Bất Tử Nhãn

Chương 63 - Dị Tượng! Ngọc Phong Vs Huyết Nha Lang

Tại vị trí đắc địa, trung tâm thành Vụ Đô, nơi tọa lạc trang viên khổng lồ của Huyết Lang dong binh đoàn, bất kỳ một tên dong binh nào đều mơ ước có một ngày được làm chủ nó.

Ngay lúc này, tại quảng trường to lớn của trang viên, có mười sáu cột kim loại cao hai mươi tư mét xếp thành hình tròn, thô to như cột đình, trên mỗi cây cột đều có khắc chi chít các thuật hình ấn tối nghĩa.

Phía dưới chân cột đều chất chồng vô số xác người chết, bốc mùi thối rữa, bên cạnh những cái xác là vài chục người sống, bị trói chặt hai tay, hai chân, che mắt, bịt miệng. Ngoài ra, quảng trường hiện nay cò có hai nghìn tên dong binh Huyết Lang áo đỏ, xếp hàng chỉnh tề, chuẩn bị sẵn sàng nhận lệnh.

Kẽo kẹt, cánh cửa lớn nơi chính điện mở ra, Huyết Nha Lang với mái tóc dài bạc trắng, trên mi tâm hắn là một viên pha lê đỏ rực to bằng móng tay, dáng vẻ hùng hồn bước ra ngoài.

“ Hỡi các anh em, hôm nay là ngày trọng đại của dong binh đoàn Huyết Lang chúng ta, hôm nay sẽ mở ra một kỷ nguyên mới của chúng ta, hôm nay sẽ là lúc chúng ta quật khởi, trở thành một đại thế lực cao cao tại thượng, chính tại nơi này, thời hoàng kim của chúng ta sẽ bắt đầu” Huyết Nha Lang giang rộng hai tay nói lớn, âm thanh vang dội.

“ Đoàn trưởng vạn tuế, đoàn trưởng vạn tuế, Huyết Lang vô địch, Huyết Lang vô địch” tất cả số dong binh có mặt tại quảng trường đỏ bừng mặt hưng phấn, đồng thanh hô to. Nhưng điều kỳ lạ là, cho dù bọn chúng có hô to như thế nào, người bên ngoài trang viên cũng không thể nào nghe thấy được, giống như cố một bức tường vô hình ngăn cách hai bên vậy.

“ Tốt lắm các anh em của ta, bây giờ các ngươi hãy lập tức đến vị trí đã định sẵn, không cho bất cứ thứ nào vào trang viên này, kể cả một con chim, ta sẽ bắt đầu thi thuật giải khai phong ấn, rõ chưa” Huyết Nha Lang gào lớn

“ Rõ!!!” cả đám dong binh hét to rồi lũ lượt tản ra tứ phía, chỉ lưu lại tại nơi này năm mươi người để hổ trợ Huyết Nha Lang.

“ Năm mươi người các ngươi vào vị trí, khi nào ta ra lệnh thì hãy thi triển thuật khí nghe chưa” Huyết Nha Lang trầm giọng nói, hắn đi tới vị trí chính giữa mười sáu cái cột, đả tọa, hít sâu một hơi, rồi bắt đầu kết ấn chú phức tạp.

Một phút sau, mặt đất phía trong vòng tròn do mười sáu cái cột tạo ra bỗng nhiên rứt vỡ, từng dòng máu tươi đỏ lòm trào ra từ trong lòng đất, lênh láng khắp nơi, trong chớp mắt, tạo thành một bể máu. Ngay sau đó, các thuật hình ấn chi chít trên mười sáu cái cột đồng thời phá ra huyết quang chói mắt, ầm ầm vận chuyển. Linh khí trong chu vi cả thành Vụ Đô bắt đầu bị kéo tới trang viên Huyết Lang, dung nhập vào mười sáu cây cột kim loại.

Bầu trời trong xanh bổng nhiên nhuộm một màu đỏ máu ghê rợn, từng đám mây giông sét to lớn bổng nhiên xuất hiện, bao phủ cả thành, chốc chốc, lại có một tia sét đỏ lòm đánh xuống mặt đất, phá hủy mọi thứ nó chạm vào.

