Phụ trách: Vô Tà Team
Ngoài cửa Ngộ Kiếm Điện!
Mộ Dung Lục Quang trợ giúp Vương Khả thu pháp thuật hỏa diễm, Vương Khả chân thành cảm kích, trong lúc nhất thời hình ảnh vui vẻ hòa thuận, Nhiếp Diệt Tuyệt giống như giải quyết xong một tâm nguyện.
Tay vung lên, một kết giới cương khí bao phủ mình và Trần Thiên Nguyên, có thể hoàn toàn ngăn cách thanh âm.
- Nhiếp điện chủ, hiện tại ngươi giải thích cho ta sự tình hôm nay đi?
Trần Thiên Nguyên nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt.
Nhiếp Diệt Tuyệt gật đầu:
- Tông chủ, sự tình U Nguyệt công chúa, ngươi hẳn rất rõ ràng?
- Không sai, Thi Quỷ Nữ Hoàng bỏ trốn, lưu hoàng triều cho U Nguyệt công chúa, kết quả quần thần phản loạn, U Nguyệt công chúa mới trốn về phía Thiên Lang Tông ta, những ngày gần đây, ta đã điều tra rõ ràng!
Trần Thiên Nguyên gật đầu.
- Vì sao Thi Quỷ Nữ Hoàng lại chọn rời đi?
Nhiếp Diệt Tuyệt nhìn Trần Thiên Nguyên, trầm giọng nói.
Trần Thiên Nguyên nhíu mày trầm mặc.
- Ngươi không cần giấu giếm, giấu diếm không được, bởi vì Thi Quỷ Nữ Hoàng chính là ma! Nàng là tà ma! Thân phận của nàng bại lộ, không còn cách nào khống chế Thi Quỷ Hoàng Triều, nàng không đi, quần thần của Thi Quỷ Hoàng Triều sẽ tạo phản, nàng chỉ có thể rời đi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Aiii!
Trần Thiên Nguyên thở dài.
- Không có gì phải thở dài, ma chính là ma! Chính đạo, ma đạo bất lưỡng lập, nàng tiếp tục làm Nữ Hoàng, chỉ sẽ làm sinh linh đồ thán! Nàng chạy! Vì sao lưu lại nữ nhi kế thừa hoàng vị?
Nhiếp Diệt Tuyệt hỏi.
- Bởi vì U Nguyệt công chúa là nữ nhi của hắn!
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
- Không sai, phụ thân của U Nguyệt công chúa là người! Hơn nữa còn là cự phách chính đạo! Thi Quỷ Nữ Hoàng nhìn trúng điểm này, mới cảm thấy không ai dám khó xử U Nguyệt công chúa, nhưng Thi Quỷ Nữ Hoàng tính sai! Chính ma bất lưỡng lập, cho dù phụ thân của U Nguyệt công chúa ở chính đạo quyền cao chức trọng cỡ nào, mẹ của nàng cuối cùng vẫn là ma! Người và ma sinh ra nữ nhi? Đám đại thần chính đạo của Thi Quỷ Hoàng Triều làm sao có thể để U Nguyệt công chúa kế thừa hoàng vị? Đương nhiên sẽ tạo phản! Bất quá nể tình phụ thân của U Nguyệt công chúa, mới không có lạnh lùng hạ sát thủ, chỉ phong ấn tu vi của nàng, để nàng tự sinh tự diệt!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Ta biết...
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
- Ngươi xem, thủ hạ của phụ thân nàng cũng không ít, nhưng thấy U Nguyệt công chúa gặp rủi ro, có người nào đứng ra bảo hộ không? Trừ Trương Chính Đạo lăn lộn không ra sao, nhiều cường giả như vậy, có người quản U Nguyệt công chúa sao? Không có, không ai chịu quản cản! Tông chủ, tại sao ngươi phải quản, tại sao phải thu U Nguyệt công chúa?
Nhiếp Diệt Tuyệt lo lắng nói.
Trần Thiên Nguyên cau mày nói:
- Hôm nay ngươi đến Ngộ Kiếm Phong? Không phải là vì nhằm vào Vương Khả? Mà nhằm vào U Nguyệt công chúa?
- Bằng không thì vì cái gì? Đệ tử kia của ngươi ta xem qua, mặc dù có chút láu cá, nhưng cuối cùng không có ngộ nhập lạc lối. Ngươi thu đệ tử ta yên tâm! Nhưng U Nguyệt công chúa...
