"Tôi buộc nàng sao?"
Kiều Văn Bân nổi trận lôi đình, cắn răng nói:"Đây là gia tộc quyết định, lão gia tử tự mình chỉ đích danh Kiều An Na, tôi có biện pháp nào?"
"Con cũng không tin không có Hạ Hầu gia, Kiều gia sẽ không sống nổi!"Kiều An Na nhịn không được phản bác.
"Phụ thân Hạ Hầu Kiệt hiện tại là thị trưởng Long Hải, tương lai khẳng định sẽ còn tiến thêm một bước, Kiều gia rất cần một minh hữu có cỗ thực lực này, đến cùng cô có hiểu tôi nói cái gì hay không!"Kiều Văn Bân cả giận nói.
"Mặc kệ thế lực Hạ Hầu gia bao lớn, con đều không gả!"
"Nha đầu chết tiệt kia"
Kiều Văn Bân đưa tay muốn đánh Kiều An Na.
"Đánh nha, dù sao khi còn bé cha cũng chưa đánh con, hiện tại có cơ hội đánh đi!"Kiều An Na không hề nhượng bộ chút nào.
"…"
Nghe nàng nói như vậy Kiều Văn Bân chậm rãi để tay xuống, thật sâu thở dài.
Nhiều năm trước Kiều gia phát sinh biến cố, Kiều Văn Bân bất đắc dĩ mới đưa tiễn con gái, cũng đúng là ủy khuất nha đầu này.
"Lão công, con gái thực sự không muốn gả buộc nàng cũng vô dụng, không bằng quên đi thôi?"Mặc Vân Hân thừa cơ khuyên nhủ.
"Ai lão bà, em nghĩ quá đơn giản!"
Kiều Văn Bân thở dài nói:"Cao tầng Kinh Thành sắp đến nhiệm kỳ mới, Kiều gia vô cùng cần thiết một minh hữu có thực lực giúp để củng cố địa vị bản thân, nếu không Kiều gia sẽ rất bị động, thậm chí phải gặp khó khăn!"
"Mặt khác, chuyện này lão gia tử đã tự mình đánh chỉ định, tôi nói liệu có tác dụng hay không?"
Mặc Vân Hân nghe xong nhẹ nhàng gật đầu, chỉ có thể thuyết phục Kiều An Na nói:"Con gái, nếu không con thử tiếp xúc nhiều chút cùng Hạ Hầu Kiệt, nói không chừng sẽ có hảo cảm đâu?"
"Không cần!"
Kiều An Na quả quyết cự tuyệt nói:"Con sẽ chờ ở đây, tiểu sư đệ khẳng định sẽ đến đón con đi!"
"Tiểu sư đệ? Diệp Thần?"
Kiều Văn Bân nghe xong không khỏi nổi giận, cả giận nói:"Tiểu tử này có thể đến mới là lạ, có biết hắn đã đại nạn lâm đầu hay không, chỉ là một người bình thường dám đồng thời đắc tội Hạ Hầu gia cùng Kiều gia, hắn nghĩ hắn có mấy cái đầu?"
"Cha, người quá coi thường sư đệ, cuối cùng sẽ cũng có một ngày hắn sẽ thành long trên trời, trở thành tồn tại tất cả các người cần ngước đầu nhìn lên!"Kiều An Na mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo nói.
"…"
Nhìn thấy bộ dáng bao che của con gái, Mặc Vân Hân nhẹ nhàng thở dài, đồng dạng thân là nữ nhân nàng đương nhiên có thể nhìn ra, con gái là thật sự thích Diệp Thần!
"Hừ! Không có khả năng!"
Vừa dứt lời điện thoại Kiều Văn Bân liền vang lên, vừa xem xét điện báo sắc mặt hắn bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, đồng thời hung hăng trừng Kiều An Na một chút, quát lớn:
"Gia gia gọi điện thoại, khẳng định là biết chuyện vừa rồi, xú nha đầu!"
Mắng thì mắng, Kiều Văn Bân vẫn là tranh thủ thời gian nhận nghe điện thoại, lão gia tử ở gia tộc là nhất ngôn cửu đỉnh, hắn cũng không dám lãnh đạm.
Điện thoại vừa kết nối, trong điện thoại di động liền truyền đến tiếng phẫn nộ khiển trách của một lão đầu:"Kiều Văn Bân, xảy ra chuyện gì, ai bảo cậu làm cho Hạ Hầu tức giận?"
"Cha, An Na nàng trong lúc nhất thời còn không thể tiếp nhận Hạ Hầu Kiệt, cho nên"
Kiều Văn Bân nhíu nhíu mày, lúc đầu ấn tượng của hắn đối với Hạ Hầu Kiệt coi như không tệ, không nghĩ tới tiểu tử này lòng dạ hẹp hòi như thế, lại còn chơi trò mách lẻo?
"Ta mặc kệ, dù sao nửa tháng nữa chính là ngày cưới của hai người, tuyệt đối không cho phép xảy ra bất luận cái đường rẽ nào!"
"Minh bạch!"
"Còn có tiểu tử họ Diệp kia, cho người đi cảnh cáo hắn một chút, đừng nghĩ xen vào việc của người khác!"Lão đầu cả giận nói.
"Tốt, con lập tức an bài!"
Ba!
Lão đầu cúp điện thoại, Kiều Văn Bân hít sâu một hơi quay người nhanh chóng đi ra ngoài, đợi đến lúc rời đi Tứ Hợp Viện hắn mới lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
"Hổ Dực, cậu lại đi Ninh Châu một chuyến, dằn mặt tiểu tử Diệp Thần kia một cái!"
"Gia chủ, giết hắn chẳng phải là tốt hơn, chấm dứt hậu hoạn a!"Đầu bên kia điện thoại nói.
"Cậu đang dạy ta làm việc sao?"Thanh âm Kiều Văn Bân lạnh lẽo.
"Thật xin lỗi gia chủ, tôi sẽ đi Ninh Châu!"
Kiều Văn Bân hừ lạnh một tiếng cúp điện thoại, lập tức lên xe thở phì phò rời đi Tứ Hợp Viện.
"Con gái, Diệp Thần chỉ sợ gặp nguy hiểm, vừa rồi con không nên chọc giận Hạ Hầu Kiệt!"
Biết phu chi bằng vợ, nhìn thấy dáng vẻ lão công Mặc Vân Hân biết chuyện này đã làm lớn, không khỏi thở dài.
"Mẹ, mẹ cảm thấy ai cũng có thể động vào sư đệ sao?"
Mặt Kiều An Na lộ vẻ khinh thường, nói thẳng:"Đừng quên chúng con còn có sư phó, lão nhân gia hắn coi Diệp Thần như là cháu trai ruột, chẳng lẽ hắn sẽ tùy ý để cho người người động đến hắn?"
"…"
Mặc Vân Hân im lặng, bởi vì Kiều An Na nói rất đúng!
Lão đầu trên Thanh Long Sơn quả thật có chút bản sự, mặc kệ là Kiều gia vẫn là Hạ Hầu gia, ít nhiều đều có chút cố kỵ với hắn.
Cùng lúc đó, mấy người Diệp Thần đã rời đi quán thịt dê, rất nhanh liền về tới tập đoàn Kiều thị.
Văn phòng, Nhan Thanh cũng đem trọn vẹn một năm một mười nói cho Diệp Thần.
Diệp Thần nghe xong trầm mặc không nói, Nhan Thanh thấy thế khuyên nhủ:"Sư đệ, đệ tuyệt đối không thể xúc động, thế lực những đại gia tộc kia rất khổng lồ, tạm thời đệ không trêu chọc nổi!"