Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Ngươi ngưỡng mộ Ma Tôn?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Ma Giáo to lớn, bị Ma Tôn quản lý ngoan ngoãn dễ bảo, hắn rất lợi hại! Lúc trước ở Long Môn đại hội, một đám người tính toán ám sát Ma Tôn, nhưng vì sao ta không động thủ? Một nguyên nhân là không muốn hợp tác với tà ma, một nguyên nhân khác, chính là ta lo lắng Ma Tôn chết rồi, đệ tử Ma Giáo sẽ không còn bị ước thúc, không kiêng nể gì cả, đến lúc đó mới là tai ương của thương sinh!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vậy bây giờ... ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Hiện tại tên Long Cốt này không phải đồ gì tốt, tàn nhẫn háo sắc, vô pháp vô thiên, năm đó cũng là như thế, hắn coi tất cả mọi người trong Thập Vạn Đại Sơn, là dê bò do hắn nuôi nhốt! Không có chút nhân tính nào, tàn phá bừa bãi, càng không có ranh giới cuối cùng! Loại tà ma này làm giáo chủ, mới là tai nạn của Thập Vạn Đại Sơn! Cho nên, hắn phải chết! Mà ngươi làm đệ tử của ta, nhất định phải nhận lấy trọng trách này!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
Vương Khả:
-...
Sư tôn, ngươi nghĩ thế nào vậy? Ta chỉ là một cái Kim Đan cảnh nho nhỏ, ngươi lại bảo ta đi giết giáo chủ Ma Giáo?
Vương Khả hoảng sợ nhìn Trần Thiên Nguyên, bảo ta đi giết Long Cốt, đây là muốn mạng ta mà!
- Đương nhiên ta biết không dễ dàng, không bảo ngươi lập tức hoàn thành! Hơn nữa, cũng không phải để một mình ngươi hoàn thành!
Trần Thiên Nguyên nói.
Vương Khả thở dài một hơi:
- Sư tôn, ngươi muốn doạ chết ta à!
Trần Thiên Nguyên cổ quái nói:
- Ngươi cho rằng, ta để một mình ngươi đi giết Long Cốt? Long Cốt là Nguyên Thần cảnh đó, tại sao ngươi lại có ý nghĩ này?
- Híc, sư tôn, không phải ngươi nói trước đi sao?
Vương Khả cảm thấy kỳ quái nói.
- Ý ta là, ngươi phải đi giết Long Cốt, lấy giết Long Cốt làm nhiệm vụ của mình, ta tin tưởng ngươi có thể làm được, là tin tưởng ngươi sẽ có cỗ niềm tin này đi kiên trì. Giết Long Cốt, cần rất nhiều người chung sức hợp lực! Ngươi nghĩ như thế nào mà một người đi?
Trần Thiên Nguyên nói.
Vương Khả:
-...
Là thầy giáo dạy ngữ văn trước kia của ta không dạy tốt sao?
- Cuối cùng Long Cốt cũng từ phong ấn của Thiên Lang Tông ta chạy trốn ra ngoài, Thiên Lang Tông ta phải có trách nhiệm! Ngoại trừ ngươi, ta cũng đã nói qua với Cung Vi, Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Vậy ta an tâm!
Vương Khả lộ vẻ cổ quái gật đầu một cái.
- Đúng rồi, sư tôn, ta nhớ năm đó ta đã hỏi qua ngươi, tại sao phải trấn áp Long Cốt, trực tiếp giết không phải tốt hơn sao? Ngươi nói hắn giết không chết!
Bỗng nhiên vẻ mặt Vương Khả hơi thay đổi nói.
- Không sai, Long Cốt bị trấn áp, đích xác giết không chết!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Vì sao? Chẳng lẽ hắn tự do lại có thể giết chết sao?
Vương Khả cảm thấy kỳ quái nói.
Chuyện này không phù hợp logic!
- Ta nghe nói, Ma Tôn ở Ma Long đảo đã giết Sắc Dục Thiên một lần? Giết chết sao?
Trần Thiên Nguyên hỏi.
