa vị tôn quý, nhưng mục đích thực sự lại là phải hi sinh bất cứ lúc nào.
Vương Khả tò mò hỏi:
- Ý ngươi là sao?
Tây Môn Tĩnh trả lời:
- Viên Diệu La Hán dẫn đầu tất cả các cao tăng của La Hán điện ngày đêm tiến hành siêu độ cho oán linh Long Cung không ngừng, nhưng đồng thời cũng chuẩn bị cho dự tính xấu nhất, chính là một khi siêu độ thất bại, để bảo vệ chúng sinh không bị làm hại với oán linh, chỉ có thể để Luân Hồi Bàn và oán niệm này đồng quy vu tận, để bảo đảm bình an cho chúng sinh.
Vương Khả trợn mắt:
~Nói cách khác là năm đó nương ngươi làm Thánh nữ là luôn sẵn sàng chuẩn bị mang khí linh thúc động cả Luân Hồi Bàn, luôn sẵn sàng đồng quy vu tận cùng với oán linh Long Cung? Đổi cách nói khác nữa là nương ngươi là bom thịt người, lúc nào cũng đợi nghe lệnh tự nổ chính mình để hỉu oán linh Long Cung?
- Phải! Tuy rằng nương ta là Thánh nữ, địa vị tôn quý ở La Hán điện, nhưng chỉ là một vật hi sinh mà thôi, nương ta vốn lẽ cũng đã chuẩn bị nhận mệnh, nhưng mà trong một lần du lịch đã gặp phụ thân ta, sau đó mang thai ta, nương ta mới nghe lời phụ thân ta, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với La Hán. Sau nữa Viên Diệu La Hán và Cung Sơn Hải đi Đại Thiện Hoàng triều muốn bắt nương ta, bị phụ thân và Thiện Hoàng ngăn cản! Bọn hắn không biết khi ta được sinh ra, khí linh của Luân Hồi Bàn cũng theo đó vào thân thể ta, đợi tới ta tới Võ Thần cảnh mới hoàn toàn kích hoạt ý thức khí linh của Luân Hồi Bàn.
Tây Môn Tĩnh giải thích xong. Vương Khả trố mắt nói:
- Vậy đại sự mà Viên Diệu La Hán nói chẳng lẽ là... ?
- Đúng vậy, đã một ngàn năm rồi, không chỉ việc siêu độ Long Cung không có tiến triển, oán niệm của oán linh Long Cung lại càng ngày càng lớn, Viên Diệu La Hán bất đắc dĩ, vì cứu vớt thiên hạ chúng sinh chỉ có thể tìm lại khí linh, chuẩn bị thúc động Luân Hồi Bàn đồng quy vu tận với oán niệm Long Cung, hủy diệt Long Cung hoàn toàn.
Tây Môn Tĩnh giải thích tiếp. Vương Khả liếc nhìn Tây Môn Tĩnh:
- Sau đó thì sao?
- Luân Hồi Bàn chiếu lại hình ảnh oán linh Long Cung trong đầu ta, chúng sinh lâm nạn thảm thiết vô cùng, Luân Hồi Bàn nói nó phải hi sinh mình cứu vớt chúng sinh, ta không vào địa ngục thì ai vào! Trước kia ta hiểu lầm Viên Diệu La Hán và Luân Hồi Bàn rồi, bọn hắn mới là người vĩ đại thật sự, bọn hắn... !
Tây Môn Tĩnh cảm thán nói. Vương Khả giương mắt:
- Cho nên ngươi chuẩn bị ở lại với Luân Hồi Bàn sao?
- Ù, ta muốn ở lại giúp bọn hắn...
Tây Môn Tĩnh đang muốn gật đầu. Nhưng mà Vương Khả, Sắc Dục Thiên, Cung Vi ở bên cạnh mở to mắt nhìn mình, đây là có ý gì?
Vương Khả nói:
- Được rồi, ta biết rồi, Tây Môn Tĩnh, ta sẽ nói với phụ thân ngươi, ngươi có thể đi chết được rồi.
Tây Môn Tĩnh sững ra trong chốc lát:
- Ta...
- Ngươi có được cảnh giới và tình cảm sâu đậm như vậy, ta vẫn là rất hài lòng, dù gì đi theo ta học nhiều năm như vậy, ngươi cũng đã có trách nhiệm của mình, yên tâm, ta sẽ đem ý tưởng của ngươi nói cho phụ thân ngươi, đến lúc đó sẽ giúp ngươi khắc mấy chữ mộ chí vẻ vang trên bia mộ.
Vương Khả phất phất tay. Tây Môn Tĩnh đờ người, lúc trước bị Luân Hồi Bàn lây nhiễm, cho nên trong đầu thấy bốc đồng, muốn cứu vớt chúng sinh, nhưng nhìn thấy ba người Vương Khả nhìn mình với vẻ mặt như nhìn thằng ngốc, Tây Môn Tĩnh theo bản năng giật mình.