Cả thành Vụ Đô bổng chốc rơi vào hoảng loạn.

“ Đến lúc rồi, tất cả bắt đầu thi thuật” Huyết Nha Lang quan sát bầu trời đã bị nhuộm đỏ, quát.

“ Rõ!” Năm mươi tên dong binh đồng thanh đáp, bọn chúng lấy từ trong túi áo ra một quyển trục được chuẩn bị từ trước, trải ra trên mặt đất, bên trên nó cũng vẽ đầy thuật hình ấn tối nghĩa tương tự như trên những cột kim loại. Sau đó bọn chúng lại cắn đầu ngón tay, quệt một đường máu dài lên quyển trục, hai tay bắt đầu kết ấn, miệng niệm chú ngữ.

Các thuật hình ấn bên trên quyển trục sáng lên huyết quang, biến thành từng cái sợi xích màu đỏ, thô to như như dây neo, lao tới cuốn mấy chục người hiến tế, cột họ lên những cây cột kim loại. Đồng thời bề mặt những cây cột cũng hiện ra những cái ống hút trong suốt, đâm xuyên qua cơ thể của những người hiến tế, bắt đầu hút sống máu của bọn họ.

“ Đến lúc rồi, hỡi Huyết Ma vĩ đại, ta dùng vô số máu tươi hiến tế, tinh luyện ra Huyết Pha Lê, chìa khóa giải phong ấn cho người” Huyết Nha Lang biến đổi thủ ấn hét lớn, viên pha lê màu đỏ trên tráng hắn bổng nhiên sáng lên rực rỡ như mặt trời, sau đó luồng ánh sáng thu hẹp lại cho đến khi chỉ còn một tia sáng to bằng ngón tay, chiếu xuống vị trí trung tâm bể máu.

Từ vị trí được tia sáng đỏ lòm chiếu đến, một trận pháp to lớn màu tím nhạt hiện lên, bao phủ cả trang viên. Bên dưới trận pháp thoán ẩn, thoán hiện một con vật gì đó cực kỳ to lớn đang quằn quại va đập mạnh vào bề mặt trận pháp. Thế nhưng mỗi lần nó chạm vào trận pháp thì không biết từ đâu xuất hiện vô số lôi điện màu tím, oanh tạc lên cơ thể to lớn đó làm nó kêu la đau đớn không ngừng. Tuy nhiên mọi người bên ngoài sẽ không thể nào quan sát hết toàn bộ động tĩnh bên dưới trận pháp được, họ chỉ có thể thấy một cái bóng mờ mờ chuyển động ở bên dưới mà thôi.

“ Ha ha, chỉ còn một bước cuối cùng mà thôi, phong ấn này sẽ được giải khai” Huyết Nha Lang hưng phấn lẩm bẩm, hai tay lại biến đổi thủ ấn một lần nữa.

]

Ùng ùng ùng, các đám mây giông chứa đầy lôi điện bắt đầu xoay tròn bên trên bầu trời Vụ Đô thành hình thành nên một siêu bão lôi điện mà trung tấm của nó, mắt bão chính là thẳng hàng với vị trí mắt trận màu tím nhạt vừa mới hiện ra.

Bổng nhiên,Bùm, một tiếng nổ lớn từ vị trí cửa chính của trang viên vang lên, ngay sau đó là tiếng chém giết khắp nơi.

Một tên dong binh áo đó hớt ha hớt hải chạy tới quảng trường cả người đầy mồ hôi, bên tay phải của hắn còn có một vết đao chém, lo lắng bẩm báo “ thưa đoàn trưởng, người của thương hội Việt Châu đột ngột tấn công chúng ta, hiện nay các anh em đang liều chết canh giữ ở ngoài”.

Nghe thuộc hạ bẩm báo, Huyết Nha Lang nhíu chặt lông mày, hét lơn “ Hả, chết tiệt, ngươi mau ra bảo bọn chúng cố gắng cầm cự mười phút nữa, chỉ cần mười phút nữa thôi, phong ấn sẽ hoàn toàn được phá vỡ, cả thành Vụ Đô sẽ không còn ai có thể chống lại chúng ta nữa, mau lên, đi báo đi”.

