Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 997 - Chương 997: Ta Có Thiết Đầu Công

Chương 997: Ta có Thiết Đầu Công

Con mẹ nó, đây chính là biện pháp của các ngươi sao? Nghiệp chướng! Ta không chịu được cái mùi hôi thối này! Đây là mùi hôi thối mà người có thể thừa nhận sao? Ta thà bị Long Cốt bắt còn hơn phải chịu cái mùi hôi thối này, thả ta ra!

- Ô ô ô ô!

Bất Giới Hòa Thượng liều mạng giãy dụa.

- Sức lực tên Bất Giới Hòa Thượng này thật là lớn!

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Oành!

Chỉ thấy, Huyết Thần Tử mô phỏng Bất Giới Hòa Thượng bỗng nhiên run lên, sụp đổ giải tán.

- Tốt rồi!

Vương Khả nói.

Trương Chính Đạo nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng, quả nhiên, Bất Giới Hòa Thượng đã bất tỉnh, trong miệng sùi bọt mép. Vẻ mặt tuyệt vọng.

- Vương Khả, nhanh lên, chúng ta lại tìm một chỗ, ngươi đốt cái lỗ lớn, chúng ta ra ngoài đi!

Trương Chính Đạo nói.

- Cũng không biết bên ngoài thế nào!

Vương Khả cau mày nói.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, chỉ thấy, thập bát đồng nhân bị nhao nhao đánh vào bên trong huyết trì, hơn nữa từng người bị trọng thương, trong nháy mắt bị Huyết Thần Tử ở bốn phía huyết trì kéo vào chỗ sâu trong huyết trì, biến mất.

- Không, cứu ta!

Một đám đồng nhân kêu thảm.

Đáng tiếc, trong nháy mắt không thấy thanh âm.

- Uống!

Lại một tiếng nổ lớn vang lên, Long Cốt phá mở một cái động lớn, cũng lập tức chui vào.

- Thập bát đồng nhân thua nhanh như vậy, Long Cốt mạnh mẽ như thế sao?

Vương Khả sợ hãi la lên.

- Vương Khả, Bất Giới Hòa Thượng xấu xí, ta xem các ngươi chạy đi đâu!

Long Cốt xâm nhập huyết trì gầm lên một tiếng.

Thế nhưng, lúc Long Cốt tiến vào bên trong, thấy rõ hình ảnh cách đó không xa, thì cả người Long Cốt đều mở to hai mắt nhìn.

- Các ngươi? Không phải các ngươi muốn cứu Bất Giới Hòa Thượng chạy trốn sao?

Long Cốt trừng mắt không thể nào hiểu được, nói.

Trước mắt, Trương Chính Đạo ôm Bất Giới Hòa Thượng, không cho hắn chạy, không biết Vương Khả hành hạ Bất Giới Hòa Thượng như nào, chỉ một chút thời gian ngắn ngủi như vậy, mắt Bất Giới Hòa Thượng đã trắng dã, hơn nữa miệng sùi bọt mép, vẻ mặt lộ ra tuyệt vọng sau khi bị tra tấn.

Các ngươi, các ngươi đang tra tấn bức cung Bất Giới Hòa Thượng? Không phải phải cứu Bất Giới Hòa Thượng?

- Long Cốt?

Trương Chính Đạo biến sắc.

- Các ngươi đang làm gì vậy? Tại sao phải tra tấn hắn?

Mí mắt Long Cốt giật loạn nói.

Ta, ta xem không hiểu!

- Đều do Bất Giới Hòa Thượng! Hiện tại hỏng bét rồi!

Trương Chính Đạo lộ vẻ phiền muộn.

- Hô!

Cách đó không xa, vô số huyết thủy hội tụ, giống như muốn ngưng tụ Huyết Thần Tử mô phỏng Long Cốt vậy.

- Hừ, Vương Khả, ta không quản các ngươi đang làm gì, hôm nay ngươi lại rơi vào trong tay ta!

Long Cốt lộ vẻ dữ tợn nói.

- Long Cốt, hay là chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói, ngươi xem, cái huyết động ngươi phá vỡ, lại sắp phục hồi như cũ rồi!

Vương Khả lo lắng nói.

- Tại sao phải ra ngoài? Các ngươi sợ biển máu này, nhưng ta không sợ, ta không có việc gì, hừ, Vương Khả, Định Hải Châu đâu, trước trả lại cho ta!

Long Cốt trừng mắt tức giận nói.

- Vương Khả, làm sao bây giờ?

