Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 806: Chuyển Thế Linh Đồng Chân Chính

Chương 806: Chuyển Thế Linh Đồng chân chính

Giữa không trung, Ô Hữu Đạo lại lần nữa phun ra một búng máu tươi.

- Không thể nào, Tử Trọng Sơn, chẳng phải ngươi đang bị Lôi Điện Song Hoàn khóa lại ư? Sao ngươi thoát khốn được?

Ô Hữu Đạo cả kinh kêu lên.

Chỉ thấy, Tử Trọng Sơn máu me khắp người, quanh thân lấp lánh lôi điện, thần tình dữ tợn nhìn về phía Ô Hữu Đạo như muốn ăn tươi nuốt sống.

- Tử Trọng Sơn, ngươi … ngươi thật đúng là hung ác, tự đứt hai tay?

Điền Chân cả kinh kêu lên.

Vương Khả cũng sợ đến ngây người, cách đó không xa, Lôi Điện Song Hoàn vẫn cứ đang trôi nổi ở giữa trời, trên đó còn treo lơ lửng hai nửa cánh tay. Máu tươi vung vẩy tứ phía, khiến người nhìn mà lạnh gáy.

- Tử Trọng Sơn, ngươi tàn nhẫn thật đấy!

Vương Khả cũng kinh ngạc nói.

Tử Trọng Sơn tự đứt hai tay, thoát khỏi trói buộc từ Lôi Điện Song Hoàn.

Vừa rồi giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, chính hắn đã bạo phát ra uy áp ngập trời, chấn bay Ô Hữu Đạo.

Tử Trọng Sơn quay đầu nhìn Tử Bất Phàm đang càng lúc càng bị Nam Minh Ly Hỏa bao bọc, trên mặt lộ ra ý cười thảm thiết thê lương.

- Tiểu muội! Những năm này ca ca hiểu lầm ngươi, ca ca tin lời dối trá của Hoàng Hữu Tiên, ca ca sai rồi! Ngươi là muội muội duy nhất của ta, không quản ngươi là người hay ma, ngươi vẫn cứ là muội muội của ta! Ta từng hứa với cha mẹ, nhất định phải bảo vệ ngươi! Mấy năm nay ca ca không làm được! Nhưng hôm nay, dù có phải chết, ca ca cũng sẽ không để đám người này tổn thương một cọng tóc của ngươi!

Trên mặt Tử Trọng Sơn hiện lên ý cười ôn nhu.

Quay đầu, Tử Trọng Sơn mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Ô Hữu Đạo, trong đầu lại chớp qua từng màn cảnh tượng quá khứ ấm áp.

- Ca, hôm nay sư tôn dạy đạo quyết, ngươi lại không thuộc được? Còn bị phạt đứng? Hì hì, nhìn xem, ta mang bánh bao đến cho ngươi! Còn nóng hổi, mau ăn, đừng để sư tôn nhìn thấy!

- Ca ca, ta muốn hoa đăng kia, ta chỉ muốn nó thôi, chúng ta khó được mới có cơ hội trốn ra sơn môn đi chơi một chuyến, ta muốn chiếc hoa đăng kia, ta muốn …

- Cha chết rồi, mẹ chết rồi, ta không có cha mẹ, ô ô ô ô!

- Điền Chân động tay động chân với ta, ca, ngươi mặc kệ không quản?

- Ca, sư tôn muốn tặng ta cho tên dâm tặc đó, còn hạ dược với ta, ta không muốn, ô ô ô, ca, sao ngươi lại không tin ta? Ca, ngươi giúp ta được không? !

- Vị trí tông chủ Kim Ô Tông quan trọng đến vậy ư? Ca, ta hận ngươi!

- Ta nhập ma, sau này không cần ngươi quản, ngươi cứ làm tông chủ của ngươi đi!

- Ca, chúc ngươi tiền đồ như gấm!

Từng bức họa diện không ngừng quanh quẩn trong đầu, lúc này hai mắt Tử Trọng Sơn đỏ ngầu màu máu, lôi điện quanh thân càng lúc càng mãnh liệt.

- Muốn giết muội muội ta, ta khiến ngươi chết, a a a …!

Tử Trọng Sơn đột nhiên rống to một tiếng.

Ầm ầm!

Cả người Tử Trọng Sơn như là một quả điện cầu khổng lồ, cứ thế hung mãnh vọt tới Ô Hữu Đạo.

- Tử Trọng Sơn, ngươi không phải đối thủ của ta!

Ô Hữu Đạo hét lớn.

Oanh!

Hai người ầm vang đụng nhau giữa hư không, lôi điện vô tận bắn tung tứ phía.

