Từ Thu rất hưởng thụ sự cô đơn của mình, cô đã quen tự mình đánh trả khi chịu oan ức, chưa từng nghĩ đến việc nhờ người khác, cô cũng không cảm thấy có người sẽ giúp cô.
Tạ Ung nói cô chịu đựng một mình, mà theo cô thì đó là trạng thái bình thường.
Cô nghe xong lời này của anh, ngơ ngác một lúc lâu, không thể nói rõ là cảm động, nhưng đột nhiên trong cổ họng như có gì đó chặn lại, không phun ra được cũng không nuốt xuống được. Lần đầu tiên lỗ hổng trong lòng bị xé mở ra.
Tạ Ung lái xe rất tập trung, lúc nói chuyện anh cũng không quay đầu nhìn cô, nhưng hình như ánh mắt vẫn đang chú ý đến cô, anh nói: "Từ Thu, nếu như cậu chịu oan ức, cậu nhất định phải nói với tôi."
Nếu như bọn họ yêu nhau, Tạ Ung hoàn toàn có thể được xưng là người yêu hoàn mỹ kiên nghị chính trực trong tình yêu.
Gió mùa đông đã hơi lạnh, Từ Thu không nói tiếp, cô nhìn ra ngoài cửa sổ xe, không hiểu tại sao trong lòng lại có suy nghĩ này.
trở thành người yêu của Tạ Ung?
Cô không biết, tóm lại sẽ không giống cô. Cô không xứng và cũng không muốn, cô đã nếm đủ đau khổ trong nhân gian, cái gọi là tình thân và tình bạn đã đập nát xương cốt của cô, cô sẽ không hy vọng xa vời nữa.
Tạ Ung là người sáng sủa lại ấm áp trước sau như một.
Lúc Từ Thu mang dép lê mềm mại thoải mái bước vào phòng khách, Tạ Ung đi theo sau cô, anh vừa cầm túi mua sắm vừa đóng cửa lại. Cô vô thức quay đầu nhìn, hai người cùng nhau nhìn thấy hộp bao cao su trong cái túi trong suốt, tuy chỉ lộ ra một góc nhưng đủ để làm cho không khí trở nên kiều diễm.
Tạ Ung bước nhanh tới, anh dùng bàn tay còn lại nắm lấy Từ Thu, cô không trốn tránh, mặc cho anh siết chặt, nhưng giọng nói cô có hơi phiền muộn: "Ăn cơm trước đi, tôi ăn no rồi cho cậu ăn sau."
Giống như đang trêu chọc vật nuôi nhịn ăn đã lâu, bây giờ đang vội đến không nhịn được nữa, không biết Tạ Ung đã quen hay là như thế nào, anh lại gật đầu thuận theo.
Tạ Ung làm bữa tối, nghe nói anh hầm nồi canh cả một buổi chiều.
Ăn xong cơm, Từ Thu nói muốn tiêu cơm một chút, cô đuổi Tạ Ung đi tắm trước. Cơ thể cao gầy của chàng trai chỉ mặc quần áo ở nhà, làm cho Từ Thu vừa nhìn đã thèm thuồng, đợi đến khi người đi rời khỏi tầm mắt, cô lại cảm thấy nhàm chán.
Cô lắc lư trong phòng khách và gần sân thượng, Tạ Ung đặt một cái bàn nhỏ ở bên ghế sô pha, còn có một cái tủ sách không lớn không nhỏ. Ánh mắt Từ Thu nhìn thấy quyển sách Tạ Ung đặt ở đầu giường khi hai người làm tình trước đó.
Lần này lại không mở ra, nhưng phía sau được kẹp một cái tag sách xinh đẹp, phần đuôi lộ ra một khúc, có lẽ đã đọc được hơn một phần tư so với lần trước.
"Ai giết chết con chim nhại?"
"Là tôi, là tôi, tôi lấy lời đồn làm cây kéo, cắt hết lông của nó."
"Ai giết chết con chim nhại?"
"Là tôi, là tôi, tôi lấy lời lẽ làm lưỡi dao, cắt cánh của nó."
Lúc Từ Thu tiện tay mở sách ra, trong đầu cô nhảy ra những câu nói này. Không nhớ đã xem ở đâu, nhưng bởi vậy đã nhớ đến những thứ không tốt, tâm trạng khó tránh khỏi trở nên nặng nề.
Có lẽ chịu ảnh hưởng từ gia đình, sách của Tạ Ung đều như vậy, hoặc là thâm tàng hoặc là phản nhân cách. Cô không hứng thú, ngay sau đó cô nhanh chóng đóng lại rồi đặt sách về chỗ cũ.
Từ Thu tắm xong đi ra, cửa phòng ngủ khép lại rất yên tĩnh. Tạ Ung hơi tựa vào đầu giường, laptop trong lòng trượt ở bên cạnh, không biết người đã ngủ từ khi nào.
Áo tắm trước ngực Tạ Ung hơi mở ra, thậm chí Từ Thu có thể nhìn thấy hai chấm đỏ như ẩn như hiện ở bên trong. Cô ngồi xuống mép giường, sau đó đưa tay xoa từ cằm đến yết hầu chàng trai, sau đó sờ xuống lồng ngực cường tráng.
Trong phòng rất yên tĩnh, Từ Thu có thể nghe rõ tiếng hít thở của nhau. Tuy cô không muốn thừa nhận, nhưng chuyện này làm cho cô cảm thấy yên tâm.
