Một tiếng nổ thật lớn vang lên, lực lượng hai người chạm vào nhau, giống như không phân cao thấp, sàn sàn như nhau, cùng lúc đó, một trong hai cái móng vuốt chim đập vỡ lệnh phù Long Cốt trên người, chỉ thấy, Huyết Thần Tử mô phỏng Long Cốt ngưng tụ lần thứ hai.
- Tự tìm cái chết!
Long Cốt gầm lên một tiếng.
- Ầm ầm!
Bên trong biển máu lập tức rung động kịch liệt.
- Dao Trì Thần Công bá đạo như vậy? Trương Ly Nhi mới lấy được công pháp hoàn chỉnh bao lâu, nàng Nguyên Anh cảnh đỉnh phong, đã có thể đối kháng Long Cốt?
Trương Chính Đạo sợ hãi la lên.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, huyết hải cuồn cuộn bốc lên, hiển nhiên bên trong chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Vương Khả, Trương Chính Đạo nhìn huyết trì cuồn cuộn, sôi trào cách đó không xa, rất rõ ràng Long Cốt và Trương Ly Nhi đang đại chiến.
- Ầm ầm!
Trùng kích to lớn, cho dù ở bên ngoài huyết trì, cũng chấn động ra gió bão ngập trời.
- Nha đầu Trương Ly Nhi này, ta phải hỗ trợ ngươi sao?
Vương Khả lộ ra vẻ sốt ruột.
- Vương Khả, ngươi không có lương tâm, Trương Ly Nhi cứu ngươi đấy!
Trương Chính Đạo nói.
- Đánh rắm, ta cần nàng cứu à? Chỉ là Long Cốt mà thôi, ta tiêu diệt hắn, còn không giống như chơi đùa sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Trương Chính Đạo:
-...
Ngươi có thể đừng khoác lác ở trước mặt ta không? Ta còn không hiểu rõ lá bài tẩy của ngươi sao? Ngươi có thể xử lý Long Cốt?
Có lẽ Vương Khả thật sự quá lo lắng an nguy của Trương Ly Nhi, nên lập tức chạy về phương hướng huyết trì.
- Oanh!
Một cái chấn động to lớn, vô số bão cát bay lên trời, trong nháy mắt đụng cho Vương Khả bay ngược trở về, rớt xuống đất.
Mặt Trương Chính Đạo tối đen lại:
- Ngươi ngay cả dư ba chiến đấu của bọn họ cũng không đối phó được, ngươi còn muốn đi tiêu diệt Long Cốt?
- Ngươi biết cái gì!
Vương Khả trợn mắt nhìn qua.
Thế nhưng huyết trì bốc lên, giống như đang không ngừng thu nhỏ lại.
- Long Huyết, là ta. Mau huỷ Huyết Thần Tử đi, con mẹ nó, thu hồi Huyết Thần Tử! Khốn kiếp!
Bên trong truyền ra tiếng rống tức giận của Long Cốt.
- Hình như Long Cốt đang chiến đấu cùng Huyết Thần Tử của hắn, chứ không phải Trương Ly Nhi?
Trương Chính Đạo cau mày nói.
- Hả!
Vương Khả cũng sững sờ.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy, Long Cốt đột nhiên phá mở huyết trì, xông lên trời, còn ở bên cạnh Long Cốt là một tên Huyết Thần Tử, theo sát lên trên không trung.
- Huyết Thần Tử còn có thể rời khỏi huyết hải sao?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Không thể, trước kia chưa từng nghe nói qua! Huyết Thần Tử ra khỏi huyết hải, rất nhanh sẽ tiêu tán!
Trương Chính Đạo nhíu mày mờ mịt nói.
- Ầm ầm!
Quả nhiên, Huyết Thần Tử đang nhanh chóng tán rã trên bầu trời.
- Không tốt, nhanh cứu Trương Ly Nhi!
Vương Khả lo lắng nói.
- Ùng ục ục!
Chỉ thấy huyết trì ở vị trí địa cung cách đó không xa, giống như đang chậm rãi chìm vào trong sa mạc biến mất.
- Cái gì? Biến mất? Không có khả năng, Trương Ly Nhi còn chưa có đi ra mà!
Vương Khả lo lắng đánh tới.
Thế nhưng, bên trong địa cung không có vật gì.
- Vương Khả, đi mau, Long Cốt sắp tới rồi!
Trương Chính Đạo kéo Vương Khả lại.
