"Liễu đội, lần này cô có thể tính lập công lớn!"Triệu Đông Lai nói xong quay đầu nhìn về phía Diệp Thần, cười nói:"Vị tiểu hữu này, cậu cùng Liễu đội là bằng hữu?"
"Diệp Thần, vị này là Triệu cục trưởng!"Liễu Nhược Hi giới thiệu nói.
"Ân, nàng là Tứ sư tỷ của tôi!"
Diệp Thần gật gật đầu, Triệu Đông Lai không khỏi hồ nghi, tiểu tử này ở bên trong đến cùng làm cái gì, để cho đám giặc cướp sợ chối chết như vậy.
Cũng không có chờ hắn mở miệng hỏi, Kiều An Na các nàng đi tới.
"Triệu cục trưởng, xin chào!"
"Nha, Kiều tổng, quên công ty ngài cũng ở đây!"Triệu Đông Lai nhận biết Kiều An Na, thân là nhà giàu nộp thuế ở Ninh Châu, Kiều An Na ở quan trường vẫn có chút nhân mạch.
"Đại sư tỷ, Nhị sư tỷ, chúng ta có thể đi ăn cái gì đi?"Diệp Thần vuốt vuốt bụng, thật có điểm đói bụng.
Lại là sư tỷ?
Triệu Đông Lai nghe xong đều mơ hồ, trong lòng tự nhủ tiểu tử này đến cùng thân phận gì, ngay cả Kiều An Na cũng là sư tỷ hắn!
Đúng lúc này một nhân viên cảnh sát chạy tới, tại nhỏ giọng thì thầm vài câu bên tai Triệu Đông Lai.
"Tốt, tôi lập tức đến ngay!"
Triệu Đông Lai nói xong nói với Liễu Nhược Hi:"Nếu các người đều đã quen biết Liễu đội, vậy cứ đi ăn cơm trước đi, một hồi trở về cục chúng ta lại đàm phán!"
"Tốt!"
Liễu Nhược Hi gật gật đầu, quay người theo các nàng Kiều An Na rời đi
Mà ngay tại thời điểm các nàng Liễu Nhược Hi đi không lâu sau, Triệu Đông Lai trong phòng giám sát tiệm vàng, thấy được hình tượng đời này cũng chưa thấy qua, Diệp Thần tay không tiếp đạn!
"Cục trưởng, tôi, tôi có phải là hoa mắt?"
Cảnh sát giám sát đi cùng Triệu Đông Lai xem xét há to miệng, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nói:"Người anh em này thế mà không sợ súng, còn có thể tiếp được đạn?"
"Tiểu Hồ, cậu lập tức đi đem Liễu đội tìm trở về, nhanh!"
Triệu Đông Lai cũng không bình tĩnh, người tài giỏi như thế không gia nhập cảnh đội, quả thực là'Phí của trời' !
"Triệu cục trưởng, Liễu đội ngồi xe đi a, ngài quên?"
"…"
Triệu Đông Lai nghe xong hối hận muốn chết, bất quá không quan hệ, chờ Liễu Nhược Hi cơm nước xong xuôi mình nhất định phải tìm nàng tâm sự, nhìn có thể sử dụng biện pháp gì đem Diệp Thần 'Đào' Đến Cục Cảnh Sát!
"Tôi nhìn thân thủ Liễu đội cũng không tệ đâu, trong cục chúng ta đoán chừng không có ai là đối thủ của nàng!"Cảnh sát bên cạnh xen vào nói.
"Ân, tôi cũng không nghĩ tới Tiểu Liễu mạnh như vậy!"
Đám người nghe vậy hiểu ý cười một tiếng, mới đầu đại gia hỏa đều coi Liễu Nhược Hi là cái 'Bình hoa' Bất quá thấy được nàng gọn gàng mà linh hoạt chế phục lưu manh, mọi người mới biết được vị này tuyệt đối là nữ cảnh sát cấp bậc 'Bá vương hoa'!
