Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1943 - Chương 1944: Vương Khả Hộ Ma Tôn

Chương 1944: Vương Khả hộ Ma Tôn

Ma Thập Tam lật tay đánh một chưởng lên trên thân Đại Nhật Nguyên Thần.

Oanh!

Đại Nhật Nguyên Thần lập tức bị đánh từ hình cầu thành hình lõm, nhưng liền bung trở lại hình dáng ban đầu.

Ma Thập Tam trợn to mắt, sao có thể? Nguyên Thần của Vương Khả không bị ta đánh nổ? Chưởng lực của ta có vấn đề?

Hoàng Thiên Phong cách đó không xa cũng lộ vẻ kinh ngạc.

- Trảm!

Vương Khả gảo to.

Một kiếm chém ra, Ma Thập Tam lập tức bị chém thành hai nửa.

- Cái gì?

Hoàng Thiên Phong kinh ngạc nói.

Ma Thập Tam bị Vương Khả chém giết?

Bang!

Vương Khả tát thẳng vào mặt mình một cái.

- Sao ta lại quên mất chứ? Ta giết Ma Thập Tam làm gì? Mẹ nó!

Vương Khả ra vẻ tức giận nói.

Ong!

Quả nhiên, thần thông trọng sinh của Ma Thập Tam quá mức khủng bố, đảo mắt một cái đã hóa thành hắc khí sống lại, không chỉ sống lại, mà vết thương bị chém ban nãy cũng khôi phục ngay tức khắc.

Bên trong vực sâu, tại một sơn cốc hắc ám, có một đám người đang đứng.

Người cầm đầu chính là Thiện Hoàng, bên cạnh hắn là Tây Môn Thuận Thủy.

Giờ phút này, Thiện Hoàng cùng Tây Môn Thuận Thủy đang trợn mắt nhìn về phía đám người Vương Khả bay ở phía xa.

- Vương Khả? Sao đi đâu cũng thấy cái mặt hắn nhỉ? Không phải ban nãy hắn muốn đi cứu Cung Vi sao? Bỗng nhiên lại tới vực sâu là thế nào? Còn, còn giả mạo Ác Hoàng?

Thiện Hoàng kinh ngạc nói.

- Phải cảm ơn Vương Khả, nếu không chúng ta đã bại lộ rồi Hoàng Thượng.

Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.

- Cảm ơn hắn? Dựa vào cái gì mà phải cảm ơn hắn? Không có hắn, trẫm vẫn có thể bày mưu lập kết Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

Tây Môn Thuận Thủy nói:

- Diêm La Nhân Hoàng giả mạo Ác Hoàng đến đây hòng phá hủy Long Đài, nếu không có Vương Khả ra tay, nhất định Hoàng Thượng cũng muốn động thủ bảo hộ Long Đài, đến lúc đó, thân phận chúng ta bị bại lộ lại không hay.

- Hừ, trẫm đâu có ngờ Hồng Liên Nhân Hoàng và Hắc Liên Nhân Hoàng lại ngu đến thế, cư nhiên bị lừa vòng vòng?

Thiện Hoàng có chút không thoải mái nói.

Tây Môn Thuận Thủy hơi cười khổ, ai mà ngờ được chứ? Ba trò mèo của Vương Khả cũng có thể giả mạo Ác Hoàng, đã vậy còn giả mạo thành công?

- Ma Tôn kia cũng to gan quá, lấy đại địa long mạch ở Ác Thần Long Thành rồi, còn lấy luôn đại địa long mạch ở Thiện Hoàng Long Thành?

Thiện Hoàng híp mắt nói.

- Hình như quan hệ giữa Ma Tôn kia và Vương Khả cực kỳ không tệ, trước đó không lâu, hắn đã ăn trộm công đức của hai đại hoàng triều đưa cho Vương Khả.

Tây Môn Thuận Thủy nói.

- Cùng Ma làm bạn, rồi cũng sẽ bị Ma tha hóa!

Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

- Hoàng Thượng, Vương Khả có thể như cá gặp nước ở Chính Ma lưỡng đạo, cũng là bản lĩnh của hắn, bằng không lần này đã không thuận lợi được như vậy.

Tây Môn Thuận Thủy cười nói.

- Như cá gặp nước? Hừ, ta thấy hắn là am hiểu nịnh nọt, am hiểu cách lấy lòng Ma Đạo quần hùng thì có!

Thiện Hoàng trầm giọng nói.

- Lấy lòng? Hoàng Thượng, hình như trước giờ Vương Khả chưa từng lấy lòng bất kì ai.

Tây Môn Thuận Thủy nhíu mày, đang định giải thích giúp Vương Khả.

- Ừm? Bắt đầu rồi?