- À, Ma Tôn giết Sắc Dục Thiên nhưng Sắc Dục Thiên dùng Đại La Kim Bát làm bố trí, có thể bảo vệ hắn một mạng! Cho nên... !
Vương Khả cau mày nói.
- Không sai, Long Cốt cũng như vậy, hắn đã ký thác nguyên thần ở trong Thái m Quyền Trượng, Thái m Quyền Trượng bất diệt, coi như Long Cốt bị giết, thần trí của hắn cũng sẽ trở về Thái m Quyền Trượng! Cho nên, lúc trước Long Cốt bị trấn áp, chúng ta cũng không muốn giết hắn! Giết chết hắn dễ dàng, nhưng thần trí hắn sẽ trở về Thái m Quyền Trượng, lợi dụng nguyên thần tái tạo nhục thân!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Híc, Nguyên Thần cảnh có thể chơi như này sao? Vậy vì sao Long Cốt không tự sát, như vậy hắn sẽ có thể tự do!
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Tự sát dễ dàng, nhưng phải từ bỏ nhục thân? Cái thân thể xương cốt kia, có được đại thần thông! Cứ như vậy từ bỏ sao? Coi như thần trí trở về Thái m Quyền Trượng tái tạo nhục thân, thì nhục thân tái tạo cũng không bằng thân thể xương cốt ban đầu của hắn! Huống chi, Thái m Quyền Trượng rơi vào trong tay Ma Tôn, thần trí hắn trở lại, cực độ suy yếu, thứ chờ đợi hắn chưa chắc là tự do, rất có thể sẽ bị Ma Tôn giết chết!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Ồ, phức tạp như vậy!
Vương Khả ra vẻ cổ quái nói.
- Cho nên nhớ cho kĩ, sau khi giết chết Long Cốt, để tránh hắn trùng sinh, tốt nhất phá hủy luôn Thái m Quyền Trượng!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói:
- Sư tôn, ngươi nói cho ta những chuyện này, khiến ta cứ tưởng mình có thể giết chết Long Cốt!
- Vi sư tin tưởng ngươi, nói không chừng, ngươi thật sự có thể!
Trần Thiên Nguyên vỗ bả vai Vương Khả.
- Híc? Chẳng lẽ sư tôn cảm thấy ta thiên phú dị bẩm?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Ừ, da mặt ngươi dày, đích thật là thiên phú dị bẩm!
Trần Thiên Nguyên gật đầu khẳng định.
Vương Khả: -...
Sư tôn, đây là ngươi đang khen ta sao?
- Tốt rồi, vi sư phải đi đây, lần này các đại tiên môn đến trợ giúp Thiên Lang Tông, ta cần đi đến từng cái cảm tạ một phen, sau khi cảm tạ xong, ta sẽ không trở lại nữa!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Sư tôn, ngươi phải đi ngay sao? Vội vã như vậy?
Vương Khả lập tức nói không ngừng.
- Không sai, thời gian cấp bách!
Trần Thiên Nguyên gật đầu một cái.
- Vậy đệ tử bị bắt nạt, làm sao đi tìm sư tôn báo tin?
Vương Khả mong đợi nói.
- Ngươi sẽ bị bắt nạt sao?
Trần Thiên Nguyên lộ ra một tia khinh thường.
- Sư tôn, ta nói thật mà!
Vương Khả lo lắng nói.
- Vi sư không có thời gian, chờ ngươi sư huynh trở về, ngươi nói với hắn a! Hắn đối Thập Vạn Đại Sơn bên ngoài biết sơ lược, có thể cho ngươi chỉ điểm!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Vậy, lúc nào thân sư huynh của ta trở về?
Vương Khả hỏi.
Trần Thiên Nguyên cổ quái liếc nhìn Vương Khả, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu sợ chết vậy? Ngươi sợ chết thành như vậy, còn có nguy hiểm sao?
- Vi sư đi đây!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Sư tôn!
Vương Khả còn muốn nói tiếp.
Thế nhưng, Trần Thiên Nguyên đã dậm chân xông lên trời, trong nháy mắt biến mất không thấy.
- Haiz!
Vương Khả thở dài.
Trương Chính Đạo cách đó không xa, đi tới.