Giờ phút này 'Bá vương hoa' Liễu Nhược Hi đã ngồi ở trong nhà Kiều An Na, cùng Diệp Thần cười cười nói nói.
"Sư đệ, tu vi bây giờ của đệ có phải là Trúc Cơ kỳ?"Liễu Nhược Hi hỏi.
"Ân, đoạn thời gian trước vừa đột phá!"
"Thật là lợi hại a!"
Nhan Thanh nghe xong mặt mũi tràn đầy hâm mộ nói:"Bảy tỷ muội chúng ta cũng chỉ có thể xem tam muội có thể đạt tới tu vi Trúc Cơ kỳ hay không!"
"Tam sư tỷ?"
Diệp Thần rụt cổ một cái, hậm hực nói:"Nàng hẳn là không có vấn đề, thiên phú võ học của Tam sư tỷ rất cao!"
Khi còn bé, không ít lần Diệp Thần bị Tam sư tỷ coi là 'Bao cát thịt', đều cho thành bóng ma tâm lý.
"Ăn cơm thôi!"
Đúng lúc này trong phòng bếp truyền đến tiếng hô hoán của Kiều An Na.
Lúc này đám người mới đứng dậy đi vào phòng ăn, chỉ thấy trên bàn đã có năm món ăn và một bát canh, trong đó còn có món thịt kho tàu lạp xưởng mà Diệp Thần thích ăn nhất!
Vừa ăn chưa được mấy ngụm, điện thoại di động Kiều An Na vang lên, nàng nhìn thoáng qua điện báo trên màn hình, nhíu mày nhận nghe điện thoại.
"Họp cổ đông?"
"Tốt, tôi đã biết!"
Nói vài câu sắc mặt Kiều An Na nghiêm túc cúp điện thoại.
"Sư tỷ, thế nào?"Diệp Thần thấy thế hỏi.
"Kim Dạ Vũ đột nhiên nói muốn tổ chức ban giám đốc, không biết hắn muốn giở trò quỷ gì!"Kiều An Na trầm giọng nói.
Diệp Thần nghe xong là Kim Dạ Vũ, bên trong ánh mắt hiện lên một tia hàn mang, âm thanh lạnh lùng nói:"Sư tỷ, chẳng mấy chốc tiểu tử này sẽ gặp xui xẻo, tỷ không cần lo lắng!"
"Gặp xui xẻo?"
Kiều An Na nghi ngờ nhìn xem Diệp Thần, nhắc nhở:"Diệp Thần, thế lực của Kim gia tại Ninh Châu không nhỏ, mặc kệ đệ muốn làm gì, tuyệt đối đừng tùy tiện xuất thủ!"
"Ân, đệ đã biết!"
Diệp Thần gật gật đầu, hắn đang chờ Bạch gia làm một chuyện, chỉ cần chuyện kia làm xong, chính là lúc ác mộng của Kim gia bắt đầu!
"Đúng rồi sư đệ, cho đệ xem một đoạn video!"
Nhan Thanh nói xong lấy điện thoại di động ra, một mặt thần bí đưa cho Diệp Thần.
"Thứ gì? Nhị sư tỷ, sẽ không phải là tỷ cho đệ xem loại phim gia tăng dân số a?"Diệp Thần cười xấu xa nói.
"Suy nghĩ hay thật!"
Khuôn mặt Nhan Thanh đỏ lên, gắt giọng:"Đệ nhìn kỹ một chút liền biết, đó là gì!"
Diệp Thần mở video ra xem xét, chỉ thấy một nữ tử mỹ mạo mặc y phục hoa lệ, nhẹ giọng hát tình ca trên sân khấu, thanh âm uyển chuyển dễ nghe.
"Ngũ sư tỷ?!"Diệp Thần kinh hô.
"Thế nào, Ngũ sư muội hiện tại thế nhưng là thần tượng quốc dân a, có phải là càng ngày càng đẹp không?"Nhan Thanh cười nói.
"Rất đẹp!"