Trong căn mộc ốc đơn sơ giữa rừng trúc, lúc này nhiệt độ không khí bổng chốc dân lên vô cùng cao. Đó cũng không phải vì trời hôm nay quá nóng mà là vì ngọn lửa kim sắc đang nhảy múa trên bàn tay của Ngọc Phong, bập bùng thiêu đốt.
Ngay khi Ngọc Phong triệu hồi Kim Hỏa, Ngô Thu Vân đã không kìm được mà thốt lên “ ngọn lửa thật bá đạo!!!”.
Hiện tại trong cẳn nhà này cũng chỉ có hắn và Ngọc Phong mà thôi, quá trình luyện chế đan dược cũng sắp bắt đầu.
Nghe thấy tiếng nói ngạc nhiên của Ngô Thu Vân, Ngọc Phong cười nói “ đúng thế, nó là một loại Thiên Sinh Hỏa diễm gọi là Kim Hỏa, ta cũng chuẩn bị bắt đầu luyện dược đây, trong quá trình này người đừng làm ồn nhé, tất cả chỗ dược liệu này cũng chỉ đủ để luyện chế một phần thôi đó”
“ Một Phần?” Ngô Thu Vân lắp bắp kinh hải, thông thường khí sĩ luyện đan đều chuẩn bị ít nhất là ba phần dược liệu để luyện chế đan dược, đó chỉ là ít nhất mà thôi, có vị mỗi khí luyện chế còn chuẩn bị nhiều phần dược liệu hơn nữa cơ. Luyện đan không giống như luyện khí chỉ cần tỉ mĩ và nhẫn nại là có thể hoàn thành, luyện đan là yêu cầu mỗi khâu đều phải chính xác tuyệt đối. Mà có vị khí sĩ nào có thể đấm ngực cho rằng bản thân luyện đan sẽ không thất bại chứ, xác suất thành công cao lắm cũng chỉ bốn mươi phần trăm mà thôi. Thế mà vị khí sĩ cấp bốn trẻ tuổi trước mặt này lại dám chắc một trâm phần trăm sẽ luyện chế ra đan dược chỉ trong một lần luyện hay sao?
“ Đúng thế, ngươi cũng không cần ngạc nhiên như vậy, xưa giờ ta đều chuẩn bị một phần để luyện chế mà thôi, còn câu hỏi gì nữa không, mau hỏi đi, chứ trong lúc ta bắt đầu khai lô sẽ không trả lời nữa đâu” Ngọc Phong đạm mạc nói.
Ngô Thu Vân nghe thế mà tim đập thình thịch không thôi, tên này đã không còn là người nữa, mà là quái vật a, hắn cố gắn hít sâu một hơi, hỏi câu cuối “ vậy tiên sinh định luyện chế đan dược loại nào, ta thấy tất cả dược liệu ở đây đều là linh dược cấp bốn, phải chăn ngài định luyện chế đan dược cấp bốn?”
“ Không, lần này ta luyện chế đan dược cấp ba, gọi là Băng Độc Đan. Tuy nhiên đây không phải là loại Băng Độc Đan bình thường mà là Siêu Cấp Băng Độc Đan, một con ma thú cho dù là cấp bốn cao giai nếu ăn phải cái này chắc chắn sẽ hóa thành tượng đá ” Ngọc Phong cười nói.
Đây là hắn muốn phỏng theo cách mẹ hắn đã từng dùng để giúp hắn hấp thụ Kim Hỏa. Tuy nhiên, thể trạng của Thanh Thiện không tốt như hắn khi trước nên phải tăng sức mạnh dược liệu lên gấp bội lần, thì Thanh Thiện mới có thể miễn cưỡng chịu đựng một luồng Kim Hỏa đủ lớn mà không bị đốt thành tro trong khi tượng khí Ngân Trùng lột xác thành công.
“ Siêu Cấp Băng Độc Đan không phải là một loại độc đan chuyên dùng để giết người hay sao, tại sao ngài lại luyện chế nó cho Thanh Thiện chứ, nó có thể trị bệnh của hắn được hay sao?” Lần này thì Ngô Thu Vân ngạc nhiên đến trơn mắt há mồm, hắn hoàn toàn không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra, từ cổ chí kim chưa từng nghe chữa bệnh mà phải ăn độc đan a.