Hai tay Tử Trọng Sơn đứt gãy, thực lực giảm mạnh, nhưng mà, lúc này Tử Trọng Sơn lại không màng đến sinh tử, căn bản không để ý tới bất kỳ gì khác, dù phải dốc hết toàn bộ lực lượng cũng quyết nổ chết hung thủ hãm hại Tử Bất Phàm cho bằng được.

Ầm ầm!

Trên bầu trời Tử Kinh, lôi quang chớp giật, chấn động ra sóng khí ngập trời.

Đầu bên kia, pháp tướng Như Lai Phật tổ cũng đã triệt để áp chế Trương Ly Nhi, khiến Trương Ly Nhi không ngừng giật lùi ra sau, chật vật vô cùng.

Oanh !

Một tiếng rền vang, Trương Ly Nhi bay ngược về phía sau. Miệng phun ra một búng máu tươi.

- Trương Ly Nhi, ngươi lui về đây, để ta tiêu diệt nguyên thần pháp tướng này!

Vương Khả gầm nói.

Hiện tại Tử Trọng Sơn đã phát điên, hắn không gọi tới được, hơn nữa vẫn còn đang chiến đấu với Ô Hữu Đạo. Hắn lại phải thủ hộ Tử Bất Phàm thuế biến, đành chỉ còn cách gọi Trương Ly Nhi tới.

- Vương Khả, ngươi đối phó được không?

Phía đằng xa, Trương Ly Nhi kêu lên.

- Nói nhảm, ta đã sớm nói với ngươi rồi, không vấn đề, cứ lại đây! Hơn nữa ta còn có Thần Vương Ấn! Trong Thần Vương Ấn vẫn còn không ít công đức!

Vương Khả quát.

Oanh!

Nơi xa Trương Ly Nhi lần nữa bị pháp tướng Như Lai Phật tổ tung chưởng đánh bay, hiển nhiên khó mà địch lại. Nàng khẽ cắn răng, lập tức bay thẳng đến chỗ Vương Khải.

Vương Khả thấy pháp tướng Như Lai Phật tổ đuổi theo, lập tức vung tay quát:

- Thần Vương Ấn, lên!

Hô!

Tức thì, Thần Vương Ấn bay lên, đón lấy pháp tướng Như Lai Phật tổ.

Oanh!

Một tiếng ầm vang, pháp tướng Như Lai Phật tổ bỗng chốc dừng lại.

- Thần Vương Ấn lợi hại thế ư?

Vương Khả không khỏi kinh hỉ.

Trương Ly Nhi hạ xuống một bên, vịn lấy bả vai Vương Khả.

- Không phải, Thần Vương Ấn này của ngươi là Phiên Thiên Ấn, Phiên Thiên Ấn tương khắc linh thể, nguyên thần pháp tướng cũng được tính là loại bán linh thể! Vậy nên mới có thể tạo ra được tác động lớn như thế!

Trương Ly Nhi nói.

- Thật không?

Tròng mắt Vương Khả sáng rực lên.

Lập tức điều khiển Thần Vương Ấn không ngừng nện tới pháp tướng Như Lai Phật tổ.

Ầm ầm!

Nhất thời, Thần Vương Ấn ngăn lại pháp tướng Như Lai Phật tổ ở cách xa năm mươi trượng, khiến nó không cách nào áp sát đến được chỗ này.

- Không hay, đừng để bọn Điền Chân, hắc bạch nhị trưởng lão chạy mất! Vừa rồi điều khiển Thần Vương Ấn quá gấp, căn bản không kịp giết bọn hắn, ngươi chú ý chút.

Vương Khả kêu nói.

Lúc này, Điền Chân, hắc bạch nhị trưởng lão đều bị trọng thương, máu me khắp người, Thần Vương Ấn khẽ động, ba người liền thoát ra được, chỉ là bộ dạng ai nấy đều rất thê thảm.

- Nhanh! Giết Tử Bất Phàm, ngăn cản nàng tiếp tục hấp thu năng lượng trong Nam Minh Ly Hỏa!

Điền Chân dữ tợn nói.

- Không sai, mau ra tay, một khi Tử Bất Phàm khôi phục lại ký ức, tu vi của Long Ô, chúng ta liền đi đứt!

Hắc trưởng lão nôn nóng nói.

- Giết!

Bạch trưởng lão quát.

Lúc này, dù cả ba tên đều trọng thương, bộ dạng thảm không nỡ nhìn, lại vẫn không chút do dự đánh tới vị trí Tử Bất Phàm.

- Một trái bàn đào ba ngàn năm!

Trương Ly Nhi vung kiếm chém tới.

Oanh!

A!

Ba người không ngừng kêu thảm, bay ngược ra sau.

Trương Ly Nhi cũng thở dốc hổn hển, hiển nhiên vừa nãy nàng đã bị pháp tướng Như Lai Phật tổ đánh trọng thương.

Bình Luận (0)
Comment