Chương 56: Nụ cười quái dị trong phòng tắm (1)
Chương 56: Nụ cười quái dị trong phòng tắm (1)Chương 56: Nụ cười quái dị trong phòng tắm (1)
Chương 56: Nụ cười quái dị trong phòng tắm (1)
Sắp tới, tầng thời gian mà Bệnh viện 444 tồn tại sẽ không còn tồn tại.
Tất cả nhân loại sẽ hoàn toàn bị đồng hóa vào vực thẳm.
Nhục thể của con người trong không gian ba chiều sẽ không còn tồn tại nữa mà chỉ tồn tại dưới dạng linh hồn có cấu trúc kép... Cũng chính là ác linh.
Tất cả con người sẽ trở thành ác linh.
Nhưng đối với Lelia, điều này không quan trọng. Dù sao, Gia tộc Faust với tư cách là ác ma túc chủ sẽ tiếp tục tồn tại, và bản thân họ sẽ trở thành những sinh vật chiều cao, nhục thân vật chất trong tầng thời gian có bị tiêu diệt hay không sẽ không ảnh hưởng đến họ.
Khi đó, chỉ có những Chú Vật cấy ghép vào cơ thể mới là tinh hoa của linh hồn họ.
Bọn họ sẽ chân chính bất tử bất diệt, cùng tồn tại với Viện trưởng.
Lelia hỏi lại Đới Lâm: "Vậy, ngươi có thể nói lại cho ta bảy quy tắc của khách sạn không. Ta muốn nghe kỹ. Hãy đọc lại một lần nữa. Nếu ngươi có thể đọc thuộc lòng một hơi, ngươi có thể chuyển đổi 1. 000 Ám hồn điểm với ta."
Ám hồn điểm đối lập với Điểm chữa bệnh tâm linh, càng ít càng tốt.
"1000 Ám hồn điểm?"
"Đúng vậy, bác sĩ Đới." Lelia chủ động rót cho Đới Lâm một ly "Được không? Hôm nay là đám cưới của em trai ngươi, ta nghĩ ngươi sẽ không từ chối lời đề nghị của ta."
Chỉ cần Lelia có chút nghi ngờ nào, ả ta sẽ lập tức ra tay hạ thủ với Đới Lâm.
"Ta hiểu rồi."
Đới Lâm dùng tay bóp trán.
Các quy tắc của khách sạn ở cấp độ này hoàn toàn khác với những quy tắc mà hắn biết ban đầu.
Có phải quy tắc mà bác sĩ Cao Mộng Hoa hiểu được là do Vực sâu ô nhiễm tạo ra?
Từ quan điểm này, việc bác sĩ Cao Mộng Hoa tiếp theo trở thành bác sĩ ở Bệnh viện số 666 không phải là không thể.
Đới Lâm liền nói: "Quy tắc thứ nhất..."
Hắn đọc nó một cách trôi chảy.
Nhưng vào lúc này, Lelia đột nhiên nói điều gì đó.
"Vậy thì cứ cười đi, bác sĩ Đới."
Đới Lâm giật mình.
"Cười cũng được mà, đúng không?
Khi Lelia nói điều này, ả ta đã chú ý đến tất cả biểu hiện nhỏ của Đới Lâm.
Ả ta muốn xem liệu Đới Lâm có nói dối hay không.
Ả ta cần phải đánh giá xem đối phương có do dự và lo lắng hay không.
Lelia Faust... Đới Lâm nhận ra đối phương là một đối thủ khó khăn chưa từng cgl
Đới Lâm thực ra đang quan sát Lelia vào lúc này.
Đôi Mắt Quỷ gần như có thể nhìn thấu tâm hồn của người phụ nữ trước mặt.
Và chính vì điều này mà hắn đã nhìn thấy rõ ràng một điều.
Cấu trúc linh hồn của Lelia hoàn toàn khác với người thường. Không phải ba hồn bảy phách, cũng không phải linh hồn thiếu hụt. Một linh hồn mới đã được cấy ghép vào cấu trúc linh hồn của ả ta.
Ả ta được cấy ghép một ác ma hoàn chỉnh vào trong cơ thể mình!
Linh hồn đều bị triệt để cải tạo.
Có thể nói ả ta không còn có thể được coi là một con người nữa.
"Bác sĩ Đới Lâm, ngươi có thể cười một chút được không?”