Muốn xông vào đến bên trong này, thì thương hội Việt Châu chắc chắn phải đánh xuyên qua hàng phòng ngự mà hắn đã chuẩn bị từ trước, nhưng nhìn biểu hiện của tên thuộc hạ vừa rồi thì lớp phòng ngự này không còn chịu được bao lâu nữa. Muốn làm như vậy, số lượng người của thương hội Việt Châu, ít nhất cũng là ba đến bốn nghìn người. Tuy nhiên từ vị trí của thương hội Việt Châu mà muốn đưa số lượng người cực lớn như thế đến tổng bộ của Huyết Lang thì cũng mất đến vài chục phút, thế mà hắn thi thuật còn chưa đến nữa tiếng, nếu bắt đầu từ khi đó mà thương hội Việt Châu bắt đầu khởi hành thì không thể đến đây lúc này được.

“ Có kẻ đã phản bội ta, cũng không đúng, tất cả dong binh có mặt tại đây đề được ta lựa chọn kỹ càn rồi mà” Huyết Nha Lang nghĩ thầm, hắn không tài nào hiểu được kế hoạch của hắn đã chuẩn bị rất chu toàn.

Tuy suy nghĩ là thế nhưng ấn chú trên tay hắn vẫn biến đổi không ngừng, từ trong không gian trước mặt hắn, dần dần ngưng tụ một đồ hình thuật hình ấn to hai mét, tràng đầy huyết khí lượng lờ. tuy nhiên trong lúc Huyết Ấn sắp hình thành, một cây thiết đao không biết từ đâu phá không bay tới, nhắm vào đầu của Huyết Nha Lang, bắt buộc hắn phải dừng tay kết ấn để ngăn cản lại.

“ Ai!!!?”

“ Không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay đó Huyết Nha Lang, không cần kều gào nữa, bọn chúng không cản nổi chúng ta đâu” Một người mặc áo bào màu xanh đeo mặt nạ trắng đi vào quảng trường, cười ha hả trêu chọc.

Huyết Nha Lang nhìn thấy tên đeo mặt nạ tiến vào, đồng tử đột nhiên co rụt “ chính là ngươi, nhóc con, ngươi còn chưa có chết”. Tuy Huyết Nha Lang không nhìn rõ dung mạo của Ngọc Phong nhưng hắn có thể dễ dàng nhận ra giọng nói của Ngọc Phong. Hắn nhớ rõ ràng, Ngọc Phong đã bị hất rơi xuống dưới vực sâu vạn trượng, cho dù khí tông rớt xuống chắc chắn là phải chết không thể nghi ngờ chứ đừng nói đến một khí linh yếu ớt

Ngọc Phong nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Huyết Nha Lang, phì cười “ ngươi già như thế còn chưa có chết làm sao một thanh niên tài tuấn như ta có thể cam tâm mà rời bỏ thế gian tươi đẹp này chứ”

“ Hừ, ngươi tưởng rằng chỉ có mình ngươi là có thể ngăn chặn được kế hoạch vĩ đại của ta hay sao? Ta có thể giết ngươi một lần thì cũng có thể giết ngươi thêm lần nữa” Huyết Nha Lang vẻ mặt dữ tợn, gằn từng chữ

“ Kế hoạch của ngươi cũng ghê gớm lắm, nhưng ta không hề quan tâm, điều ta muốn chính là cái mạng của ngươi kia, Miêu nhãn, Mai Hoa Kiếm, Xiên Hoa, Lạc Hoa” Ngọc Phong dứt lời liền rút kiếm xông lên trước. Đôi mắt đen láy của hắn bổng biến đổi thành một đôi miêu nhãn màu lục bảo, trên tay hắn, từ bên trong Hải Lam kiếm tuông ra vô số kiếm khí trắng thuần, biến thành hàng trăm thanh Hải Lam kiếm, tấn công Huyết Nha Lang.

“ Không ngờ ngươi cũng đã đạt tới khí hồn rồi, nhưng chỉ bao nhiêu đó cúng không nhằm nhò gì ta cả, Huyết Trảo” Huyết Nha Lang khinh thường, hai tay ngưng tụ thành huyết trảo xông lên, cứng đổi cứng với Ngọc Phong.

