Chu Yếm lập tức nói.
- Cái gì? Phá hoại kế hoạch của chúng ta? Chỉ bằng hắn?
Trụ trì khinh thường nói.
- Đúng vậy, ta liều chết thăm dò được tin tức, Vương Khả cố ý bại lộ chính mình, mục đích là vì hấp dẫn sự chú ý của các ngươi. Thật ra hắn sớm đã bố trí thuộc hạ tiềm phục vào đây, tùy thời chuẩn bị động thủ!
Chu Yếm nói.
- A ha ha ha, chính bản thân Vương Khả đều bị bắt lại chỉ trong nháy mắt, hắn bố trí ai tiềm phục đến đây? Ai có thể ngăn cản chúng ta? Ha ha ha ha!
Trụ trì khinh thường nói.
- Ha ha ha ha ha!
Đám người áo đen trong mật thất dưới đất cũng cười phá lên, thần tình đầy vẻ không đáng.
- Sắc Dục Thiên!
Chu Yếm nói.
Két!
Tiếng cười im bặt mà dừng.
- Ngươi nói ai?
Trụ trì trừng mắt kinh ngạc nói.
- Sắc Dục Thiên! Các ngươi còn không biết? Cũng đúng, ngày ngày các ngươi nhốt mình ở chỗ này, làm sao biết rõ được chuyện bên ngoài. Tên Sắc Dục Thiên kia là đứa điên, trước kia còn muốn giết Vương Khả, giờ không biết tại sao lại quay sang làm đội trưởng đội bảo an tại công ty Thần Vương của Vương Khả! Ngươi không nghe qua chuyện này?
Chu Yếm giải thích nói.
Sắc Dục Thiên?
Bọn hắn há lại không biết? Tin tức bọn hắn được đến còn nhanh hơn xa Chu Yếm! Hơn một tháng trước, Sắc Dục Thiên vượt qua Huyền Quan Chi Kiếp ở Liên Hoa Huyết Quật, thành tựu Nguyên Thần Cảnh, còn được đến Nghiệt Long Đao, dưới tay có hai trăm tên Huyết Ma Nguyên Anh Cảnh. Hiện tại chính là đối thủ đáng gờm của bọn hắn!
- Ngươi nói Sắc Dục Thiên tiềm phục vào đây?
Nháy mắt, thần sắc trụ trì đầy vẻ ngưng trọng.
- Vâng, ta không biết Vương Khả định làm gì, nhưng mà, cái ngữ điệu đó, Sắc Dục Thiên tiềm phục tiến vào nhất định là vì phá hoại đại kế của các ngươi, nói không chừng, trong nhóm các ngươi đã có người bị Sắc Dục Thiên giết chết. Không khéo Sắc Dục Thiên đang mặc áo đen, đội mũ trùm đầu, ẩn núp trong đám người các ngươi. Tùy thời xuống tay hạ sát người ở đây!
Chu Yếm ý vị sâu xa nói.
Nhất thời, chúng nhân đầy vẻ cảnh giác nhìn xem hai bên.
- Dừng lại, tất cả dừng lại, đình chỉ phá mở đạo phong ấn cuối cùng, mọi người lập tức tự tra!
Trụ trì lập tức cả kinh kêu lên.
Nếu đang lúc bọn hắn mở ra phong ấn, thu lấy lợi lộc, Sắc Dục Thiên đột nhiên từ sau lưng đâm cho một đao, vậy chẳng phải đi đứt?
- Dừng lại, tất cả mọi người dừng lại!
Đám người áo đen lập tức gọi nhau dừng tay.
Thần Long Đảo, đại lao Vạn Xà Trì!
Vương Khả thở sâu một hơi, nhìn xem đám tà ma chết ngất, miệng sùi bọt mép trước mặt!
- Các vị huynh đệ, đắc tội rồi, phiền các ngươi tạm ngủ một giấc, đợi khi tỉnh lại, mọi chuyện liền qua đi!
Vương Khả nhẹ giọng nói.
Cuối cùng cũng đợi đến lúc chỉ còn lèo tèo vài ba người, Vương Khả lập tức đánh gục toàn bộ ngục tốt trong đại lao, chuẩn bị đi ra động thủ một phen.
- Trước cứu ra Nhiếp Thanh Thanh, tìm đồng minh, để Nhiếp Thanh Thanh kéo tai Chu Hồng Y, bắt hắn đuổi hết đám cường đạo kia ra khỏi Thần Long Đảo, hết thảy nơi này đều là của ta!
