Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 478 - Chương 478. Lý Hương Cầm Bưu Hãn!

Chương 478. Lý Hương Cầm bưu hãn! Chương 478. Lý Hương Cầm bưu hãn!

"Ai nha, quả nhiên dung mạo xinh đẹp, vẫn còn là cây ớt nhỏ nữa, ta thích!"

Hồng Kiệt thấy rõ ràng tướng mạo Tô Tuyết Di, lập tức lộ ra một mặt Trư ca, nước miếng đều muốn chảy ra.

"Lão Hồng, người huynh đệ này không có lừa gạt cậu chứ!"

"Hôm nay không chỉ có nữ nhân này về cậu, một hồi chúng ta lại đi tập đoàn Kiều thị!"Diệp Phi cười gằn nói.

"Đi tập đoàn Kiều thị làm gì?"Hồng Kiệt sững sờ.

"Hồng thiếu, họ Diệp còn có mấy người sư tỷ xinh đẹp, đều không kém so với Tô Tuyết Di đâu!"Ngô Dũng ở một bên xum xoe.

"Thật?"

Hồng Kiệt nghe xong trợn cả mắt lên, người hiểu rõ hắn đều biết, Hồng đại thiếu có tam đại ham muốn:

Nữ nhân, nữ nhân, vẫn là nữ nhân!

Lần này hắn sở dĩ đáp ứng giúp Diệp Phi, ngoại trừ hai người là ‘Hồ bằng cẩu hữu’ ra, càng nhiều hơn chính là bởi vì Diệp Phi nói cho hắn biết trên đất Ninh Châu khắp nơi đều là mỹ nữ, cho nên Hồng Kiệt mới có thể sảng khoái theo tới đây.

"Ngươi, nếu là các ngươi dám làm loạn, lão công ta sẽ không bỏ qua các ngươi!"

Tô Tuyết Di nhìn thấy trong mắt Hồng Kiệt lóe ra cầm thú quang mang, trong lòng vừa kinh vừa sợ, vô ý thức lui về sau đi.

"Hắc hắc, mỹ nữ không cần sợ, rất nhanh anh chính là lão công của em, em sẽ cảm ơn anh a!"

Hồng Kiệt nói xong như heo đực ủi ủi tới, đem Tô Tuyết Di ôm ngang người, vội vàng đi vào trong phòng.

"Hỗn đản, thả con gái ta ra!"

Vợ chồng Tô Vạn Đạt thấy thế lòng nóng như lửa đốt, tiến lên muốn cứu Tô Tuyết Di, nhưng song quyền không địch lại bốn tay, hai người vừa phóng ra một bước liền bị người áo đen bên cạnh quật đổ nhào trên mặt đất!

"Hừ! Họ Diệp, ngươi dám đụng đến lão ba ta, hôm nay ta sẽ đụng tới lão bà ngươi, để ngươi đội nón xanh!"

"Chờ Hồng thiếu thoải mái xong, các ngươi cũng thay phiên lên! Ai thời gian lâu nhất, ta ban thưởng hắn trăm ngàn khối!"Diệp Phi một mặt cười xấu xa nói với những đại hán kia.

"Tạ ơn Diệp thiếu!"

Người áo đen nghe xong sướng đến phát rồ, không chỉ có mỹ nữ để chơi, lại còn có ban thưởng, loại chuyện tốt này đi đâu mà tìm đây?

Mắt thấy Tô Tuyết Di sắp gặp phải thảm họa bất trắc, thời khắc mấu chốt một trận tiếng chuông cửa vang lên!

Diệp Phi nhướng mày, đương nhiên sẽ không để cho người ta mở cửa.

Nhưng một giây sau chỉ nghe được "Bành" một tiếng vang thật lớn, cửa nhà chống trộm của Lý Hương Cầm ầm vang sụp đổ!

Ngay sau đó, hai thân ảnh xuất hiện ở trước mắt mọi người, một người trong đó nhìn to lớn giống như gấu ngựa, xa xa đều có thể cho người ta một loại cảm giác áp bách thở không nổi!

