Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 69 - Chương 69. Rút Ống Dưỡng Khí!

Chương 69. Rút ống dưỡng khí! Chương 69. Rút ống dưỡng khí!

"Đúng vậy, lời Ba thiếu nói có lý!"

Dương Uy nghe xong vội vàng phụ họa, mười phần nịnh hót.

Đại học Ninh Châu, đường phố quà vặt.

Diệp Thần mang theo hai vị sư tỷ đi trên đường phố, kết quả dẫn tới đám người nhao nhao ghé mắt, không ít người càng là đối với hắn chỉ trỏ.

"Kia tiểu tử mang hai mỹ nữ dạo phố, khoe khoang cái gì a!"

"Đúng vậy, dáng dấp hắn còn không có đẹp trai bằng ta!"

"Chậc chậc, nữ nhân xinh đẹp như vậy nếu như là lão bà ta, sống ít đi mười năm đều nguyện ý!"

"Nhỏ giọng một chút, hắn tựa như là người lần trước thu thập Thảo Quy đấy!"

"…."

Tại Diệp Thần cực thính, nghe được lời ra tiếng vào của đám người không khỏi cười khổ nói:"Sư tỷ, về sau đệ cũng không mang các người dạo phố, sợ bị đánh!"

Kiều An Na nghe xong hé miệng cười trộm, Nhan Thanh trêu chọc nói:"Sư đệ, nếu không tỷ lại gọi Tứ muội tới?"

"Đừng, Nhị sư tỷ, tha cho đệ đi!"

Diệp Thần dở khóc dở cười, nếu là Liễu Nhược Hi lại tới, hắn thật sợ sẽ khiến công phẫn!

Hoa Hạ 'Sư nhiều cháo ít', Diệp Thần đã phạm vào đại kỵ là ăn hai, nếu là khẽ ăn thêm ba, khẳng định sẽ bị người chặt!

Chỉ chốc lát Diệp Thần liền đến quầy hàng Diệp Uyển Nhi.

"Anh họ Diệp tiên sinh, anh tới rồi!"

Diệp Uyển Nhi nhìn thấy Diệp Thần, trong đầu lập tức nhớ tới phụ thân nói với nàng hắn là anh họ của mình, bảo không thể nói cho bất luận kẻ nào!

"Ân, tới ăn chút xiên que!"

"Vừa vặn lần trước không đưa tiền, lần này đưa một lần đi!"Diệp Thần xấu hổ cười một tiếng.

"…"

Kiều An Na cùng Nhan Thanh nghe xong nhao nhao trợn tròn mắt, tiểu sư đệ thế mà học được ăn cơm chùa?

Mấy người vừa ngồi xuống, Diệp Uyển Nhi thuần thục lấy ra bát đũa, lại mở mấy chai bia.

"Anh họ, hai vị tỷ tỷ, bia không đủ nói cho em."

"Em gái, em vẫn còn đi học đi?"

Kiều An Na rất cảm khái nhìn xem Diệp Uyển Nhi bận trước bận sau, trong đầu nhớ tới dáng vẻ lúc mình vừa lập nghiệp.

"Ân, em là tận dụng thời gian nhàn hạ bày quầy bán hàng!"Diệp Uyển Nhi gật gật đầu, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười.

Một động tác nhỏ bé này, vừa vặn bị Diệp Thần thu hết vào mắt, hắn lườm Diệp Uyển Nhi một chút phát hiện khóe mắt cô nàng này sưng đỏ, dáng vẻ giống như đã mới vừa khóc.

"Uyển nhi, lần trước em nói bác gái bệnh, nàng vẫn tốt chứ?"Diệp Thần hỏi nhiều một câu.

"Nàng nàng còn tốt, tạ ơn quan tâm."

Diệp Uyển Nhi khẽ giật mình, rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng, nhưng Diệp Thần bọn họ đều đã nhìn ra, cô nàng này đang nói láo.

