Bất Diệt Thánh Linh

Chương 305

"Tư tư! ! !"

Thần đan được linh hỏa rèn luyện, liên tục cô đọng, liên tục ngưng luyện.

Thất chuyển thất luyện, đạo tử khí thứ bảy xuất hiện chung quanh thần đan.

Vì muốn đạt tới tầng thứ cao hơn, Vân Phàm lại đem đại lượng linh bối đưa vào phong linh hoàn tiến hành rèn luyện, có thể nói không thèm để ý đến hao tổn.

Một vạn, hai vạn, ba vạn...

Mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn...

Ở trong quá trình ngưng luyện, phong linh hoàn của Vân Phàm lặng lẽ phát sinh biến hóa.

Phong linh không gian phát triển, bành trướng, sau đó từng phương từng phương trở nên chân thật...

Hai mươi phương, hai mươi mốt phương, hai mươi hai phương...

Ba mươi phương, bốn mươi phương, năm mươi phương...

Càng về sau, phong linh không gian bành trường càng nhanh, tốc độ luyện hóa linh bối cũng càng nhanh, chuyển đổi tiên linh khí nhanh hơn, phảng phất tuần hoàn mạnh mẽ!

Đây là đột phá về chất, thần hồn đột nhiên tăng trưởng mạnh mẽ.

Mà bên ngoài quang kén màu trắng đen, hai đạo khí tức một đen một trắng truy đuổi lẫn nhau, diễn biến lẫn nhau, sinh sôi không dứt.

Tà Thần lâm vào trong yên lặng, chỉ có tiếng tim đập mãnh liệt vang lên.

...

"Tư tư! !"

Đạo tử khí thứ tám xuất hiện, một tia cảm giác trầm trọng xông lên đầu.

Giờ khắc này, Vân Phàm cảm thấy ý niệm trong đầu thông suốt, tâm thần thư sướng, giống như có vô tận lực lượng ẩn chứa trong người, huyền diệu khó giải thích, vừa hay vừa diệu.

Áp súc! Ngưng luyện!

...

"Tư tư! !"

Đan thành cửu chuyển, thần hồn cửu luyện!

Khi đạo tử khí thứ chín vừa ngưng luyện thành, Vân Phàm tâm thần nhảy lên, cảm giác ý nghĩ của mình tựa như càng thêm linh động, thậm chí hắn có thể xuyên thấu qua thần đan, quan sát hoàn cảnh ngoại giới.

Đây không phải là cảm giác, mà là thật sự “nhìn thấy” , giống như vừa sinh ra con mắt thứ ba.

Thần hồn hóa đan, tâm niệm xuất khiếu.

Lớn tới nhật nguyệt tinh thần, nhỏ tới hạt bụi trong gió, chỉ cần Vân Phàm sử dụng tâm niệm, liền khắc sâu trong óc, hơn nữa hắn còn có thể thấy biến hóa bên trong cơ thể mình.

...

"Tư tư tư! !"

Đan thành cửu chuyển, chính là thượng phẩm.

Nhưng mà, văn minh chi hỏa còn chưa dập tắt.

Vân Phàm tiếp tục vận dụng thiên cương cửu luyện phương pháp, lấy cửu khổ lực hóa thành thiết chùy, liên tục xao kích thần đan!

Mà Cửu Khổ chi ngộ hóa thành cửu thải lưu quang, tràn vào trong ngọn lửa... Ngọn lửa chợt sôi trào, giống như chiếm thêm càng nhiều nhiên liệu, đốt càng thêm mãnh liệt.

Cửu vi cực, thập vi mãn, đa tắc dật!

Tâm linh phúc chí, Vân Phàm tiếp tục áp súc ngưng luyện thần đan, đạo tử khí thứ muồi hơi nhợt nhạt bám vào trên thần đan, như ẩn như hiện.

"Răng rắc!"

Một tiếng vỡ vụn bám vào thần đan, giống như linh hồn trói buộc bị đánh phá.

Chút cảm ngộ nhàn nhạt dâng lên trong lòng Vân Phàm.

...

...

"Ùng ùng!"

Thiên địa kinh chập, phong vân biến sắc, lôi âm rót tới bên tai!

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời lôi vân cuồn cuộn, bao phủ cả Tề Lương thành.

"Lôi... Lôi đình chi kiếp! ?"

Cảm ứng được lôi đình lực nhè nhẹ hủy thiên diệt địa, mọi người không khỏi kinh hãi trong lòng!

"Lôi đình chi kiếp" mấy chữ, chỉ đại biểu cho hai hàm nghĩa, hủy diệt và thiên ý.

Trong quan niệm của người bình thường, sét đánh trời mưa chính là thiên đạo tự nhiên, là chuyện hết sức bình thường. Nhưng đối với tiên đạo tu sĩ cùng võ giả mà nói, lôi kiếp quả thực chính là cơn ác mộng vô cùng kinh khủng!

Dĩ nhiên, mặc dù lôi kiếp kinh khủng, nhưng thật sự không có nhiều người tiếp xúc đến, hoặc là nói, tu sĩ bình thường căn bản không có tư cách gặp phải lôi đình chi kiếp.

Thiên địa sinh linh muốn siêu thoát, không phải là thiên địa có thể dung.

Vì vậy, chỉ có tu sĩ muốn siêu thoát thiên địa, mới có lôi đình hàng lâm, hòng đem hủy diệt.

Vượt qua được, đại đạo bằng phẳng.

Không qua được, tan thành mây khói.

...

