Q5 - Chương 6: Cơn Ác Mộng
Q5 - Chương 6: Cơn Ác MộngQ5 - Chương 6: Cơn Ác Mộng
Q5 - Chương 6: Cơn Ác Mộng
"Điện thoại di động của Vân Lan đang sạc ở đầu giường, vì vậy tôi không thể gọi cho nàng.
Tôi tìm mãi đến khoảng 4:15 sáng vẫn không thấy nàng trong biệt thự, khi tôi lo lắng đến mức trở lại phòng ngủ thì đã thấy Vân Lan nằm trên giường!
Chuyện gì đã xảy ra thế này?
Tôi nhanh chóng đánh thức nàng dậy. Nhìn vẻ mặt ngái ngủ của nàng, có vẻ như nàng đã ngủ ở đây suốt thời gian qua.
Tôi hỏi nàng vừa rồi nàng ở đâu.
Nàng trông có vẻ thất thần, nói vừa rồi trong giấc mơ nàng đang tìm phòng tắm trong biệt thự, có lẽ nàng đi vào phòng tắm trong sự choáng váng và ngủ thiếp đi khi quay lại, nghĩ rằng đó là một giấc mơ.
Nhưng tôi nói, tôi có đi phòng vệ sinh để tìm nàng a?
Vân Lan vội vàng nói có lẽ nàng đã đi vào phòng tắm ở tầng ba trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh.
Lúc đó tôi xuống tầng 1 tìm, không tìm thấy thì quay lại tâng 2, tâng 3 thì chưa tìm. Theo những gì Vân Lan nói, nàng đã trở lại phòng ngủ sau đó, điều này thực sự hợp lý.
Nhưng luôn có điều gì đó không thích hợp với tôi. Nàng mê mẩn hồ hồ đi vệ sinh rồi lăn ra ngủ? Không thể nói sự khác biệt giữa thực tế và giấc mơ?
Tuy nhiên, đây có vẻ là lời giải thích hợp lý nhất. Ngoài trời lúc này đang mưa rất to, nếu nàng thật sự ra ngoài, cho dù mang theo ô, nhất định sẽ bị ướt."
Cận Vân Nhiên càng xem càng cảm thấy không thích hợp.
Chẳng lẽ anh rể cô viết nhật ký thành tiểu thuyết sao?
Tuy nhiên, cảnh sát hẳn đã đọc cuốn nhật ký này.
Nội dung của cuốn nhật ký chắc hẳn đã được chị xác minh qua. Chắc hẳn chị đã báo cảnh sát những gì nàng đã làm khi ra ngoài vào ngày hôm đó. Tuy nhiên, nàng đã biến mất vào sáng sớm, liệu nàng có thực sự đi vệ sinh hay không, cảnh sát tự nhiên không thể xác nhận.
Nhật ký... Bố mẹ chồng của chị đã đọc chưa?
Theo lý thuyết, bọn họ hẳn là sẽ xem, phải không? Nếu như quả thật đã nhìn qua, với tính cách của mẹ chồng, bà ta chắc chắn sẽ hỏi chị gái mình.
Đây có phải là lý do cho cách mẹ chồng của chị gái nhìn nàng trong lễ truy điệu?
Bằng không đã không nói rất nhiều lời khắc nghiệt với chị gái của mình?
Cận Vân Nhiên lật sang cuốn nhật ký tiếp theo.
Tuy nhiên, không có gì bất thường về cuốn nhật ký sau đó, về cơ bản là nội dung bình thường.
Cho đến ngày 19 tháng 9, nhật ký giả bắt đầu xuất hiện.
Nhật ký giả kéo dài hơn một tháng!
Ai đã làm một điều điên cuồng như vậy? Muốn đùa chết mình à?
Cận Vân Nhiên đã đọc lại cuốn nhật ký không nên tồn tại vào ngày 19 tháng 9. Cô để ý câu viết trên đó——
Gần đây tôi luôn có cảm giác như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
"Gần đây"?
Từ khi nào thì bắt đâu?
Từ ngày chị mình mang về cái túi giấy đó?
Nhưng sau đó, Cận Vân Nhiên đột nhiên nhận ra đây rõ ràng là một cuốn nhật ký giả mạo, vậy tại sao mình vẫn nghĩ về logic?
