Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 966 - Chương 966: Hủy Sạch

Chương 966: Hủy sạch

Ô Hữu Đạo nhíu mày nói.

- Hắn mua về nhiều hơn một trăm ức Kim Ô tệ, vừa đúng bằng với tiền lợi tức hắn vay một năm, hắn tính sẵn hết mọi thứ cả rồi, kỳ hạn một năm vừa đến, trả lại cả gốc lẫn lãi vừa đúng hai ngàn chín trăm ức Kim Ô tệ, không thừa không thiếu dù chỉ một đồng?

Hoàng Hữu Tiên sắc mặt khó coi nói.

- Nói cách khác, sư huynh ném mất một nửa linh thạch, cũng tức là một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch, là đều bị Vương Khả đoạt đi? Vương Khả chỉ tay trái bán ra, tay phải mua vào liền kiếm lời một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch?

Ô Hữu Đạo cả kinh kêu lên.

Trong đại điện, chúng nhân tưởng chừng không thở nổi.

- Tại sao lại có thể như vậy? Vương Khả căn bản không giao thủ với chúng ta, căn bản không đụng tới chúng ta, lại đã móc đi một nửa tiền trong ngân hàng? Hơn nữa, biết rõ ràng là Vương Khả cướp đi, song chúng ta vẫn không cách nào tìm được sơ hở, không lấy được mượn cớ?

Hắc trưởng lão kinh ngạc nói.

- Một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch? Không, Vương Khả cướp đi càng nhiều! Hắn không chỉ đoạt một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch của ta, hắn đoạt càng nhiều!

Tròng mắt Điền Sư Trung trợn trừng tưởng như muốn nứt.

- Sư huynh, không phải chúng ta chỉ tổn thất chừng đó thôi sao?

Hoàng Hữu Tiên biến sắc.

---------

Cao ốc Thần Vương số một, văn phòng Vương Khả.

- Đã có báo cáo thống kê tài chính, Vương Khả, ngươi đoán lần này chúng ta kiếm được bao nhiêu? Ha ha ha ha!

Trương Ly Nhi kích động kêu lên.

- Trương Ly Nhi, đừng lảm nhảm, mau nói!

Trương Chính Đạo ở bên thúc giục nói.

- Lúc trước thế chấp vay nợ được hai ngàn tám trăm ức Kim Ô tệ, bán đi, thu hoạch được năm ngàn một trăm lẻ sáu mươi tám vạn bốn trăm cân linh thạch! Sau đó, hai tháng qua, mua về hai ngàn chín trăm ức Kim Ô tệ, tiêu phí sáu trăm linh sáu vạn tám ngàn bốn trăm cân linh thạch!

Trương Ly Nhi kích động nói.

- Vậy tính tổng đã vét được bốn ngàn năm trăm vạn cân linh thạch?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Đúng vậy, bốn ngàn năm trăm vạn cân linh thạch! Còn nhiều hơn cả dự tính của ta, tốt! Cũng trách bọn họ đầu bị lừa đá, không ngờ lại đi thay đổi tỉ suất hối đoái, tốt, ha ha ha ha, ha ha ha!

Vương Khả hưng phấn cười to.

Con số này, dù là với Vương Khả cũng khiến hắn kích động không thôi! Nhiều tiền như vậy, nhiều tiền như vậy?

- Tại sao có thể thế được? Chẳng phải Điền Sư Trung chỉ tổn thất một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch thôi sao? Giờ sao ngươi lại kiếm lời bốn ngàn năm trăm vạn cân linh thạch? Chênh lệch tận ba ngàn vạn? Ba ngàn vạn cân linh thạch này từ đâu ra?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Từ trong túi đệ tử các đại tiên môn Thập Vạn Đại Sơn!

Trương Ly Nhi cười nói.

- Các đại tiên môn Thập Vạn Đại Sơn? Chính ma lưỡng đạo cũng bồi đi vào ba ngàn vạn cân linh thạch? Bị ngươi vét được? Vương Khả, cái này của ngươi còn gọi là ăn thịt nữa sao? Ngươi đây là nuốt sống, nuốt sống tiền của tất cả mọi người!

