Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1944 - Chương 1945: Ma Tiên Ra Vây

Chương 1945: Ma Tiên ra vây

Ma Thập Tam gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả, quả thật lúc này hắn không có biện pháp nào! Vương Khả bảo hộ Ma Tôn, hắn không thể bám vào người Ma Tôn, đó căn bản là lãng phí thời gian, nếu tiếp tục kéo dài, chỉ biết là càng kéo càng hỏng chuyện.

- Hừ! Được, được, được! Dung luyện thì dung luyện, sau khi dung luyện số đại địa long mạch đó xong, nếu các ngươi còn đám phân tâm, ai cũng đừng mong sống! Mọi người dừng tay!

Ma Thập Tam hung tợn nói.

Lập tức, đại chiến tại Kim Liên Long Thành dừng lại.

Ma Thập Tam đã thỏa hiệp, mà bên kia, Ma Tôn dung luyện Nhị Phẩm Bạch Liên cũng tới thời điểm mấu chốt.

Oanh!

Ngay khi toàn bộ đại địa long mạch tràn hết vào cơ thể Ma Tôn, hư ảnh Đại Quang Minh Bồ Tát bỗng nhiên biến sắc mặt:

- Còn chưa đủ! Để ta tới giúp ngươi một tay, đừng cản ý chí của ta!

Oanh!

Xá lợi tử của Đại Quang Minh Bồ Tát xông thẳng tới chỗ Ma Tôn.

Chỉ thấy, bên ngoài thân thể Ma Tôn chậm rãi hiện ra hư ảnh của tám đóa Liên Hoa, số Liên Hoa này bắt đầu dung hợp lại với nhau, Hồng, Hắc, Bạch, Tử, bốn loại màu sắc hòa quyện thành một, nháy mắt nở rộ kim quang lóa mắt.

Oanh!

Một cỗ khí lãng thật lớn phá hủy toàn bộ cung điện cùng tường thành bốn phía Kim Liên Long Thành, chỉ sót lại một Long Đài thật lớn bại lộ ra ngoài.

Một đóa Cửu Phẩm Kim Liên nở rộ trên Long Đài, lúc này đây, Ma Tôn ngồi khoanh chân trên Cửu Phẩm Kim Liên, như thể cả hai đã hòa hợp thành một thể.

- Nam mô a di đà phật!

Một tiếng phật hiệu vang lên.

Bỗng nhiên Cửu Phẩm Kim Liên bay lên phía trên khe lõm ở Long Đài, trong nháy mắt, Long Đài toát ra vô số kim quang bao phủ cả Long Đài, tiện đà bắn lên tận trời, sau đó ở trên trời cao hình thành một đám mây mang hình dáng Kim Liên, quang mang của nó cùng quang mang của hai đại Long Thành còn lại đối ứng lẫn nhau.

Âm âm ẩm!

Ba tòa Long Đài đồng thời khởi động, trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian vực sâu đều đất rung núi chuyển!

Vô số uổng mạng quỷ, dơi yêu hoảng sợ bay tán loạn khắp nơi.

Không chỉ riêng vực sâu, giờ phút này bên ngoài cũng rung chuyển ầm ầm, toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn đều lay động.

Không, không chỉ có Thập Vạn Đại Sơn, ngay hiện tại, Trung Thần Châu Thập Đại hoàng triều đều như chìm trong động đất, lung lay, đất rung núi chuyển, sóng thần tận trời, giống như tận thế xảy ra, khiến vô số dân chúng ở Trung Thần Châu hốt hoảng không thôi.

Bên trong vực sâu, hư không run rẩy liên tục, trận trận gió to gào thét xông thẳng đến vị trí ba tòa Long Đài.

Sức gió quá khủng bố khiến đám người Vương Khả ngã trái ngã phải, cả đám không ngừng lui về phía sau, ở ba tòa Long Đài như xuất hiện ba cơn gió lốc thật lớn, một cỗ lực lượng khủng bố như đang xé rách hư không.

ầm ầm ầm!

Thiện Hoàng kiếm, Ác Thần kiếm, Cửu Phẩm Kim Liên, tất cả đều rung lên liên tục, mà Ma Tôn trong đó càng là siết chặt nắm tay, cảm nhận được một lực xé rách rất mạnh, lực này như muốn xé nát thân thể Ma Tôn ra.

Đám người Vương Khả ở bên ngoài, đều đang nôn nóng chờ đợi.

