"Chào ngài Chu thị trưởng!"
"Chu thị trưởng, sao ngài lại tới đây!"
"Trọng Hải, lập tức phân phó phòng bếp đổi một bàn đồ ăn!"
Người Tô gia thụ sủng nhược kinh, chẳng ai ngờ rằng Chu Bình Tuyền thế mà lại đột nhiên giáng lâm, hạnh phúc tới quá đột nhiên!
"Tiểu Dư, cháu còn không mau chào hỏi với Chu thị trưởng?"
Tô Nhã Mai cười nhẹ nhàng mà nhìn xem Chu Bình Tuyền, vừa rồi Dư Ba nói muốn cùng Chu thị trưởng bàn chuyện hợp tác, đảo mắt một cái Chu thị trưởng liền 'Đưa tới cửa', kim quy ngưu bức như vậy nàng chắc chắn phải có được!
"Thị trưởng?"
Khóe miệng Dư Ba co quắp một trận, lúc này hắn đã là bay cao khó xuống, chỉ có thể kiên trì đứng người lên, chủ động vươn tay mặt mũi tràn đầy xấu hổ cười nói:
"Chào ngài Chu thị trưởng, tôi là quản lý bộ phát triển tập đoàn Lãnh thị, Dư Ba!"
"Dư Ba?"
Chu Bình Tuyền liếc mắt nhìn hắn, gật gật đầu xem như chào hỏi.
"Tiểu Phùng, không phải cậu nói Diệp tiên sinh cũng tại cái phòng này sao?"Chu Bình Tuyền quay đầu đến hỏi Phùng Tử Luân.
"Diệp tiên sinh?"
Đám người nghe xong nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ, Tô Na đầy bụng nghi ngờ nhìn xem Chu Bình Tuyền, ngu ngơ hỏi:
"Chu, Chu thị trưởng, không phải ngài đến mời rượu Dư Ba nhà tôi sao?"
"Tiểu cô nương, tôi không biết ai là Dư Ba a!"Chu Bình Tuyền khẽ nhíu mày.
"…"
Người Tô gia nghe xong trợn tròn mắt, Dư Ba vừa tự giới thiệu xong, Chu thị trưởng liền quên!
"Chu thị trưởng, các người đã tới!"
Diệp Thần cười nhạt một tiếng, quay đầu mỉm cười với Chu Bình Tuyền.
"Diệp tiên sinh!"
Chu Bình Tuyền nhìn thấy Diệp Thần, gương mặt lập tức nở nụ cười:"Tôi còn tưởng rằng cậu không ở đây!"
"Tôi vẫn luôn ở đây, bất quá vị Dư tiên sinh này nói hắn cùng ngài là người quen, còn muốn đàm phán cái hạng mục lớn, tôi cũng muốn học tập một chút, cho nên không có quấy rầy các người!"Diệp Thần ý vị thâm trường cười nói lườm Dư Ba một chút.
"Cái gì mà Dư tiên sinh, tôi căn bản không biết hắn!"
Chu Bình Tuyền có thể hỗn đến địa vị của hôm nay tự nhiên cũng không phải đồ đần, từ trong giọng nói Diệp Thần liền nghe được hắn khó chịu với Dư Ba.
"Vương bát đản, ngươi thật to gan! Dám mượn danh tiếng Chu thị trưởng đi lừa gạt, muốn ăn đòn!"
Bạch Vĩnh Chính biết nên mình ra sân, hắn nổi giận đùng đùng đi qua một tay nắm chặt cổ áo Dư Ba, đem hắn nhấc lên từ trên ghế.
"Đừng đừng đừng, tôi, tôi thật sự là người của tập đoàn Lãnh thị a!"Dư Ba vội vàng giải thích nói.
"Còn dám mạnh miệng!"
Bạch Vĩnh Chính cũng không quen nhìn, trực tiếp vung một bàn tay quất vào trên mặt Dư Ba.
"…"
Người Tô gia thấy thế không ai dám mở miệng ngăn lại, ngay cả Tô Nhã Mai giờ phút này cũng 'Tịt ngòi', nàng cũng không dám cứng rắn với Bạch lão đại!
"Hứa Ba, gia hỏa này nói trước kia cậu là thuộc hạ hắn?"Diệp Thần một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem Hứa Ba hỏi.
"Cái gì?"
Hứa Ba sững sờ, lập tức cả giận nói"Thần ca, gia hỏa này khẳng định là lừa gạt, tôi sao có thể làm thuộc hạ của hắn!"
"Hứa, Hứa Ba, cậu là Thực Hoàng Phủ"Trong lòng Tô Liên Sơn mơ hồ có loại cảm giác bất thường.
"Tôi là tổng phụ trách Thực Hoàng Phủ, làm công thay Thần ca!"Hứa Ba biết quan hệ giữa Tô Liên Sơn cùng Diệp Thần, cũng không có giấu diếm nói thẳng ra.
"A!"
Tô Liên Sơn nghe xong hô hấp đều không trôi chảy, còn may Tô Triết đã sớm chuẩn bị, trực tiếp đem một viên thuốc tim hoàn bỏ vào trong miệng lão đầu.
"Súc, súc sinh a! Nguyên lai ngươi là đại lừa gạt, mau trả tiền lại cho ta!"
Tô Liên Sơn có ngốc cũng kịp phản ứng, năm triệu của mình đại khái bị Dư Ba lừa gạt đi.
"Dám lừa gạt tiền lão gia tử, có phải là chán sống rồi hay không!"
Bạch Vĩnh Chính trợn mắt tròn xoe, hắn biết quan hệ giữa Diệp Thần cùng Tô Liên Sơn, cho nên hung hăng trừng Dư Ba một chút, dọa đến hắn đều suýt đi tiểu.
"Tô lão gia tử, tôi, tôi lập tức đem tiền trả lại cho ngài, cầu ngài tha ta một mạng đi!"Dư Ba tự biết sự tình bại lộ, chỉ có thể đau khổ cầu khẩn.
"Nha, Tô Nhã Mai, đây chính là con rể hiền của cô?"
"Tôi còn thực sự coi hắn là cái nhân vật gì đâu, nguyên lai là đại lừa gạt a!"Lý Hương Cầm không định bỏ đá xuống giếng, nhưng cơ hội đã tới cũng tuyệt không bỏ qua!
"Cô"
Tô Nhã Mai tức giận tới mức cắn răng, nhưng nàng không có sức phản bác chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Trương Tú.
Trương Tú cũng rất xấu hổ, nhưng nàng vì giữ gìn tôn nghiêm con gái, thế mà ưỡn lấy mặt mo nói:"Lý Hương Cầm, chuyện này sai không ở Tô gia, từ đầu đến cuối đều là con gái của cô đàm phán thành hợp đồng gây họa, chẳng lẽ không đúng sao?"
"Bà già, đây chính là bà vô lý cãi chày cãi cối!"Lý Hương Cầm phát hỏa, quay đầu nói với Diệp Thần:"Con rể, con nói chuyện này đến cùng trách ai!"
"Nếu bà già nói như vậy, Dư Ba xác thực không sai!"
"Năm triệu kia có trả hay không cũng không quan trọng, Bạch lão đại, ông cũng đừng quản, cứ để tự thân bà già cùng Dư Ba thương lượng đi!"Diệp Thần thản nhiên nói.
"Tiểu tử họ Diệp, ngươi khinh người quá đáng!"
Trương Tú tức giận đến mặt mo đỏ bừng, cả giận nói:"Cái này năm triệu là tài sản Tô gia, ta dựa vào cái gì không trả?!"