Viên Vũ sờ lên cái mông bị đá, mặt mũi tràn đầy ủy khuất, không phải là mình giúp Thu Nguyệt tỷ chuyển lời sao, Diệp Thần tức cái gì a!
Rất nhanh, Viên Vũ đi theo Diệp Thần đến nhà.
Vừa vào cửa, nhìn thấy trong phòng trang trí xa hoa, Viên Vũ liền không nhịn được nói một câu xúc động:"Thần ca, cái hoàn cảnh ở đây không tệ a, còn tốt hơn cả nhà trưởng thôn!"
"Hiện tại biết gọi Thần ca?"
Diệp Thần trợn mắt nhìn Viên Vũ một chút, từ trong tủ lạnh cầm miếng dưa hấu ra đưa cho hắn, nói:"Ăn trước cái này giải giải khát đi! Đúng rồi, làm sao đột nhiên cậu xuống núi, còn tìm tới nơi này?"
"Long lão tính ra sắp tới cậu sẽ gặp nguy hiểm, cho nên để tôi xuống núi tới giúp cậu!"
"Lão đầu tính ra tôi gặp nguy hiểm?"
Diệp Thần sững sờ, Tử Vi Đấu Sổ của lão đầu xác thực cao thâm mạt trắc, bất quá mình gặp nguy hiểm sao?
"Ân, kỳ thật tôi cũng đã bốc một quẻ cho cậu!"Viên Vũ cười nói.
"Kết quả sao?"
Diệp Thần một mặt nghiêm mặt, tạo nghệ Huyền Thuật của Viên Vũ không người có thể so sánh, ngay cả lão đầu đều nói hắn là trời sinh 'Mệnh Huyền Vũ' Bất luận Huyền Thuật gì hoặc là không học tự hiểu, hoặc là vừa học liền biết.
Khi còn bé, Viên Vũ chỉ cần nhìn chằm chằm vào người nào đó nhìn vượt qua mười giây đồng hồ, liền có thể khóa chặt hồn phách người kia, từ đó khống chế đối phương.
Lúc so tài với Diệp Thần, Viên Vũ không dám lên cây móc trứng chim, kết quả liền dùng Huyền Thuật 'Điều khiển' Diệp Thần, lên cây lấy trứng chim cho hắn.
Về sau bằng hữu của lão đầu biết được tồn tại của Viên Vũ, ngàn dặm xa xôi từ Long Hổ Sơn chạy đến, sau một phen khảo thí với hắn, trực tiếp thu làm quan môn đệ tử, đưa đến Long Hổ Sơn tu hành nhiều năm.
Tóm lại, người anh em này tuyệt đối là nhân vật thuật pháp cấp đại sư!
"Tôi tính cho cậu chính là khảm quẻ, khảm đại biểu cho thủy, là gian nan, ý là hung hiểm, trong ngoài quẻ đều là thủy, thủy thêm thủy sinh ra càng nguy hiểm, tình cảnh phi thường khó khăn."
Nói đến quẻ tượng, Viên Vũ thu liễm vẻ tươi cười, nghiêm trang nói.
"Nghiêm trọng như vậy?"
Diệp Thần nghe xong khẽ nhíu mày, hỏi:"Có thể tính ra lúc nào nguy hiểm sẽ đến không?"
"Tính rồi, ngay tại đêm nay! Cho nên tôi mới suốt đêm đi tới, còn xui xẻo bị tên nào đó trộm mất túi tiền trên xe buýt a!"Viên Vũ một mặt mướp đắng nói.
"…"
Diệp Thần cũng bó tay, vừa rồi hắn còn cảm th Viên Vũ có phong phạm đại sư, kết quả con hàng này trực tiếp nói một câu bị trộm túi tiền, trong nháy mắt từ vương giả biến thành đồng nát.
"Chẳng lẽ đêm nay Tưởng gia muốn cá chết lưới rách?"