Thiện Hoàng đột nhiên trừng mắt.

Chỉ thấy, theo tiếng kêu gọi của Ác Hoàng, Thiện Hoàng Long Thành, Ác Thần Long Thành tức khắc hào quang rực rỡ, đây là sắp mở ra trận pháp.

Nhưng phía bên Kim Liên Long Thành vẫn không có động tĩnh gì.

Thiện Hoàng có nhãn lực tốt, vừa nhìn lại một cái, tức khắc sắc mặt cứng đờ.

- Sao... Vương Khả lại đánh nhau với Ma Thập Tam rồi?

Thiện Hoàng kinh ngạc.

- Đánh nhau rồi? Sao lại thế chứ? Quan trọng là, Vương Khả ngăn cản Ma Thập Tam, đồng thời tuyên chiến với chúng Ma Tướng? Hắn đây là muốn thành kẻ địch của toàn bộ Ma Đạo ở Trung Thần Châu?

Tây Môn Thuận Thủy cũng ngạc nhiên.

- Hắn... hắn phát điên cái gì thế?

Thiện Hoàng sửng sốt hồi lâu.

- Hoàng Thượng, ngài thấy chứ? Vương Khả không lấy lòng bất kì ai, hắn thế này xem như tâm hướng Chính Đạo, đúng không?

Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.

Thiện Hoàng: “!"

Kim Liên Long Thành!

Ma Thập Tam trọng sinh.

Vương Khả mặt mày buồn bực, mẹ nó chứ, tự dưng quên mất, cớ gì mình lại muốn giết hắn chứ, hắn là Thiên Ma, giết xong sẽ sống lại, mình bị bệnh sao?

- Vương Khả, ngươi... ngươi thật khiến ta bất ngờ! Lúc này mới được bao lâu chứ, ngươi cư nhiên dám chém ta?

Ma Thập Tam cả kinh kêu lên, sau đó liền hóa thành một vệt sáng xông về phía Vương Khả.

Chung quy Vương Khả cũng chỉ là Nguyên Thần Cảnh, làm gì đọ lại được tốc độ của Ma Thập Tam?

- Ha ha, chẳng qua ngươi chỉ được có thết Ma Thập Tam cười lạnh nói.

Oanh, oanh!

Hai chưởng hùng hậu đánh vào người Vương Khả.

Vương Khả không hề tổn thương mảy may, khiến Ma Thập Tam lần thứ hai hoài nghi đôi tay mình, vì sao không có hiệu quả?

Xoạt!

- AI Ma Thập Tam hét thảm, che lấy eo bên trái bay ngược ra sau, hắn nhất thời vô ý liền bị Vương Khả thọc bị thương.

- Vương Khả, ngươi... ngươi... hừ, ngươi là đồ tà môn, nhưng ngươi không phải đối thủ của ta!

Ma Thập Tam lạnh giọng nói.

Dẫu sau Ma Thập Tam cũng là Võ Thần cảnh đỉnh, Vương Khả không có khả năng bắt kịp tốc độ của hắn.

- Vì sao ta lại muốn thành đối thủ của ngươi? Ta bảo hộ Ma Tôn là được rồi.

Vương Khả căn bản không đuổi theo giết Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam: -... !

Ma Thập Tam đỏ mắt nhìn Vương Khả:

- Hay, hay, hay! Ngươi cho rằng ta không cách nào bắt ngươi? Hừ, ngươi không đuổi kịp ta, ta lại có thể thúc giục Vạn Niên Cổ! Ta muốn xem ngươi bảo hộ Ma Tôn kiểu gì!

Nói xong, Ma Thập Tam liền định thúc giục Vạn Niên Cổ.

- Ý ngươi là muốn cá chết lưới rách? Ngươi không cứu trượng phu Ác Hoàng nữa sao? Muốn cùng chết chung? Chỉ cần ngươi xả được giận là đủ rồi?

Vương Khả trừng mắt nói.

Ma Thập Tam cứng người, đanh định thúc giục Vạn Niên Cổ cũng lập tức ngừng lại, hắn không muốn chủ thượng thoát khốn ư? Sao có thểi - Hoàng Thiên Phong, ngươi bị mù sao? Vì sao lại không chịu hỗ trợ?

Ma Thập Tam hô lên với Hoàng Thiên Phong.

Hoàng Thiên Phong: -... !

Liên quan gì ta! Các ngươi đánh nhau, mắc mớ gì ta phải nhúng tay?

- Ma Thập Tam, lúc này tốt nhất là ngươi đừng nhúc nhích! Một khi Ma Tiên bỏ mạng, ngươi có chết muôn lần cũng không rửa sạch tội của mình!

Vương Khả hô to.

Bình Luận (0)
Comment