Q5 - Chương 10: Ngày 25 tháng 10
Q5 - Chương 10: Ngày 25 tháng 10Q5 - Chương 10: Ngày 25 tháng 10
Q5 - Chuong 10: Ngay 25 thang 10
Không biết lý do tại sao...
Khi Cận Vân Nhiên nghe thấy từ "ma', trong tiềm thức, cơ thể cô khẽ run lên.
Ngồi trên bàn, Cận Vân Lan cầm đũa lên, gắp một miếng thịt cho Cận Vân Nhiên, nói: "Ngay từ đầu đã có ma, phần còn lại là hồi tưởng. Cuốn sách này kể về... kẻ điên và hoang tưởng về tình yêu."
Điên cuồng hoang tưởng?
"Cảm giác không giống chủ đề của một cuốn sách nổi tiếng thế giới." Cận Vân Nhiên nhớ lại dấu vết trên cửa sổ: "Vậy nó không phải là một câu chuyện về con người và ma quỷ sao?"
"Ừm. Cái 'tôi' lúc đầu không phải là nhân vật chính, nhân vật chính là Heathcliff, chủ nhân của Đồi gió hú. Em có muốn chị tiết lộ cho em không?”
Cận Vân Nhiên hoàn toàn không hứng thú với cốt truyện sau đó.
Cô chỉ muốn biết liệu vết xước trên cửa sổ là trùng hợp ngẫu nhiên, hay...
"Thôi, để em tự mình xem."
Cô không dám lại gân thư phòng đó nữa.
Chính xác thì âm thanh đó là gì? Vết xước đó đến từ đâu? Cô không muốn nghĩ về nó lúc này.
Cận Vân Nhiên lại cắn một miếng thịt, đột nhiên lại hỏi: “Anh rể thật sự thích cuốn sách này sao?”
"Hmm. Đây hẳn là kiệt tác phương Tây yêu thích của Kỳ Thư. Theo anh ấy, Maugham, tác giả của "The Moon and Sixpence" (Mặt trăng và đồng xu), cũng đã đánh giá cao nó."
"Vậy thì em sẽ dành thời gian ... để xem qua."
Cận Vân Nhiên cầm điện thoại di động lên và bắt đầu tìm kiếm "Đồi Gió Hú", sau đó nhấp vào nó và tiếp tục đọc những gì mình vừa đọc.
Có chị bên cạnh, nỗi sợ hãi vừa rồi đã giảm đi rất nhiều.
Trong khi đọc, biểu cảm của cô thay đổi nhiều lần, càng xem cô càng say mê.
Sau khi ăn xong, cô cầm điện thoại di động ngồi trên sô pha, tiếp tục đọc cuốn tiểu thuyết dài khoảng 300. 000 từ.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trước khi cô kịp nhận ra, cuối cùng cô cũng đọc được tin về cái chết của nữ chính Catherine.
Khi đặt điện thoại xuống, cô thấy chị gái vừa đưa cho mình một tô trái cây.
"Cho mắt nghỉ ngơi một chút đi,' Cận Vân Lan khó hiểu hỏi: "Tại sao em vẫn dùng điện thoại di động để đọc khi có sách giấy? Mắt em không mỏi sao?"
Cận Vân Nhiên trả lời: "Chac, bản dịch này hay hơn ... có lẽ vậy."
Sau đó, cô đặt điện thoại xuống và nói: "Nam chính đúng là một người điên. Là bởi vì... người anh ấy yêu đã lấy người khác."
Không biết vì sao khi đọc cuốn sách này, cô luôn có cảm giác mình không xa lạ gì với nam chính.
Nhân vật chính Heathcliff được gia đình Earnshaw nhận nuôi và lớn lên cùng Catherine Earnshaw như một người yêu thời thơ ấu. Trong khi bị cha mẹ của Earnshaw bạo hành, anh cũng yêu Catherine Earnshaw, tình yêu này là cả cuộc đời anh nhưng cô lại kết hôn với thiếu gia của gia tộc Linton ở Thrushcross Grange. Để trả thù, Heathcliff kết hôn với cô Linton, sau đó bỏ tù và ngược đãi cô. Cốt truyện này thoạt nhìn đơn giản là máu chó.
