Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 196 - Chương 196: Đục Nước Béo Cò

Chương 196: Đục nước béo cò

Vương Khả thừa nhận, bản thân vì che chở công chúa U Nguyệt, nhưng các ngươi có cần ác như vậy hay không, tám quyền. Bên cạnh còn có Thánh Tử mà, sao các ngươi không đánh, tại sao tất cả đều đánh lên người ta?

Vương Khả một chút cũng không đau! Nhưng Vương Khả lộ ra vẻ mặt so với đau còn thảm hơn.

Trong nháy mắt trọc chân khí trong cơ thể Vương Khả hấp thu hết uy lực tám quyền này.

Chỉ nghe 'Bành' một tiếng. Xung quanh Vương Khả nổi lên một cỗ khí lưu.

- Tiên Thiên cảnh, đệ ngũ trọng?

Vương Khả lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Tiên Thiên cảnh đệ ngũ trọng, trọc chân khí hoàn toàn trở thành màu đen.

Vương Khả còn nhớ kỹ câu nói bên trên Đại Nhật Bất Diệt Thần Công.

- Trọc chân khí, có thể thôn phệ đủ loại lực lượng mà biến sắc, kim sắc yếu nhất, màu đen mạnh nhất! Thời khắc đen nhất, sẽ tự bốc cháy! Lấy công đức chi phối, có thể biến đen thành vàng!

Đốt, đốt!

Vương Khả cảm nhận được, trọc chân khí trong cơ thể đang đốt cháy, sắp hoả táng, ta sắp hoả táng rồi!

- Không !

Vương Khả bi phẫn hô lên.

Đồng An An bị Xà Vương đánh lui, liền phát hiện không hợp lý!

Thực lực Xà Vương, nằm ở giữa Nguyên Anh cảnh và Kim Đan cảnh đỉnh phong, nếu như Vương Khả là đại lão Nguyên Anh cảnh, không có khả năng hốt hoảng trốn chạy, vậy vừa rồi hốt hoảng chạy trốn, đã nói rõ lúc trước Vương Khả nói láo?

Hắn không phải đại lão Nguyên Anh cảnh? Càng không có khả năng là kim bài nằm vùng?

- Chẳng lẽ Chu Yếm nói là thật? Ta bị Vương Khả lừa gạt?

Đồng An An trợn mắt kinh ngạc nói.

Nhớ lại miêu tả của Chu Yếm, sắc mặt Đồng An An càng ngày càng khó coi, giả, là giả!

- Tên khốn kiếp!

Đồng An An hung tợn nhìn về phía Vương Khả chạy trốn.

- Nam đổ thánh, tất cả các ngươi tới đây cho ta!

Đồng An An khiển trách quát mắng.

Xà Vương đã đuổi theo. Đồng An An quát bảo tâm phúc của mình ngưng lại.

- Đàn chủ, hình như không đúng, chỉ sợ Vương huynh đệ là giả!

- Đàn chủ, lời Chu Yếm nói có thể là thật?

- Đàn chủ, làm sao bây giờ?

Không cần Đồng An An nói cho mọi người, mọi người cũng đã phân tích ra, bị lừa, mọi người đều bị lừa!

- Các ngươi đã phát hiện, thì không cần ta giải thích nữa, xem ra chúng ta đều bị lừa gạt, như vậy Ma Tôn cũng không ở Thần Long đảo!

Đồng An An nhắm hai mắt lại nói.

- Đúng, Vương Khả còn lừa gạt của chúng ta vô số tài vật, thậm chí cả bảo khố công khoản!

Lại một tên tà ma nói.

- Không đòi được số tiền kia trở về, chúng ta đều gặp xui xẻo! Hơn nữa, Chu Hồng Y cũng sẽ tra rõ sự tình mưu sát Thánh Tử, không sớm che giấu, chỉ sợ chúng ta... !

Đồng An An trầm giọng nói.

- Đàn chủ, ý của ngươi... ?

Mọi người nhìn về phía Đồng An An.

- Đục nước béo cò!

Trong mắt Đồng An An lóe lên một cỗ sát khí.

- Đục nước béo cò?

Đám người ngưng lại.

- Nam đổ thánh, tám người các ngươi đều là Kim Đan cảnh, tốc chiến tốc thắng! Thừa dịp hỗn loạn, giết Vương Khả và Thánh Tử... !

Đồng An An làm một động tác chém đầu.

Chúng tà ma biến sắc.