Diệp Thần không chút nghi ngờ Viên Vũ, chỉ là không xác định đến tột cùng ai muốn gây bất lợi cho hắn.
"Đừng suy nghĩ, tôi đều đã tính ra cho cậu!"
Viên Vũ gặm xong dưa hấu trong tay, miệng còn dính lấy một vài hạt dưa hấu màu đen, nói:"Ban đêm sẽ có một nam một nữ tới tìm cậu, hai người này âm dương tương dung, số mệnh khắc chế lẫn nhau, đối với cậu là đại hung!" (Hung: không may, xấu,..)
"Một nam một nữ?"
Diệp Thần có chút mộng, hỏi:"Đại đầu, cậu chuẩn bị giúp tôi thế nào?"
"Chuyện nhỏ, tôi bày ra một trận, hai người này khẳng định xong con bê!"Viên Vũ cười hắc hắc, nói xong từ trên thân móc ra mấy khối ngọc vỡ.
"Bày trận ở đây?"
Trước kia lão đầu cũng dạy qua hắn một chút về Huyền Thuật, hắn biết ngọc thạch là cấu trúc nền tảng của một trận pháp, mà lại ngọc thạch càng tốt, trận pháp càng trâu!
"Ân, đi thôi, bây giờ chúng ta liền ra ngoài!"
Viên Vũ từ trên bàn trà rút ra một tờ giấy ăn, lau miệng chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Nhưng vào lúc này cửa phòng ngủ mở ra, Tô Tuyết Di với đôi mắt ngái ngủ, mơ mơ màng màng đi ra, miệng bên trong còn nói lầm bầm:
"Lão công, anh đang nói chuyện cùng ai a?"
"Mỹ nữ, xin chào!"
Trước đó Viên Vũ cũng nghe Liễu Nhược Hi nói, biết Diệp Thần kết hôn, bởi vậy nhìn thấy Tô Tuyết Di cũng không ngoài ý muốn.
"A!"
Không nghĩ tới Tô Tuyết Di lại bị Viên Vũ làm cho giật nảy mình.
"Nàng dâu đừng sợ, đây là bạn từ nhỏ của lão công!"Diệp Thần vội vàng tiến lên giới thiệu hai người với nhau.
Đợi đến khi giới thiệu xong xuôi hai bên, lúc này Tô Tuyết Di mới yên lòng lại, bất quá nàng nhìn thấy cái đầu to của Viên Vũ trong lòng lại nói thầm, chẳng lẽ khi còn bé Viên Vũ uống một loại sữa bột nào đó, đầu mới biến thành to như này?
"Nàng dâu, đêm nay em về nhà mẹ vợ ngủ được không?"Diệp Thần hỏi.
"Vì cái gì?"
"Ban đêm Lão công muốn cùng Viên đại đầu uống rượu, rất ồn ào, không muốn ảnh hưởng nàng dâu nghỉ ngơi!"
Tô Tuyết Di nghe xong gật gật đầu, nói:"Vậy em thu thập một chút liền đi, cơm tối em sẽ không làm cho anh ăn!"
"…"
Diệp Thần sững sờ, cô nàng này đã bao giờ làm qua cơm tối cho hắn ăn?
Viên Vũ đi theo Diệp Thần ra khỏi biệt thự, nhỏ giọng cười nói:
"Thần ca, dáng dấp lão bà cậu không tệ a! Khó trách Liễu tỷ nói"
"Nói cái gì?"
Diệp Thần trong lòng căng thẳng, hắn sợ nhất cũng là bởi vì mình kết hôn, mà dẫn đến mấy vị sư tỷ trong nhà bình luận đánh giá không tốt!
"Nói cậu là đại móng heo!"
"…"
Hai người dạo vòng quanh biệt thự một vòng, Viên Vũ gật đầu nói:"Đêm nay đôi sát tinh kia mà chạy tới, bản tọa liền để bọn chúng có đến mà không có về!"
"Bản tọa?"