Nhưng Cận Vân Nhiên không biết tại sao, cô luôn có một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được với nam chính.
Là con nuôi của gia đình Earnshaw, anh chưa bao giờ học cách yêu một người đúng cách từ khi còn nhỏ.
Sau cái chết của Catherine, Heathcliff đã tự hành hạ mình và những người khác. Ở anh ta thuộc tính tà ác quá mạnh, khiến người ta không thể không nghĩ người này là dã thú vô nhân tính.
Nhưng sau khi biết được sự tồn tại của bóng ma Catherine bên ngoài cửa sổ từ người thuê nhà, anh ta nhanh chóng mở cửa sổ và khàn cả giọng gọi linh hôn người chết.
Tuy nhiên, những gì đem đến cho anh ta chỉ là gió và tuyết vô tận.
"Hồn ma, với vẻ ngoài thất thường như thường lệ, không bao giờ xuất hiện. Chỉ có trận bão tuyết ap vào nhà một cách dữ dội, thậm chí còn ngã ngay tại chỗ tôi đang đứng và thổi tắt ngọn nến trên tay."
Khi đọc đến đoạn Catherine chết, Cận Vân Nhiên đã quay lại và đọc lại từ đầu.
Đột nhiên, cô phát hiện ra mặt tối mà cô vẫn cố giấu trong lòng mà cô không muốn thừa nhận.
Cô đã sử dụng những khái niệm đạo đức để kiềm chế suy nghĩ của mình, vì vậy cô đã tự lừa dối bản thân, nghĩ mình là một người rất tự do và dễ dãi.
Cô nói với chị gái là không thích cốt truyện về tình cảm phi đạo đức trong “Đỏ và Đen", nhưng đó chỉ là giấu đầu hở đuôi.
Bây giờ cô đã hiểu—
Trên thực tế, cô luôn có tình cảm trái đạo đức với anh rể Cao Kỳ Thư, một điều không nên tồn tại.
Khi không có quan hệ lợi hại, bất kỳ ai cũng có thể có ba lượt xem chính xác. Nhưng khi thực sự đến phiên mình, sẽ thấy rằng bản chất con người rất phức tạp.
"Nếu như..." Cận Vân Nhiên nhìn chị gái, bày tỏ suy nghĩ: "Nếu như người thuê nhà bên cửa sổ không phải Lockwood, mà là Heathcliff thì sao?"
Khi Cận Vân Lan nghe thấy điều này, ánh mắt bỗng nhiên ảm đạm xuống.
Thấy vậy, Cận Vân Nhiên nhận ra câu hỏi này thực sự không phù hợp với chị gái hiện tại của mình.
"Xin lỗi, chị xem như em không có hỏi nha, chị..."
"Hồi đó chị cũng đã nghĩ về vấn đề này."
Bóng ma của Catherine Earnshaw đã lảng vảng bên ngoài Đồi Gió Hú hơn hai mươi năm.
"Nhưng giả định này chẳng có nghĩa lý gì cả. Ngoài ra, không có ma trong thế giới thực."
Cận Vân Lan sau đó nhìn chị gái mình và nói: "Hơn nữa, em không thích một người đàn ông như Heathcliff. Bất kể lý do là gì, việc anh ta gây ra bạo lực với phụ nữ và trẻ em vô tội là điều không thể tha thứ."
"Chị." Cận Vân Nhiên nói: "Có lẽ, người ta thực sự có thể điên cuồng vì tình yêu đến mức như vậy."
Cô bắt đầu nhớ lại cuốn nhật ký. Nếu như...
Nếu như...
Nếu linh hồn của anh rể vẫn còn trong biệt thự này thì sao?
Cận Vân Nhiên đột nhiên có ý tưởng này.
Sau khi đọc cuốn tiểu thuyết cả buổi chiều, cô phát hiện ra suy nghĩ của mình dường như không bình thường.
"Yêu và ghét, có lẽ chúng là hai mặt của cùng một đồng tiền."
Cận Vân Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Chị, lát nữa chị giúp em chọn thêm mấy cuốn sách."
"Được rồi."