Sắc mặt của Nhiếp Diệt Tuyệt rất khó coi.
- Ta nhớ được, ngày xưa ngươi còn để Mộ Dung Lục Quang truy cầu U Nguyệt công chúa?
Trần Thiên Nguyên cau mày hỏi.
- Truy cầu sao? Không, là Lục Quang hiểu lầm! lúc trước để Lục Quang vào Thi Quỷ Hoàng Triều làm đại tướng quân, tiếp cận U Nguyệt công chúa, chỉ là vì thuận tiện giám thị U Nguyệt công chúa mà thôi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Vậy bây giờ...
Trần Thiên Nguyên trầm giọng hỏi.
- Ta không quản tông chủ và phụ thân của U Nguyệt công chúa quan hệ như thế nào, nhưng tông chủ, ngươi một đời tuân theo ý chí chính đạo, hàng yêu trừ ma, lần này tại sao có thể từ bỏ lý tưởng của mình? U Nguyệt công chúa, nàng không phải là người!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Phụ thân của nàng là người!
Trần Thiên Nguyên thở dài.
- Không! Người và ma kết hợp, bình thường là không cách nào sinh sản. Một khi sinh ra dòng dõi, như vậy dòng dõi kia chính là nửa người nửa ma, là Minh Thai Chi Thân, nếu Minh Thai Chi Thân hóa ma, sẽ là ma trong ma!
Nhiếp Diệt Tuyệt lo lắng nói.
- Minh Thai Chi Thân, nếu không hóa ma, sẽ là ánh sáng chính đạo!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Tông chủ, ngươi quên truyền thuyết sao? Mỗi Minh Thai Chi Thân đều là hoạ nguyên, trừ mình ra, không phân địch ta, người ở xung quanh đều xui xẻo, không nói sau khi U Nguyệt công chúa sinh ra, Thi Quỷ Hoàng Triều nhiều tai nạn, lần này Thi Quỷ Nữ Hoàng bại lộ, chỉ sợ cũng là bởi vì U Nguyệt công chúa! Nàng không thể lưu! Nên giết!
Nhiếp Diệt Tuyệt lo lắng nói.
- Lời nói vô căn cứ!
Trần Thiên Nguyên không tin nói.
- Tông chủ, ngươi đang lừa mình dối người sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt lo lắng.
- U Nguyệt công chúa chưa ma hóa, không có nghiệp chướng, trên người không có ma khí tội nghiệt, ta không có khả năng định tội nàng, lại nói, ta đã phái người đi thông tri phụ thân của nàng, nhất định có thể xử lý thích đáng! Chẳng lẽ ngươi không tin phụ thân của nàng?
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm mặc hồi lâu:
- Tông chủ, ta tin tưởng phán đoán của ngươi! Bất quá việc này không thể kéo!
- Vì sao?
- Phụ thân của U Nguyệt công chúa là ai cũng có thể gặp sao? Ngươi phái người đi, muốn gặp được hắn cũng không dễ dàng! Sự tình này sẽ kéo rất lâu, vạn nhất lại bị người hữu tâm tính toán...
Nhiếp Diệt Tuyệt cau mày.
- Ừm, thân phận của U Nguyệt công chúa xác thực rất mẫn cảm, những năm này phụ thân nàng cũng bởi vì tránh hiềm nghi, mà chưa từng tới Thi Quỷ Hoàng Triều, nếu có người hữu tâm mưu hại, đúng là sẽ...
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
- Cho nên ta hi vọng tông chủ tự mình đi một chuyến! Ngươi tự mình đi tìm phụ thân của U Nguyệt công chúa, như vậy mới nhanh nhất, cũng sẽ không xảy ra sai lầm!
Nhiếp Diệt Tuyệt trịnh trọng nói.
Trần Thiên Nguyên nhíu mày trầm tư, đồng thời không quên nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt.
- Tông chủ, ngươi cảm thấy ta sẽ cố ý lừa ngươi đi, sau đó giết U Nguyệt công chúa sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt hỏi.
Trần Thiên Nguyên không nói, hiển nhiên là thầm chấp nhận.
- Ngươi yên tâm, tông chủ! Nhiếp Diệt Tuyệt ta có thể phát thệ! Ở trong lúc ngươi rời đi, trừ khi ta chết, bằng không U Nguyệt công chúa tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện!
Nhiếp Diệt Tuyệt ngữ khí kiên quyết nói.