Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1949 - Chương 1950: Ma Tôn Chỉ Nguy

Chương 1950: Ma Tôn chỉ nguy

Trên mặt Ma Thập Tam hiện lên về hung ác, sau đó hắn lập tức thúc giục Cổ Dẫn trong tay.

Đối với đám người Ma Tôn cùng Vương Khả, Ma Thập Tam vốn hận thấu xương từ lâu, chỉ là phải cứu chủ thượng thoát khốn, nên không thể không thuận theo Ác Hoàng. Giờ phút này chủ thượng đã thoát khốn, hắn còn cố kỵ gì chứ? Hắn sẽ sợ Ác Hoàng ư? Giỡn chơi rồi!

- AI Ma Tôn bỗng nhiên run lên, hắn vốn đang ngồi khoanh chân phía trên đài sen, giờ bỗng nhiên cuộn tròn người lại.

ầm ầm ầm!

Gần như lập tức, sức mạnh giằng xé trên Long Đài khiến cả người Ma Tôn vặn vẹo một hồi, như thể sắp bị xé nát tới nơi.

- Ma Thập Tam, ngươi là cái đồ bệnh hoạn biến thái! Ngươi muốn chết!

Vương Khả biến sắc mặt hô.

Vương Khả vung tay lên, Thần Vương ấn bay ra, từ trên trời giáng xuống đập về phía Ma Thập Tam.

- Ha ha ha, ngươi không có công đức, Phiên Thiên Ấn này làm ăn được gì chứ?

Ma Thập Tam cười khinh nói, sau đó vung tay đánh tới.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, Ma Thập Tam bị Thần Vương ấn đập cho bẹp dí, thân thể lún xuống đất, cái mồm toàn đất cát.

- Cái gì? Sao ngươi lại có nhiều công đức như thế?

Ma Thập Tam chật vật nói.

Oanh!

Hiểm trong hiểm, Ma Thập Tam tránh thoát được Thần Vương ấn.

- Các ngươi còn thất thần cái gì? Không mau động thủ!

Ma Thập Tam quát.

- Vâng!

Sáu Võ Thần cảnh Ma Tướng bị thương tức khắc nhào tới.

- Động thủi Chu Hồng Y gào to.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh ầm ầm giao chiến với sáu Võ Thần cảnh Ma Tướng.

Vương Khả vung tay, Thần Vương ấn bay lên lần thứ hai, muốn đập về phía Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam biến sắc mặt:

- Vương Khả, nếu có năng lực thì tự mình xông lên đoạt Cổ Dẫn trong tay ta đi! Hừ, ta đã phòng bị rồi, uy lực Phiên Thiên Ấn này của ngươi cũng khá lắm, nhưng không đập trúng được ta thì có tác dụng gì?

- Lão Hoàng, mau giúp ta một chút, ngăn cản Ma Thập Tam tiếp tục thúc giục Cổ Dẫn!

Vương Khả bỗng nhiên nhìn về phía Hoàng Thiên Phong.

- Hoàng Thiên Phong, ngươi dám?

Ma Thập Tam kêu lên.

- Vương Khả, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?

Hoàng Thiên Phong nhíu mày trầm giọng nói.

- Ta biết! Qủa thực trước đó ta có vi phạm ý Ác Hoàng, nhưng trừng phạt cụ thể thế nào sẽ do Ác Hoàng định đoạt. Ma Tôn có tội, cũng sẽ do Ác Hoàng xử trí, khi nào đến lượt Ma Thập Tam quản? Hắn tính là cái thá gì? Lão Hoàng, mấy năm qua ta cũng giúp đỡ ngươi không ít đúng không? Đám tài vụ, Cẩm Y Vệ thủ hạ của ta đều để cho ngươi dùng, hiện tại ta không cầu ngươi xử lý Ma Thập Tam, chỉ xin ngươi giúp ta cản hắn lại, không cho hắn tiếp tục thúc giục Cổ Dẫn, chút chuyện nhỏ đó, ngươi cũng sẽ không khước từ, đúng không?

Vương Khả nhíu mày nói.

Hoàng Thiên Phong cau mày.

- Hoàng Thiên Phong, ngươi bị điên à? Vương Khả nói mà ngươi cũng nghe? Ngươi dám động thủ với ta? Chớ quên thân phận của ngươi!

Ma Thập Tam trợn mắt.

- Ha? Thân phận của ta? Ma Thập Tam, thân phận ta thế nào?

Ngươi có ý gì?

Hoàng Thiên Phong đột nhiên nhướng mày.

- Ngươi đã quên thế cục ngàn năm trước?

Ma Thập Tam trừng mắt nói.

- Thế cục ngàn năm trước? Ma Thập Tam ngươi sắp dưới một người trên vạn người lần nữa? Mà ta thì chỉ là một hộ vệ của Ác Hoàng?

