Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 170 - Chương 170. Viên Đại Đầu!

Chương 170. Viên đại đầu! Chương 170. Viên đại đầu!

Diệp Thần rời khỏi tầng hầm, mới vừa lên xe liền nhận được điện thoại của quản lý sơn trang Vân Đỉnh gọi tới.

"Diệp tiên sinh, bây giờ ngài có thuận tiện trở về một chuyến không?" Ngữ khí Trương Trung Bình có chút sốt ruột.

"Trương quản lý, sao vậy?"

"Mới vừa rồi có người nói là bằng hữu của ngài, bảo an hỏi hắn vài câu phát hiện người này nói chuyện bừa bãi, cho nên không có để hắn tiến vào trong!"

"Ai ngờ người kia trực tiếp đánh cho bảo an một trận tơi bời, hiện tại cũng báo cảnh sát!"Trương quản lý giải thích nói.

"Tôi lập tức trở về!"

Diệp Thần cúp điện thoại cũng là không hiểu ra sao, người nào tìm mình, nói chuyện còn bừa bãi?

Rất nhanh, Diệp Thần liền lái xe đến sơn trang Vân Đỉnh, xa xa liền thấy một chiếc xe cảnh sát dừng trước cổng.

"Diệp tiên sinh, ngài trở về!"

Khiến người ngoài ý chính là, Trương Trung Bình nhìn thấy Diệp Thần thế mà vẻ mặt tươi cười.

Cái gì phá lãnh đạo, thuộc hạ bị đánh còn cười được?

"Là ai tìm tôi? Hắn ở đâu?"Diệp Thần xuống xe cau mày nói.

"Ai, là tôi không hiểu rõ rõ ràng!"

Trương Trung Bình cười theo, xin lỗi nói:"Vị kia thật đúng là bằng hữu Diệp tiên sinh, hắn đang nói chuyện phiếm cùng mỹ nữ cảnh sát trong phòng an ninh a!"

"Cái gì?"

Diệp Thần càng nghe càng hồ đồ, dứt khoát đi thẳng tới phòng an ninh, kết quả liếc mắt liền thấy Tứ sư tỷ mặc đồng phục cảnh sát quay mặt về phía mình, đang nói chuyện cùng một nam nhân.

"Sư tỷ!"

"Diệp Thần, đệ trở về rồi!"Liễu Nhược Hi nở nụ cười xinh đẹp, nói:"Mau nhìn xem ai tới?"

Lúc này nhân tài đưa lưng về phía Diệp Thần xoay người lại, người này người mặc áo tang, tóc đuôi ngựa, ngoài miệng còn giữ lại hai chòm râu dê, rất giống đạo sĩ Osaka mặc áo tang, tuổi chợt nhìn lớn hơn nhiều so với Diệp Thần, nhưng trên thực tế tuổi của hắn còn nhỏ hơn so với Diệp Thần.

Sau khi Diệp Thần thấy rõ ràng tướng mạo người này, không khỏi hoảng sợ nói:

"Viên đại đầu? Sao tiểu tử cậu sao lại tới đây?"

'Viên đại đầu' trong miệng Diệp Thần vốn tên là Viên Vũ, từ nhỏ cùng Diệp Thần lớn lên tại Thanh Long Sơn, thông tục mà nói chính là bạn bè cùng nhau lớn lên!

Mà lại, người này tuyệt đối không phải thôn dân phổ thông, sự lợi hại của hắn ở chỗ, có khi ngay cả Diệp Thần đều cảm thấy chấn kinh!

"Bảo ca, đã lâu không gặp a!"

Viên Vũ quay đầu đứng dậy, nhìn thấy Diệp Thần lập tức xông lên cho hắn một cái 'Gấu ôm' !

Quanh năm suốt tháng làm việc nhà nông, khiến cho dáng người Viên Vũ cân xứng lại cường tráng, hai đầu cánh tay giống như cốt thép, cơ bắp phía trên giống sườn núi nhỏ nổi lên cao cao.

"Ngọa tào! Cậu muốn ghìm chết tôi a!"

