# Thịt dê có thể bổ thận tráng dương#
Béo Bảo là một nhân viên đưa thư tận chức nhất, mỗi lần nhìn thấy nội dung Lý Nhạc San chia sẻ trong vòng bạn bè, phản ứng đầu tiên chính là nhìn xem có liên quan đến La Vũ Vi hay không, nếu có thì sẽ chụp màn hình gửi cho Thẩm Quân Trì.
Thẩm Quân Trì vô cùng rối rắm, vừa cảm thấy Béo Bảo làm như vậy rất đáng ghét, trong lòng lại muốn biết hiện trạng của La Vũ Vi, vì thế không cự tuyệt "ý tốt" của Béo Bảo.
Ngày hai tháng năm, La Vũ Vi kết hôn, chú rể chính là Uông Nhận.
Thoạt nhìn cô dâu chú rể trong ảnh đặc biệt xứng đôi, người đàn ông nhã nhặn anh tuấn, người phụ nữ yểu điệu xinh đẹp, hai người cười ngọt ngào, xuyên qua màn hình điện thoại di động đều có thể cảm nhận được vui sướng của bọn họ.
Đêm hôm đó, Thẩm Quân Trì uống say mèm, hận La Vũ Vi chia tay tuyệt tình như thế, tuyệt không dây dưa dài dòng, lại trách nửa năm trước cô không hề nhớ tình cũ, không cho anh ta bất kỳ cơ hội quay lại nào, sau đó tức giận đầu óc cô choáng váng mới đi tìm một người đàn ông có vấn đề về phương diện đó, cuối cùng âm thầm nghĩ, cô còn có thể làm gì bây giờ? Cũng chỉ có thể tìm người đàn ông như vậy mà thôi! Cái gì mà hạnh phúc cả đời, chỉ là nằm mơ! Đứa nhỏ cũng không sinh được, hạnh phúc cái rắm!
Người phụ nữ bạc tình bạc nghĩa kia, làm sao có thể hạnh phúc hơn anh ta?
Béo Bảo cũng an ủi Thẩm Quân Trì.
[Béo Bảo]: Quân Trì, cậu cố đi xem mắt! Đại Phật có thể nhìn thấy vòng bạn bè của mình, chờ cậu kết hôn mình cũng đăng! Cho bọn họ tức chết!
Quả thật Thẩm Quân Trì đang xem mắt, bắt đầu từ lễ mừng năm mới, đã xem mắt mấy tháng, lục tục gặp qua mười mấy cô gái.
Anh ta nhớ rõ câu nói kia của Du Trí Dương trước khi rời khỏi nhóm - - tôi chúc cậu cả đời này cũng không tìm được tình yêu đích thực!
Thẩm Quân Trì tức điên lên, nghẹn một hơi, thề lần này nhất định phải tìm được một cô gái ưu tú hơn La Vũ Vi.
Nhưng anh ta vẫn không tìm được.
Các cô gái xem mắt với anh ta đều có ưu khuyết điểm riêng, có xinh đẹp, trình độ học vấn lại không cao, có khả năng, lớn lên lại hơi béo, có điều kiện gia đình tốt, muốn anh ta ở rể, anh ta không muốn, có một cô gái xinh đẹp lại có tiền, trình độ học vấn cũng không tồi, gần với yêu cầu của anh ta nhất, anh ta vội vàng đuổi theo đối phương nửa tháng, lại được người trung gian nói cho biết, căn bản cô gái kia không coi trọng anh ta, chê kinh nghiệm tình cảm của anh ta quá phức tạp, bảo anh ta đừng đi quấy rầy mình nữa.
Thẩm Quân Trì: "......"
——
Nếu La Vũ Vi và Uông Nhận biết cho tới bây giờ Thẩm Quân Trì vẫn đang tìm mọi cách dò xét tình hình cuộc sống của hai người bọn họ, có slex không biết nên khóc hay nên cười.