- Trương Ly Nhi còn ở bên trong!
Vương Khả lo lắng nói.
- Không có ở đây, thì bị kéo về phía dưới Độ Huyết Tự rồi, kéo về huyết hải chân chính!
Bất Giới Hòa Thượng ở một bên, chậm rãi tỉnh lại nói ra.
- Cái gì?
Vương Khả biến sắc.
Trương Chính Đạo không chần chờ, mang theo Vương Khả và Bất Giới Hòa Thượng lập tức xông vào bên trong sa mạc ngập tràn bão cát, biến mất.
- Oanh!
Trên bầu trời, Huyết Thần Tử mô phỏng Long Cốt hoàn toàn tan vỡ, hóa thành một đám huyết thủy rơi xuống đất, cũng lập tức biến mất. Quần áo Long Cốt vỡ nát không ít, một thân chật vật đứng ở trên không.
- Vương Khả, ngươi có gan đừng chạy, đi ra cho ta!
Long Cốt hét to một tiếng.
Thế nhưng, bốn phía toàn là gió cát, căn bản không nhìn thấy được quá xa, mà thần thức cũng không có khả năng mở rộng vô hạn.
Long Cốt chỉ có thể trơ mắt nhìn mình tổn thất nặng nề.
- Con mẹ nó, lần tiếp theo, ta tuyệt đối không cho Vương Khả có một tia cơ hội nói nhảm, nhìn thấy Vương Khả, liền giết chết hắn!
Long Cốt oán hận.
Mỗi lần nhìn thấy Vương Khả, đều bị xui xẻo! Lần này càng làm mất Bất Giới Hòa Thượng, vì sao lại như thế!
...
Trương Chính Đạo mang theo Vương Khả bay đi xa, rất mau đã tới phía dưới một tảng đá lớn trên sa mạc nghỉ ngơi.
- Ọe!
Bất Giới Hòa Thượng ở một bên nôn mửa.
- Bất Giới Hòa Thượng, ngươi lợi hại, đây là lần đầu tiên ta thấy có người, ở dưới mùi thối kia của Vương Khả, tỉnh lại nhanh như vậy!
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Ọe! Ọe! Không phải ta tự mình tỉnh, mà là vừa rồi ngươi ghìm chặt cổ ta, siết ta tỉnh lại! Ọe!
Bất Giới Hòa Thượng vẫn còn đang nôn mửa.
- Tốt rồi, nôn hai ngụm là được rồi, ngươi mau nói cho ta biết, tình huống hiện tại của Trương Ly Nhi như thế nào?
Vương Khả lập tức ngắt lời nói.
- Ta đang nôn mửa, chờ ta nôn xong lại nói có được hay không, không nhịn được nữa, ọe!
Bất Giới Hòa Thượng buồn bực nôn.
- Ngươi mà ói nữa, Trương Ly Nhi sẽ thảm!
Vương Khả cau mày nói.
- Sẽ không, yên tâm, không nói Dao Trì Thần Công hình thành kén phòng hộ có thể bảo vệ Trương Ly Nhi, những người bị huyết hải cắn nuốt, cũng sẽ không bị người chú ý! Ọe!
Bất Giới Hòa Thượng vừa nôn vừa nói.
- Trong thời gian ngắn Trương Ly Nhi không có nguy hiểm?
Vương Khả cau mày nói.
- Sẽ không, ta cam đoan, để cho ta nôn một lúc nữa, ọe!
Bất Giới Hòa Thượng nôn.
Vương Khả:
-...
Trương Chính Đạo:
-...
Chờ một hồi lâu, Bất Giới Hòa Thượng gần nôn đến mức vàng mặt, rốt cục cũng không còn nôn nữa.
- Bất Giới Hòa Thượng, tại sao ngươi lại bị Long Cốt bắt? Còn nữa, chuyện huyết hải là như thế nào, ngươi biết không?
Vương Khả cau mày nói.
- Còn không phải do Sắc Dục Thiên, haiz, tiểu tử thúi này! Kéo dài nữa, sẽ thất bại trong gang tấc!
Bất Giới Hòa Thượng thở dài nói.
- Ý tứ gì? Ngươi biết Sắc Dục Thiên tiến đánh Độ Huyết Tự? Hơn nữa ngươi còn ủng hộ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Thứ Sắc Dục Thiên muốn tiến đánh không phải là Độ Huyết Tự, chuẩn xác mà nói là Long Huyết!