Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 906 - Chương 906: Sắc Dục Thiên Đến

Chương 906: Sắc Dục Thiên đến

- Bằng không sao chỗ này lại được gọi là Thần Long Đảo? Bởi vì dưới đây trấn áp nguyên thần Long Hoàng, đấy mới thật sự là Thần Long!

Long Cốt lạnh lùng nói.

Trong lòng Vương Khả không khỏi lộp bộp một tiếng, vốn còn tưởng là thần binh lợi khí gì, kết quả lại là một con rồng! Nguyên thần pháp tướng Như Lai phật tổ của Tử Bất Phàm đã cường hoành vậy rồi. Thân là lãnh đạo trực tiếp của Tử Bất Phàm, nguyên thần Long Hoàng sẽ có khủng bố đến mức nào?

- Chẳng lẽ, ngươi không biết?

Long Cốt híp mắt nói.

Vương Khả đương nhiên không biết, nhưng đã đến cái bước này rồi, sao hắn có thể lộ ra vẻ vô tri được?

- Hừ, không biết? Ngươi thật tưởng rằng ta không biết? Nói thật với ngươi, lúc trước vì đâu mà ta thành là Thần Long đà chủ? Chính là để càng tiện mở ra phong ấn!

Vương Khả cười lạnh nói.

- Hả? Khi đó ngươi cố ý? Nhưng mà, sao vừa rồi ngươi lại bị bọn Chu Hồng Y phong ấn tu vi?

Long Cốt không tin nói.

- Ngươi nhìn xem, bộ dạng này của ta có giống như là bị phong ấn không?

Vương Khả trầm giọng nói.

Long Cốt híp mắt nghi hoặc nhìn Vương Khả.

- Ha ha, không tin, vậy ngươi thử cái này xem? Đại La Kim Bát!

Vương Khả vung tay ném mạnh Đại La Kim Bát đi ra.

Giờ Vương Khả có thể làm gì? Đương nhiên là tận nhanh bỏ chạy! Dây dưa với Long Cốt thì biết lúc nào mới xong? Chỉ cần Đại La Kim Bát nện trúng mũi, Long Cốt đau xót kêu hô, hắn liền có thể thừa cơ nhảy ra đại lao, trốn đi mất dạng.

Bành!

Ngay khi Vương Khả định nhanh chân tháo chạy, Đại La Kim Bát bị Long Cốt tiếp được.

Tiếp được?

Vương Khả trừng mắt nhìn Long Cốt, đây là lần đầu tiên Đại La Kim Bát bị người tiếp đượ, không phải mày biết nện mũi người ta ư? Sao lần này lại sợ?

- Lực đạo lớn thật đấy, Vương Khả, quả nhiên ngươi không bị phong ấn tu vi, xem ra, lúc trước ngươi bị phong ấn tu vi chỉ là cố ý làm cho ta xem? Ngươi và Chu Hồng Y thông đồng diễn kịch?

Long Cốt híp mắt nhìn Vương Khả.

Giờ Vương Khả còn có thể làm gì? Mẹ nó, Đại La Kim Bát đều bị ngươi tiếp được, ta còn chạy cái khỉ khô!

Hiện tại điều duy nhất có thể làm chính là hù dọa Long Cốt, bằng không, hôm nay hắn liền đi đứt!

- Long Cốt, ngươi đúng là lợi hại, ta và Chu Hồng Y thông đồng diễn kịch, lại vẫn không qua được mắt ngươi, hừ!

Vương Khả hừ lạnh một tiếng, thuận miệng nói.

- Đương nhiên, chút trò mèo đó của các ngươi mà cũng định gạt ta?

Long Cốt đắc ý nói.

Chỉ có Xà Vương ở bên là mắt trợn tròn, Vương Khả, ngươi nói dối mà không chớp mắt? Chẳng phải ngươi mới vừa cùng ta tới từ cao ốc Thần Vương sao? Từ lúc nào lại thành thông đồng diễn kịch với Chu Hồng Y?

Đương nhiên, lúc này, Xà Vương không dám lên tiếng vạch trần.

- Được rồi, Vương Khả, không muốn chết thì lập tức nói ta hay, các ngươi mở ra phong ấn bằng cách nào, còn nữa, lối vào phong ấn ở đâu?

Long Cốt lạnh lùng nói.

