Thấy bóng dáng người nam nhân bất ngờ xuất hiện, nét mặt Z 21 lập tức trở nên khó coi vô cùng.
Tuy rằng kẻ này một thân vest đen, kính đen không thấy rõ dung mạo nhưng tiếng nói này, thần thái này, sự lạnh nhạt vô cảm đến đáng sợ này chỉ có thể thuộc về một người, người mà hắn căm hận nhất cũng là người mà hắn không muốn đối đầu nhất, nhân tài đỉnh cao của sở mật vụ hoàng gia, bí danh Z 21.
Sở mật vụ hoàng gia được phân làm ba cấp bậc dựa trên chức vụ, độ cống hiến và sức mạnh của bản thân. Bao gồm bậc Cơ Sở, bậc Tinh Hoa và bậc Đỉnh Cao.
Dựa vào mật danh của từng người liền có thể xác định hắn thuộc cấp bậc nào.
Mật danh nói về thực vật tương đương với bậc Cơ Sở.
Mật danh nói về động vật tương ứng với bậc Tinh Hoa, nhóm sáu người Hồng Kê, Hắc Báo chính là thuộc cấp bậc này.
Còn về cấp bậc Đỉnh Cao thì dùng bốn chữ cái A, O, Z, S làm thành bí danh, trong đó hạng S là cao nhất và A là thấp nhất. Tuy nói rằng phần làm bốn hạng nhưng khác biệt giữa hai hạng A, O là không lớn, chỉ có hạng Z là đặc biệt hơn chút, những mật vụ thuộc hạng này đều có thể xem như là những trụ cột sừng sững của sở mật vụ hoàng gia, là xương sống chống đỡ tổ chức này.
Còn mật vụ hạng S, những mật vụ thuộc thứ hạng này thật sự chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, là những người sở hữu sức mạnh đỉnh cao của Bát Quốc Cương Vực và cũng là Sở Trưởng của sở mật vụ hoàng gia.
Bình thường, những cường giả thuộc hạng S không ra ngoài thực thi nhiệm vụ gì cả, họ chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ trung tâm quyền lực của Đại Việt quốc, là những vị thần thủ hộ của đế đô, sự an nguy của hoàng gia, tính mạng của đức vua nằm trong tay họ.
Cũng vì thế, có thể nói mật vụ hạng Z chính là mật vụ thực địa có cấp bậc cao nhất trong sở mật vụ, là những người thực thi những nhiệm vụ khó khăn nhất mà hoàng gia đề ra, những nhiệm vụ liên quan đến vận mệnh và tương lai của đất nước.
Cả hắn và tên nam nhân lạnh lẽo trước mặt này đều thuộc cấp bậc Đỉnh Cao hạng Z với mật danh lần lượt là Z 11 và Z 21. Nên biết số mật vụ thuộc bậc Đỉnh Cao hạng Z không quá một trăm người, và chỉ có duy nhất một người có khả năng thăng hạng trở thành mật vụ hạng S mỗi ba mươi năm một lần.
Vì ngôi vị đệ nhất này, bản thân hắn đã cố gắn hơn 20 năm ròng rã, trải qua trăm cay nghìn đắng, suýt chết vô số lần trong các nhiệm vụ khó khăn mới có thể đạt được, vị trí người thừa kế chức vụ Sở Trưởng, một trong những thủ hộ thần của Đại Việt.
Ấy thế mà bổng nhiên ở đâu lại chui ra thêm một tên Z 21, lấy thế sét đánh bưng tai hất hắn khỏi ngôi vị đệ nhất, chễnh chệ ngồi lên.
Nói về sức chiến đấu, hắn nhận thấy không hề thua kém Z 21 có khi còn mạnh hơn một hai, nói về khả năng làm việc, hắn bằng vào kinh nghiệm lâu năm liền đè Z 21 một cái đầu, nói về thành tích đạt được, hắn tự tin bỏ xa Z 21 không biết bao nhiêu lần cho hết.
Vậy mà chỉ vì một lý do duy nhất, cấp trên liền gạt hắn khỏi vị trí người thừa kế gần như đã nắm chắc, rồi lại để Z 21 ngồi vào. Lý do này rất...rất đơn giản, chính là vì Z 21 trẻ hơn hắn.
Đúng vậy, Z 21 năm này chỉ mới 25 tuổi còn hắn đã gần 40, chỉ vì như thế, vì một chút ít tiềm lực chó má đó mà tất cả cố gắng của hắn hơn 20 năm đều đổ sông đổ bể. Hắn cố gắng cả cuộc đời còn không bằng một tên mao đầu có chút ít tiềm lực.