May mắn, bọn họ không có cách nào biết, ngay cả Lý Nhạc San cũng không biết, không ai quan tâm đến hiện trạng của Thẩm Quân Trì nữa, tốt hay xấu, độc thân hay có bạn đời, sự nghiệp đi lên dốc hay dậm chân tại chỗ, đều không liên quan đến La Vũ Vi.
Cô đang hưởng thụ cuộc sống tân hôn vui vẻ, ở bên Uông Nhận, mỗi ngày đều vui vẻ như vậy.
Giữa tháng năm, sau khi tổ chức tiệc cưới ở quê nhà, La Vũ Vi và Uông Nhận trở lại Tiền Đường, chuyện kết hôn xem như đã xong xuôi, chuyến du lịch tuần trăng mật định vào kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh dài hạn, không đi xa, chỉ định đi đến Tam Á một chuyến để ngắm biển, cơ bản chính là nằm trong khách sạn.
Không có việc vặt phiền lòng, La Vũ Vi bắt đầu toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong công việc, đi sớm về trễ, bận rộn, sau khi tan làm thì trở lại nhà mới của mình -- phòng 902 Phủ Khải Duyệt.
Chỉ cần Uông Nhận không đi công tác, mặc kệ La Vũ Vi trở về lúc mấy giờ, chờ đợi cô chính là một bữa ăn khuya mỹ vị, có lúc là đồ ăn ngọt, có lúc là đồ ăn mặn, còn có hoa quả, kem, các loại đồ ăn vặt, bữa sáng lại càng đa dạng, cũng chỉ hơn một tháng, mỗi ngày La Vũ Vi ăn bốn bữa, trực tiếp tăng sáu cân.
La Vũ Vi: "......"
"Em béo rồi! Quần cũng không cài được!" La Vũ Vi lớn tiếng lên án Uông Nhận, "Anh đừng cho em ăn những thứ có nhiều calo nữa!"
Uông Nhận lấy tay ôm eo cô, nhìn lên nhìn xuống, bóp trái bóp phải, vẻ mặt vô tội nói: "Không béo, vẫn còn hơi gầy, chiều cao của em, ít nhất phải 100 cân mới đẹp đi?"
La Vũ Vi sợ ngây người: "100 cân? Không được!!"
Cô gái cao 1m62 cân nặng 100 cân, thật ra không béo chút nào, nhưng từ trước đến nay La Vũ Vi thon thả, mắt thấy sắp không mặc được mấy cái quần mua trước kia, nội tâm khó tránh khỏi lo âu, dù sao mua lại một số quần áo sẽ phải tốn rất nhiều tiền!
Cuộc sống tân hôn của bọn họ ngoại trừ có nhiều cảm xúc, còn có không biết xấu hổ.
Hôm nay, La Vũ Vi tan ca rất sớm, hơn bảy giờ đã về nhà, Uông Nhận không đi công tác, chuẩn bị bữa tối mỹ vị, chờ vợ về nhà ăn cơm.
Sau khi vào cửa, La Vũ Vi lớn tiếng hô: "Em đã về rồi!"
Uông Nhận nghe thấy tiếng liền nhảy ra khỏi phòng bếp, đúng vậy, là nhảy ra, giống như một đứa trẻ lớn hoạt bát: "Thỏ con về rồi sao?"
Anh mặc tạp dề, trong tay còn cầm một cái xẻng, La Vũ Vi ngửi thấy mùi thịt nồng nặc, hỏi: "Anh đang làm món gì ngon vậy?
"Thịt dê kho tàu." Uông Nhận đi tới trước mặt cô, hôn nhẹ một cái, nói: "Đây cũng là lần đầu tiên anh làm, không biết có ngon không."
Lúc này là cuối tháng sáu, mùa hè oi bức, La Vũ Vi cảm thấy kỳ lạ: "Không phải mùa thu đông mới ăn thịt dê sao?"
Uông Nhận mím môi, có chút ngại ngùng nói: "Thịt dê có thể bổ thận tráng dương, không phải em nói ... muốn chuẩn bị mang thai sao."
