Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1967 - Chương 1968: Ma Chủng Của Đại Ma Vương

Chương 1968: Ma chủng của Đại Ma Vương

- Long Ngọc là nữ nhi của chúng ta, đâu phải người ngoài? Phu quân, Đại Đế vị sắp dung hợp với Long Ngọc, Địa Ngục Âm Hàn lại tương liên với nó, ngươi có muốn thu về cũng không được, thay vì dây dưa trì hoãn, chỉ bằng trực tiếp cho nữ nhi của chúng ta.

Ác Hoàng nói.

- Tiểu Huyền, sao bây giờ ngươi lại trở nên...

Vương Cô Sơn không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Ác Hoàng.

- Phu quân, tiểu thế giới không còn thì có thể luyện lại, chờ ngươi khôi phục đỉnh cấp, lại luyện ra tiểu thế giới mới, cũng đâu phải việc gì khó?

Ác Hoàng nôn nóng nói.

- Đúng là ta có thể luyện lại một tiểu thế giới khác, nhưng ta đi đâu tìm 2 tỷ uổng mạng quỷ đây?

Vương Cô Sơn phẫn uất nói.

- Phu quân, đây là nữ nhi của chúng ta!

Ác Hoàng dùng giọng điệu mềm mỏng khuyên nhủ.

Giờ phút này, Vương Cô Sơn đầy bụng lửa giận.

Thế nhưng, cùng với Đại Đế vị sắp bị Long Ngọc hút vào trong cơ thể, đại dương mênh mông hình cầu màu lam cũng đang nhanh chóng hướng về phía Long Ngọc, dần dần sụp đổ.

- Hoàng Thượng, số uổng mạng quỷ đó đang tiến vào cơ thể Long Ngọc, như thế liệu có gây bất ổn cho Long Ngọc không?

Vương Khả nôn nóng nói.

- Sẽ không, uổng mạng quỷ của Địa Ngục Âm Hàn chỉ tiến vào Cửu Phẩm Kim Liên, mặc Long Ngọc sử dụng, mà tạo hóa chỉ lực trong Địa Ngục Ẩm Hàn sẽ được Long Ngọc hấp thu, khiến Long Ngọc không những khôi phục thương thế, mà tu vi nàng còn một bước lên trời.

Ác Hoàng nói.

- Thật sự?

Vương Khả vui mừng.

- Kỳ thật lúc này thương thế của Long Ngọc đã khôi phục gần xong, không chết được nữa, việc dung hợp với Đại Đế vị đã giúp nàng sống lại, chỉ là bây giờ Long Ngọc đang vô cùng suy yếu.

Sau khi Long Ngọc thấu hiểu được quy tắc chỉ lực của Thiên Đạo có trong Đại Đế vị, chờ nàng tỉnh lại, nàng chính là đăng Tiên cảnh, hơn nữa còn không phải đăng Tiên cảnh bình thường.

Nàng có thể điều động Thiên Đạo quy tắc đăng Tiên cảnh, mà lực lượng của Địa Ngục Âm Hàn sẽ giúp nàng đề cao năng lượng, đối với nàng chỉ tốt chứ không xấu.

Ác Hoàng nói.

- Đa tạ Hoàng Thượng!

Vương Khả tức khắc kích động cảm kích nói.

Cứu được Long Ngọc về là tốt rồi, Vương Khả không cần lo lắng nữa.

ầm ầm ầm!

Dường như thân thể Long Ngọc đang thật sự hấp thu Địa Ngục Âm Hàn một cách nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt, một phần mười Địa Ngục Âm Hàn đã vào trong cơ thể Long Ngọc.

Vương Cô Sơn ở một bên nhìn nhìn Long Ngọc, lại nhìn nhìn Ác Hoàng, lúc này đây có thể hiểu được trong lòng hắn có bao nhiêu phẫn uất.

- Phu quân, chờ sau này ta lại nhận lỗi với ngươi. Nhưng, hôm nay ta nhất định phải bảo vệ nữ nhi của chúng ta, phu quân! Một ngàn năm qua, ta đã chờ ngươi một ngàn năm, ngươi sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà khiến ta khó xử, đúng không?

Ác Hoàng nhìn về phía Vương Cô Sơn, giọng điệu khẩn cầu.

Vương Cô Sơn nhìn chằm chằm Ác Hoàng một hồi, rốt cuộc thở dài:

- Chúng ta đi!

- Phu quân!

Ác Hoàng nôn nóng gọi.