Đúng lúc này điện thoại di động trong túi Diệp Uyển Nhi vang lên, nàng đem tay xoa xoa trên tạp dề, từ trong túi quần xuất ra một chiếc điện thoại cũ nát.

Sau khi kết nối điện thoại nói vài câu, Diệp Thần liền nghe được tiếng cầu khẩn khổ sở của Diệp Uyển Nhi:

"Bác sĩ, van cầu ngài mau cứu mẹ tôi, tiền thuốc men tôi nhất định mau chóng đưa tới!"

"Xin ngài nhất định đừng rút ống dưỡng khí của mẹ tôi"

Ngọa tào!

Rút ống dưỡng khí?

Diệp Thần nghe xong không khỏi nổi trận lôi đình, nào có bác sĩ nhổ ống dưỡng khí của bệnh nhân?

Bình thường chỉ có 'Đứa con hiếu thảo' Mới làm ra loại chuyện này đi?

Chờ Diệp Uyển Nhi cúp điện thoại, Diệp Thần hỏi:

"Tiểu Uyển, đến cùng xảy ra chuyện gì, nói cho anh!"

"Ô ô vừa rồi bác sĩ trưởng nói, bệnh tình mẹ em chuyển biến xấu, tiếp tục không giao tiền cũng chỉ có thể chờ chết!"Diệp Uyển Nhi nhỏ giọng nức nở.

"Vừa rồi ngươi nói cái gì đem ống dưỡng khí, chuyện gì xảy ra?"

"Bác sĩ nói, dù sao mẹ em cũng là chờ chết, cũng đừng có lãng phí tài nguyên bệnh viện "

"Lẽ nào lại như vậy!"

Không đợi Diệp Thần nổi bão, Nhan Thanh đã nổi bão trước, cả giận nói:"Em gái đừng khóc, nói cho chị biết là bác sĩ bệnh viện nào, tên gọi là gì?"

"Quên đi Nhị sư tỷ, chuyện này giao cho đệ đi!"

Diệp Thần đứng người lên đi đến bên người Diệp Uyển Nhi, an ủi:

"Tiểu Uyển, kỳ thật anh là một bác sĩ, không bằng em dẫn anh đi nhìn bác gái xem."

Diệp Uyển Nhi nghe xong, giật mình nhìn một chút Diệp Thần, lại nhìn cái chén không trước người các nàng Kiều An Na một chút, nức nở nói:

"Anh họ, thật xin lỗi, các người còn chưa có được ăn đi."

"Gọi anh là Thần ca đi."

Diệp Thần nhếch miệng cười một tiếng, xem ra Diệp Uyển Nhi là tiếp nhận chính mình cái này biểu ca.

"Đứa nhỏ ngốc, đều lúc này còn quan tâm đến chúng ta!"

Kiều An Na đứng người lên nói với Diệp Thần:"Sư đệ, đệ tranh thủ thời gian mang Tiểu Uyển đi bệnh viện đi, không cần phải để ý đến chúng ta!"

"Tốt, vậy chúng ta đi trước!"

Diệp Thần không dám trì hoãn, bệnh viện đều muốn nhổ ống dưỡng khí, còn phải giành giật từng giây a!

Nói xong, hắn lôi kéo tay Diệp Uyển Nhi cực nhanh lên xe mình, một cước đạp xuống chân ga Audi giống như một đầu như dã thú liền xông ra ngoài

Bệnh viện nhân dân, khối u nội khoa phòng bệnh.

"Ôi đau quá a"

"Bác sĩ, có thể cho chúng tôi chút thuốc giảm đau được hay không a?"

Trước giường bệnh số 3, một nam nhân mặc đồng phục bảo vệ môi trường màu quýt, tóc xám trắng, màu da đen nhánh, hơi có vẻ già nua, cẩn thận từng li từng tí đến hỏi bác sĩ trưởng.

Bình Luận (0)
Comment