Đám người nghe vậy nhao nhao đưa ánh mắt về phía Kiều An Na, chờ đợi nàng tỏ thái độ.
"Tiểu sư đệ không làm sai!"
Kiều An Na một mực trầm mặc cuối cùng mở miệng, sắc mặt nàng như băng sương nhìn xem Kiều Tuyền nói:"Kiều Tuyền, cậu cũng không cần âm dương quái khí nói chuyện! Nếu như cậu không phục có thể đi tìm sư đệ tôi, tôi cam đoan cậu cũng không sống được!"
"Đánh rắm! Kiều An Na, cô dám rủa tôi chết?"
Kiều Tuyền nghe xong giận tím mặt, đứng người lên dùng tay chỉ vào Kiều An Na giận dữ hét:"Tôi cũng không tin một tên nhà quê Ninh Châu có thể có bao nhiêu lợi hại, Hổ Dực khẳng định là bị hắn gài bẫy hãm hại chết, nói không chừng còn có cô phối hợp!"
"Tùy cậu nói thế nào, tóm lại tôi không đồng ý gả cho Hạ Hầu Kiệt!"Kiều An Na cứng nhắc băng lãnh, thái độ kiên quyết.
"Buồn cười!"
Kiều Hán Sơn vỗ bàn trà, chấn động đến nước trà trong chén văng khắp nơi.
"Đại sự gia tộc bực này há có thể từ cô quyết định, Kiều An Na cô có còn là người Kiều gia ta hay không!"Kiều Tân Quân cũng tức giận quát lớn.
"Nhìn xem cô khiến gia gia tức thành cái dạng gì, còn không mau xin lỗi gia gia!"Kiều Kiến Nghiệp cau mày nói.
"Tại sao tôi phải xin lỗi?"
Kiều An Na vẫn như cũ lạnh như băng nói:"Coi như muốn gả, tôi cũng phải gả cho tiểu sư đệ, còn cái thân phận người Kiều gia này tôi không có cũng được!"
"Con ranh vô lễ!"
Kiều Hán Sơn nghe được lời nói này, tức giận đến toàn thân run rẩy, hắn chỉ vào Kiều An Na run giọng hỏi:"Tiểu tử kia chỉ là một giới thảo dân, đến cùng có điểm nào mà vượt được Hạ Hầu Kiệt?"
"Điểm nào của Hạ Hầu Kiệt cũng không sánh nổi Diệp Thần!"
Ánh mắt Kiều An Na kiên định nói:"Lễ đính hôn ngày mai tôi có thể đi, nhưng tôi cam đoan tiểu sư đệ sẽ đến dẫn tôi đi!"
"Tốt!"
Kiều Hán Sơn đều tức muốn nổ tung phổi, hắn cả giận nói:"Hôm nay lão phu liền đánh cược với cô, nếu như ngày mai tiểu tử họ Diệp kia dám đến, lại có thể đem cô an toàn rời đi, Kiều gia ta liền nhận hắn làm con rể!"
"Cha, không được a, như vậy sẽ chọc cho giận Hạ Hầu gia!"Kiều Tân Quân nghe xong dọa sợ, hắn còn trông cậy vào Hạ Hầu gia giúp hắn thăng quan a!
"Đúng a cha, chuyện này cũng không thể nói đùa!"
Kiều Kiến Nghiệp nghe thấy lão gia tử nói như vậy cũng gấp, Kiều gia không có Hạ Hầu gia trợ giúp, đời này cũng đừng nghĩ trở thành gia tộc nhất lưu Kinh Thành!
"Câm miệng hết cho ta, chuyện này quyết định như vậy đi!"
Kiều Hán Sơn nói xong đứng người lên, thở phì phò về tới trong phòng của mình, chỉ để lại một phòng toàn người Kiều gia không biết làm sao.
"Nhị ca, hảo hảo quản giáo con gái của mình đi, chỉ toàn gây rắc rối!"Kiều Kiến Nghiệp thấy thế đứng người lên, đồng dạng thở phì phò xông ra phòng khách.
"Lão nhị, đây không phải là gây thêm phiền phức cho người đại ca này sao?"
Kiều Tân Quân cắn răng, nhìn về phía Kiều An Na cả giận nói:"An Na, ta hi vọng cô không nên ích kỷ như thế, gả cho Hạ Hầu gia chúng ta đều có thể được lợi, tại sao cô phải trông coi vào một tiểu tử nông thôn!"
Kiều An Na không nói chuyện, ngược lại là Kiều Văn Bân hung hăng xin lỗi, đồng thời còn nghiêm nghị quát lớn Kiều An Na không hiểu chuyện.
"Hừ! Sớm biết liền không mang nàng trở về, con trai, chúng ta đi!"Kiều Tân Quân nặng nề mà hừ một tiếng, cũng rời đi phòng khách.
Trong phòng khách nháy mắt liền chỉ còn lại một nhà Kiều An Na, bầu không khí hạ xuống điểm đóng băng.
"Kiều An Na, cô định chọc tức ta sao!"
Kiều Văn Bân siết chặt nắm đấm, nếu nàng mà là con trai, đoán chừng hắn sớm một cho một cái tát!
"Lão công, em ngược lại cảm thấy kết quả hiện tại là tốt nhất! Mọi người đã đem lời nói ra, mà lại anh cho rằng lão gia tử ngốc sao?"
Mặc Vân Hân cuối cùng mở miệng, đồng thời lộ ra một nụ cười.
"Lão bà, em cười cái gì?"Kiều Văn Bân nhíu mày hỏi.
"Kỳ thật lão gia tử cũng đang đánh cược!"
"Đánh cược gì?"
"Hắn muốn đánh cược Diệp Thần là một đầu Chân Long! Có thể giết chết người trẻ tuổi Hổ Dực, có thể là người bình thường sao?"
"Đừng quên, hắn cùng con gái chúng ta còn có cùng một người sư phó!"Mặc Vân Hân hé miệng cười nói.
"Sư phó?"
Kiều Văn Bân nghe xong lại đau đầu, lúc trước hắn phái người đem Kiều An Na giao cho một thôn dân bình thường ở phương nam nuôi dưỡng, làm sao lại học một thân bản lĩnh trở về?
Nhưng chuyện hắn hỏi liên quan tới lão đầu, Kiều An Na đều không nói một chữ, gấp chết người!
"An Na, ta hỏi cô một lần nữa, sư phó cô đến cùng là ai?"Kiều Văn Bân có chút nổi nóng mà hỏi.
"Sư phó có bàn giao, không cho phép nhắc về hắn với bất kỳ người nào!"Kiều An Na lắc đầu.
"Ta là cha cô!"
"Hắn là sư phó tôi!"
"…"
Kiều Văn Bân bó tay, hắn quả quyết lựa chọn ngậm miệng, bằng không chỉ sợ nói thêm gì đi nữa sẽ bị nha đầu này làm cho tăng huyết áp mà chết!
"Con gái, vậy con có thể nói cho mẹ biết không?"Mặc Vân Hân cười nói.
"Mẹ, sư phó nói tên tuổi của hắn quá vang dội, không được nói tên hắn ra, nếu không sẽ hù dọa chết người!"
"…"
Mặc Vân Hân cũng ngậm miệng, nàng bắt đầu hoài nghi sư phó Kiều An Na có phải là một tên siêu cấp trang bức.