Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 978 - Chương 978: Ô Tuyền? Dầu Hỏa?

Chương 978: Ô tuyền? Dầu hỏa?

Vương Khả trợn mắt nói.

Sắc mặt Trương Ly Nhi cứng đờ:

- Hừ, cầm lấy đi!

Vừa nói, Trương Ly Nhi vừa lấy ra sáu viên Định Hải Châu đưa cho Vương Khả.

- Đa tạ Vương Khả thí chủ!

Phương Sân lập tức cười to nói.

Ai cũng không nghĩ ra, mượn Định Hải Châu lại dễ dàng như vậy!

Vương Khả lật tay cất sáu viên Định Hải Châu vào trong lồng ngực của mình.

- Ngươi cám ơn ta làm gì? Ta đâu có nói cho ngươi mượn!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Hả!

Phương Sân trợn mắt nói.

Ngươi không cho mượn?

- Vương Khả, tiên môn chính đạo Thập Vạn Đại Sơn đồng khí liên chi, lúc này ngươi còn che giấu pháp bảo của mình sao?

Mạc Tam Sơn lập tức quở trách nói.

- Đồ của ta, liên quan gì đến ngươi!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi!

Sắc mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ.

- Ta cho bọn họ mượn Định Hải Châu, ngộ nhỡ bọn họ không trả lại thì làm sao bây giờ? Hoặc là bọn họ mượn xong bị người ta đoạt đi, ta đi tìm ai lấy lại? Đây là Định Hải Châu, ít nhất giá trị sáu nghìn vạn cân linh thạch, nói mượn là mượn sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Vương Khả thí chủ, giờ phút này Độ Huyết Tự thật sự rất cần trọng bảo trấn áp ma đầu, bằng không Long Huyết vừa ra, chắc chắn sinh linh sẽ đồ thán!

Phương Sân hít sâu một cái nói.

- Ngươi là mượn hay là đoạt?

Vương Khả tò mò hỏi.

Phương Sân nhất thời không hiểu, nhưng vẫn nói rất rõ ràng:

- Mượn! Tất nhiên là mượn!

- Mượn thì dễ dàng, ngươi thế chấp cái gì cho ta? À, công ty Thần Vương quy định, thế chấp một vật giá trị gấp đôi cho ta là được!

Vương Khả trịnh trọng nói.

Phương Sân:

-...

Con mẹ nó ta bị bệnh tâm thần à? Vật giá trị gấp đôi, tại sao ta không ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn mua một cái tuyệt thế trọng bảo trở về dùng! Còn cần phải nhìn sắc mặt ngươi?

- Ngươi đã không có vật thế chấp, vậy không phải là đùa nghịch lưu manh sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Thập Vạn Đại Sơn đồng khí liên chi, chúng ta đều là chính đạo... !

Phương Sân cau mày nói.

- Đừng, đừng nói chuyện tình cảm với ta, nếu sư huynh ta muốn mượn Định Hải Châu, ta sẽ không nói hai lời lập tức cho mượn, bởi vì chúng ta là huynh đệ, ngươi và ta có quan hệ gì? Ở Thần Long đảo, ngươi muốn giết ta! Trước đó ở cao ốc Thần Vương ngươi cũng muốn giết ta, nếu không phải là sư huynh ta giúp ta giữ thể diện, ngươi sẽ động thủ, còn hôm nay nữa! Ngươi tới mượn bảo thì mượn bảo, ngươi cứ theo quy củ, đưa bái thiếp, quang minh chính đại đến! Nhưng ngươi lại mặc áo bào đen, lặng lẽ đến đây, như này không phải là muốn làm chuyện xấu sao? Còn trốn ở trong hàng ngũ đệ tử các đại tiên môn, ngươi muốn làm chuyện xấu xong, để mọi người chịu oan ức thay ngươi sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Cái gì?

Chúng đệ tử tiên môn ở xung quanh lập tức nhíu mày né tránh Phương Sân.

Nghe Vương Khả nói chuyện, quả nhiên Phương Sân là người dụng tâm hiểm ác!