La Vũ Vi: "......"
Bọn họ đã làm kiểm tra sức khỏe, cũng đã tổ chức xong hôn lễ, La Vũ Vi thấy Trác Uẩn làm công việc dẫn bóng mãnh liệt, liền cảm thấy dường như mang thai và đi làm không xung đột, hơn nữa tuổi của cô và Uông Nhận không còn nhỏ, vốn dĩ thụ thai tự nhiên khó khăn hơn so với các cặp vợ chồng khác, cho nên không muốn kéo dài, chuẩn bị chính thức đưa chuyện mang thai lên lịch trình.
Cô chuẩn bị điều chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi, ngủ sớm dậy sớm, bảo Uông Nhận kiên trì tập thể hình, lúc nấu cơm phải cân đối dinh dưỡng, tránh ngâm suối nước nóng, ngồi lâu, mặc quần quá chật ảnh hưởng đến môi trường làm việc của xx, trong lòng Uông tiên sinh tràn đầy vui mừng, tất cả đều đồng ý, còn thêm đồ bổ sung cho mình.
Nấu xong cơm, trên bàn cơm bày một nồi thịt dê kho tàu thơm ngào ngạt, bỏ thêm củ cải, hầm giòn tan, còn có một đĩa măng khô xào, La Vũ Vi đã sớm vứt chuyện giảm béo ra sau đầu, múc đầy một chén cơm, cùng Uông Nhận vùi đầu ăn, vừa ăn vừa khen: "Anh thật đúng là thiên tài, lần đầu tiên làm thịt dê mà đã ngon như vậy! Em phải thêm vào thực đơn của Uông Ký."
Thực đơn của Uông Ký thật sự tồn tại, trong phần ghi chú ở điện thoại di động của La Vũ Vi, chia làm đồ nguội, món hầm, món xào, món hấp, món chiên rán, điểm tâm v. v., mỗi khi Uông Nhận làm ra một món ăn ngon, La Vũ Vi sẽ ghi tên món ăn vào thực đơn, đợi đến một ngày nào đó, Uông Nhận hỏi cô muốn ăn gì, mà cô lại nghĩ không ra, cô sẽ đi lật thực đơn, nhiều đồ ăn như vậy, rất dễ dàng có thể chọn được món muốn ăn.
Đương nhiên, không phải Uông Nhận chưa từng thất bại, anh từng làm sườn xào mặn, đậu hủ thúi nhạt đến không còn mùi vị, còn có chuối tiêu nhổ tơ, bất kể là bề ngoài hay là mùi vị đều có thể nói là món ăn hắc ám. Lần đó, La Vũ Vi nói Uông Nhận đã mất đi quyền nấu nướng vĩnh viễn của các loại thực phẩm nhổ tơ. Món ăn kia thật đáng sợ, bác nông dân nhìn thấy cũng muốn chảy nước mắt.
Uông Nhận được khen đến lâng lâng, ánh mắt híp lại, La Vũ Vi thấy anh ăn thịt dê càng thêm hăng hái, nói: "Ông xã, hình như hai ngày nay em đang rụng trứng."
Uông Nhận ngẩng đầu lên: "Hả?"
"Thời kỳ rụng trứng." La Vũ Vi nhẹ nhàng chớp mắt, "Đêm nay chúng ta làm cái gì đó...... sẽ gia tăng tỷ lệ mang thai nha."
Uông Nhận: "Ổ......"
La Vũ Vi trừng anh: "Anh ồ cái gì vậy?"
Uông Nhận vươn cổ về phía trước: "Ý của anh là, đêm nay, anh có thể không cần bao cao su?"
La Vũ Vi: "Đúng vậy."
Uông Nhận: "Oa......"
Trong lòng anh có chút kích động, đời này còn chưa thử qua! Thật sự là một lần đầu tiên khiến người ta chờ mong!
