Kinh Thành, sân bay.
Diệp Thần từ máy bay tư nhân đi xuống, đã có người tới đón bọn họ, là xe Tào gia.
"Thiếu gia!"
Một người bộ dáng quản gia tiến lên đón, chủ động tiếp nhận áo khoác trong tay Tào Dương, cười nói:"Lão gia đã chuẩn bị thịt rượu ở nhà, chờ cậu về nhà cùng lão gia uống một chén a!"
"Ân, biết!"
Tào Dương gật gật đầu, nói với Diệp Thần ở bên cạnh:"Lão Diệp, cùng tới nhà lão ca chứ?"
"Quên đi, tôi còn có việc phải làm!"Diệp Thần lắc đầu.
"Vậy lão ca liền không miễn cưỡng, ở Kinh Thành có việc tùy thời gọi điện thoại cho lão ca!"Tào Dương nói.
"Tốt!"
Diệp Thần vỗ vỗ bả vai Tào Dương, mặc dù hai người quen biết không lâu, nhưng cả hai đều thưởng thức tính tình của đối phương, cho nên rất nhanh liền trở thành hảo bằng hữu không chuyện gì không nói.
Quản gia thấy thế lại mở to hai mắt nhìn, trong lòng tự nhủ người trẻ tuổi này là ai a?
Lại dám đập bả vai thiếu gia, người đồng lứa tại Kinh Thành dám làm như vậy cũng không nhiều đi!
Quản gia vốn cho rằng Tào Dương sẽ tức giận, ai ngờ hắn chẳng những không có tức giận, ngược lại còn cười nói với Diệp Thần.
"Chuyện của cậu lão ca sẽ thương lượng với người nhà, mặc kệ như thế nào, Tào Dương này khẳng định ủng hộ cậu!"
"Được, vậy chúng ta đi trước!"
Diệp Thần gật gật đầu, lập tức cáo biệt Tào Dương rồi cùng mấy người Lan Trần đi tới khách sạn đã đặt phòng trước.
Đi vào gian phòng, Diệp Thần từ trong tay Ảnh Tử tiếp nhận Laptop, ngồi ở trên ghế sa lon cẩn thận nhìn lại.
"Thần ca, tư liệu của Kiều gia và Hạ Hầu gia có thể tìm tới đều ở nơi này!"Ảnh Tử nói.
"Hiện tại Đại sư tỷ ở đâu, tra được chưa?"
"Kiều tiểu thư bị giam lỏng tại một chỗ Tứ Hợp Viện, hẳn là nhà cũ của Kiều gia!"
"Tốt, ban đêm tôi đi xem tình huống một chút!"
Diệp Thần xem hết tất cả tư liệu, trong lòng cũng có hiểu rõ sơ bộ với hai đại gia tộc.
Thời gian bất tri bất giác đến chạng vạng tối, mấy người thương lượng quyết định đi phụ cận nhà cũ của Kiều gia tìm một nhà hàng, ăn xong Diệp Thần cũng thuận đường đi tìm Kiều An Na.
Kinh Thành, Thông Châu.
Nơi này thuộc vùng ngoại thành Kinh Thành, cũng là địa phương nhiều người ngoại lại đến ở nhất, bởi vì tiền thuê nhà tiện nghi.
Đám người Diệp Thần đi tới Thông Châu, sau khi xác định vị trí nhà cũ Kiều gia, tại phụ cận tìm quán thịt dê, gọi mấy phần canh dê, mấy cái bánh nướng rồi bắt đầu ăn.
"Điện chủ, ăn xong chúng ta giết vào sao?"
Kim Cương đem ba cái bánh nướng đặt lên nhau, cuộn tròn lại rồi cắn xuống một miếng to, hơn phân nửa miếng bánh nướng liền không còn, Lan Trần ở một bên thấy vậy đều trợn tròn mắt!
"Không cần, một mình tôi đi vào xem là được rồi, mấy người ở đây chờ tôi!"Diệp Thần lắc đầu, trọng điểm chính là ngày mai, cho nên hắn còn không định đánh cỏ động rắn.
"Lũ khốn tiểu quỷ tử!"
"Không mắng vài câu không thoải mái!"Bên cạnh có người uống say mắng to.
Mấy người Diệp Thần nhìn nhau cười một tiếng, quả nhiên tiểu quỷ tử ở đâu đều không nhận chào đón, mặc dù cũng có mấy người nghe được tiểu quỷ tử bị mắng trong lòng không thoải mái.
Trong màn đêm, Diệp Thần rất nhanh liền đến nhà cũ Kiều gia.
Ngoài cửa Tứ Hợp Viện có bốn tên hộ vệ áo đen đang đứng, Diệp Thần không có chính diện phá vây, mà là lựa chọn từ tường ngoài nhẹ nhàng nhảy lên nhảy vào, toàn bộ hành trình không có phát ra một điểm động tĩnh.
Đi vào bên trong Diệp Thần mới phát hiện, đó là Tứ Hợp Viện cỡ lớn có hai lối vào hai lối ra, sư tỷ ở phòng nào?
Đúng lúc này, một người phụ nữ xuyên qua từ hành lang không xa, Diệp Thần do dự chút, thân hình lóe lên giống là báo đi săn xông tới, tiếp theo mặt hắn liền xuất hiện trước mặt người phụ nữ, lấy tốc độ cực nhanh bụm miệng nàng lại, làm một động tác xuỵt, nói:
"Tôi sẽ không làm hại cô, chỉ cần cô nói cho tôi biết Kiều An Na ở phòng nào!"
"…"
Người phụ nữ hoảng sợ nhìn xem Diệp Thần, nghe được hắn nói như vậy vô ý thức nhẹ gật đầu, đưa tay chỉ hướng một gian phòng trong Tứ Hợp Viện.
"Cô tốt nhất đừng gạt tôi!"
Mặc dù ánh đèn lờ mờ nhưng hắn vẫn là nhìn ra được, dáng dấp người phụ nữ này rất xinh đẹp.
Chờ Diệp Thần buông tay ra, người phụ nữ không sợ hãi chút nào đánh giá hắn một chút, thẳng đến khi hắn quay người rời đi.
"Khó trách An Na thích Diệp Thần, tiểu tử này thật đúng là gan lớn hơn người!"
Mặc Vân Hân nhìn xem phương hướng Diệp Thần rời đi, thế mà lộ ra một vòng mỉm cười.
Mặc kệ như thế nào, Diệp Thần chịu đặt mình vào nguy hiểm tới gặp Kiều An Na, chỉ là phần tâm tình này đã rất làm cho người khác cảm động, bao quát bản thân Mặc Vân Hân.
Lúc này, Diệp Thần đã đi tới chỗ gian phòng Kiều An Na, bất quá ngoài cửa vẫn có hai tên bảo tiêu trông coi.
Sưu! Sưu!
Diệp Thần giương tay lên, hai cây ngân châm nhỏ bé như viên đạn bay ra, một giây sau hai cái bảo tiêu không phát ra tiếng động ngã xuống đất nằm mê man.
"Ai!"
Kiều An Na nghe phía bên ngoài có động tĩnh trong lòng giật mình.
"Đại sư tỷ, là đệ!"
Diệp Thần đẩy cửa vào, nhìn thấy Đại sư tỷ ngày nhớ đêm mong, hô hấp của hắn cũng bắt đầu trở nên dồn dập lên.
"Sư đệ!"
Kiều An Na đầu tiên là giật mình, ngay sau đó xông tới nhào vào trong ngực Diệp Thần, nhỏ giọng ngập ngừng nói
"Đệ đã đến, đệ thật đã đến"