- Ngươi không phải Nguyên Thần Cảnh sao? Ngươi không biết dùng thần thức đi thăm dò?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Thần thức thăm dò? Hừ, toàn bộ Thần Long Đảo đều được bố trí m Chướng Trận, thần thức căn bản không dùng được, ngươi đang đùa ta đấy à?

Long Cốt lạnh lùng nói.

Vương Khả sửng sốt, m Chướng Trận? Thứ gì vậy? Có thể khiến cho thần thức mất linh? Thật hay giả đấy, sao ta chẳng có cảm giác gì sất?

- Long Cốt, ta khuyên ngươi, tốt nhất là nên ngoan ngoãn bó tay chịu trói! Ngươi biết, chúng ta cũng có cường giả Nguyên Thần Cảnh, chúng ta bận rộn lâu như vậy, không lý nào lại nhường ngươi chiếm lấy tiện nghi!

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Là cái người đụng một chưởng với ta mà vẫn không rơi xuống hạ phong kia? Hừ, Vương Khả, ta còn đang thắc mắc, tại sao lại có cường giả Nguyên Thần Cảnh cùng bọn với ngươi? Hắn là ai?

Long Cốt híp mắt nói.

- Long Cốt, ta khuyên ngươi cái không nên hỏi thì đừng hỏi! Còn nữa, khôn hồn thì ngươi bó tay chịu trói, bằng không, ai cũng không cứu được ngươi!

Vương Khả lạnh lùng nói.

Xà Vương ở bên tròn mắt nhìn Vương Khả, ngươi thổi da trâu hơi lớn rồi đấy, ngươi không phải đến đây cùng lúc với ta ư? Chỉ là một tên quang can tư lệnh mà thôi, lại dám chém gió như thể cả thảy Thần Long Đảo đều nghe lệnh ngươi vậy?

- Là người từ bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn? Đúng không! Bên trong Thập Vạn Đại Sơn không có mấy tên Nguyên Thần Cảnh! Hắn đến từ bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, ta còn đang thắc mắc, sao trước kia ngươi đến cả ta đều không sợ, hóa ra là vì có chỗ dựa. Ta hiểu, ta hiểu rõ hết rồi. Hừ, ngươi là người thế lực nào đó bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, được phái tới Ma giáo, âm mưu cướp đoạt hết thảy của Long Hoàng!

Long Cốt trừng mắt quát nói.

- Ngươi không phải cũng vậy đấy thôi?

Vương Khả xem như mặc nhận.

Long Cốt không cần ta giải thích liền đã tự mình não bổ giúp, người đâu đúng là chu đáo hết sức!

- Ta? Chúng ta sao lại giống nhau được? Vương Khả, nơi các ngươi mở ra phong ấn là ở đâu?

Long Cốt trừng mắt nói.

- Long Cốt, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nhúng tay vào chuyện này! Ta nói thật với ngươi, ta chỉ là một thành viên trong tổ chức, người mạnh nhất trong tổ chức cũng không phải ta!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Nói nhảm, bằng ngươi cũng đòi mạnh nhất? Tên Nguyên Thần Cảnh kia là thủ lĩnh của các ngươi?

Long Cốt lạnh lùng hỏi.

- Hừ, hắn? Hắn cũng không phải thủ lĩnh, chẳng qua, tổ chức chúng ta không chỉ hứng thú với di vật của Long Hoàng, mà còn hứng thú với cả ngươi, chỉ là một mực chưa có cơ hội rảnh tay xử lý ngươi thôi. Hôm nay, chính ngươi đã tìm tới cửa! Còn len lén tiềm phục Thần Long Đảo, nếu người tổ chức chúng ta gặp được ngươi, nhất định sẽ nhân tiện xử lý luôn!

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Các ngươi cũng hứng thú với ta?

Long Cốt híp mắt nói.

- Không chỉ ngươi, chúng ta còn hứng thú với giáo chủ Tử Bất Phàm, với Long Huyết! Tất cả các ngươi chúng ta đều muốn! Trên người các ngươi cất giấu đại bí mật!

Vương Khả cười lạnh nói.

Long Cốt lại bất giác lùi ra sau một bước:

- Ngươi … sao các ngươi tra ra được?

Vương Khả sửng sốt, chuyện gì thế này? Ta chỉ thuận miệng thổi da trâu chút thôi! Ngươi cần gì phải phản ứng lớn vậy?

- Nói, ngươi còn biết cái gì?

Bình Luận (0)
Comment