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Đây chính là chiến tranh tiền tệ! Đáng đời Điền Sư Trung! Còn nữa, ngươi hiểu lầm một chuyện, đệ tử chính ma lưỡng đạo tại Thập Vạn Đại Sơn thua lỗ ba ngàn vạn cân linh thạch, nhưng không phải thua lỗ cho ta, mà là thua lỗ cho Điền Sư Trung! Bốn ngàn năm trăm vạn cân linh thạch này của ta, tính ra đều là móc từ túi Điền Sư Trung!

Vương Khả cười giải thích nói.

- Ý gì? Điền Sư Trung không phải chỉ thiệt hại một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch thôi sao?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

- Một ngàn năm trăm vạn cân linh thạch là phần thiệt hại hữu hình của Điền Sư Trung, ba ngàn vạn cân còn lại là phần thiệt hại vô hình! Ta nghĩ, sau lần thiệt hại nặng nề này, ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô, Kim Ô tệ, Tử thị Đại Tử vương triều đều đi đứt. Hiện tại, sợ rằng Kim Ô Tông cũng phải sứt đầu mẻ trán!

Trong mắt Vương Khả chớp qua một tia mong đợi.

- Bốn ngàn năm trăm vạn cân linh thạch mà chúng ta kiếm được này đều tính hết lên đầu Điền Sư Trung?

Trương Ly Nhi kinh ngạc nói.

Siêu thị Kim Ô!

Điền Sư Trung đứng ở trong một văn phòng tại siêu thị Kim Ô, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về hướng siêu thị vốn náo nhiệt phi phàm, tiếng người huyên náo, lúc này đây lại chỉ còn một mảnh tiêu điều, tất cả thương gia đều rút đi sạch sẽ.

- A … xì!

Tên đệ tử tiên môn rút vật phẩm second hand cuối cùng của mình khỏi quầy, đi ra siêu thị Kim Ô, hung hăng nhổ một ngụm đờm mới hả giận phần nào.

- Sư huynh, đừng nóng giận, chúng ta đi nhanh thôi!

Một người ở bên khuyên nhủ.

- Mẹ kiếp, đám siêu thị Kim Ô khốn nạn này, lão tử bán máu đến ủng hộ bọn hắn, bọn hắn lại cướp tiền của ta, súc sinh, súc sinh!

- Sư huynh, đương sơ ta đã nói với ngươi, bảo ngươi chờ chút, tốt nhất vẫn nên ở lại siêu thị Thần Vương thì hơn. Dù thực lực Vương Khả không bằng được Điền Sư Trung, nhưng, hắn hành sự công bình liêm chính. Ngươi lại cứ nói Điền Sư Trung đoạt mối làm ăn với Vương Khả, Vương Khả chắc chắn sụp, siêu thị Thần Vương không trụ được lâu, giờ thì thế nào?

- Ta nào biết? Lúc ấy Vương Khả giảm bớt quầy hàng bán Chân Nguyên Huyết, thậm chí đóng cửa những quầy hàng kia, ta cho là hắn sợ Điền Sư Trung, hắn làm vậy chẳng phải chứng tỏ không dám chọc giận Điền Sư Trung? Ta sao ngờ được, Điền Sư Trung lại làm ăn chẳng giữ chữ tín gì cả!

- Đúng vậy, mẹ nó, mắt thấy sắp chuộc về được đại sư huynh từ Ma giáo, chúng ta liều mạng kiếm chút Kim Ô tệ, ai ngờ đột nhiên mất giá, Ma giáo không chịu bán nữa, đúng là tức chết ta!

-

- Được rồi, đừng nói nữa, siêu thị Kim Ô này, cả đời ta cũng sẽ không quay trở lại, chúng ta lập tức đi siêu thị Thần Vương, nghe nói, siêu thị Thần Vương mở lại quầy hàng, cho chúng ta bán Chân Nguyên Huyết và vật phẩm second hand!

- Ai nói không phải? Nghe nói, hiện tại quầy hàng siêu thị Thần Vương bị tranh đoạt dữ lắm, gần như tất cả người bán, thương gia chịu thiệt hại ở siêu thị Kim Ô đều quay về siêu thị Thần Vương!

- Siêu thị Thần Vương đề cao uy tín lên hàng đầu, là nơi tốt lành thực sự cho chúng ta! Thần Vương tệ mới thật sự là đồng tiền mạnh, tùy thời hối đoái, không hạn ngạch, tiền như thế mới khiến người yên tâm chứ. Mẹ nó, ta điên rồi mới chạy tới siêu thị Kim Ô. Xúi quẩy thật, đi mau đi mau!"

Bình Luận (0)
Comment