"Mình đang nghĩ gì vậy...
Sau đó.
Cận Vân Nhiên bắt đầu suy nghĩ vê một vấn đề.
Tại sao lại có người giả mạo nhật ký của anh rể?
Nét chữ được cố ý bắt chước sinh động đến mức ngay cả nét chữ cũng trông rất giống.
Nói một cách trung thực...
Nếu chị mình là người giả mạo cuốn nhật ký, ngược lại còn có thể lý giải. Trong lòng nàng vẫn không chấp nhận được cái chết của chồng nên bắt chước nét chữ của chồng mình tiếp tục viết nhật ký... Nhưng vừa rồi chị không thể đến thư phòng viết nhật ký mới nhất sớm hơn mình, sau đó rời đi và đi vòng quanh phía sau mình.
Cận Vân Nhiên tiếp tục đọc nhật ký vào ngày 20 tháng 9.
"20 tháng 9 trời nắng
Tôi thực sự ngủ trong thư phòng cả đêm.
Tôi đã đồng ý với Vân Lan, tôi sẽ trực tiếp trở về phòng ngủ sau khi hoàn thành công việc.
Tôi không thể nhớ làm thế nào tôi ngủ thiếp đi trong thư phòng đêm qua.
Đêm qua, sau khi viết xong nhật ký, tôi nghĩ mình có thể quay về, sau đó... tôi nhìn lại...
Tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra sau đó.
Tôi rõ ràng không uống rượu, nhưng tại sao nó lại có vẻ như bị say?
Nhưng nhìn lại, đêm qua, khi tôi viết nhật ký xong, đứng dậy và quay lại... tôi dường như thấy một điều gì đó khủng khiếp.
Nó phải là một ảo giác.
Gần đây tôi có phải có chút quá nhạy cảm thần kinh hay không?”
Sau đó, là một số việc vặt trong ngày.
Cận Vân Nhiên cảm thấy đầu óc hỗn loạn tưng bừng.
Cô cảm thấy mình không phải đang đọc một cuốn nhật ký nào cả, mà là một cuốn tiểu thuyết của Stephen King(*). Nhìn nội dung thế nào cũng cảm thấy kỳ quái làm sao ấy.
(*) Stephen King là nhà văn người Mỹ thiên về thể loại kinh dị hoặc giả tưởng rất được tán thưởng khắp thế giới, đặc biệt với mô-típ biến đổi những tình huống căng thẳng bình thường thành hiện tượng khiếp đảm. Những cốt truyện kinh dị và lối viết đa dạng của King đã giúp giới phê bình chấp nhận thể loại kinh dị giả tưởng là một thành phần của nền văn học trong thế kỷ 20. Cuối năm 2006. tổng số sách ông đã bán có khoảng 350 triệu cuốn.
Cảnh sát tin anh rể chết vì kinh sợ quá độ dẫn đến đột quy tim.
Kết hợp với nội dung của nhật ký, không khỏi khiến người ta phải cẩn thận suy nghĩ.
Người giả mạo cuốn nhật ký đã nghĩ gì? Thật muốn đem người dọa cho chết sao?
Sau khi xem xong, càng đọc cô càng cảm thấy cuốn nhật ký thật sự giống như do anh rể mình viết.
Cảm giác kỳ quái này càng nhìn càng khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Sau khi đọc tất cả mọi thứ... cô nhìn lên, bất tri bất giác đã hơn mười một giờ.
Cô đặt cuốn nhật ký vào ngăn kéo của chiếc bàn cạnh giường ngủ.
"Không thể nói cho chị biết... nàng hiện tại không thể bị kích thích được. Mình phải tìm ra người viết nhật ký này..."
Cô vừa định tắt đèn ngủ, nhưng tay lại run lên một cách khó hiểu.
Nếu tắt đèn bàn, căn phòng sẽ chìm trong bóng tối.
Cận Vân Nhiên do dự một lúc.
Cuối cùng, trong lòng cô cười lạnh một tiếng, mình thật sự cho là sẽ có chuyện quỷ dị như vậy sao?
Sau đó, cô tắt đèn bàn, kéo chăn lên và chìm vào giấc ngủ ngay lập tức.