Vương Khả âm thầm tự nhủ.
- Đáng tiếc, nếu có Xà Vương ở đây thì tốt rồi!
Vương Khả thở dài nói.
Ngay lúc Vương Khả chuẩn bị động thân.
Bành!
Phía Vạn Xà Trì đột nhiên vọng tới tiếng trầm vang, một chiếc đầu rắn không lớn lắm chui ra từ trong Vạn Xà Trì, nhất thời, toàn bộ độc xà dồn dập tránh né, thần sắc ai nấy đều lộ vẻ cung kính.
- Xà Vương? A, ta vừa nhắc đến ngươi, ngươi liền xuất hiện? Quá tốt!
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
Nét mặt Xà Vương lại cứng ngắc như tượng gỗ, tựa hồ có lời gì muốn nói, lại cứ ấp úng không dám mở miệng.
- Nhanh, ngươi lập tức đi tới Ma Long Đảo, thông báo cho giáo chủ Tử Bất Phàm, cứ nói, Thần Long Đảo có bảo tàng khổng lồ xuất thế, chuyện này can hệ tới đại kế Ma giáo, mời nàng mau mau chạy tới!
Vương Khả thúc giục nói.
Nét mặt Xà Vương vẫn cứ cứng ngắc.
- Ngươi đứng ngây ra đó làm gì? Đi nhanh lên!
Vương Khả trừng mắt thúc giục.
- Hắn không đi được!
Có tiếng nói trầm thấp truyền ra từ bên trong Vạn Xà Trì.
Chỉ thấy, một thân ảnh áo bào đen chậm rãi nổi lên.
- Xà Vương, ngươi còn mang người đến hỗ trợ ta?
Vương Khả sửng sốt.
- Hắn, hắn là Long Cốt đường chủ!
Xà Vương thần tình đắng chát nói.
Long Cốt uy hiếp, Xà Vương sao dám không nghe? Không nghe để chết chắc? Dù thực lực Long Cốt đã kém xa lúc trước, nhưng cũng vẫn là Nguyên Thần Cảnh a!
- Long Cốt?
Vương Khả sầm mặt lại.
Đúng cái lúc quan trọng này, sao Long Cốt lại tới?
- Vương Khả a Vương Khả, ha ha, đúng là hữu duyên tương phùng, chúng ta lại gặp nhau!
Long Cốt đạp bước tiến tới.
- Long Cốt đường chủ, ta đã dẫn ngươi lặng lẽ tiềm phục Thần Long Đảo, nhiệm vụ hoàn thành, ta lui trước được không?
Xà Vương cầu xin nói.
- Đi? Đến cũng đã đến rồi, đi làm gì nữa? Chẳng lẽ ngươi còn muốn đi báo tin giúp Vương Khả?
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Không, không dám, ta tuyệt đối không dám!
Xà Vương lập tức kêu lên.
- Không dám, vậy thì cứ chờ ở đây!
Long Cốt lạnh lùng nói.
Xà Vương:
-... !
Giờ còn đi thế nào được nữa!
- Vương Khả, vừa rồi ngươi nói Thần Long Đảo có bảo tàng khổng lồ xuất thế? A ha ha ha, ngươi có vẻ biết được không ít nhỉ!
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Hả? Ngươi cũng biết chuyện bảo tàng xuất thế?
Vương Khả nhíu mày hỏi lại.
Ta nói bảo tàng chỉ là thuận miệng bậy bạ vậy thôi, sư tôn Chu Hồng Y đào móc suốt mấy chục năm, ai biết sẽ đào được thứ gì?
- Ta đương nhiên biết chứ, Thần Long Đảo phong ấn nguyên thần Long Hoàng! Nơi đây có một trong những phong ấn mạnh nhất của Trương Thiên Sư lúc trước, ta từng tận mắt thấy qua, há lại không biết? Tử Bất Phàm cũng biết, nhưng, nàng hiểu phong ấn này không mở ra được! Vậy nên mới không quá để ý! Chẳng qua, mấy ngày trước ta cảm nhận được có một tia khí tức tiết ra, là khí tức nguyên thần Long Hoàng. Người khác cảm xúc không sâu, nhưng ta cũng tính là người bên gối Long Hoàng, sao có thể không rõ ràng? Phong ấn nguyên thần Long Hoàng sắp được phá mở!
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Nguyên thần Long Hoàng ở ngay dưới Thần Long Đảo này?
Vương Khả kinh ngạc nói.