- Thập Vạn Đại Sơn đồng khí liên chi là không sai, lúc trước Thiên Lang Tông gặp nạn, các ngươi chỉ phái một đám tiểu đệ tử đến đây hỗ trợ! Còn trụ trì ngươi thì lại âm thầm chạy đến Thần Long đảo đào bảo tàng của ta, ngươi cũng không nói đến giúp đỡ. Giờ phút này Thiên Lang Tông ta đã hết lòng rồi, để Mạc Tam Sơn mạnh mẽ nhất tiến đến trợ giúp, ngươi còn muốn chúng ta thế nào? Dùng đạo đức ràng buộc cũng vô dụng, người làm trời nhìn! Ngươi phải trả giá như nào, mới có thể nhận được hồi báo chứ! Ngươi vì chính đạo, chúng ta không vì chính đạo sao? Vương Khả ta không dám nói mình có bao nhiêu vĩ đại, nhưng ta có thể vỗ ngực nói, dưới sự cố gắng của ta, số lượng đệ tử chính đạo giành được tự do, khẳng định nhiều hơn so với ngươi cứu!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Không sai, Vương huynh đệ mới là tấm gương của chính đạo! Độ Huyết Tự ngươi chỉ biết dùng đạo đức ràng buộc thôi sao? Chưa có công lao gì cho chính đạo, lại suốt ngày muốn chiếm lợi của Vương huynh đệ, sáu viên Định Hải Châu của Vương huynh đệ đáng giá bao nhiêu tiền, ngươi dùng một câu đã muốn lừa đi? Phi!

- Ngươi có biết Vương huynh đệ phải vất vả như nào mới lấy được sáu viên Định Hải Châu này không, đúng là tên không biết xấu hổ chỉ biết lừa gạt người?

- Đường đường là Nguyên Thần cảnh, thế mà vừa rồi bị một chút vết thương da thịt lại kêu rên như vậy, không biết xấu hổ!

...

...

...

Dưới âm thanh quở trách, gương mặt Phương Sân co rúm lại, ta chỉ tới mượn bảo vật, còn trúng một kiếm, có cần phải nhiều người quở trách ta như thế không? Sáu viên Định Hải Châu này vốn là của ta, của ta mà!

Cao ốc Thần Vương số một!

Cuối cùng mục đích của Phương Sân vẫn bị thất bại, làm sao Vương Khả có thể cho mượn sáu viên Định Hải Châu?

Vương Khả mang theo Lý Bắc Đấu, Trương Chính Đạo, Trương Ly Nhi về tới văn phòng.

Bốn người uống nước trái cây, thông qua cửa sổ thủy tinh, nhìn Mạc Tam Sơn ở phía xa an ủi Phương Sân, tiễn Phương Sân.

- Vương Khả, ngươi thật sự muốn cùng ta ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn đi dạo?

Lý Bắc Đấu hiếu kỳ nói.

- Không có, nói cho bọn họ nghe mà thôi, gần đây bận muốn chết, làm sao có thời giờ!

Vương Khả lắc đầu.

Trương Chính Đạo và Trương Ly Nhi ở bên cạnh lộ vẻ cổ quái, ngươi bận rộn? Tại sao chúng ta không thấy ngươi bận rộn vậy? Ngay cả lúc trước lừa tiền Điền Sư Trung, cũng là Trương Ly Nhi phụ trách!

- Không đi thì thôi, ban đầu ta tưởng qua vài ngày nữa rồi đi, sợ rằng hiện tại phải tăng nhanh lộ trình rồi!

Lý Bắc Đấu cau mày nói.

- Hả? Vì sao?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Xem ra Long Huyết bị trấn áp dưới Độ Huyết Tự sắp thoát khốn rồi. Gia gia Mộ Dung Lục Quang đã từng dặn dò chúng ta, nói Long Huyết thoát khỏi tù đày, phải thông báo hắn trở về, để tránh có đại nạn phát sinh!

Lý Bắc Đấu cau mày nói.

- Gia gia Mộ Dung Lục Quang? Chính là tổ sư khai lập Thiên Lang Tông?

Sắc mặt Vương Khả khẽ động.

- Không sai, nhìn bộ dạng Phương Sân như vậy, chỉ sợ Long Huyết thật sự sắp thoát khỏi tù đày! Ngươi không đi là tốt nhất! Ngộ nhỡ có chuyện gì ngoài ý muốn sẽ không tốt!

Lý Bắc Đấu gật đầu một cái.

- Long Huyết? Rất nguy hiểm sao?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Bình Luận (0)
Comment