"Người trẻ tuổi, cậu muốn cùng ta đơn độc trò chuyện cái gì?"Lãnh Nguyệt nhíu mày hỏi.
"Lãnh chưởng môn cứ đi theo tôi!"
Diệp Thần không nhiều lời, quay người đi đến một bên.
Lãnh Nguyệt thấy thế có chút tức giận, nhưng vẫn là đi theo.
"Nói đi, cậu đến cùng có chuyện gì?"Lãnh Nguyệt đi đến một bên dừng bước hỏi.
"Tôi muốn phái một quyển sách của Nga Mi!"
Diệp Thần xoay người, mỉm cười nói với Lãnh Nguyệt.
"Ngọc Nữ Kinh? Không có khả năng, ta dù có chết cũng sẽ không đem Ngọc Nữ Kinh cho người khác!"Lãnh Nguyệt nghe xong lập tức đề cao cảnh giác.
"Tôi là một đại lão gia muốn Ngọc Nữ Kinh làm gì a?"Diệp Thần nghe vậy dở khóc dở cười."Chẳng lẽ không phải cậu muốn để ta đem Ngọc Nữ Kinh giao cho tiện nhân Lâm Quỳnh kia sao?"
"Lãnh chưởng môn hiểu lầm!"
Diệp Thần khoát khoát tay, nói thẳng:"Tôi muốn chính là 《 Xi Vưu Thiên Thư 》, Lãnh chưởng môn hẳn phải biết quyển sách này đi?"
Lãnh Nguyệt nghe xong lúc này nhíu mày, gật đầu nói:"Quyển sách này đúng là ở phái Nga Mi ta, nhưng ta đã đáp ứng đem sách tặng cho Lăng Khôn chưởng môn!"
"…"
Diệp Thần nghe xong không khỏi có loại cảm giác cải trắng tốt bị heo ủi.
"Phái Nga Mi ta đều là nữ đệ tử, ta cũng từng nhìn qua《 Xi Vưu Thiên Thư 》, không quá thích hợp nữ nhân tu luyện, lần trước Lăng chưởng môn giúp ta đoạt lại Ngọc Nữ Kinh từ phái Hành Sơn, đưa ra muốn 《 Xi Vưu Thiên Thư 》 nên ta đáp ứng!"
Lãnh Nguyệt thấy Diệp Thần không nói lời nào, cho là hắn nghe không hiểu liền chủ động giải thích một phen.
"Tôi muốn quyển sách này!"Diệp Thần nói thẳng.
Lãnh Nguyệt không nói chuyện, quay người đi đến bên người Lăng Khôn, đem yêu cầu Diệp Thần vừa đưa với nàng nói ra.
"Cái gì? Tiểu tử kia điên rồi đi, thế mà công phu sư tử ngoạm muốn 《 Xi Vưu Thiên Thư 》?"Lăng Khôn nghe xong lập tức không vui.
"Lăng chưởng môn, quyển sách này đến cùng có gì huyền bí?"Lãnh Nguyệt hồ nghi nói.
"《 Xi Vưu Thiên Thư 》 có ba quyển, nghe nói bên trong ẩn giấu đi thiên đại bí mật, nhưng muốn mở ra bí mật này, chỉ có tập hợp đủ ba quyển sách mới được!"
"Thì ra là thế!"
Lãnh Nguyệt đảo mắt, nhỏ giọng nói:"Lăng chưởng môn, không bằng trước tiên đem sách cho hắn, chờ chúng ta diệt Mê Âm Đảo, lại cướp về không phải cũng giống nhau sao?"
"Cái này"
"Hắn còn muốn mang chúng ta đi Mê Âm Đảo, Lăng chưởng môn cần phải biết!"Lãnh Nguyệt một mực nhớ Mê Âm Đảo, võ lâm truyền ngôn tài nguyên tu luyện ở trên đảo vô số, là cái võ lâm nhân sĩ đều sẽ động tâm.
"Tốt, vậy theo Lãnh chưởng môn nói xử lý!"
Lăng Khôn cắn răng, hắn cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội đi Mê Âm Đảo, khẽ cắn môi đồng ý kế hoạch của Lãnh Nguyệt.