Tiềm lực là cái thứ chó mà gì chứ, cũng chỉ là có khả năng đột phá Khí Tôn cao hơn chút thôi, chính bản thân hắn, tuy rằng lớn tuổi nhưng nếu được cung cấp đủ tài nguyên hắn tin rằng cũng có thể dễ dàng đột phá được vậy. Thế mà chỉ vì cái thứ chút ít hư vô đó, mục tiêu hắn phấn đấu cả cuộc đười liền tan thành mây khói.
Từ ngày nhận mệnh lệnh phế truất này một năm về trước, hắn liền bắt đầu hận, hận cuộc đời trêu ngươi hắn, hận đám lão già hạng S mắt mù, hận cái đất nước chó má này, và hơn hết hắn hận Z 21 thấu tận xương tủy.
Nếu không có sự xuất hiện của Z 21, hắn đã có thể đạt được tất cả, nhưng chỉ vì kẻ đó thình lình xuất hiện, hắn đã mất tất cả mọi thứ, tương lai, mục đích và cả cuộc đời.
Hắn không thể chấp nhận sự thực này, hắn là một bề tôi trung thành tận tụy nhưng nếu trở mặt, hắn càng là một con sói hung ác cắn chặt không nhả xương, nếu tổ quốc đã phụ hắn trước cũng không thể trách hắn quay lưng với tổ quốc.
Hắn muốn phá nát cái đất nước chó má này, hắn muốn giết sạch tất cả, sở mật vụ, hoàng gia, đám lão già hạng S và cả Z 21, hắn muốn tất cả phải trả giá cho những sai lầm đáng nguyền rũa này.
Biết là thế nhưng hắn cũng không phải thằng ngu, nếu khi đó mà hắn làm loạn lên thì mạng sống của hắn sẽ chấp dứt trong vòng một nốt nhạc, hắn biết hắn cần phải làm gì để phá nát cái đất nước này, hắn phải ẩn nhẫn, phải chờ đợi, chờ đợt một cơ hội để ra đòn chí mạng.
Dường như trời cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn, cơ hội mà hắn luôn chờ đợi đến nhanh hơn hắn tưởng. Hắn đã bắt tay với tổ chức ngoại bang, bất thình lình tạo ra sự kiện công phá ngục giam Xích Qủy gây rung động cả đất nước.
Trong một thời khắc ngắn ngủi, hắn không chỉ phóng thích hàng nghìn tên tội phạm nguy hiểm của quốc gia, nhưng kẻ nắm giữ những thông tin cơ mật nhất, phơi bày tất cả yếu điểm chỉ mạng của Đại Việt trước mắt kẻ thù. Hơn nữa sự việc này cũng đồng thời xóa sạch quân đoàn Xích Long gồm 10 vạn lính tinh nhuệ, một trong tứ đại quân đoàn chủ lực của Đại Việc quốc.
Có thể nói chỉ với một cái động tay động chân nho nhỏ làm nội ứng, hắn liền có thể đâm cho đất nước một đao, hơn nữa một đao này cũng rất chính xác, gây ra vết thương chí mạng không thể bù lấp, một vết thường mà cho dù có Bạch Vân Tông làm chỗ dựa cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, trở thành cái đích ngắm, con mồi ngon ngọt mà bất kỳ nước nào trong bát đại đế quốc cũng thèm muốn không ngớt.
Hơn nữa lần hành động này hắn còn được trả cho một món lời hậu hỉnh, một viên Phá Tôn Đan. Với viên Phá Tôn Đan này chỉ cần mười năm, không, chỉ cần sáu năm hắn liền có thể tự tin đột phá Khí Tôn thành công. Chỉ cần có tu vi Khí Tôn, hắn liền dư sức quậy banh cái nước Đại Việt chó má này.
Đương nhiên chỉ với tu vi Nhất Thiên Tôn, hắn không thể một mình tiêu diệt Đại Việt quốc được nhưng hắn cũng không cần lo, bởi vì ngoại trừ hắn ra còn rất...rất nhiều người muốn xóa xổ cái nước Đại Việt này.
Kể cả Bạch Vân Tông cũng không trốn thoát khỏi số phận bị hủy diệt, ngôi vị đầu lĩnh Bát Quốc Cương Vực này cũng nên nhường lại cho người khác rồi.
