Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 671 - Chương 671: Ta Tới Mật Báo

Chương 671: Ta Tới Mật Báo

- Ngươi, ngươi sẽ không lừa gạt toàn bộ rắn con của ta vào Đại La Kim Bát, hầm một lần chứ?

Xà Vương kinh ngạc nói.

- Đánh rắm, ta là người như vậy sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Xà Vương nhìn Vương Khả một chút, cuối cùng không kiềm hãm được gật đầu một cái.

Mặt Vương Khả đen lại.

- Ngươi hỏi bọn họ một chút, ta là người làm ra loại chuyện này sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo ở một bên không kiềm hãm được gật đầu một cái, ánh mắt Cung Vi, Bất Giới Hoà Thượng, Mộ Dung Lục Quang cũng là khẳng định. Chỉ có Long Ngọc, che miệng không ngừng cười.

Vương Khả:

-...

- Nhìn cái gì vậy? Ta đang nghiên cứu thảo luận biện pháp cứu vớt thương sinh, các ngươi còn có mặt mũi cùng Xà Vương quở trách ta à!

Vương Khả trợn mắt nhìn đám người.

Vương Khả quay đầu, nhìn về phía Xà Vương:

- Xà Vương, không phải ta không có nhắc nhở ngươi, ta nhớ là, Thử Vương và ngươi cũng có mối thù không chết không thôi, ngươi ăn Đan Anh nó đi!

Sắc mặt Xà Vương bên trong Đại La Kim Bát cứng đờ. Đúng vậy, mâu thuẫn giữa mình và Thử Vương đã không thể hòa giải.

- Sau lưng Thử Vương là đệ nhất đường chủ, nó có đệ nhất đường chủ làm chỗ dựa, ngày sau tìm ngươi báo thù, ngươi chịu được sao?

Vương Khả hỏi.

Xà Vương:

-...

Một mình Thử Vương, Xà Vương còn miễn cưỡng ứng phó, thêm một đệ nhất đường chủ, vậy không phải là ta chết chắc sao?

- Ngươi xem, hiện tại, chúng ta đứng ở phía sau ngươi, đệ nhất đường chủ đến, chúng ta giúp ngươi ngăn cản, cùng ngươi tiêu diệt kẻ thù chung Thử Vương này! Hay là, chúng ta nói chuyện khác, ngươi dùng cái khác đền bù tổn thất của ta! Sau đó, trở về một mình ngươi đối mặt đệ nhất đường chủ và Thử Vương truy sát?

Vương Khả hỏi.

Vẻ mặt Xà Vương co quắp lại, đây là ngươi đang uy hiếp ta sao?

- Ngươi quyết định đi! Ta không ép ngươi!

Vương Khả giải thích.

Cái này còn gọi là không ép ta? Nếu ta không đáp ứng ngươi, hiện tại ngươi liền nấu canh ta!

- Được, ta phối hợp với ngươi!

Xà Vương cắn răng.

- Vậy thì đúng rồi!

Vương Khả lập tức cười nói.

Vương Khả quay đầu nhìn về phía Cung Vi:

- Cung điện chủ, làm phiền ngươi đưa ta và Long Ngọc đến Chướng Hải một chuyến, được không?

- Ta?

Cung Vi cau mày nói.

- Yên tâm, ta đáp ứng điều kiện ban đầu của ngươi, sẽ mau chóng nghĩ biện pháp, để chồng ngươi trở về động phòng cùng ngươi, chờ diệt thử triều xong, chúng ta sẽ toàn lực giúp ngươi bắt chồng ngươi!

Vương Khả lập tức vỗ ngực nói.

- Ha ha ha ha, tốt!

Cung Vi cười to nói.

- Mộ Dung Lục Quang, ngươi đi hay không? Nhiếp Thanh Thanh cũng ở gần xà quật, ngươi muốn đi gặp nàng sao? Chúng ta mang ngươi cùng đi!

Vương Khả nói.

Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang trở nên khó coi nói:

- Không cần!

Hiển nhiên, Mộ Dung Lục Quang vẫn chưa chuẩn bị để đối mặt với vị sư tôn Nhiếp Thanh Thanh này.

- Ngươi không đi, vậy ở nhà trông nhà! Bảo vệ ngôi chùa này!

Vương Khả nói.

- Dựa vào cái gì mà ta phải giúp ngươi giữ nhà? Ta phải lập tức trở về Thiên Lang Tông!

Mộ Dung Lục Quang trợn mắt.

- Ai, ta giúp ngươi giải mê tâm thuật, bảo ngươi giúp ta giữ nhà hai ngày, ngươi còn không tình nguyện như thế? Ngươi có chút tâm cảm ơn nào không vậy? Có muốn ta về Thiên Lang Tông tuyên truyền một lần không, đại sư huynh ngươi làm việc có bao nhiêu quá phận!