Buổi tối, hai người xếp hàng tắm rửa, hai ngày nay La Vũ Vi tắm xong, nằm ở trên giường dùng laptop viết phương án lên kế hoạch, nghe được tiếng cửa chính mở ra, quay đầu nhìn lại, cái gì cũng không thấy rõ, Uông Nhận đã nhảy lên giường lớn: "Bà xã!"
Anh không mặc đồ, ngay cả tóc cũng chưa kịp sấy khô, gấp gáp ôm La Vũ Vi vào trong ngực, nụ hôn môi rơi xuống như hạt mưa, phải gọi là nhiệt tình như lửa.
La Vũ Vi thích Uông Nhận như vậy, không nhẹ nhàng đoan trang như bình thường, là bộ dáng kích tình chỉ có cô mới có thể nhìn thấy, cô bỏ laptop ra, cởi váy ngủ, tóc dài mềm mại tản ra trên vai, sóng mắt mê người, khiến cho người đàn ông càng thêm điên cuồng, cúi đầu, tàn nhẫn hôn môi cô......
Đây là lần đầu tiên không dùng bao, hai người đều rất chờ mong, muốn thể nghiệm một hồi vui vẻ thoải mái, nhưng mà tình huống hiện thực khiến người ta ngoài ý muốn, còn có chút khôi hài, vốn dĩ Uông Nhận chỉ có hơn nửa năm kinh nghiệm trong chuyện này, đã quen nghiêm túc tránh thai, đột nhiên không có biện pháp tránh thai, kích thích kia khiến đầu óc bối rối, mắt to trừng mắt nhỏ với La Vũ Vi.
Uông Nhận: "...!"
La Vũ Vi: "..."
Uông Nhận nhíu mày: "Ôi! Không được không được không được..."
La Vũ Vi: "Hả?!"
Uông tiên sinh bị đả kích nho nhỏ, nằm sấp trên giường hơn nửa ngày cũng không ngẩng đầu lên, La Vũ Vi khẽ vuốt lưng anh, an ủi: "Không sao đâu, không phải đây chỉ là lần đầu tiên sao, bình thường là được, anh thử nhiều một chút sẽ thành thói quen.
Uông Nhận không ngờ mình lại gặp phải tình huống như vậy, có chút uể oải: "Xin lỗi, em để anh chậm rãi trước, lát nữa chúng ta thử lại."
"Anh không cần xin lỗi." La Vũ Vi nhỏ giọng nói, "Nếu không hôm nay không làm nữa......"
"Không được, anh không thể uổng phí thịt dê." Uông Nhận ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định nhìn cô, "Hơn nữa hôm nay là thời kỳ rụng trứng của em, tận dụng thời cơ, nhất định phải thử."
Chờ anh chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ thử lần thứ hai, lần này, biểu hiện của Uông Nhận bình thường hơn nhiều, anh lấy lại lòng tin, vô cùng tập trung, La Vũ Vi cũng hưởng thụ trong đó, sau khi kết thúc, hai người trốn ở trong chăn nói thầm, chờ mong ông trời hậu đãi, có thể khiến cho bọn họ một kích là trúng.
Nhưng làm sao ông trời có thể dễ dàng hoàn thành nguyện vọng của bọn họ như vậy? Đối với bất cứ cặp vợ chồng mới cưới nào mà nói, một kích là trúng đều là sự kiện xác suất nhỏ.
Tháng bảy, tháng tám, tháng chín ...... Mùa hè dài đằng đẵng trôi qua, La Tuấn Nguyên đến Tiền Đường ở hai tháng, lại trở về quê nhà, tòa nhà ba tầng ở quê tiến vào giai đoạn trang hoàng, Lý Nhạc San bắt đầu chính thức chuẩn bị hôn lễ, bạn nhỏ Triệu Bất Du đã có thể ngồi dậy, kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn sắp tới, mà La Vũ Vi và Uông Nhận vẫn không trúng.
Một kết quả hết sức bình thường, bọn họ tiếp nhận, nhưng sâu trong nội tâm vẫn sẽ có một chút thất vọng nhỏ.