Đới Lâm nghe vậy, hơi nghiêng đầu, sau đó lộ ra nụ cười tự nhiên.
"Cho nên cười một chút, ngươi có thể nhận thêm 1000 Ám hồn điểm sao?"
Lelia gật đầu khi nhìn thấy một màn này của Đới Lâm.
"Bác sĩ Đới hình như tâm trạng rất tốt."
Chờ lão tử làm thịt ngươi, ta sẽ cảm thấy tốt hơn nữa.
Đới Lâm nghĩ như vậy.
Cùng lúc đó, Lelia nhìn Virgil và nói: "Tâm trạng của ta đã khá hơn rất nhiêu. Rót thêm cho tôi chút rượu đi."
"Tốt"
"Thật ra, có một vấn đề ta chưa hiểu, Virgil."
"Ừm2"
"Tại sao ngươi lại thích rượu vang đỏ đến vậy?"
"Sao... chỉ là sở thích thôi." Virgil cười khổ: "Có lẽ có liên quan đến môi trường gia đình."
"Sở thích của con người quả thực thường liên quan đến môi trường gia đình. Nhưng ta vẫn không hiểu người thích uống rượu đang nghĩ gì. Vậy... bố hay mẹ ngươi thích uống rượu à? Nhưng ta thấy rượu cũng không ngon như ngươi đã nói, nó liên quan đến môi trường. Một số người có thể uống Romani-Conti, và một số người chỉ có thể uống rượu whisky rẻ tiền."
Klein nghe vậy, cảm thấy lời này có chút không đúng, đang định nhắc nhở em gái mình nên cẩn thận trong lời nói và hành động, nhưng Lelia lại nói: "Sự khác biệt giữa rượu kém và rượu ngon chắc chắn không phải ở đẳng cấp hay hương vị. Rượu ngon là rượu lên men tự nhiên và rượu kém chất lượng có nồng độ cồn cao hơn rất nhiều. Uống quá nhiều rượu kém chất lượng chỉ có thể làm tổn thương gan. Nhưng cũng may, chúng ta là bác sĩ linh dị nên không cần phải lo lắng về điều này. ... Huh?”
Lời nói của Lelia khiến vẻ mặt của Virgil hoàn toàn thay đổi.
Virgil cảm thấy như thể mình đã rơi vào một hầm băng. Gã ta gân như không thể tin được.
"Ngươi vừa rồi... Nói... Cái gì?"
Nghe được những lời này, đừng nói đến Virgil, ngay cả sắc mặt Klein cũng thay đổi. "Lelia ngươi say rồi, uống hết ly rượu này đi."
Klein chú ý đến vẻ mặt của Virgil và âm thâm phàn nàn.
"Sao thế?" Lelia cảm thấy rất khó hiểu: "Ta đã nói gì sai à?"
Đới Lâm cũng không hiểu chuyện gì xảy ra?
Virgil đứng dậy và nói: "Ta rời đi một lát. Xin lỗi..."
Đới Lâm nhìn theo bóng lưng của Virgil, bây giờ mà rời đi?
Nếu gã ta ở một mình...
Đó không phải là một cơ hội hoàn hảo để giết gã ta sao?
"Được. Để ta đi gặp y.' Đới Lâm đứng dậy và đi về phía Virgil.
Klein vốn muốn ngăn cản hắn, nhưng sau đó nghĩ lại, nếu hắn muốn đi tìm Virgil thì sẽ không có vấn đề gì. Dù sao người này cũng đã là ba ba trong rọ rồi, cũng không có gì đáng lo ngại.
Sau đó, Klein nói với Lelia: "Sao vừa rồi ngươi lại nói vậy? Ngươi không biết cha của Virgil đã chết như thế nào sao?"
Lelia lắc đầu.
"Ta không biết. hết như thế nào? Ung thư? Ta nhớ không rõ."
"Dù sao thì ông ấy cũng là cha của Virgil... à? Cha y đã chết vì bệnh xơ gan do nghiện rượu, ngươi quên rồi à?"
"Có chuyện này sao? Nhớ không rõ ràng. Được rồi... Ta hiểu rồi. Sau này ta sẽ xin lỗi khi y quay lại. Ta sẽ ghi nhớ điều này."
Klein không nói nên lời khi nhìn thấy cảnh tượng này.
"Ngươi biết cha hy vọng ngươi và Virgil sẽ có con càng sớm càng tốt, phải không?”
"Ta biết. Ta sẽ mau chóng ."