Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 339 - Chương 339: Đạo Mạch Tổ Huyết

Chương 339: Đạo mạch tổ huyết

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

- Thì ra từ rất lâu trước đây ngươi đã chuẩn bị kế hoạch hàng long?

Chu Hồng Y nhíu mày nhìn Tử Bất Phàm.

- Làm sao? Ngươi có giúp ta không?

Tử Bất Phàm trịnh trọng nói.

Chu Hồng Y nhíu mày trầm tư suy nghĩ một lúc lâu. Tử Bất Phàm cũng không gấp gáp, kiên nhẫn chờ đợi.

Vương Khả lại nhìn Trương Thần Hư ở cách đó không xa, hắn cũng hết cách rồi! Có trách thì trách ngươi xúi quẩy thôi? Chẳng qua, nể tình ngươi từng làm qua đội trưởng đội bảo an ở cao ốc Thần Vương mà không lấy tiền, ta giúp ngươi nói một câu, chỉ một câu thôi!

- Tử đường chủ, ngươi xem thế này có được không, ngươi nói muốn lấy máu của chị em bọn họ. Vậy hay là rút của Trương Thần Hư một nửa, lại rút của Trương Ly Nhi một nửa, như thế cả hai đều sống được!

Vương Khả gợi ý nói.

- Ta không sao cả, nếu Chu Hồng Y đáp ứng giúp ta, ta không ý kiến!

Tử Bất Phàm cười nói.

Vương Khả sững sốt, thế là đồng ý? Sao giờ lại trở nên dễ nói chuyện vậy?

Chu Hồng Y ở bên hít thở sâu một hơi, nói:

- Được rồi, nhưng chỉ lần này thôi đấy! Ngươi nghe cho kỹ, sau lần này, ngươi tuyệt đối không được nhắm đến Vương Khả!

- Ha ha, yên tâm, ta nói được làm được! Đặc biệt là chuyện đã đáp ứng với ngươi!

Trong mắt Tử Bất Phàm lóe lên một tia tinh quang.

Chu Hồng Y nghiêng đầu đi, không nhìn Tử Bất Phàm nữa.

- Vậy rút máu thôi!

Tử Bất Phàm phân phó nói.

- Vâng!

Mấy tên đệ tử Ma giáo lập tức bước tới.

- Khoan, đừng vội, đừng vội, vừa rồi Tử đường chủ đã đáp ứng ta, ta tới giúp các ngươi rút!

Vương Khả lập tức kêu nói.

Đám đệ tử ma giáo đều không phản đối.

Chỉ thấy cả đám lấy ra pháp bảo chuyên dụng, đâm vào cổ tay Trương Thần Hư.

Ùng ục ục!

Lượng lớn máu tươi được rút ra.

- Được rồi, được rồi, giữ lại cho Trương Thần Hư một chút, giờ chuyển sang rút của Trương Ly Nhi, rút chút xíu thôi! Chú ý mức độ, đừng rút nhiều!

Vương Khả lập tức chỉ huy nói.

Cách đó không xa, chúng đệ tử Kim Ô Tông không giấu được vẻ sốt ruột.

- Tà ma, tà ma!

- Vương Khả cũng thật là, vừa rồi ta còn thấy hắn làm người không sai, không ngờ giờ lại đi giúp tà ma rút máu Thần Hư sư huynh, cứ rút thế này, Thần Hư sư huynh chắc chỉ còn thoi thóp một hơi!

- Ngươi điên rồi? Chuyện này sao trách Vương Khả được? Vương Khả làm thế là đang cứu Thần Hư sư huynh!

- Đúng vậy, đúng vậy, vừa nãy Vương Khả phải phí hết miệng lưỡi mới trấn an được đám ma đầu kia, cứu mạng đại sư tỷ!

- Vương Khả không chỉ cứu mạng đại sư tỷ, hắn còn cứu mạng Thần Hư sư huynh!

- Đại sư tỷ quả nhiên không gửi gắm nhầm người!

...

...

...

Rất nhanh, máu của chị em Trương thị đã bị rút ra một lượng rất lớn, nếu đổi thành người bình thường, mất máu nhiều như vậy, e rằng sớm đã đi đứt, cũng may tu vi hai người đều tương đối cường đại, nhờ vậy mới còn thoi thóp một hơi.

- Đường chủ, nên xử trí đám đệ tử Kim Ô Tông này thế nào, có ăn được không... !

Một tên tà ma thần tình mong đợi nói.