- Đã đến nước này rồi, làm gì còn có chỗ trống lui về sau! Vương Khả vừa chết, chúng ta có thể tìm ra tất cả 'Tang vật' ở trên người hắn, đến lúc đó hắt hết nước bẩn cho hắn!

Đồng An An vừa trừng mắt.

- Vâng!

Nam đổ thánh nghe tiếng trả lời.

...

Tám đại Kim Đan cảnh, lặng yên trà trộn vào trong đội ngũ, lặng lẽ che mặt, ở thời khắc Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh chiến đấu cùng Xà Vương, vừa vặn nhìn thấy Vương Khả, Thánh Tử đứng chung một chỗ, không chút do dự xuất thủ.

Bốn phía còn rất nhiều đệ tử Ma Giáo đang nhìn, phải nhanh, nhanh hơn nữa, càng nhanh càng tốt.

Nhưng tám đại Kim Đan cảnh không nghĩ tới Vương Khả sẽ cho nổ tung tám thanh phi kiếm. Tuy là như thế, nhưng tám người vẫn chịu đựng lực trùng kích của vụ nổ, đồng thời đánh một quyền lên người Vương Khả ở trước nhất.

Tám người nghĩ, một quyền đấm chết Vương Khả, liền bổ sung cho Thánh Tử một quyền, đánh chết Thánh Tử. Xong việc liền chạy.

Nhưng khi quyền của tám đại Kim Đan cảnh đánh lên trên người Vương Khả, chuyện quỷ dị lại xảy ra lần nữa.

Vương Khả không có việc gì?

Hắn không có việc gì? Vì sao?

Không phải Chu Yếm nói, Vương Khả có pháp bảo hộ thể sao? Vì sao nắm đấm của chúng ta không cảm nhận được pháp bảo? Quyền quyền chạm thịt, Vương Khả lại không có việc gì?

- Chẳng lẽ, chúng ta trúng kế?

Một người áo đen biến sắc.

- Bành!

Xung quanh thân thể Vương Khả lại bắn ra một cỗ khí lưu, giống như tu vi đột phá, khiến tám đại Kim Đan cảnh đều hít thở không thông.

- Là giả, chúng ta trúng kế, Vương Khả vẫn là đại lão Nguyên Anh cảnh?

- Vương Khả là kim bài nằm vùng?

- Chu Yếm gạt chúng ta?

- Xong đời rồi!

Nội tâm tám người cuộn trào kịch liệt, chuyện kỳ dị khiến tám người lộ ra vẻ sợ hãi.

Còn Vương Khả, cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Không!

Cháy, cháy, chân khí trong cơ thể đang đốt cháy. Ta sắp bốc cháy rồi!

Vương Khả cực kỳ bi thương, cho là mình sắp xong đời?

Vương Khả gào lên đau xót, dọa cho tám đại Kim Đan biến sắc. Tình huống gì đây? Không phải Vương Khả không bị sao ư? Kêu lên tuyệt vọng như vậy làm gì? Nên là chúng ta hô mới đúng chứ!

- Tình huống không đúng, mau rút lui, mau rút lui!

Tám đại Kim Đan biến sắc kêu lên.

Mặc dù không biết vì sao Vương Khả lại bi thương, nhưng đệ tử Ma Giáo ở bốn phía đều vây lại rồi, lần hành động này thất bại, hiện tại không rút lui, chờ chết sao?

Rút lui?

Giờ phút này cả người Vương Khả bốc hỏa. Vương Khả khóc không ra nước mắt:

- Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, ngươi ma cứu hỏa đi, ta sắp bị thiêu cháy rồi, cứu mạng!

Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm bất động, giống như đang ngồi xem Vương Khả bị thiêu cháy vậy.

- Đ~con mẹ mày thần kiếm, Đ~con mẹ mày thần công, cút, cút... !

Vương Khả tuyệt vọng nhanh chóng ép chân khí ra ngoài thân thể.

Trọc chân khí đang thiêu đốt trong thể nội, hắn dám giữ sao? Toàn bộ đi ra ngoài!

Lần này trọc chân khí không cần diêm, bởi vì trọc chân khí đã hoàn toàn biến thành màu đen, màu đen sẽ tự bốc cháy giống như dầu hỏa, dọa cho Vương Khả há miệng phun ra.

Làm sao ép chân khí trong cơ thể ra ngoài nhanh nhất? Đương nhiên là từ trong miệng phun ra!

- Rống!

Bình Luận (0)
Comment