Vương Khả nhớ rõ Long Ngọc từng nói, mặc dù dung hợp với Cửu Phẩm Kim Liên, Ma Tôn cũng chỉ có ba phần cơ hội sống sót, bây giờ nhìn không thấy rõ bóng dáng Ma Tôn ở bên trong, Vương Khả càng thêm sốt ruột!

- Ma Tôn, ngươi phải sống sót! Ta còn muốn cầu hôn Long Ngọc nữa đó! Ngươi không thể chết được đâu!

Vương Khả nông nóng la to.

Ngay tại lúc tất cả thấp thỏm chờ đợi, bỗng nhiên một tiếng vang lớn.

Oanh ca!

Tiếng vang lớn này rất dữ dội, như thể hư không vực sâu bị xé rách, khiến Vương Khả cảm giác lỗ tai cũng bị nổ điếc rồi.

Nhưng tiếng nổ vang này cũng không tính là gì, vì tiếp theo, một cỗ khí tức tựa thiên uy mới khiến Vương Khả kinh hãi nhất.

Ba tòa Long Đài nằm ở ba vị trí khác nhau chung quanh vực sâu, hình thành nên một tam giác đều, mà ở trung ương của tam giác lại như xuất hiện một huyệt động hư không, trong huyệt động hư không này mơ hồ xuất hiện một bóng người, bóng người này tỏa ra thất thải hà quang, chiếu sáng toàn bộ vực sâu, tựa như khí tức thiên uy bao phủ cả vực sâu, khiến người người sợ hãi.

- Là chủ thượng, rốt cuộc chủ thượng thoát khốn rồi! Chủ thượng!

Ma Thập Tam lập tức mừng như điên kêu lên.

- Hắn đã trở lại? Hắn đã trở lại? Vương Cô Sơn!

Hoàng Thiên Phong sắc mặt khó coi nói.

- Vương Cô Sơn? Lão Hoàng, ngươi nói trượng phu Ác Hoàng cũng họ Vương?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Hoàng Thiên Phong nhìn Vương Khả, lại không nói gì, vì hiện tại tâm tình hắn cực kỳ bực bội, chính hắn vẫn luôn theo đuổi Ác Hoàng, vẫn chưa thành công, bây giờ nam nhân kia lại về rồi, hắn hết hi vọng rồi!

Giờ khắc này, đám người Ma Thập Tam cũng không có nhào tới bóng người đang tỏa ra thất thải hà quang kia, mà thứ nhào tới lại là uổng mạng quỷ!

Toàn bộ uổng mạng quỷ ở vực sâu như đột nhiên có ý thức trơ lại, tất cả giật bắn người, nhào tới chỗ bóng dáng kia.

- Trả mạng cho ta! Trả mạng cho ta!

Vô số uổng mạng quỷ điên cuồng ập tới.

Toàn bộ uổng mạng quỷ mang theo tất cả âm khí, oán khí của vực sâu xông thẳng tới, trong nháy mắt đã bao phủ Tiên Nhân Vương Cô Sơn đang tỏa ra thất thải hà quang kia.

- Ma Thập Tam, ngươi không đi hỗ trợ?

Vương Khả kêu lên.

Ma Thập Tam không qua đó hỗ trợ, có lẽ là hắn quá mức tín nhiệm chủ thượng, cũng có lẽ giờ phút này hắn có chuyện khác càng quan trọng hơn, mà hắn bỗng nhiên nhìn về phía Kim Liên Long Đài.

Gió lốc ở Kim Liên Long Đài chậm rãi ngưng tụ lại, tạo thành một thứ giống như vết nứt hư không.

Giữa mơ mơ hồ hồ, trong vết nứt hư không dường như hiện lên một thân ảnh lấp lánh kim quang, đó là một tu Phật giả, đó là một Phật Môn Bồ Tát, một đăng Tiên cảnh tuyệt thế cường giả.

- Ra rồi? Tam Đại Chính Đạo đăng Tiên cảnh?

Ma Thập Tam trong nháy mắt phát lạnh.

Tại Kim Liên Long Đài không chỉ xuất hiện vết nứt hư không, mà còn hiện ra một thân ảnh Bồ Tát.

Giờ phút này, tại Ác Thần Long Đài cũng y như thế, bên trong vết nứt hư không xuất hiện một lão giả mặc đạo bào, tay cầm phất trần không hề nhúc nhích.

Tại Thiện Hoàng Long Đài, trong vết nứt hư không xuất hiện một bạch y nữ tử, nữ tử tay cầm trường kiếm, như thể bừng tỉnh từ trong nhập định.

Bình Luận (0)
Comment