Còn Z 21, hắn nghĩ đợi cho đến khi đạt đến trình độ Nhất Thiên Tôn liền trở lại, từ từ từng chút một đạp bẹp Z 21 dưới chân, để cho Z 21 có thể cảm nhận được sức mạnh cường đại không thể phản kháng của hắn.
Nhưng rốt cục cũng không ngờ hắn lại có thể chạm mặt Z 21 nhanh đến vậy, tuy nhiên cũng không sao, chạm mặt thì chạm mặt.
Hắn đã không còn là hắn một năm trước nữa rồi.
Tu vi của hắn cũng đâu phải Ngũ Tinh Khí Tông như đang thể hiện ra bây giờ, tu vi thật sự của hắn là Bát Tinh Khí Tông cơ, với sức mạnh áp đảo này thì cho dù Z 21 có được xưng tụng là thiên tài đi chăng nữa cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn, hắn cần gì phải e sợ chứ.
Z 11 đối mặt với ánh mắt sắt lạnh đầy sát khí của Z 21 cười một tiếng mỉa mai
“ Bản án tử hình? Của ngươi sao?”
Đối với câu nói mĩa mai châm chọc của Z 11, vẻ mặt của Z 21 vẫn lạnh thanh vô cảm như bình thường, chỉ có điều sát khí tỏa ra từ cơ thể hắn càng lúc càng nồng nặc hơn, không khắc gì sát thần bước ra từ địa ngục a tỳ.
Hắn lấy ra con dao găm quen thuộc, linh khí hoàng kim bùng nổ quán chú vào con dao, biến nó thành một thanh đao Hoàng Kim lấp lánh mà tràng đầy khí tức nguy hiểm.
Đôi mắt Z 21 đần dần nheo lại, Hoàng Kim Đao đưa lên, hắn nói với Ngọc Phong
“ Nàng cứ làm việc của nàng, tên này ta sẽ lo!”
Ngọc Phong nghe Z 21 nói vậy cũng không hề có ý muốn ở lại giúp đỡ, hắn còn việc quan trọng hơn nhiều phải làm, hắn không thể đánh mất Cửu Điệp Hoa được. Ngọc Phong không hề do dự chuyển thân phóng đi, đồng thời lấy ra một bình ngọc trong suốt chứa một viên Bích Tông Đan ném cho Z 21, cười nói
“ Giao dịch của chúng ta xem như hoàn thành, chúc ngươi may mắn!”
Khi tiếng nói chấm dứt, thân ảnh uyển chuyển của Ngọc Phong cũng hoàn toàn biến mất trong làn khói bụi mịt mù.
Z 21 tóm lấy bình ngọc, nhìn viên đan dược màu bịch lục tròn xoe bên trong thầm cười trong lòng rồi lập tức thu vào trữ vật giới chỉ. Sau đó cả cơ thể hắn liền bùng lên linh khí hoàng kim mãnh liệt, cuối cùng ngưng tụ thành Hoàng Kim Giáp, thanh đao trên tay cũng theo đó biến thành Hoàng Kim Đại Đao sáng rực.
Z 21 đứng đó tựa như một chiến thần hàng lâm, đại đao chỉ về phía Z 11, âm thanh lạnh lẽo cất lên
“ Tử kỳ của ngươi đã đến, Z 11, không, phải gọi ngươi là tội đồ Quang Văn Miện mới đúng, ngươi phải trả giá cho tất cả tội ác mà ngươi đã gây ra!”
Ở phía đối diện, Z 11 thấy Ngọc Phong rời đi cũng không có ý định ngăn cản, ngược lại Ngọc Phong rời đi càng thích hợp với ý muốn của hắn hơn.
Với tu vi Bát Tinh Khí Tông hiện nay, hắn tự tin có thể giải quyết Z 21 nhưng nếu có thêm Ngọc Phong thì không chắc. Tuy chỉ mới chỉ giao phong chốc lát nhưng với kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm, hắn có thể nhận thấy rõ cô gái mặt đen này nguy hiểm không thua kém gì Z 21 cả, nếu thật sự lấy một chọi hai, hắn cũng chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn mà thôi.
Z 11 nhìn Z 21 được bao bọc trong Hoàng Kim Giáp hừ lạnh một tiếng khinh thường, âm thanh bén nhọn nói ra
“ Đem hàng ra khè ta sao, ngươi nghĩ cái ngôi vị số một đó ta với người ai ngồi lâu hơn? Hừ, không phải chỉ có mình người có thuật khí Huyền Giai”
Nói rồi Z 11 hay tay liền kết ấn điên cuồng, linh khí lục sắc phóng lên cao như vũ bão, quát lớn
“ Lục Hoàng Giáp!”