Hoàng Thiên Phong híp mắt nói.

- Ngươi biết thì tốt! Chủ thượng thoát khốn, Tiên thân trở về, đến lúc đó các đại Thần Châu đều sẽ có Võ Thần cảnh đỉnh tới đầu, toàn bộ Ma Đạo đều lấy chủ thượng vi tôn! Dù là Ác Hoàng cũng chỉ có thể lui ra phía sau! Hiện tại tam đại Chính Đạo đăng Tiên cảnh làm hại chủ thượng bị phong ấn ngàn năm, hôm nay nhất định phải xả giận cho chủ thượng! Nếu ngươi dám cần ta, ngươi chính là kẻ địch của chủ thượng! Cho dù lúc này ngươi có là Đại Ác Ma Thần, khi chủ thượng trở về ngươi cũng chỉ có thể ngoan ngoãn quay lại làm một tên hộ vệ! Ngươi muốn mình hai bàn tay trắng không? !

Ma Thập Tam hãm dọa.

- Ha? Ha ha ha, ý ngươi là thế cục xoay vần sao? Ta sẽ trở nên trắng tay? Hộ vệ thì làm sao? Ta trở lại thành hộ vệ thì thế nào?

Ma Thập Tam, Vương Khả nói rất đúng, Ma Tôn cùng Vương Khả có phạm tội nặng cỡ nào, chỉ có Ác Hoàng mới đủ quyền thẩm phán, ngươi tính cái thá gì!

Hoàng Thiên Phong bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt âm hàn, nói.

Vương Cô Sơn thoát khốn, có lẽ Ma Đạo khác sẽ vui sướng, nhưng Hoàng Thiên Phong ta thì không vui sướng chút nào, bởi vì điều này có nghĩa, ta lại thất bại trong việc theo đuổi Ác Hoàng! Vương Cô Sơn kia chính là tình địch lớn nhất của ta, ta lại còn phải vẫy đuôi lấy lòng trước mặt tình địch? Ma Thập Tam ngươi chỉ là con chó dưới chân Vương Cô Sơn thôi, chẳng lẽ ta lại bị ngươi dọa? Chức vị Ma Thần? Ngươi cho rằng ta thích nó? Nếu không phải vì Ác Hoàng, ngươi cho rằng ta sẽ làm cái chức Ma Thần đó ư?

- Hoàng Thiên Phong, ngươi vì Vương Khả mà muốn thành kẻ địch của ta? Ngươi dám?

Ma Thập Tam biến sắc mặt.

- Hôm nay ta liền dám! Hôm nay, không phải là ta muốn giúp Vương Khả, cũng không phải muốn giúp Ma Tôn, chỉ đơn giản là thấy ngươi chướng mắt! Ma Thập Tam, hôm nay nhất định lão tử phải đánh ngươi, đập cho cái tên khốn kiếp nhà ngươi một trận!

Lần trước ngươi cùng đám Tứ Đại Liên Hoàng suýt hại chết Ác Hoàng, ta đã muốn đánh ngươi rồi, chẳng qua khi ấy Ác Hoàng ngăn cản, bây giờ ta phải đánh cho thật đã, tới đi!

Hoàng Thiên Phong dữ tợn quát.

Oanh!

Nói xong, Hoàng Thiên Phong đánh tới một quyền.

- Hoàng Thiên Phong, ngươi có biết mình đang làm gì?

Ma Thập Tam bị đánh bay, lập tức kinh giận nói.

- Đánh ngươi!

Hoàng Thiên Phong dữ tợn đáp.

Oanh, oanh, oanh... !

Ngay lập tức, Ma Thập Tam và Hoàng Thiên Phong đánh nhau đến trời long đất lở, mà sáu Võ Thần cảnh Ma Tướng kia cũng không ngừng lại, tiếp tục ứng chiến với đám Chu Hồng Y.

Vương Khả không có lòng dạ nào quan tâm những chuyện khác, hắn nhanh chóng nhìn về phía Ma Tôn.

- Ma Tôn!

Vương Khả nôn nóng nói.

Ong!

Ngay lúc đó, bên ngòai thân thể Ma Tôn toát ra hư ảnh của Đại Quang Minh Bồ Tát.

- Đại Quang Minh Bồ Tát? Hiện tại Ma Tôn thế nào?

Vương Khả nôn nóng hỏi.

- Tuy rằng Ma Thập Tam đang bị Hoàng Thiên Phong đánh, nhưng hắn vẫn không ngừng thúc giục Cổ Dẫn, Ma Tôn không cách nào ngăn cản nổi sức mạnh xé rách của Long Đài.

Bình Luận (0)
Comment