Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 242 - Chương 242. Kiều An Na Bất Lực (Thượng)!

Chương 242. Kiều An Na bất lực (thượng)! Chương 242. Kiều An Na bất lực (thượng)!

Nhan Thanh đem điện thoại kết nối, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến một tiếng gầm gừ phẫn nộ của nam nhân:

"Diệp Thần, ta cảnh cáo cậu đừng có tiếp tục quấn lấy con gái ta, nếu không đừng trách ta không khách khí với cậu!"

"…"

Đám người sững sờ, bởi vì thanh âm Kiều Văn Bân đặc biệt lớn, một giây sau mấy người Viên Vũ nhao nhao đưa ánh mắt về phía Diệp Thần.

"Xem ra cú điện thoại là này tìm đệ, Nhị sư tỷ, đưa di động cho đệ đi!"

Diệp Thần một mặt bình tĩnh, hắn sớm đoán được Đại sư tỷ không có đi Châu Âu, quả nhiên sự tình có kỳ quặc.

Nhan Thanh nhẹ nhàng thở dài, đưa điện thoại di động đưa cho Diệp Thần.

"Tôi là Diệp Thần, ông là ai?"Diệp Thần nhận lấy điện thoại nhàn nhạt hỏi.

"Hảo tiểu tử, cậu thật đúng là dám nói chuyện!"

Kiều Văn Bân nghe được thanh âm Diệp Thần giận không chỗ phát tiết, cả giận nói:"Ta là cha của Kiều An Na!"

"Bác trai, xin chào!"

"Đừng gọi ta là bác trai, ta cùng cậu không có thân quen như vậy!"Kiều Văn Bân hừ lạnh một tiếng, nói thẳng:"Mấy ngày nữa con gái của ta sẽ kết hôn, khoảng thời gian này ta hi vọng cậu không nên quấy rối nàng, bằng không hậu quả tự gánh!"

"Cái gì? Đại sư tỷ sẽ kết hôn?"

Diệp Thần nghe được tin tức này, liền đứng người lên, khiến cho Viên Vũ ở bên cạnh kêu to một tiếng!

Thượng Quan Dĩnh cũng cau mày lại, mặc dù trước đó Nhan Thanh đã nói cho nàng chuyện này, nhưng không nghĩ tới tốc độ của Kiều gia nhanh như vậy!

"Diệp Thần, Kiều gia là gia tộc gì tin tưởng cậu cũng đã được nghe nói, cậu còn trẻ, hi vọng không nên đi sai đường hủy đi tiền đồ!"

"Đương nhiên, nếu như cậu có thể hảo hảo phối hợp, ta cũng sẽ cảm tạ cậu, hiểu ý của ta không?"Ngữ khí Kiều Văn Bân liền chậm lại một chút.

"Tôi muốn nói chuyện với Đại sư tỷ!"

Thanh âm Diệp Thần đột nhiên trở nên lạnh, tràn ngập phẫn nộ tập trung vào ngực, toàn thân nhịn không được run rẩy lên!

"Vậy là cậu đáp ứng ta?"Kiều Văn Bân hỏi.

"Ân, tôi đáp ứng ông, hãy để cho sư tỷ nghe điện thoại."Diệp Thần rất tức giận, thanh âm lại bình tĩnh lạ thường.

Kiều Văn Bân hơi do dự, cuối cùng vẫn đưa điện thoại di động đưa cho Kiều An Na, bất quá lại bảo nàng mở loa ngoài.

Kiều An Na tiếp nhận điện thoại, cũng nhịn không được nữa, thương tâm nói:"Tiểu sư đệ, thật xin lỗi, sư tỷ không phải cố ý lừa đệ!"

"Sư tỷ, đệ không trách tỷ!"

Diệp Thần hít sâu một hơi, sau khi cưỡng ép ổn định lại cảm xúc, nói:"Sư tỷ, khi còn bé tỷ đã chiếu cố đệ! Hiện tại đệ đã trưởng thành, đến phiên đệ chiếu cố tỷ!"