Dưới sự điều động của Z 11, linh khí lục sắc dần ngưng tụ lại thành một bộ áp giáp lục sắc bao quanh thân người.
Khác với Hoàng Kim Giáp lấp lánh như chiến thần của Z 21, Mộc Hoàng Giáp của Z 11 lại phủ đầy hoa văn dây leo, đại thụ và lá cây xanh biếc xen lẫn những đừng vân màu vàng xám giống như một cây cổ thụ vô kiên bất tồi, không thể đốn ngã.
Khi nhìn vào lớp áo giáp này, ta có thể dễ dàng cảm nhận một sự kiên cố vô bì, tựa như không có bất kỳ thứ gì có thể xuyên thủng qua nó.
Gọi ra Lục Hoàng Giáp, Z 11 không những không dừng lại mà còn biến đổi thủ ấn, ánh mắt sắc lẹm hiện lên nụ cười tự tin, quát khẻ
“ Chưa hết đâu, ta sẽ có ngươi biết sức mạnh thật sự của ngôi vị số một là như thế nào, đến với ta, Mộc Thần Thương!”
Đùng! Một tiếng vang vọng, từ bàn tay Z 11, những dòng linh khí lục sắc biến thành những chiếc dây mây đầy gai nhọn mọc dài ra, cuối cùng hóa thành một thanh trường thương màu nâu xen lẫn xanh lá.
Thanh trường thương này nhìn bề ngoài tuy rằng rất bình thường nhưng ở bên trong lại ẩn chứa sức mạnh bài sơn đảo hải, dao động linh khí tỏa ra từ nó còn mạnh hơn Hoàng Kim Đại đao trong tay Z 21 vài lần.
Mộc Thần Thương thật sự là một món vũ khí bình dị mà đáng sợ.
Z 21 thấy Z 11 triệu ra Mộc Thần Thương, ánh mắt liền hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng rồi rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường, thanh âm vô cảm không chút cảm xúc nói ra
“ Không ngờ ngươi lại ẩn giấu sâu như vậy a, Bát Tinh Khí Tông đúng là không tồi, hơn nữa còn tu thành Mộc Thần Công, gọi ra được Mộc Thần Thương uy lực vô song”.
Nói rồi hắn lại nhết môi cười nhạt một tiếng, quát lạnh
“ Bất quá như thế thì đã sao, ngươi rốt cuộc cũng phải mất mạng trên tay ta thôi. Chết đi tên phản bội, Thập Tam Trọng Hoàng Kim Cửu Tuyền!”
Thân hình Z 21 tựa như chiến thần Hoàng Kim lao vút đi trong không trung, hai tay nắm đại đao mang theo sát ý kinh thiên một đao cực đại bổ xuống, áp lực đè nén như thiên quân vạn mã không thể chống đỡ.
Thấy Z 21 lao lên, Z 11 cười lớn một tiếng, tay cầm Mộc Thần Thương xoay tròn một cái, xúc thế đâm ra
“ Thần Mộc Hàng Lâm, Xuyên Tâm Kích!”
Mũi thương tạo thành từ Thần Thụ manh hình thù chiếc lá răng cưa phủ đầy gai nhọn xé không đâm ra, đầu thương tuy rằng tối màu nhưng lại lóe lên quang manh sắc lạnh chói mắt vô cùng, tựa như một vì sao chổi lao vút qua không trung, mang theo tốc độ cực đại và uy thế tuyệt diệt đâm mạnh vào đại đao hoàng kim đang bổ đến.
Trong chớp mắt, Bang! Một tiếng vang bén nhọn, đao thương va vào nhau gây ra tiếng động kinh thiên ngưng đọng trong không gian.
Ngay sau đó mặt đất như bị bị một cái gì đó không thể nhìn thấy chém thành ngàn mãnh, vết nứt láng bóng như vết dao gọt ngang dọc khắp nơi. Lớp khói bụi mịt mù vì sóng xung kích làm hòa tan không ít, mà toàn bộ kiến trúc nhà cửa xung quanh cũng bị phá hủy hoàn toàn chỉ trong một kích ngắn ngủi.
Hàng loạt tên dong binh bị khí túc cuồng bạo hấp dẫn kéo đến cũng không thoát khỏi thảm trạng bị chia năm xẻ bảy, đến chết cũng không biết lý do vì sao.
Trận chiến này thật sự quá mức mãnh liệt!
.................................^.^...............................