Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1966 - Chương 1967: Ma Chủng Của Đại Ma Vương

Chương 1967: Ma chủng của Đại Ma Vương

- Chân nguyên này của ta cực kỳ thô bạo, ra khỏi tay ta sẽ nổ mạnh đó!

Vương Khả lập tức nhíu mày nói.

- Đưa cho ta! Ta ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi nằm vùng là nằm vùng Chính Đạo hay Ma Đạo đây! Hừ!

Vương Cô Sơn nghiêm khắc quát.

Vừa nói xong, không đợi Vương Khả cự tuyệt, hắn đã lấy tay trảo một cái, hút đục chân nguyên trong tay Vương Khả vào tay mình.

Đục chân nguyên vừa rời Vương Khả, quả nhiên như sắp nổ mạnh tới nơi, nhưng Vương Cô Sơn chính là Tiên Nhân, hắn lấy tay áp chế nó.

Ong!

Đục chân nguyên bị đè trong lòng bàn tay Vương Cô Sơn, cũng không có nổ tung, thủ đoạn của Tiên Nhân dĩ nhiên là bất phàm, cho dù giờ phút này Vương Cô Sơn đã suy yếu, vẫn có thể áp chế đục chân nguyên như thường.

- Chủ thượng! Thuộc hạ đã sớm thấy Vương Khả này có vấn đề, không biết chân nguyên của hắn kiểu gì, mà ở Chính Đạo là kim sắc, còn trước mặt chúng ta thì biến thành màu đen. Thuộc hạ hoài nghi hắn có thủ thuật che mắt, thỉnh chủ thượng nhất định phải điều tra rõ!

Ma Thập Tam lập tức kêu lên.

Vương Cô Sơn nhìn Ma Thập Tam, sau đó cẩn thận kiểm tra một phen, lập tức, một cỗ ý niệm dũng mãnh tràn vào đục chân nguyên trong lòng bàn tay.

Oanh!

Trong nháy mắt, cổ ý niệm kia của Vương Cô Sơn như sôi lên, khiến Vương Cô Sơn biến sắc mặt, thiếu chút nữa là quăng đục chân nguyên xuống, nhưng hắn vẫn cố nén cảm giác khó chịu, cẩn thận kiểm tra hồi lâu.

- Chủ thượng, đây là Ma khí sao? Là Ma khí cấp bậc gì?

Ma Thập Tam nôn nóng hỏi.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Cô Sơn.

Sắc mặt Vương Cô Sơn cực kỳ khó coi:

- Sơ đại Ma khí?

- Cái gì?

Ai nấy đều kinh ngạc.

- Sơ đại? Sao có thể, sao có thể, cũng chỉ có chủ thượng mới có tư cách có được sơ đại Ma khí!

Ma Thập Tam ngạc nhiên thốt lên.

- Sơ đại Ma khí? Hắn chính là sơ đại Ma chủng? Là thứ còn cao hơn cả Tiên Thiên Ma chủng một cấp bậc? Ngươi có nhìn lầm không? Năm đó Đại Ma Vương tạo Ma, chỉ có Ma chủng mà Đại Ma Vương tự mình ban cho mới có sơ đại Ma khí thuần túy nhất!

Ma chủng của ngươi là do Đại Ma Vương cho, Ma khí của ngươi mới là sơ đại Ma khí thuần túy nhất, chỉ người được Đại Ma Vương tán thành, mới được ban sơ đại Ma khí, sao Vương Khả lại có thể...

Thiện Hoàng biến sắc mặt.

- Ngươi là được Đại Ma Vương ban cho Ma chủng?

Ác Hoàng cũng kinh ngạc hỏi.

Vương Khả trừng mắt nhìn Vương Cô Sơn, sao ta lại là Ma khí chứ?

Vương Cô Sơn thì hơi nhíu mày:

- Không đúng, giống như so với sơ đại Ma khí của ta có đôi chỗ khác biệt, Ma khí của hắn dường như còn thuần túy hơn của ta?

Ngươi nhập Ma thế nào, nói!

Tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả, vẻ mặt Thiện Hoàng lại càng âm trầm như trời sắp mưa, chẳng lẽ trước kia mình đã bị Vương Khả lừa?

- Sư tôn, ngươi có thể mang Thiện Hoàng đi trước được không?

Nhìn bộ dáng kia của hắn, lại chuẩn bị gây thêm phiền phức cho ta đó!

Vương Khả nôn nóng nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.

Thiện Hoàng đen mặt: -... !