Cận Vân Nhiên sau đó nhấc điện thoại của mình và tiếp tục đọc.
Ban đêm.
Khi Vân Dịch trở lại, cậu bé có vẻ không hứng thú lắm.
Cận Vân Nhiên hỏi cậu bé, nhưng cậu bé không nói nhiều.
Ăn xong nó chạy lên phòng.
Thấy vậy, Cận Vân Lan cười khổ nói: "Quên đi, ở nhà trẻ nhất định có chút khó chịu."
"Ừm..."
Sau bữa tối, Cận Vân Nhiên trở vê phòng và bắt đầu đọc Đồi Gió Hu một lần nữa.
Cô sẽ đọc ngày càng chậm hơn khi đi vê phần sau.
Câu chuyện đã phát triển đến cốt truyện của thế hệ thứ hai.
Cô không thể đọc đến cuối nên tạm thời đặt điện thoại xuống.
Sau đó, cô nhìn vào ngăn kéo.
Một ngăn kéo với một cuốn nhật ký.
Khoảnh khắc này.
Dưới lầu.
A Lan mang theo một đống lớn quần áo đi đến phòng giặt quần áo ở lầu một biệt thự, bắt đầu kiểm tra xem trong quần áo còn có món đồ nào chưa lấy ra hay không.
"Hả?"
Lúc này, A Lan lấy ra một thứ từ trong túi áo gió mà Cận Vân Nhiên đã thay ngày hôm qua.
Một danh thiếp màu đỏ.
Cô kinh ngạc nhìn hình chữ thập màu đen và đầu lâu trên tấm danh thiếp, cũng như dòng chữ trên đó:
"Lộ Dụ Thanh, bác sĩ Chủ nhiệm Ngoại Khoa Lệ Quỷ, Bệnh viện số 444”.
Ánh mắt A Lan tập trung vào "Bệnh viện số 444".
"Đây là cái gì? A, cái này?”
A Lan không để ý phía sau cô, trên cửa kính mờ bên ngoài, một bóng đen mơ hồ hiện lên.
A Lan lấy thẻ và lật nó lại. "Một bệnh viện điều trị những lời nguyền linh dị? Chúa ơi, cái này, tại sao Vân Nhiên lại có thứ này trong quần áo?"
Cánh cửa phía sau cô từ từ mở ra.
A Lan chợt nhận thấy có một cái bóng đang tiến lại phía sau mình, từng bước phản chiếu trên bức tường!
Cận Vân Nhiên mở cuốn nhật ký vào lúc này và lật đến trang cuối cùng với những dòng chữ.
Sau đó, đôi mắt cô từ từ trừng to.
"25 tháng 10 năm 2021 Một ngày nắng.
Hôm nay tôi bỗng thấy hứng thú và muốn đọc lại "Đồi gió hú”.
Mặc dù nó không phải là cuốn sách phương Tây yêu thích của tôi, nhưng nó là cuốn sách tôi đọc nhiều nhất.
Cảm xúc của tôi dành cho nhân vật chính Heathcliff rất mâu thuẫn.
Tuy nhiên, hôm nay khi tôi đọc về khoảnh khắc hồn ma của Catherine Earnshaw cố gắng chui vào qua cửa sổ, tôi nghe thấy một tiếng động lạ.
Tôi ngước lên và nhìn ra cửa sổ.
Nếu tôi không nhầm, nó giống như miêu tả trong tiểu thuyết, như thể có thứ gì đó mắc vào cửa sổi
Tôi nhìn kỹ hơn... nó thực sự nằm trên cửa sổ và thấy thứ trông giống như một vết xước!"
"Vân Nhiên."
Âm thanh khiến Cận Vân Nhiên nhảy dựng lên vì sợ hãi.
Cô nhìn lên và thấy chị gái mình đang đứng ngoài cửa.
"Sao, có chuyện gì vậy? Chị?”
"A Lan để lại mảnh giấy, nói cô ấy tạm thời nhận được điện thoại, nói ở nhà có việc gấp nên về trước, chị gọi điện thoại cho cô ấy cũng không có người bắt máy. Cô ấy có từng nói với em là gia đình cô ấy có chuyện gấp như vậy không?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