Thương lượng xong hết thảy, Lãnh Nguyệt để đệ tử từ trong tông môn lấy ra một cái hộp gấm màu vàng, đồng thời tự mình đưa nó giao đến trong tay Diệp Thần.
Diệp Thần nhận được sách liền mở ra nhìn thoáng qua, sau đó lập tức ném vào trong nhẫn trữ vật.
"…"
Một màn này làm cho bọn người Lãnh Nguyệt kinh ngạc, tiểu tử này thế mà còn có nhẫn trữ vật?
"Lão Lăng, tiểu tử này thật đúng là đầu dê béo a!"Kim Tam Tông âm trắc trắc cười nói.
"Ngươi có ý tứ gì?"
"Trang bị quý giá như vậy, ngươi không có ý nghĩ sao?"
"Đợi đi đến Mê Âm Đảo rồi nói sau!"
Lăng Khôn hiểu ý cười một tiếng, hắn biết Kim Tam Tông nghĩ 'Cướp sạch' của Diệp Thần, nhưng bây giờ còn không phải thời điểm.
"Diệp Thần, bây giờ cậu có thể mang bọn ta đi Mê Âm Đảo đi?"Lãnh Nguyệt nhìn xem Diệp Thần hỏi.
"Lãnh chưởng môn, chưởng môn không định mời tôi đi vào ngồi một chút?"Diệp Thần một mặt cười xấu xa nói.
"Tiểu tử, ngươi có phải nghĩ giở trò gian hay không!"
Lăng Khôn nghe xong giận không kềm được, gia hỏa Diệp Thần này giết đệ tử tông môn hắn, còn tịch thu lấy 《 Xi Vưu Thiên Thư 》, hắn vẫn còn tức giận chưa có phát tiết đâu!
"Chậc chậc, gấp cái gì, các người không định chuẩn bị một chút sao?"Diệp Thần nhún vai.
"A Di Đà Phật, Diệp thí chủ không cần phải lo lắng!"
Vĩnh Nham đại sư nói xong, mấy đạo kim quang thoáng hiện, ngay sau đó trước mắt hắn lập tức xuất hiện mười tám đồng nhân màu vàng.
"Thập Bát Đồng Nhân Thiếu Lâm Tự?"
Diệp Thần vừa dứt lời, từ bên trong Thiên Điện lại xông ra bảy đạo sĩ mặc đạo bào, cầm trong tay trường kiếm.
"Thất Tử Võ Đang?"
Lâm Quỳnh nhìn thấy những người này không khỏi có chút nhíu mày, vừa rồi phái Hành Sơn cùng phái Nga Mi triền đấu, còn may những người này chưa từng xuất hiện, bằng không phái Hành Sơn căn bản không ứng phó qua nổi.
Mặc kệ là Thập Bát Đồng Nhân Thiếu Lâm Tự, hay là Thất Tử Võ Đang, trên giang hồ đều là đại danh đỉnh đỉnh!
Nhất là Thất Tử Võ Đang Bắc Đẩu Thất Tinh Trận, ngay cả Lâm Quỳnh nếu mà lâm vào trong đó, muốn thoát khốn đều không dễ dàng như vậy!
Diệp Thần thấy thế trong lòng hơi giật mình, cũng nhẹ nhàng thở ra!
Thực lực Ngũ Đại Phái càng mạnh, đến Mê Âm Đảo sẽ càng an toàn.
Thừa dịp sắc trời chưa đen, đám người nghỉ ngơi chút, sau đó lập tức đi theo Diệp Thần xuống núi.
"Tiểu Diệp, cậu thật biết Mê Âm Đảo ở đâu?"Trên đường, Lâm Quỳnh lôi kéo Diệp Thần nhỏ giọng hỏi.
"Ân, thương thế của Lâm chưởng môn không sao chứ?"Diệp Thần gật đầu.
"Tốt hơn nhiều!"
Lâm Quỳnh dừng một chút dặn dò:"Bất quá cậu nên đề phòng chút, cậu có Tuyết Sơn Ngọc Lộ Hoàn và nhẫn trữ vật chỉ sợ sớm bị bọn người Lăng Khôn để mắt tới!"