Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 961 - Chương 961: Lạm Phát

Chương 961: Lạm phát

Hoàng Hữu Tiên cười nói.

- Ta cứ luôn có cảm giác, rằng Kim Ô tệ này không thể in ấn quá nhiều!

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Có gì mà không thể in ấn quá nhiều, một đống giấy lộn mà thôi! Sư huynh, ngươi đừng lo lắng!

Hoàng Hữu Tiên cười nói.

- Không, ta cứ có cảm giác chỗ nào đó không đúng!

Điền Sư Trung trầm tư nói.

- Có gì không đúng?

Hoàng Hữu Tiên cười hỏi.

- Vừa rồi ngươi nói, còn sót lại sáu trăm ức chưa lưu thông ra ngoài?

Điền Sư Trung hiếu kỳ nói.

- Đúng vậy, hiện tại Kim Ô tệ trên thị trường đã bão hòa, chính ma lưỡng đạo không ngừng mua bán trao đổi Chân Nguyên Huyết và tù phạm, bây giờ bọn họ đều đã không thiếu Kim Ô tệ, ngoài cửa siêu thị cũng không còn diễn ra cảnh tranh đấu! Kim Ô tệ dư thừa được hối đoái thành linh thạch, chúng ta thu hồi Kim Ô tệ, sau đó lại phát đi xuống, hình thành nên một vòng tuần hoàn khép kín. Hiện tại mọi thứ đều đang rất tốt, sư huynh, công đức ngươi giành được không phải cũng đang tăng thêm? Hết thảy đều đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp!

Hoàng Hữu Tiên cười nói.

Điền Sư Trung nhíu mày, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ đánh lên tay vịn ghế dựa, trong lòng lại cứ luôn có cảm giác dường như mình đã bỏ sót thứ gì.

- Không hay, không hay rồi, sư huynh, đã xảy ra chuyện!

Ô Hữu Đạo gấp gáp xông vào Kim Ô Điện.

- Chuyện gì?

Điền Sư Trung lập tức đứng bật dậy, hỏi.

- Hôm nay có rất nhiều người đến hối đoái linh thạch, bọn họ liều mạng đổi Kim Ô tệ trong tay thành linh thạch, mới thoáng chốc đã đổi đi một ngàn vạn cân linh thạch, ta cảm thấy không đúng liền tạm thời đóng lại ngân hàng, chờ sư huynh xử lý!

Ô Hữu Đạo lo lắng nói.

- Kim Ô tệ và linh thạch có thể tự do hối đoái, sao lại không cho bọn họ đổi?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Ta thấy cảnh xếp hàng của bọn họ, sợ rằng, sợ rằng chắc phải muốn đổi sạch ba ngàn vạn cân linh thạch tiền bảo đảm của chúng ta!

Ô Hữu Đạo nôn nóng nói.

- A, ha ha ha, không thể nào, chẳng lẽ bọn họ không cần Kim Ô tệ nữa? Làm gì có chuyện đổi hết sạch được? Trên thị trường không cần Kim Ô tệ lưu thông nữa chắc? Ngươi nghĩ nhiều rồi!

Hoàng Hữu Tiên ở bên cười nói.

- Là thật, thật có rất nhiều người đến hối đoái linh thạch. Nhiều lắm, ta cảm thấy, ta cảm thấy, ba ngàn vạn cân linh thạch kia của chúng ta chắc đổi sạch cũng không đủ!

Ô Hữu Đạo lo lắng nói.

- Không thể nào, chúng ta mới phát hành bao nhiêu?

Hoàng Hữu Tiên không tin nói.

- Không đúng, không đúng, là Vương Khả? Là khoản cho vay kia của Vương Khả được bơm vào thị trường!

Điền Sư Trung kinh hãi bật dậy.

- Cái gì?

Chúng nhân biến sắc.

- Bốn tháng nay, trong lúc chúng ta in thêm Kim Ô tệ, Vương Khả khẳng định cũng đang lặng lẽ bán đi Kim Ô tệ, trong tay hắn có hai ngàn tám trăm ức Kim Ô tệ, một khi bơm ra hết! Đi đứt!

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Không, không thể nào?

Hoàng Hữu Tiên biến sắc.

- Nhất định là như vậy, nhất định là như vậy!