Cô đang nghĩ lung tung cho nên không biết Tạ Ung đã thức dậy từ lúc nào, người đàn ông mở mắt ra, trong con ngươi đen bóng. Bàn tay đang sờ lung tung của Từ Thu bị lấy ra. Tạ Ung vừa mới thức dậy, trong mắt còn có một lớp sương mờ, anh nắm lấy tay Từ Thu đưa đến bên môi, vô cùng lưu luyến nghiêng đầu hôn lên.
Từ Thu co người theo bản năng, cổ tay không thể rút lại truyền đến cảm giác nóng ướt, có hơi ngứa ngáy. Cảm giác ngứa ngáy như truyền vào trong mạch máu sau đó phát tán hết toàn thân.
Bây giờ Tạ Ung giống như con mèo đang động dục, một con mèo thuần chủng cao quý, đôi mắt như ngọc lưu ly, đang nhướng mày cầu xin cô. Từ Thu có hơi rối loạn, vả lại thật sự cô đã trở nên hưng phấn, cô cúi đầu, tay kia chống bên người anh, cô ngậm chặt môi anh như muốn nuốt. Cô không thể không hưởng thụ loại chuyện này, dưới thân không chịu khống chế đã nhanh chóng trở nên ẩm ướt.
Tạ Ung cũng đắm chìm trong nụ hôn này của Từ Thu, cho dù Từ Thu không chút thương tiếc gặm cắn môi anh, cô giống như đang cố gắng giải tỏa, anh cũng chỉ nhắm mắt, vô cùng kiên nhẫn dùng môi lưỡi an ủi đối phương.
Anh ôm lấy bắp đùi của cô, để cho cô giạng chân ngồi lên người anh, xương quai xanh của anh gồ lên, giống như một tín đồ thành kính đã chuẩn bị xong việc hiến tế bản thân.
Yêu hận của anh, cơ thể của anh, anh đều có thể dâng tặng cho cô.
Từ Thu nghe thấy tiếng môi lưỡi ở bên tai, tiếng chậc chậc rất mập mờ. Không biết hôn được bao lâu, lúc hai người đều thở hổn hển, Tạ Ung mới buông Từ Thu ra, anh vẫn nhắm mắt chui vào trong lòng Từ Thu. Tay Từ Thu không thành thật ấn lên chỗ căng phồng dưới thân Tạ Ung, "Cương cứng nhanh như vậy à." Cô trêu chọc.
Tạ Ung bị cô sờ đến ngứa ngáy, cách lớp quần chỗ cương cứng đã rỉ nước, hơi thở của anh càng ngày càng nặng nề, mắt ánh lên ham muốn tình dục.
Anh chuẩn bị đồ ngủ cho Từ Thu, váy ngủ có thêm một lớp vải nhung mềm mại, mặc lên người cô rất vừa vặn. Quan trọng nhất là làm cho Tạ Ung có ảo giác Từ Thu là nữ chủ nhân trong nhà, vì vậy anh không nhịn được cảm thấy vui vẻ.
Một tay anh chui vào trong váy ngủ của cô, hai ngón tay quen thuộc chen vào theo mép quần lót, sâu trong giữa chân mềm mại trơn bóng là lớp lông ướt át, Tạ Ung cẩn thận đẩy ra, sau đó vuốt ve tiểu huyệt mềm mại. Cô đã ướt rồi, ngón tay Tạ Ung bắt đầu vô cùng lưu loát, Từ Thu thở gấp hai tiếng, cô hơi dùng sức nắm chặt cánh tay và áo tắm sau lưng Tạ Ung. Từ Thu bị anh làm đến khó nhịn được, Tạ Ung như đang chịu đựng sự khổ sở. Chưa được một lúc không khí xung quanh đã nóng lên, bởi vì dây dưa nên áo ngủ của hai người trở nên xốc xếch, Tạ Ung hôn lên bờ vai mẫn cảm của cô, ngón tay tiếp tục chui vào trong tiểu huyệt của Từ Thu.
Không chỉ như vậy, bàn tay còn lại của Tạ Ung đã chui vào áo ngủ trước ngực cô. Cô không mặc áo trong, bầu ngực bị Tạ Ung nắm vào trong tay. Dâm dịch trong hoa huy*t càng ngày càng nhiều, quả thật đã đến mức nước tràn thành lụt. Từ Thu nhịn không được trước, cả hai đều cởi hết. Quần lót được cởi ra treo trên mắt cá chân, bên dưới đáy có dấu nước dinh dính, mép thịt đỏ thẫm, tiểu huyệt ướt đẫm run rẩy mút lấy ngón tay của Tạ Ung, làm cho Tạ Ung nhìn đến vô cùng nghiêm túc.
Mặc kệ chọc vào bao nhiêu lần cũng không đủ, Tạ Ung biết rõ mùi vị tuyệt vời bên trong cơ thể cô hơn cả cô.
Từ Thu nắm lấy tóc Tạ Ung, cô lên đỉnh rồi, bên dưới chảy một lượng lớn dâm dịch, bọc lấy ngón tay Tạ Ung rồi bị kéo ra ngoài.
Cô đá quần lót treo trên cổ chân, sau đó ôm lấy cổ Tạ Ung, cô cúi đầu nhìn vẻ mặt si mê khi làm tù binh cho tình dục của Tạ Ung, hơi thở ấm nóng, Từ Thu nửa giận nửa trách:
"Tạ Ung, cậu nhìn dáng vẻ thèm thuồng của cậu trong gương đi, giống như con chó điên vậy."