Tuy nhiên, nội dung của cuốn nhật ký cứ quẩn quanh trong tâm trí cô, khiến cô cảm thấy như có thiên đầu vạn tự...
Nhất là đoạn chị gái cô biến mất lúc nửa đêm.
Cận Vân Nhiên suy nghĩ một chút ... Không biết đã mất bao lâu trước khi cô ấy chìm vào giấc ngủ.
Cô đã có một giấc mơ rất dài.
Trong giấc mơ, cô mơ thấy cha mẹ mình đã chết.
Chị gái và anh rể.
Trong một giấc mơ...
Chị gái cô đang đi dạo một mình trong căn biệt thự tối om, ngoài cửa sổ trời đang mưa to.
Và cô đang theo sau chị gái mình.
Chị đi đâu vậy
Đột nhiên, ngoài cửa sổ sấm sét loé lên, sau đó cô nhìn thấy anh rể đang nhìn chằm chằm vào chị gái mình ngoài cửa sổi
Điều này khiến Cận Vân Nhiên chợt tỉnh giấc.
Sau khi cô mở mắt trong bóng tối...
Khuôn mặt của chị Cận Vân Lan đang đối mặt với côi!
'AAAAAT
Cận Vân Nhiên sợ đến mức nhảy khỏi giường, sau đó trọng tâm của cô không ổn định nên ngã xuống sản. "Vân Nhiên?”
Cận Vân Lan lập tức bật đèn lên, nhìn Cận Vân Nhiên và nói: “Đừng sợ, chị đây mà!"
"Chị, sao chị lại ở trong phòng này?" Cận Vân Nhiên kinh hãi nhìn Cận Vân Lan, hỏi: "Chị không ở chung với Vân Dịch sao?"
Cận Vân Lan nói: "Vân Dịch đã nói là nó thấy chị muốn ngủ với em, nó ngủ một mình cũng không sao, nên kêu chị ngủ với em một đêm. Khi chị đến phòng của em thì em đã ngủ mất rồi."
Cận Vân Nhiên kinh ngạc nhìn chị gái mình và nói: "Chị... chị... làm em sợ muốn chất..."
"Là lỗi của chị, làm em sợ hãi."
Cận Vân Nhiên nhìn đồng hồ.
Đã hơn một giờ sáng.
"Vậy... chị, chúng ta đi ngủ trước đi."
"Ừm.
Sau khi ngủ thiếp đi trên giường, Cận Vân Nhiên tắt đèn và nhìn Cận Vân Lan bên cạnh. Cơn ác mộng vừa rồi vẫn còn sống động.
"Chị..."
"Sao vậy? Vân Nhiên?”
Cận Vân Nhiên cắn môi, trở mình, quay lưng về phía chị gái, hỏi: "Lúc trước chị nói... Chị cho là anh rể vẫn ở bên cạnh chị và Vân Dịch sao?"
Cận Vân Nhiên cũng không biết tại sao mình lại hỏi câu hỏi này.
Đây chẳng phải là câu hỏi khiến chị thương tâm hơn sao?
"Ừm... Quên đi, xem như em không nói gì đi! Em nói sai rồi..."
"Vân Nhiên." Cận Vân Lan nói tiếp: "Chị rất nhớ anh ấy, chị thật khó có thể chấp nhận việc anh ấy lại qua đời như thế này."
Cận Vân Nhiên nắm chặt chăn.
"Vốn dĩ, chúng ta dự định tổ chức lễ kỷ niệm bảy năm quen biết vào đêm Halloween năm nay. Bảy năm... Nhiều người nói vê bảy năm ngứa ngáy, nhưng tất cả những năm này cuộc hôn nhân của chúng ta luôn giống như một cặp vợ chồng mới cưới."
Cận Vân Nhiên có thể nghe thấy giọng nói của chị gái mình có chút nghẹn ngào.
"Vân Nhiên. Chị đã nghĩ ... Em nên ở lại cho đến Halloween. Vào ngày đó, em có thể tham gia với nhà chị. Dù sao, điều này tương đương với Lễ hội ma ở phương Tây."
Đúng rồi.
Cận Vân Nhiên nghĩ, vẫn còn sáu ngày nữa mới đến Halloween!