Mà đổi thành một người thì toàn thân sát khí, nhất là một đôi ánh mắt lạnh như băng hắn, xem xét chính là hạng người liếm máu trên lưỡi đao!

"Dám mạo phạm phu nhân của điện chủ, các ngươi đều phải chết!"

Ảnh Tử quét mắt nhìn đám người trong gian phòng một chút, thanh âm băng lãnh, giống như truyền đến từ Cửu U Địa Ngục.

Ngay cả Hồng Kiệt cũng phải buông xuống Tô Tuyết Di, bởi vì hắn có thể cảm giác được một cỗ sát cơ khóa chặt mình, nếu mình lại bước thêm một bước vào trong phòng, chỉ sợ cũng phải xui xẻo!

"Thật to gan, các ngươi tự tiện xông vào nhà dân, có biết ta là ai hay không!?"Ngô Dũng đứng ra hung hăng trừng mấy người Ảnh Tử một chút, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc quát lớn.

Kỳ thật hắn đã gặp qua hai người này, biết bọn họ là người Diệp Thần, nhưng vậy thì thế nào?

Bây giờ Diệp Thần chết, quân dưới tay hắn còn có thể nhảy nhót mấy ngày?

"Giết!"

Ảnh Tử căn bản không nói nhảm, như quỷ mị xông vào trong đám người áo đen kia, trong sảnh rất nhanh liền truyền ra một mảnh tiếng kêu thê lương thảm thiết!

"A, là cao thủ?"

Hồng Kiệt nhìn thấy Ảnh Tử đụng đến người hắn, không chỉ có không nóng nảy, ngược lại trên mặt lộ ra một tia nghiền ngẫm tươi cười.

"Nực cười! Ngô Dũng, súng của ngươi là làm gì làm, có còn muốn lên chức hay không?"Diệp Phi thấy thế giận tím mặt, Ảnh Tử xuất hiện không khác gì gây hấn hắn, cái này khiến người tâm cao khí ngạo như hắn rất khó lấy tiếp nhận.

"Dừng tay, nếu không ta sẽ nổ"

Ngô Dũng còn không có đem chữ 'Súng' nói ra miệng, đột nhiên, một cánh tay to như cột điện duỗi tới, một giây sau súng cảnh sát trong tay hắn đã không thấy tăm hơi.

"Ngươi, ngươi dám cướp súng của ta?"Ngô Dũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Kim Cương đang cầm súng của hắn loay hoay.

"Một khẩu phá lục có gì hay ho, hừ!"

Kim Cương trùng điệp hừ một tiếng, ngay sau đó một màn để Ngô Dũng ngoác mồm kinh ngạc phát sinh, chỉ thấy hai tay Kim Cương nắm lấy khẩu súng nhẹ nhàng tách ra!

Răng rắc!

Súng lục thế mà trực tiếp bị hắn bẻ gãy!

"…"

Trong nháy mắt Ngô Dũng trợn tròn mắt, gia hỏa này vẫn là người sao?

Ngay tại thời điểm hắn ngây người một lúc, Ảnh Tử đã giải quyết những cái tráng hán áo đen kia, hắn đi đến bên người Tô Tuyết Di an ủi:"Chị dâu, về phòng trước cùng cô chú đi, đợi chúng em giải quyết xong những người này hẵng đi ra!"

"Ân."

Tô Tuyết Di dọa sợ, giờ phút này Ảnh Tử nói cái gì nàng đều chỉ biết gật đầu.

"Tô Vạn Đạt, ông mang con gái vào phòng trước!"

Lý Hương Cầm mười phần bưu hãn, hai tay chống nạnh đứng bên cạnh Kim Cương, chỉ vào Diệp Phi lớn tiếng nói:"Thằng ranh con, bằng hữu con rể bà tới, nhìn xem bây giờ ai sợ ai!"

Bình Luận (0)
Comment