Bên trong Tề Lương thành, không chỉ có dị tượng ánh lửa ngập trời, hiện tại còn có lôi đình chi kiếp hiện thế, rất dễ để cho mọi người liên tưởng đến hai chuyện này có quan hệ với nhau.

Chẳng lẽ có người đang độ lôi đình chi kiếp! ?

Hay là nói, một vị cường giả đang tu luyện bí pháp gì đó mà dẫn động lôi đình lực! ?

Chuyện này, vốn dĩ thế lực khắp nơi chỉ muốn xem náo nhiệt, nhất thời nổi lên hứng thú với Lam gia thương hành, đều tập trung ánh mắt về khu vực trung tâm của Tề Lương thành.

Đầu tiên đi tới chính là biên quân thế lực đóng tại Tề Lương thành, chia ra có Điền gia, Phiền gia, Thái gia, còn có Nam Cung gia.

Tứ đại biên quân thế lực, do Nam Cung gia cầm đầu. Sau khi nhìn thấy Nam Cung Hàn Yên xuất hiện, đầu lĩnh của tam gia khác đồng loạt chạy tới chỗ này.

"Điền gia trú tướng Hoàng Vũ, bái kiến Hàn Yên tiểu thư."

"Phiền gia trú tướng Lữ Đống, bái kiến Hàn Yên tiểu thư."

"Thái gia trú tướng Vi Tam Đao, bái kiến Hàn Yên tiểu thư."

Ba trung niên nam tử dáng vẻ lỗ mãng thi lễ với Nam Cung Hàn Yên, người sau nhàn nhạt gật đầu, trên mặt không hề có chút cảm xúc rõ ràng.

"Có ai biết Lam gia thương hành có chuyện gì không! ?"

Nam Cung Hàn Yên nhìn Lam gia thương hành bao phủ trong ngọn lửa, trong lòng cảm thấy rung động, nhất là lôi vân phía trên Tề Lương thành, càng làm cho nàng cảm thấy có bản năng hãi sợ.

Dựa vào sự hiểu biết của Nam Cung Hàn Yên đối với Lam gia, Lam gia tuyệt đối không thể nào xuất hiện cường giả có thể dẫn động lôi đình, cho dù là lúc Lam gia Lão Thái gia còn sống, cũng chỉ đạt tới cảnh giới nửa bước đại năng.

"Bẩm Hàn Yên tiểu thư..."

Lữ Đống vội vàng đáp lời nói: "Nghe thám tử hồi báo, Lam gia thương hành có một vị cường giả, nghe nói đang tu luyện công pháp gì, về phần tình huống cụ thể thì không rõ lắm, Lam gia thương hành hiện tại phong tỏa toàn diện, trừ phi cứng rắn xông vào, còn không rất khó xâm nhập."

"Cường giả?"

Nam Cung Hàn Yên đôi nhíu đôi mi thanh tú, trong đầu không khỏi hiện lên thân ảnh của một người.

Lão phụ nhân vẫn đi theo phía sau Nam Cung Hàn Yên, bỗng nhiên mở miệng nói: "Tiểu thư, có phải tên tiểu tử chúng ta vừa gặp lúc chiều hay không?"

Nha hoàn tiếp lời: "Tiểu thư, ta đã sai người ta quan sát Lam gia, hạ nhân hồi báo, quả thật chứng kiến mấy người này đi theo Lam Nhược Tuyết vào Lam gia thương hành."

Lão phụ nhân không nhịn được nói: "Tiểu thư, tiểu tử họ Vân kia đúng là lợi hại như trong truyền thuyết sao? Chẳng những có thể chém chết yêu ma, ngay cả Thánh Địa đệ tử cũng không địch nổi một quyền của hắn! ?"

"Tuy nói tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, nhưng chuyện này có thể chứng nhận chính là thật."

Nam Cung Hàn Yên nói: "Ta nhận được tin tức, người của Thánh Địa đã tới biên cảnh, tiên đạo tổng minh, Thiên Linh tông, còn có tiên đạo thế gia phụ cận cũng đã đến. Biên cảnh chúng ta đã thật nhiều năm cũng chưa từng náo nhiệt như thế."

Lão phụ nhân cùng nha hoàn thận trọng gật đầu: "Vậy chúng ta hiện tại nên làm sao?"

"Đợi."

Nam Cung Hàn Yên nói: "Ta đã truyền tin cho phụ thân đại nhân, sai thập nhị chiến hồn cùng trăm vạn đại quân tụ họp tại Tề Lương thành, ta bất kể thiếu niên tông sư này lợi hại đến cỡ nào, cũng muốn phải lưu lại."

"Thập nhị chiến hồn! ?"

Nha hoàn không khỏi biến sắc nói: "Tiểu thư không phải đã để mắt tới hắn chứ? Thập nhị chiến hồn chính là thủ đoạn mạnh nhất của Nam Cung gia chúng ta, chuyện này..."

"Ngươi không hiểu."

Nam Cung Hàn Yên cắt lời đối phương nói: "Ngươi cho rằng ta tạo ra động tĩnh lớn như thế, chỉ là vì một tên võ đạo tông sư sao?"

"Tiểu thư có ý là?"

"Vân Phàm người này tuy mạnh, nhưng dù sao thế đơn lực bạc, đối phó không khó. Khó khăn chính là làm sao bắt được hai tên tiểu tử bên cạnh hắn, mà không để cho các thế lực khác cướp lấy."

Nam Cung Hàn Yên nhẹ nhàng cười, trong mắt mang theo vài phần lạnh lẽo.

Không lâu sau, một chút tiên tông thế lực cùng tiên đạo thế gia thường trú ở nơi này cũng trước sau chạy tới.
Bình Luận (0)
Comment