Diệp Thần bị con hàng này ôm kém chút không thở nổi, Viên Vũ cười hắc hắc lúc này mới buông ra Diệp Thần.

"Bảo ca?"

Liễu Nhược Hi sững sờ, hỏi:"Viên đại đầu, cậu vừa gọi ai vậy?"

"Hắc hắc, đương nhiên là Diệp Thần a!"Viên Vũ giải thích nói:"Năm đó"

"Khụ khụ, có chuyện về nhà nói!"

Diệp Thần nghe xong tranh thủ thời gian ngăn Viên Vũ lại, nhưng Liễu Nhược Hi lại hiếu kì để Viên Vũ nói tiếp đi.

"Khi còn bé Diệp Thần nói Vi Tiểu Bảo có bảy người lão bà, hắn vừa vặn cũng có bảy người sư tỷ, đều muốn cưới làm lão bà, cho nên liền bảo gọi hắn là Bảo ca."Viên Vũ nghiêm túc nói.

"Tiểu lưu manh!"

Liễu Nhược Hi nghe xong khuôn mặt đỏ lên, hung hăng trừng Diệp Thần một chút.

Khẩu vị còn không nhỏ, không sợ thận hư a?

Trương Trung Bình ở một bên càng là bội phục đầu rạp xuống đất, trong lòng tự nhủ Diệp tiên sinh thật sự là chí hướng cao xa, nhỏ như vậy đã định ra mục tiêu 'To lớn' như thế!

Bảy lão bà, thật không phải nam nhân bình thường dám nghĩ!

"Sư tỷ, tỷ đừng nghe Viên đại đầu nói bậy, tiểu tử này từ nhỏ đã thích nói lung tung!"Diệp Thần mặt mo đỏ ửng, không nghĩ tới chuyện còn bé từ lâu lắm rồi, vậy mà con hàng Viên đại đầu này còn nhớ rõ:

"Tôi không có nói bậy a!"

Viên Vũ mặt mũi tràn đầy ủy khuất nói:"Đúng rồi, lúc xuống núi Thu Nguyệt tỷ còn hỏi, chuyện cậu đáp ứng nàng tại ruộng ngô, lúc nào có thể thực hiện?"

"Ngọa tào! Tôi đáp ứng nàng cái gì?"

Diệp Thần nghe xong trong lòng tự nhủ hỏng, từ nhỏ Tứ sư tỷ đã là cái bình dấm chua, nghe nói như thế còn không phải nổ bình a!

Quả nhiên, Liễu Nhược Hi nghe nói như thế, gương mặt xinh đẹp lập tức phát lạnh nhìn xem Diệp Thần, lạnh như băng mà hỏi:"Thối đệ đệ, đến cùng đệ đáp ứng Thu Nguyệt tỷ chuyện gì, mà lại là ở trong ruộng ngô?"

"Sư tỷ, tỷ đừng hiểu lầm! Đệ chỉ đáp ứng giúp Thu Nguyệt tỷ thu hoạch bắp ngô mà thôi"

Diệp Thần mặt mo đỏ ửng, Thu Nguyệt tỷ còn đang nhớ thương thân thể của hắn?

"Hừ!"

Liễu Nhược Hi hừ một tiếng.

"Đi thôi sư tỷ, chúng ta về nhà trò chuyện!"

Diệp Thần xoa xoa mồ hôi trán, hắn vốn muốn hỏi Liễu Nhược Hi làm sao lại ở đây, kết quả cũng không dám hỏi.

"Ta còn muốn đi làm, không đi!"

Liễu Nhược Hi nói xong lắc lắc bờ eo thon giận đùng đùng rời đi phòng an ninh, thối đệ đệ thế mà còn cấu kết cùng Thu Nguyệt tỷ, tức chết người đi được!

"Bảo ca"

"Bảo em gái ngươi!"

Diệp Thần một cước đá vào trên mông Viên Vũ, cả giận nói:"Cậu muốn hại chết tôi cứ việc nói thẳng, đi, cùng tôi về nhà!"

"…"

Bình Luận (0)
Comment