Nhưng thời điểm này tâm trạng của Vương Cô Sơn đã cực kỳ tồi tệ, căn bản không để ý tới Ác Hoàng, hắn bay về phía lối ra của vực sâu, Ma Thập Tam, Tứ Đại Liên Hoàng, sáu Võ Thần cảnh Ma Tướng cũng nhanh chóng đuổi theo.

Chi chỉ chỉ!

Vô số dơi yêu trong vực sâu xao động không thôi, giống như lúc này chúng cũng không biết nên làm sao cho phải.

Vương Cô Sơn đi rồi?

Để lại một mình Ác Hoàng đứng ở nơi này, tuy rằng bốn phía còn có đám người Hoàng Thiên Phong, Vương Khả, Chu Hồng Y, nhưng, trong lòng Ác Hoàng lại toàn là nỗi buồn và sự cô đơn không tên, nàng cắn chặt môi, lần thứ hai nhìn về Long Ngọc đang dung hợp, ánh mắt hiện lên sự vui mừng ấm áp.

- Long Ngọc, từ giờ trở đi, nương tới bảo hộ ngươi!

Thanh âm Ác Hoàng tràn ngập ôn nhu.

ầm ầm ầm!

Địa Ngục Âm Hàn đang cuồn cuộn dung nhập vào trong cơ thể Long Ngọc, không bao lâu đã dung nhập được một nửa! Hơn nữa, xu thế này còn đang tiếp tục.

- Hoàng Thượng, hiện tại Long Ngọc là thật sự không có việc gì sao?

Vương Khả lo lắng hỏi.

- Không có việc gì, ngươi có thể thu hồi ngọn lửa trên người mình.

Ác Hoàng nói.

- Không có việc gì thì tốt, vậy thần cáo lui trước một chút, Võ Thần kiếp của thần tới rồi!

Vương Khả lập tức nói.

Không phải ta không muốn thu hồi ngọn lửa, mà vì ta đang ở trong hỏa táng, Địa Ngục Âm Hàn đang dũng mãnh tràn vào cơ thể Long Ngọc, qua một hồi nữa sẽ không còn hàn khí, ta đây không phải xong rồi? Ta nhất định phải độ kiếp, dùng công đức thay đổi đục chân nguyên!

- Võ Thần kiếp tới? Không thể nhịn một chút?

Ác Hoàng nhíu mày nói.

Ngươi gấp như vậy sao? Võ Thần kiếp tới, người bình thường đều có thể áp chế tu vi một chút, trì hoãn hồi lâu, hiện giờ Long Ngọc đang hấp thu Địa Ngục Âm Hàn, thời điểm mấu chốt thế này, ngươi đi độ kiếp cái gì?

- Nhịn không nổi, không nín được!

Vương Khả nói.

Nói xong, Vương Khả tức khắc quay đầu, xông thẳng về phía lối ra của vực sâu.

Oanh!

Vương Khả hóa thành một hỏa cầu thật lớn, bay thật xa.

Ác Hoàng: -.... !

Bên trong vực sâu.

Tam đại Long Đài, Kim Liên Long Đài đã nát, Thiện Hoàng Long Đài, Ác Thần Long Đài cũng dần mất đi sức mạnh giằng xé kia.

Uông!

Cùng với một tiếng kiếm reo, thanh Ác Thần kiếm cũng thoát khỏi Ác Thần Long Đài, trong nháy mắt bay đến trung tâm vực sâu, rơi vào tay Ác Hoàng.

Ác Hoàng vung tay áo thu hồi Ác Thần kiếm, nhưng sắc mặt vẫn chăm chú theo dõi Long Ngọc.

Địa ngục âm hàn và 2 tỷ uổng mạng quỷ đều vào hết Cửu Phẩm Kim Liên, không, hẳn là chúng đang bao phủ Cửu Phẩm Kim Liên, vì dường như Cửu Phẩm Kim Liên đang tỏa ra vô số lam quang, đồng thời mỗi mảnh lá sen đều bị vô số băng sương đông lại.

Long Ngọc nằm trên đài sen của Cửu Phẩm Kim Liên, quanh thân được bao bọc bởi một tầng băng cứng thật dày, như thể đang ngủ say trong quan tài băng.

- Hoàng Thượng, hiện tại Ma Tôn...

Tử Bất Phàm lo lắng tiến lên hỏi.

Ác Hoàng nhìn ra Tử Bất Phàm là thật tình lo lắng, liền hơi mỉm CưỜi:

- Không ngại! Long Ngọc đang luyện hóa địa ngục âm hàn cùng Đại Đế vị.

- Vậy là tốt rồi!

Tử Bất Phàm thở phào nhẹ nhõm.

- Cần phải đi!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Vâng!

Hoàng Thiên Phong, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm ứng tiếng nói.

Bình Luận (0)
Comment