Thấy bộ dạng của Ngô Thu Vân, Ngọc Phong cũng không buồn giải thích, hắn chỉ thần bí nói “ về sau ngươi sẽ biết thôi, ta bắt đầu khai lô đây, ráng mà quan sát cho kỹ nhé!”. Nói rồi, Ngọc Phong chu miệng, thổi một ngọn hỏa diễm kim sắc vào bên trong dược đỉnh, hai tay kết ấn.
Theo sự khống chế của Ngọc Phong, ngọn Kim Hỏa bắt đầu xoay tròn với tốc độ nhanh dẫn, trong chốc lát đã trở thành một cơn lốc lửa, bắt đầu hấp thu linh khí thiên địa xung quanh để tự duy trì. Một lát sau, nhiệt độ bên trong đỉnh đã đạt đến ngưỡng hơn bốn nghìn độ, đây chính là nhiệt độ tốt nhất để tinh luyện Hắc Cốt Tham, một loại linh dược cấp bốn chuyên cường hóa gân cốt. Không chút chậm trễ, Ngọc Phong mở một chiếc hộp ngọc ra, lấy một gốc linh dược hình dạng như một cái xương cột sống, ném vào trong dược đỉnh, vẻ mặt vô cùng tập trung.
Thời gian cứ thế trôi qua, Ngọc Phong từng cái một tinh luyện tất cả hai mươi tư loại dược thảo. Trong khi đó, Ngô Thu Vân ngồi bên cạnh quan sát mà đứng tim không biết bao nhiêu lần, nếu không phải hắn có tu vi ngũ tinh Khí Tông thì đã chết queo râu từ lâu. Hắn đã từng đọc qua rất nhiều sách rồi, cũng đã từng đến đế đô xem các vị đại sư khí sĩ cấp bốn, cấp năm luyện chế đan dược, tuy chỉ là luyện chế biểu diễn mà thôi nhưng cũng chưa hề nghe, chưa hề thấy, chưa hề biết lại có phương pháp điều khiển ngọn lửa ảo diệu như Ngọc Phong.
Thông thường, lửa mà khí sĩ dùng để luyện chế đan dược có hai loại là chủ hỏa, lửa của bản thân khí sĩ và ngoại hỏa, đa phần là lửa do các trợ thủ hổ trợ gọi ra. Tuy nhiên cả hai loại hỏa diễm này đều phải dùng trận pháp linh thạch để duy trì chứ không thể tự động hấp thu linh khí thiên địa để cháy như Ngọc Phong đang làm lúc này. Đó chình là thứ nhất.
Thứ hai, bất kỳ khí sĩ nào mỗi khi tinh luyện dược liệu thành công đều phải lấy ra ngoài rồi dùng một bình ngọc để đựng, sau đó mới có thể tiếp tục tinh luyện loại dược liệu thứ hai, làm như vậy cốt yếu là để bảo toàn dược liệu nếu có sơ sót không may xảy ra, với loại mỗi loại dược liêu đều yêu cầu một mức nhiệt độ khác nhau, không thể lẫn lộn được, đây xem như là luật bất thành văn.
Nhưng Ngọc Phong thì thế nào, hắn ta tuy cũng tinh luyện từng loại dược liệu một nhưng không bao giờ lấy dược liệu đã tinh luyện ra ngoài. Hiện nay, bên trong dược đỉnh hiện đang có hai mươi bốn ngọn hỏa diễm kim sắc riêng biệt, mỗi ngọn đều thiêu đốt một loại dược liệu khác nhau với nhiệt độ khác nhau. Đây là khả năng không chế lửa điêu luyện đến mức nào chứ, tinh thần lực phải đạt đến mức độ nào mới làm như thế được.
Thứ ba, cái dược đỉnh này cũng không phải dược đỉnh bình thường mà lại là một khí binh cấp ba, hiện tại trên bề mặt của dược đỉnh, từng đoàn linh khí lập lèo lóe sáng trên vô số thuật hình ấn được khắc chằn chịt. Không phải bàn thân Ngô Thu Vân chưa thấy dược đỉnh là một khí binh cấp ba, hội trưởng công hội khí sĩ của Đại Việt quốc, khí sĩ cấp năm Trần Minh Hào đại sư. Nhưng người ta là khí sĩ cấp năm đấy, là hội trưởng công hội khí sĩ cả một đế quốc mới có thể sở hữu dược đỉnh khí binh cấp ba duy nhất, thế mà tại đây, tại cái Định Phong thành này, thành thị nhỏ yếu nhất trong thập đại thành thị của đế quốc lại có một chiếc dược đỉnh cấp ba a.