"Bất kể là ai, dám khi dễ đại lão bà của đệ, đệ cũng không buông tha hắn!"

"Sư đệ"

Nghe Diệp Thần nói có chút 'Ngây thơ', nhưng Kiều An Na vẫn rất cảm động, sư đệ vẫn còn là sự đệ khi còn bé!

"Hỗn đản, ngươi nói cái gì đó!"

Hạ Hầu Kiệt ở một bên nghe được Diệp Thần nói cái gì mà 'Đại lão bà' liền tức gần chết, phảng phất đỉnh đầu đội thêm một cái thảo nguyên xanh mơn mởn!

"Diệp Thần, cậu thật sự là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"

Kiều Văn Bân cũng híp mắt, hắn từ trong tay Kiều An Na đoạt lấy điện thoại cả giận nói:"Ta cảnh cáo cậu một lần cuối, đừng ép ta ra tay!"

"Hừ! Tôi mặc kệ, chỉ một câu, ai cũng không thể ép buộc Đại sư tỷ, xem như cha nàng cũng không được!"

Hỏa khí của Diệp Thần cũng nổi lên, lúc này nói tiếp:"Còn nữa tên vương bát đản nào vừa mắng ta là hỗn đản, ông nội ngươi!"

"Thực ngưu bức!"

Hạ Hầu Kiệt nghe xong tức giận cười, đi đến bên người Kiều Văn Bân nói vào microphone:"Tiểu tử, ta là vị hôn phu của An Na, Hạ Hầu Kiệt! Nể mặt mũi An Na, ta cho ngươi một cơ hội xin lỗi, bằng không ngươi rất nhanh liền sẽ biết mắng ta sẽ phải trả cái giá gì!"

"Hạ Hầu Kiệt, ngươi dám đụng đến sư đệ ta, ta liền liều mạng với ngươi!"

Kiều An Na nghe vậy lập tức giống như cọp cái, hung tợn trừng mắt với Hạ Hầu Kiệt, xem ra thật đúng là không phải nói đùa!

Nhưng cử động của nàng lại như kích thích Hạ Hầu Kiệt, thấy Kiều An Na che chở Diệp Thần như thế, Hạ Hầu Kiệt đầu tiên là sững sờ, lập tức âm thanh lạnh lùng nói:

"Tốt, rất tốt! Nếu Kiều tiểu thư đã như vậy, tạm thời không đề cập hôn sự này tới cũng được!"

Nói xong, Hạ Hầu Kiệt thở phì phò xông ra Tứ Hợp Viện.

"Tiểu Hạ, cháu chờ một chút!"

Kiều Văn Bân muốn giữ lại Hạ Hầu Kiệt, nhưng Hạ Hầu Kiệt đang nổi nóng căn bản không không quản được nhiều như vậy, xông ra Tứ Hợp Viện lái xe biến mất không thấy gì nữa.

"Nhìn xem chuyện tốt cô làm đi!"

Kiều Văn Bân cũng không tâm tư nói dóc cùng Diệp Thần, trực tiếp cắt đứt điện thoại, chỉ vào Kiều An Na giận không thôi nói:"Cô có biết thông gia với Hạ Hầu gia là ý vị như nào với Kiều gia hay không?"

"Con không biết!"

Kiều An Na lắc đầu, nói thẳng:"Nhưng con tuyệt đối sẽ không gả cho Hạ Hầu Kiệt, gia tộc vì cái gì nhất định phải bắt con hi sinh, sao không thể là người khác?"

"Cô"

Kiều Văn Bân đau cả đầu, chẳng lẽ hắn có thể nói là bởi vì chính mình ở gia tộc yếu thế sao?

"Lão công, tôi thấy con gái không muốn gả cho Hạ Hầu Kiệt, chúng ta cũng đừng buộc nàng!"Mặc Vân Hân thấy thế nhẹ giọng khuyên bảo.

Bình Luận (0)
Comment