Keng, keng, keng, keng, keng, hoa lửa từ các cuộc va chạm tung bay tứ phía, cả hai đều dùng hết sức để tấn công dồn dập, mỗi đòn đều muốn kết liễu đối phương một cách nhanh nhất.

Nhờ vào linh hồn được tăng cường khi tiến cấp khí hồn, Ngọc Phong không còn đánh hụt như trước, mỗi kiếm chiêu của hắn đều nhắm vào những nơi trí mạng như mắt, cổ và tim làm cho Huyết Nha Lang liên tục phải đón đỡ chứ không thể né tránh. Bên cạnh đó, số lượng kiếm khí cực kỳ nhiều của Ngọc Phong cũng là có Huyết Nha Lang chật vật không thôi, hắn phải dùng bí pháp ngưng kết máu với linh khí tạo thành hàng ngàn huyết ty để chống đỡ, hắn không thể ngưng tụ huyết ti thông thường từ không khí, bởi vì nó không thể chịu đựng được sự sắc bén của kiếm khí.

“ Nhãi con, ngươi tiến bộ cũng nhanh đấy, nhưng chỉ đến thế này thôi, Liên Châu Đại Huyết Thủ Ấn” Huyết Nha Lang đột nhiên lùi lại, trảo biến thành chưởng liên tục oanh tạc Ngọc Phong. Mỗi một chương hắn đánh ra đều xuất hiện năm cái thủ ấn huyết sắc to lớn, mà hai tay của hắn lại liên tục tung chưởng như một cái máy, cứ một giây, hắn sẽ bắn ra mười lăm huyết chưởng ấn. Với số lượng khổng lồ như thế, việc Ngọc Phong có thể đón đỡ hoặc né tránh là không thể nào.

Nhìn hàng loạt huyết ấn lao tới vung vút, Ngọc Phong bính tĩnh kết ấn, “Mai Hoa Kiếm, kiếm khí quy nhất”. Hàng ngàng, hàng vạn kiếm khí từ cơ thể Ngọc Phong xông ra, xoay tròn, hôi tụ thành một thanh kiếm khí duy nhất dài mười mét, rộng một mét, một chiêu hoành tảo thiên quân quét ngang toàn trường. Nhưng đại huyết thủ ấn bị kiếm khí to lớn đánh trúng đều vỡ thành mảnh nhỏ tang biến trong không khí. Chỉ sau vài lần chém, tất cả đại huyết thủ ấn được Huyết Nha Lang phóng ra đều bị ngăn chặn.

Ngọc Phong hai tay ôm thanh cự kiếm, nói to châm chọc “ ngươi còn chiêu nào thì đem hết ra đây, ta chấp hết”

“ Như ngươi mong muốn, ngóc con, Huyết Thuật, Trích Huyết” Huyết Nha Lang cắn răng hét to, hai bàn tay tạo thành trảo, hướng mấy tên dong binh đang thi triển bí thuật bóp mạnh.

Bùm Bùm Bùm Bùm, bốn tên dong binh đang yên đang lành bổng nhiên toàn thân phát nổ, máu huyết từ trong bọn hắn phá thể lao ra ngoài, dung nhập vào cơ thể của Huyết Nha Lang.

Làng da nhợt nhạt dần chuyển sang màu đỏ tươi, từng đường gân máu lúc nhút như trùng đất nổi lên trên bề mặt da, đập thình thịch ghê rợn, đầu tóc bạc trắng cũng biến thành huyết sắc như cũ tung bay trong khí trường của linh khí.

Huyết Nha Lang cười sằng sặc ghê rợn, âm thanh mà hắn phát ra giống như một con dã thú đói khát “ để ta cho ngươi chiêm ngưỡng chiêu thức mạnh nhất của ta, đến khi xuống dưới kia hãy tránh xa con ta ra một chút, khặc khặc, Huyết Cầu Hủy Diệt”

Hai tay Huyết Nha Lang giơ thẳng lên trời, linh khí huyết sắc trong cơ thể hắn nồng nặc tuông ra, ngưng tụ thành một Huyết Cầu đặc quánh, cực lớn trên không trùng, đường kính của nó cũng phải tới tám mét.