Nên biết dược đỉnh cấp ba còn khó luyện chế hơn cả một Linh Binh.
Thật không thể hiểu lại có nhiều thứ không thể tin được hội tụ trên một người thiếu niên chỉ có mười tám mười chín tuổi mà thôi ( thật ra hắn mới chỉ mười sáu tuổi, tất cả mọi người đều nhận định nhầm về đội tuổi của hắn cả)
Tuy Ngô Thu Vân vô cùng ngạc nhiên đến chết đi sống lại nhưng hắn cũng không hề rời mắt khỏi thủ pháp luyện dược của Ngọc Phong. Từ vô số các thủ pháp như điều chỉnh nhiệt đô, cách tinh luyện, căn chỉnh thời gian, kể cả không hỏa đều vô cùng ích lợi với hắn. Ngô Thu Vân có cảm giác rằng, chỉ cần qua lần luyện dược này, rất có thể hắn sẽ một lần nữa đột phá sau bao nhiêu năm giẫm chân tại chỗ, tiến liên khí sĩ cấp bốn a.
…………………………….
Trong lúc Ngọc Phong đang điều chế đan dược thì Châu gia cũng không hề bình yên, Châu Thanh Thần đã ban bố tình trạng giới nghiêm cấp năm, mức độ cao nhất, đưa gia tộc vào tình trạng phòng thủ, nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Ngọc Phong đã từng nói với hắn, sau khi đan dược luyện chế hoàn thành, Thanh Thiện ngay lập tức phải dùng ngay, không được chậm trễ. Mà một khi Ngân Trùng lột xác chắc chắn sẽ có thiên địa dị tượng, cho nên không thể để bất kỳ một sai sót nào xảy ra. Sự quật khởi của một thiên tài chỉ có tu vi Khí Linh mà đã lột xác hóa Điệp cũng chính là bước khởi đầu cho thời đại hoàng kim của Châu gia, không thể lơ là được.
Bản thân Châu Thanh Thần cũng biết bên trong gia tộc không thiếu tai mắt, gián điệp của kẻ thù, việc Châu Thanh Thiện một lần nữa quật khởi chắn chắn đã loạt vào tai của ngũ đại gia tộc còn lại. Tuy không có gì có thể khẳng định nhưng hắn biết mấy đại gia tộc kia sẽ không nhắm mắt làm ngơ đâu.
Bổng nhiên bên cạnh Châu Thanh Thần lại vang lên tiếng nói già nua “ gia chủ, hai người họ cũng đã luyện đan ba ngày rồi, tại sao vẫn chưa thấy động tĩnh gì?”, đại trưởng lão đã không biết từ lúc nào đến bên hắn.
Tuy Châu Thanh Thần cũng hơi sốt ruột nhưng hắn vẫn bình tĩnh trả lời “ ta nghĩ chắc cùng sắp xong rồi, à mà Thiện nhi đã chuẩn bị xong chưa?”
“ Cái này gia chủ không cần quá lo, ba ngày hôm nay, Thanh Thiện đều túc trực bên ngoài mộc ốc, ăn ngủ đều tại đó, không rời nữa bước” đại trưởng lão hiếm hoi nở nụ cười
“ Thằng nhóc này, nếu chúng ta lo lắng một thì chắc nó cũng phải lo lắng đến mười !”
…………………………..
Bên ngoài mộc ốc, Thanh Thiện tuy rằng rất tin tưởng Ngọc Phong, nhưng hắn cũng không thể nào mà kìm lòng, không lo lắng được. Nói cho cùng, lần này chính là quyết định số phận sau này của hắn .
Cộc, một tiếng động nhỏ vang lên làm Thanh Thiện giật mình quay đầu lại
Cánh cửa mộc ốc đã đóng kín ba hôm nay cuối cùng cũng mở ra, từ bên trong Ngọc Phong và Ngô Thu Vân cùng bước ra ngoài, dáng vẻ vui mừng. Ngọc Phong vui mừng là vì lần luyện chế này vô cùng mĩ mãn. Còn Ngô Thu Vân vui mừng là vì hắn đã tìm ra điểm mấu chốt để đột phá bình cảnh, tiến vào khí sĩ cấp bốn.