Hiển nhiên, đám tà ma đều muốn hút máu đệ tử Kim Ô Tông.

- Ai? Làm gì, làm gì? Chỉ biết nghĩ đến ăn thịt người? Đường chủ còn chưa mở ra được long mạch, các ngươi đã định tổ chức tiệc mừng? Nghĩ cái gì thế hả? Đợi giúp đường chủ bắt được long mạch rồi, các ngươi hẵng ăn mừng cũng không muộn! Đường chủ còn chưa thử, các ngươi đã dám động!

Vương Khả trừng mắt quát đám tà ma.

Chúng tà ma biến sắc, chuyện này thì liên quan gì đến ngươi! Chúng ta ăn thịt đệ tử chính đạo, ai cần ngươi nhúng mũi vào làm gì?

- Chu đường chủ, giờ ngươi muốn ăn thịt người?

Vương Khả nhìn sang Chu Hồng Y hỏi.

Nhiếp Thanh Thanh từng hạ lệnh với Chu Hồng Y, không cho phép hắn ăn thịt người! Vương Khả biết rõ điểm này mới cố ý hỏi Chu Hồng Y.

- Không ăn!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Tử Bất Phàm, chính ngươi dùng Đạo Mạch Tổ Huyết này vẽ phá trận đồ đi, vẽ xong thì gọi ta!

Chu Hồng Y khẽ vung tay áo, đạp bước về lại trong đại điện.

Tử Bất Phàm nhìn Chu Hồng Y rời đi, sau đó trừng mắt quát đám thuộc hạ:

- Ăn ăn ăn, các ngươi chỉ biết có ăn! Trước nhốt lại đã!

- Vâng!

Đám thủ hạ Tử Bất Phàm lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Tai bay vạ gió! Trước kia chúng ta cứ vậy ăn thịt đệ tử chính đạo có sao đâu, đều là do Vương Khả, tự dưng nói nhảm làm gì không biết!

Đám đệ tử Kim Ô Tông lại cảm kích nhìn Vương Khả. Bởi vì bọn hắn đều cảm thấy, Vương Khả chính đang đùa với lửa, xả thân cứu mình.

Cả đám bao quát Trương Ly Nhi, Trương Thần Hư lần nữa bị trói lại, đưa đến nhốt trong một đại điện cách đó không xa!

- Bây giờ, tất cả các ngươi cùng theo ta lấy pháp lực vẽ ra phá trận đồ bằng Đạo Mạch Tổ Huyết này!

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

- Vâng!

Đám thuộc hạ đồng thanh ứng tiếng.

Vương Khả lại vội vàng cáo biệt, bỏ chạy mất dạng. Đi đến một đại điện khác trong vương cung.

- Gia chủ? Ngài không cho chúng ta đi qua, chúng ta một mực ở đây ước thúc thuộc hạ, giờ chúng ta cần phải làm gì?

Đại biểu ca hiếu kỳ nói.

- Lập tức dẫn tất cả mọi người ra khỏi vương cung, lát nữa vương cung khả năng sẽ có động tĩnh tương đối lớn, các ngươi chú ý đừng bị liên lụy!

Vương Khả dặn dò nói.

Mở ra long mạch? Vương Khả không biết làm vậy sẽ phát sinh điều gì, nhưng mà, Chu Hồng Y từng nói long mạch không khác gì lựu đạn siêu cấp cả, như vậy chẳng phải bằng với lúc nào cũng có thể nổ tung? Tự nhiên phải cách càng xa càng tốt!

- Vâng!

Đại biểu ca ứng tiếng nói.

Lập tức, dưới sự chỉ huy của đại biểu ca, thị vệ vương cung, quan viên, cung nữ lần lượt được bố trí rút lui ra bên ngoài.

Trong vương cung.

Chu Yếm nhìn Tử Bất Phàm dẫn theo đám thuộc hạ vẽ phá trận đồ, trong lòng lại không khỏi phiền muộn.

Mẹ nó chứ, các ngươi không phải tới giết Vương Khả ư? Đi giết đi! Sao lại tha cho Vương Khả? Vì cái gì?

- Tử đường chủ, sao ngài có thể dễ dàng tha cho Vương Khả vậy được? Đánh rắn không chết coi chừng bị nó cắn lại!

Chu Yếm sốt sắng khuyên nhủ Tử Bất Phàm.

- Chu Yếm? Xem ra ngươi có thù hận không nhỏ với Vương Khả nhỉ?

Bình Luận (0)
Comment