“ Chết đi” Huyết Nha Lang hét lớn, hai tay nắm lấy Huyết Cầu ném về phía Ngọc Phong. Trông nó to lớn thế thôi nhưng tốc độ lại nhanh gấp hai lần Huyết Chưởng Ấn bình thường.

“Cự Kiếm, phá cho ta”, Ngọc Phong ôm chặt thanh cự kiếm, nhắm Huyết Cầu mà bổ xuống, Ầm, cả hai va chạm mạnh vào nhau phát ra âm thanh cực lớn, làm rung động cả trang viên. Tuy nhiên, cả hai không hề phát nổ như dự đoán, mà chúng đang giằng co bất phân thắng bại, từ từ ăn mòn lẫn nhau. Nhưng dù gì, tu vi linh khí của Huyết Nha Lang cũng cao hơn Ngọc Phong tới tám tiểu cấp bậc, khi Huyết Cầu bị ăn mòn chỉ còn một nữa, cự kiếm ngưng tụ từ linh khí của Ngọc Phong đã hoàn toàn vỡ vụn. Bùm, Huyết Cầu sau khi phá hủy cự kiếm liền đâm mạnh vào người Ngọc Phong và phá nổ, bụi bay mù mịt.

“ Thế nào nhóc con, hahaha” Huyết Nha Lang nhìn Ngọc Phong lãnh trọn cú nổ lớn, cười to sản khoái

Nhưng bổng nhiên nụ cười của hắn tắt ngấm, bịch bịch bịch, từng tiếng bước chân vang lên, từ trong màn khói bụi, thân ảnh của Ngọc Phong dần dần lộ diện, quần áo rách nát te tua, chiếc mặt nạ vô diện nhân màu trắng đã hoàn toàn vỡ vụn, bày ra gương mặt thanh tú có chút soái cùng đôi mắt màu lục bảo lóe sáng của hắn.

“ Ngươi cúng chỉ có như thế mà thôi, khụ khụ” Ngọc Phong ôm ngực phun ra một nhúm máu, khiêu khích Huyết Nha Lang.

“ Mạnh mồm, để xem lần này không có cự kiếm người còn đỡ được hay không” Huyết Nha Lang mặt mũi dữ tợn gầm lớn, hai tay hắn hướng lên trời, bắt đầu hội tụ Huyết Cầu, nhưng lần này mỗi tay hắn ngưng tụ một quả, nghĩa là đòn tấn công sắp tới đây, uy lực sẽ gấp đôi lần trước.

“ CHẾT ĐI” Huyết Nha Lang hét lớn, ném hai Huyết Cầu to lớn vào Ngọc Phong.

Tuy nhiên, vẻ mặt Ngọc Phong không hề có một chút gì là tỏ ra lo lắng, thay vào đó, khóe miệng hắn lại kéo thành hình vòng cung. “ Thôn Phệ Nhãn, hấp thụ” đôi mắt màu lục bảo của hắn bổng chốc biến thành hai cái hố đen yêu dị, hai bàn tay hắn cũng hoàn toàn biến thành màu đen chộp tới hai Huyết Cầu. Điều kỳ dị đã xảy ra, sau khi hai quả Huyết Cầu chạm vào bàn tay của Ngọc Phong không hề ăn mòn hay nổ tung như dự định mà nó lại dần teo nhỏ lại như bong bóng xì hơi cho tới khi biến mất hoàn toàn.

“ Chuyện gì xảy ra? Tại sao lại như vậy?” Huyết Nha Lang đưa tay dụi dụi mắt, không thể tin tưởng được những gì hắn nhìn thấy, thế quái nào hai đòn tấn công mạnh nhất của hắn lại bị biến mất chứ.

“ Hắc hắc, ngạc nhiên lắm phải không, đến lúc ta trả lễ rồi” Ngọc Phong cười hắc hắc, chập mạnh hai bàn tay đen như hắc thạch vào nhau, ngay sau đó từng làng giao động linh lực dữ dội truyền ra.

Hắn từ từ tách hai bàn tay ra, bên trong khoản không giữa hai bàn tay xuất hiện một quả cầu năng lượng tinh thuần màu trắng, xoay tròn với tốc độ cực nhanh, phát ra những tiếng rít chói tai, những dao động linh lực mãnh liệt cũng chính do nó phát ra.

Bình Luận (0)
Comment