Cái gì mà gây thêm phiền phức cho ngươi? Ngươi có còn muốn cưới U Nguyệt không hả?

- Thiện Hoàng, ta tin tưởng đồ nhi ta, hắn đã nói sau này sẽ giải thích với ngươi, bây giờ chúng ta đi trước, nếu hắn nhập Ma, sau này ta sẽ tự mình đuổi giết hắn.

Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.

Thiện Hoàng trừng mắt nhìnVương Khả:

- Tốt nhất là ngươi không lừa trẫm, nếu không, trẫm lấy mạng ngươi!

ĐI Thiện Hoàng vung tay áo rời đi.

Giờ phút này, Ma Thập Tam và Tứ Đại Liên Hoàng đều nhăm nhe muốn chặn lại, nhưng hiện tại Ác Hoàng và chủ thượng đang mâu thuẫn, chắc chắn không thèm quan tâm đám người kia, nên bọn họ chỉ có thể buồn bực nhìn đám người Thiện Hoàng rời đi.

Uông!

Nơi xa xuất hiện tiếng vang lớn, liền nhìn thấy Thiện Hoàng vẫy tay một cái, Thiện Hoàng kiếm đang ở Thiện Hoàng Long Đài lập tức bay vào trong tay Thiện Hoàng.

Đám người Thiện Hoàng tức khắc rời đi.

Nhìn theo đám người Thiện Hoàng rời đi, Vương Khả thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không cần nhảy tới nhảy lui ở Chính Ma lưỡng đạo nữa rồi, cha vợ này thật là, làm ta giải thích với các ngươi mệt quá.

- Hỏi ngươi đâu? Ngươi là nhập Ma thế nào?

Vương Cô Sơn lạnh lùng hỏi.

Hiện tại Vương Khả đã không còn lo lắng, tuy rằng không biết vì sao Vương Cô Sơn lại nói mình là sơ đại Ma khí, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là giờ mình đã có thể vàng thau lẫn lộn, đổi trắng thay đen!

- À thì, đó là vào một buổi sáng tuyết lớn rơi tán loạn, ta thấy một ăn mày sắp bị đông chết ở đầu đường, liền hảo tâm cho hắn hai cái bánh bao, hắn cứ một hai đòi báo đáp ta, cho ta một cái Ma chủng, sau đó, ta liền nhập Ma.

Vương Khả giải thích.

Vương Cô Sơn trừng mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó cái cớ rách nát gì thế này? Ngươi đoán ta tin hay không? Ngươi muốn chết? Dám gạt ta?

- Phu quân, nếu ngươi đã xác định chân nguyên Vương Khả tràn ngập Ma khí, vậy còn muốn truy cứu làm gì chứ?

Ác Hoàng nhíu mày hỏi.

Long Ngọc yêu thương Vương Khả, nếu Vương Khả đã công bố trước mặt mọi người mình thuộc Ma Đạo, vậy là đã chặt đứt liên hệ với Thiện Hoàng, nhất định sau này không còn tới lui gì với U Nguyệt công chúa kia nữa, thế là đủ rồi!

- Nhưng mà hắn nói hươi nói vượn với ta!

Vương Cô Sơn bực bội nói.

- Vương Khả là Ma, không thể nghi ngờ, hiện tại vẫn là nữ nhi chúng ta quan trọng hơn, phu quân, ngươi từ bỏ khống chế với Địa Ngục Âm Hàn đi.

Ác Hoàng bảo.

- Ngươi nói cái gì?

Vương Cô Sơn kinh ngạc nhìn về phía Ác Hoàng.

- Đại Đế vị này đã bị phu quân dùng 2 tỷ uổng mạng quỷ chịu tải một ngàn năm qua, lúc này uổng mạng quỷ tụ lại thành Địa Ngục Âm Hàn của ngươi, nên Đại Đế vị có quan hệ dây mơ rễ má với Địa Ngục Âm Hàn, hiện tại Long Ngọc đã đi đến thời điểm cuối cùng trong quá trình dung nhập Đại Đế vị, Địa Ngục Âm Hàn này kết nối với Đại Đế vị, thì cũng nên cùng bị Long Ngọc dung luyện nốt.

Ác Hoàng trịnh trọng nói.

- Địa Ngục Âm Hàn là tiểu thế giới mà ta phải dùng 2 tỷ uổng mạng quỷ mới tế luyện thành! Ngươi có biết ta đã phải trả giá bao nhiêu vì cái tiểu thế giới này không? Cho nàng ta?

Vương Cô Sơn tức khắc trầm giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment