Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 921 - Chương 921: Chịu Khó Chờ Chút Đi

Chương 921: Chịu khó chờ chút đi

- Vâng!

Hai người khác ứng tiếng.

-..., ngươi có ý gì? Đâm thương ghim vào ót Chu Hồng Y?

Vương Khả trừng mắt cả kinh kêu lên.

Đám áo đen đồng loạt nhìn sang Vương Khả.

- Có vấn đề gì không?

Trụ trì trầm giọng nói.

- Không phải, thương này đâm vào ót Chu Hồng Y? Chu Hồng Y liền đi đứt!

Vương Khả trừng mắt kêu lên.

- Chu Hồng Y vốn chỉ là công cụ dùng để chứa nguyên thần Long Hoàng mà thôi, lúc này sắp bắt lại được Long Hoàng, còn cần công cụ chứa làm gì nữa? Lại nói, dù chúng ta không giết Chu Hồng Y, lát nữa, nguyên thần Long Hoàng cũng sẽ xóa đi ý thức Chu Hồng Y, sớm muộn Chu Hồng Y đều phải chết, còn không bằng nhân lúc này, khi Long Hoàng còn chưa đoạt xá thành công, dùng sức phong ấn nó lại!

Tên áo đen nắm lấy Tù Thần Thương mở miệng nói.

- Giết Chu Hồng Y? Ngay từ đầu các ngươi đã không có ý định để Chu Hồng Y sống? Công cụ chứa nguyên thần Long Hoàng? Các ngươi đúng thật mất hết nhân tính!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi là ai?

Tên áo đen nắm lấy Tù Thần Thương lập tức biến sắc.

- Ngươi là ai?

Hai người còn lại cũng trừng mắt quát.

Ba người gần như đồng thời vọt tới Vương Khả.

- Thần Vương Ấn, trấn!

Oanh!

Một tiếng rền vang, ba người lập tức bị Thần Vương Ấn trấn áp nằm sấp dưới đất.

- Ngươi!

Cả ba tức thì cả kinh kêu lên.

Ba người ở trong Tứ Định Hải Khốn Thần Trận tuy không bị đại trận ảnh hưởng, song trấn áp từ Thần Vương Ấn thì lại không cách nào tránh được!

- Hỗn trướng, ngươi là ai?

Trụ trì cả giận quát lên.

- Ta là ai không quan trọng! Quan trọng là, nếu Chu Hồng Y hàng phục được Hồng Long trong cơ thể thì sao? Phiền chư vị chịu khó chờ đợi chút!

Vương Khả mở miệng nói.

- Không đúng, nhanh, nhanh đóng lại Tứ Định Hải Khốn Thần Trận!

Trụ trì phẫn nộ hét lên.

Đúng thời khắc then chốt nhất này, tại sao lại xảy ra sự cố? Tứ Định Hải Khốn Thần Trận vây khốn Long Hoàng, đồng thời cũng có thể ngăn trở bọn hắn! Một Định Hải Khốn Thần Trận liền có thể vây khốn Nguyên Thần Cảnh, bây giờ bốn trận hợp một, dù có là hắn cũng không làm gì được!

- Vâng!

Ba tên áo đen bị Thần Vương Ấn trấn áp lập tức kêu lên.

- Đã thế này rồi, ba người các ngươi còn muốn đóng lại trận pháp? Các ngươi cảm thấy liệu có khả năng không?

Vương Khả lập tức vung tay nhét trọc chân nguyên vào miệng hai người trong đó.

Hai người chỉ cảm thấy trong đầu rền vang, mùi hôi thối xộc thẳng vào tận sâu trong linh hồn.

Ô ô ô ô ô ô!

Hai người thống khổ kêu ú ớ. Về phần người thứ ba, vậy lại càng thảm, không phải chỉ lòng bàn tay Vương Khả mới có thể phát ra trọc chân nguyên, chỉ cần là nơi lỗ chân lông trên người thì đều có thể, tỉ như, bàn chân chẳng hạn!

Ô ô ô ô ô!

Ba người đồng thanh ú ớ trong tuyệt vọng, làm gì còn tinh lực dẫn động trận pháp, cứ thế miệng sùi bọt mép từ từ ngất lịm đi, trong lúc bất tỉnh, toàn thân còn không ngừng co giật.

Bên ngoài, trụ trì và đám áo đen trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Ngươi, ngươi cho bọn hắn nuốt độc dược gì?

Trụ trì cắn răng nghiến lợi nói.

Phản ứng lớn vậy? Nháy mắt liền bất tỉnh nhân sự?

- Lão già, nể tình các ngươi đến từ Độ Huyết Tự, ta không giết bọn họ. Nhưng ta cho các ngươi thể diện, các ngươi cũng phải cho ta chút thể diện chứ, đúng không nào? Chịu khó chờ đợi, xem rốt cục Chu Hồng Y có thể hàng phục Hồng Long hay không?

Vương Khả ôn tồn nói

- Đánh rắm, Chu Hồng Y chỉ là Nguyên Anh Cảnh, còn chưa đạt tới Nguyên Thần Cảnh, làm sao có thể áp chế nguyên thần Long Hoàng? Nguyên thần Long Hoàng bị hai tầng áp chế từ phất trần của Trương Thiên Sư và Khốn Thần Trận này của ta, cộng thêm khốn thủ trong cơ thể Chu Hồng Y, nhờ đó mới có thể tuỳ tiện phong ấn, một khi để Long Hoàng triệt để luyện hóa Chu Hồng Y, ai cũng đừng hòng hàng phục được nó!

Trụ trì trừng mắt nói.

- Nguyên Anh Cảnh không cách nào hàng phục nguyên thần Long Hoàng?

Vương Khả nhíu mày.

- Đương nhiên là không thể, tiểu tử, ta không biết ngươi là ai, nhưng ta phải cảnh cáo ngươi, một khi Hồng Long triệt để luyện hóa Chu Hồng Y, ai cũng không thu phục được nó, trong khi ngươi lại cách nó gần nhất, tuyệt đối sẽ thành là người đầu tiên bị nó giết hại! Ngươi muốn chết à? Chu Hồng Y chỉ là Nguyên Anh Cảnh, hắn tất chết không nghi ngờ!

Trụ trì quát nói.

Ầm ầm!

Đột nhiên, trên không trung sơn động truyền đến từng hồi tiếng rền vang. Một cỗ khí tức khủng bố áp xuống, tựa như từ bên ngoài sơn động trút nghiêng vào.

- Huyền Quan Chi Kiếp?

Một tên áo đen kinh hãi thốt lên.

- Ai?

- Chu Hồng Y, là Huyền Quan Chi Kiếp của Chu Hồng Y? Làm sao … làm sao hắn lại độ kiếp ngay đúng lúc này?

- Không thể nào, không thể nào!

...

...

...

Đám người áo đen kinh ngạc nhìn ra bên ngoài sơn động, lúc này bầu trời bên ngoài sơn động quả nhiên đen kịt.

- Ách, vận khí Chu Hồng Y đúng là không sai, Huyền Quan Chi Kiếp đến ngay lúc này? Vừa khéo, Tứ Định Hải Khốn Thần Trận có thể giúp Chu Hồng Y cản kiếp, thiên kiếp qua đi, Chu Hồng Y liền sẽ thành là Nguyên Thần Cảnh, liền có thể hàng phục nguyên thần Long Hoàng!

Vương Khả lẩm nhẩm nói.

Đám người áo đen:

-... !

Bọn hắn bận rộn vất vả ngược xuôi mấy chục năm, cuối cùng lại thành làm đồ cưới cho Chu Hồng Y?

- Tiểu tử, ngươi là ai? Dám phá hỏng chuyện tốt của ta, ngươi là ai?

Trụ trì trừng mắt cả giận nói.

- Bèo nước gặp nhau, ngươi ta nước sông không phạm nước giếng, đều che thân bằng áo bào đen, đầu trùm mũ, ai cũng không biết ai! Chỉ là gặp gỡ thoáng qua, cần gì phải biết nhau đâu!

Vương Khả ôn tồn nói.

- Đánh rắm, thế này mà là nước sông không phạm nước giêng? Tiểu tử, ta muốn biết ngươi là ai, ta phải lột da ngươi!

Trụ trì trừng mắt nói.

- Vậy mới nói, ngươi đã muốn lột da ta, ta sao phải nói cho ngươi biết ta là ai?

Vương Khả trừng mắt vặn ngược lại.

Trụ trì cứng họng:

-... !

Hắn nói cũng có lý?

- Hắn là Vương Khả!

Đột nhiên có tiếng hét vang lên.

- Hả?

Chúng nhân quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Chu Yếm bất ngờ xốc mũ nhảy đi ra.

- Vương Khả, tuy ngươi đang bảo vệ thúc tổ ta, ta cũng rất cảm kích ngươi, nhưng, ta vẫn phải muốn vạch trần ngươi. Ha ha ha ha, Vương Khả, ngươi lừa được người khác nhưng không lừa được ta, ngươi chính là Vương Khả!

Bình Luận (0)
Comment