Vương Khả lập tức trợn mắt nói.

Mặt Mộ Dung Lục Quang đen lại, nhìn về phía Vương Khả, vô cùng tức giận.

- Mộ Dung Lục Quang, ở nơi này trông coi hai ngày! Chờ chúng ta trở về, ngươi lại về Thiên Lang Tông!

Cung Vi hít sâu một cái nói.

Mộ Dung Lục Quang nhìn Cung Vi một chút, cuối cùng hơi thi lễ:

- Vâng!

- Đi!

Cung Vi quát nhẹ một tiếng.

- Hiu!

Cung Vi mang theo Vương Khả và Long Ngọc đang cầm Đại La Kim Bát bay lên trời, nhằm thẳng phía Chướng Hải mà đi.

Trên không xà quật, phía bắc Thần Long đảo!

Cung Vi mang theo Vương Khả, Long Ngọc đến, nhìn thấy vùng biển phía dưới lít nha lít nhít độc xà, thì sợ hãi thán phục một trận.

- Thật là nhiều rắn, bãi cát bên kia cũng bị độc xà lấp kín?

Cung Vi kinh ngạc nói.

- Đều là sủng vật của ta!

Vương Khả nói.

Cung Vi trợn mắt nhìn về phía Vương Khả:

- Ngươi bốc phét cái gì vậy?

- Thần Long đảo là của ta, bọn chúng ở nơi này, không phải là sủng vật của ta thì là cái gì?

Vương Khả kiêu ngạo nói.

- Long Ngọc! Thả Xà Vương ra đi!

Vương Khả nhìn về phía Long Ngọc.

Long Ngọc cầm Đại La Kim Bát:

- Đi ra!

- Hiu!

Đại La Kim Bát bắn ra một vệt kim quang, Xà Vương lập tức bị đổ ra.

- Rống!

Xà Vương rơi xuống biển, lập tức phát ra một tiếng rống to rung trời. Giống như đạt được tự do mà hưng phấn.

- Xà Vương, ngươi đừng có tâm tư khác! Nhanh lên, triệu tập bầy rắn của ngươi đi!

Vương Khả kêu lên.

Xà Vương ngẩng đầu nhìn ba người Vương Khả, rơi vào một cỗ trầm mặc, hiện tại bản thân đã trở lại biển cả, có lẽ chạy trốn sẽ thoát khỏi Cung Vi truy sát, nhưng cái Đại La Kim Bát kia tính sao? Mẹ nó, vì sao tiểu nha đầu này lại dễ dàng sử dụng như thế? Nàng chỉ hô một câu thu, không phải là ta lại xui xẻo sao?

- Rống, tất cả bầy rắn, tập hợp tới đay, rống !

Xà Vương rống to một tiếng.

Trong tiếng rống to, xà tộc xung quanh xà quật lập tức lộ vẻ kinh ngạc.

- Đại vương trở về?

Bầy rắn chen chúc mà đến.

Động tĩnh to lớn ở phía bắc Thần Long đảo, cũng kinh động đến người trên Thần Long đảo.

Thần Long đảo, hành cung Chu Hồng Y, Chu Hồng Y đang nói chuyện cùng Nhiếp Thanh Thanh, nghe được thanh âm này, mặt đều sầm lại.

- Là tiếng gọi ầm ĩ của Xà Vương? Hơn nữa khí tức này, giống như đã đạt tới Nguyên Anh cảnh? Làm sao lại thế?

Nhiếp Thanh Thanh biến sắc đang muốn đứng dậy.

- Đi xem một chút!

Chu Hồng Y đứng dậy trầm giọng nói.

- Chu Hồng Y!

Một thanh âm vang lên trong cung điện.

Nhiếp Thanh Thanh biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời:

- Là thanh âm của Ma Tôn?

- Bái kiến Ma Tôn?

Chu Hồng Y lập tức chắp tay thi lễ.

- Chu Hồng Y, bản tôn hạ pháp chỉ cho ngươi, vì sao ngươi vẫn chưa đi làm?

Thanh âm của Ma Tôn nhẹ nhàng truyền đến.

- Hả?

Sắc mặt Chu Hồng Y cứng đờ.

- Lúc trước, là ngươi đề nghị, thăng Vương Khả lên làm đường chủ, bản tôn ban pháp chỉ, bảo ngươi tiến đến tuyên đọc! Vương Khả được tấn thăng lên chức đường chủ, vì sao chậm chạp hai tháng, ngươi vẫn chưa khởi hành?

Bình Luận (0)
Comment