Thấy Ngọc Phong tươi cười đi ra, tuy Thanh Thiện đã đoán được kết quả nhưng vẫn cố gắn hỏi “ tiểu Phong, thế nào rồi, thanh công chứ?”
Nhìn dáng vẻ nôn nóng của Thanh Thiện, Ngọc Phong cũng hiểu phần nào cảm giác của hắn lúc này. Ngọc Phong đưa bình đan dược trong suốt như pha lê cho Thanh Thiện. Bên trong nó, một viên đan dược màu băng lam phát ra từng luống hơi trắng quỷ dị.
Ngọc Phong cười nói “ đây là đan dược ta luyện chế cho ngươi, mau uống nhanh lên, loại này là ta cường hóa từ một loại đan dược cấp ba nên tính ổn định tương đối thấp, nếu không dùng ngay, dược lực có thể bị hao mòn đó”
Nghe thế, Thanh Thiện không chút do dự, mở bình, trúc đan dược vào miệng nuốt cái ực, sau đó nghiêm túc hỏi “ bây giờ thì làm sao?” tuy nhiên không đợi Ngọc Phong kịp thời trả lời, hắn đã hoàn toán biến thành một bức băng điêu tinh mĩ.
Châu Thanh Thần cùng đại trưởng lão vì cảm nhận được khí tức của Ngọc Phong mà tiến đến cũng vô cùng ngạc nhiên nhìn thấy Thanh Thiện bổng nhiên bị đóng băng. Ngay lập tức, Châu Thanh Thần liền lo lắng phóng đến, hướng Ngọc Phong hỏi “ Ngọc Phong tiểu huynh đệ, Thiện nhi tại sao lại như vậy?”
“ Cũng không có gì đâu, điều này ta đã liệu trước rồi, hiện tại cũng chính là lúc bắt đầu chữa trị cho hắn, đại bá hãy cảnh mật cho tốt, đừng để xảy ra bất kì gián đoạn nào, nếu không Thanh Thiện sẽ chết đấy”. Ngọc Phong đây là cũng không phải hù dọa, tuy quá trình chữa bệnh không có nguy hiểm đến tính mạng nhưng nếu nữa đường có kẻ phá rối thì chắc chắn không hay.
“ Được, ta lập tức đi chuẩn bị, tiểu huynh đệ, trông cả vào người” Châu Thanh thần nghe thế, nghiêm mặt nói
“ Đại bá cứ yên tâm! Thanh Thiện chắc chắn sẽ thành công” Ngọc Phong khẳng đinh chắc chắn, sau đó hắn nhìn qua Ngô Thu Vân, nói “ ngươi cũng tránh khỏi đây đi” Ngô Thu Vân dù rằng rất muốn quan sát quá trình Ngọc Phong chữa bệnh cho Thanh Thiện nhưng hắn cũng biết điều đó là không có khả năng a. Ngô Thi Vân cũng kính đáp lời rồi vùng Châu Thanh Thần đi ra khỏi rừng trúc.
Sau khi khung cảnh đã yên bình trở lại, Ngọc Phong nhắm mắt lại hít sâu một hơi lương khí. Khi hắn mở mắt ra, đôi mắt của hắn đã hoàn toàn biến thành hai cái hố đen cực kỳ quỷ dị. Lúc này hắn chình là đang sử dụng kỹ năng thứ hai của Thôn Phệ Nhãn, Khí Thần Nhàn, ngăn cách tất cả mọi vật xung quanh không ảnh hưởng đến tâm trí hắn.
PHỪNG, PHỪNG, hai cánh tay hắn bổng nhiên thiêu đốt lên hai ngọn hỏa diễm màu vàng kim lấp lánh. Ngọc Phong nghiêm mặt, hai bàn tay áp vào lưng Thanh Thiện, bắt đầu truyền đại lượng Kim Hỏa vào cơ thể Thanh Thiện.
Xèo xèo xèo, Kim Hỏa cực nóng bắt đầu thiêu đốt hàn băng trong cơ thể Thanh Thiện, phát ra nhưng âm thanh tí tách. Cùng lúc đó, Ngân Trùng đang ngủ sâu trong đan điền của Thanh Thiện dường như đã nhận ra sự có mặt của Kim Hỏa, nó ngóc cái đầu béo mập lên, mở rộng miệng, hướng luồng Kim Hỏa phô thiên tái địa mà bắt đầu hút lấy hút để, cắn nuốt cực nhanh.