Trên mặt Điền Sư Trung chớp qua một tia dữ tợn.

- Hiện tại chúng ta có ba ngàn vạn cân linh thạch làm thế chấp, trên thị trường lại có tận gần sáu ngàn ức Kim Ô tệ? Giờ chỉ cần đổi quá nửa, ba ngàn vạn cân linh thạch làm thế chấp của chúng ta chẳng phải đều mất sạch?

Hoàng Hữu Tiên biến sắc.

- Dù đổi sạch ba ngàn vạn cân linh thạch, thì trong tay đệ tử các đại tiên môn vẫn còn cầm gần ba ngàn ức Kim Ô tệ, bọn họ tất sẽ tới Kim Ô Tông náo loạn!

Ô Hữu Đạo cả kinh kêu lên.

- Vương Khả thật là ác độc, Vương Khả thật là ác độc, sao hắn dám?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Sư huynh, giờ phải làm sao?

Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.

- Giờ? Giờ chỉ có hai cách!

Điền Sư Trung trầm ngâm thoáng chốc, lát sau mới sắc mặt khó coi nói.

- Hai cách?

- Cách thứ nhất, lại cầm ra ba ngàn vạn cân linh thạch làm thế chấp, ổn định Kim Ô tệ!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Lại lấy ba ngàn vạn cân? Lấy đâu ra? Sư huynh, ngươi có ư?

Hoàng Hữu Tiên hốt hoảng nói.

- Lần này ta về Thập Vạn Đại Sơn chỉ mang hơn ba ngàn vạn cân linh thạch, đã dùng ba ngàn vạn làm thế chấp ngân hàng, nào còn tiền dư? Đào linh sơn dưới chân chúng ta, sợ rằng cũng không đủ bù vào!

Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói.

- Nhưng mà, nếu chúng ta không lấy tiền bổ khuyết vào lỗ thủng này, ba ngàn vạn cân linh thạch thế chấp đều mất sạch!

Hoàng Hữu Tiên biến sắc nói.

- Ta đã nói không thể hóa tệ siêu phát, ta đã nói không thể siêu phát, giờ quả thực là tự chuốc lấy hậu quả!

Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói.

- Sư huynh, ngươi đừng vội, không phải còn có một cách nữa ư?

Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.

- Còn một cách nữa? Thay đổi tỉ suất hối đoái!

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Thay đổi thế nào?

Đám người nghi hoặc nói.

- Trước kia, một vạn Kim Ô tệ đổi một cân linh thạch, giờ sửa lại, đổi thành hai vạn Kim Ô tệ đổi một cân linh thạch! Không được, không đủ, vừa nãy đã bị đổi đi một ngàn vạn cân linh thạch, như thế, chúng ta còn thừa lại hai ngàn vạn cân linh thạch, bên ngoài có gần năm ngàn ức Kim Ô tệ, tính ra chỉ có thể dùng hai vạn năm ngàn Kim Ô tệ đổi một cân linh thạch. Không được, nếu đã thành thế này rồi, vậy cứ quy định ba vạn Kim Ô tệ đổi một cân linh thạch!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Hả? Như thế, như thế chẳng phải náo lật trời? Kim Ô tệ đột nhiên giảm giá trị chỉ còn lại một phần ba, các đại tiên môn không chừng đều phát điên!

Ô Hữu Đạo cả kinh kêu lên.

- Dù sao cũng đỡ hơn mất sạch tiền, thậm chí còn thiếu ngược lại người khác! Vương Khả, lần này chúng ta bị hắn hại thảm!

Điền Sư Trung tức giận nói.

- Chúng ta... !

- Nhanh, đi nói với đệ tử các đại tiên môn, tỉ suất hối đoái của Kim Ô tệ đã sửa lại, muốn đổi phải tuân theo tỉ suất mới! Dù sao bọn họ cũng thu được Kim Ô tệ từ bán vật phẩm second hand, tuy giá trị rút nước hai phần ba thì cũng đỡ hơn bán cho thương lái mua đồ cũ bình thường, nhanh đi!

Điền Sư Trung nói.

- Nhưng mà, nhưng mà... !

Ô Hữu Đạo thần tình đắng chát, như là còn điều gì muốn nói.

Đi ra tất bị ăn chửi a!

Bình Luận (0)
Comment