Trương Chính Đạo đỡ Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nói.

Làm sao bây giờ? Phải bại lộ Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm sao? Trong lòng Vương Khả sốt ruột.

- Ngươi muốn mấy viên?

Vương Khả kéo dài thời gian hỏi.

Vương Khả đang chờ đợi, chờ đợi Huyết Thần Tử mô phỏng Long Cốt ngưng tụ thành.

- Ha ha, Vương Khả, ngươi đang kéo dài thời gian sao, ngươi muốn chờ Huyết Thần Tử của ta ngưng tụ, sau đó ứng phó ta?

Long Cốt cười lạnh nói.

- Hả?

Lông mày Vương Khả nhíu lại.

- Long Huyết đã cho ta lệnh phù thông hành huyết hải, ngươi cảm thấy cái Huyết Thần Tử này có thể đối phó ta sao?

Long Cốt lạnh lùng nói.

Thời điểm nói chuyện, Long Cốt lấy ra một khối lệnh phù, lệnh phù kia vừa xuất hiện, liền toát ra một trận hồng quang bao phủ Long Cốt, ngay lúc này, Huyết Thần Tử mô phỏng Long Cốt ầm ầm sụp đổ.

Huyết hải không nhằm vào Long Cốt?

- Vương Khả, làm sao bây giờ? Không phải chúng ta sẽ phải chết chứ?

Trương Chính Đạo sợ hãi la lên.

Vương Khả thở dài:

- Long Cốt, ta cảm thấy, chỉ sợ trước kia chúng ta có chút hiểu lầm, nếu không, chúng ta tâm sự trước đã?

- Đánh rắm, Vương Khả, hôm nay là tử kỳ của ngươi, ngươi không nói cũng không sao, chính ta sẽ lấy từ trên thi thể ngươi, chết cho ta!

Long Cốt hét to một tiếng.

- Chờ một chút!

Vương Khả kêu lên.

Nhưng Long Cốt đã nhịn Vương Khả đủ rồi, mỗi lần trì hoãn thời gian là cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, lần này, phải nhanh, ta muốn ngươi lập tức chết.

Trong nháy mắt, Long Cốt đã đến trước mặt Vương Khả, vỗ xuống một chưởng, một cỗ khí tức tử vong ập tới, ngay cả Trương Chính Đạo cách đó không xa, toàn thân cũng cứng ngắc lại cảm thấy Vương Khả xong đời rồi.

Vương Khả lộ vẻ phiền muộn, mẹ nó, không giấu được Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm.

- Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, bỗng nhiên thân hình Long Cốt lui lại, trong nháy mắt một cỗ hỏa diễm bao phủ toàn thân.

- Cái gì?

Long Cốt kinh ngạc nói.

Chỉ thấy, bỗng nhiên bên trong cái kén lớn trên bả vai Vương Khả, thò ra một cái vuốt chim màu lửa đỏ, vừa rồi chính là cái móng vuốt này đã ngăn chặn Long Cốt lại.

- Trương Ly Nhi?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Bên trong kén lớn không phải Trương Ly Nhi sao? Tại sao lại thò ra một cái vuốt chim?

- Vương Khả, ta giúp các ngươi mở một con đường, các ngươi đi mau!

Bên trong kén lớn truyền đến tiếng hô của Trương Ly Nhi.

- Oanh!

Trương Ly Nhi bên trong kén lớn tiếp tục cào một cái, cào ra một cỗ hỏa diễm, trong nháy mắt đẩy Vương Khả, Trương Chính Đạo, Bất Giới Hòa Thượng về phía bờ huyết trì cung điện dưới lòng đất.

- Oanh!

Bỗng nhiên huyết trì dưới địa cung nổ ra một cái động lớn, Vương Khả, Trương Chính Đạo, Bất Giới Hòa Thượng bị đẩy bay ra ngoài.

- Trương Ly Nhi, ngươi làm gì vậy?

Vương Khả sợ hãi la lên.

- Không cần để ý ta, ta không sao, ta phải hoàn chỉnh thần công gia gia lưu lại, hắn không thương tổn được ta, đi mau, ta vẫn chưa nhập định tốt!

Bên trong kén lớn truyền ra thanh âm của Trương Ly Nhi.

- Thứ gì?

Long Cốt kinh sợ đánh tới.

Trương Ly Nhi không đi ra khỏi kén lớn, mà ở bên trong kén lớn đánh ra hai cái vuốt chim, trong nháy mắt chụp vào Long Cốt.

- Oanh!

Bình Luận (0)
Comment