Beta - Ác Ý Nhập Mộng

Chương 42

Edit + Beta: ALice

 

Cung Trầm nỗ lực đè nén lửa giận, lạnh lùng mệnh lệnh nói: "Xuống dưới."

 

Bồ Dao Tri khó hiểu: "Đi đâu."

 

Cung Trầm không kiên nhẫn: "Ăn cơm."

 

Bồ Dao Tri theo bản năng cự tuyệt: "Cung tổng tôi vừa mới ăn rồi."

 

"Cơm trưa cũng ăn rồi sao?" Cung Trầm hỏi lại.

 

Nhưng bây giờ còn chưa tới 11 giờ.

 

Bồ Dao Tri ò một tiếng, nhàn nhạt đáp: "Cơm trưa tôi ăn ở nhà."

 

Beta dầu muối không ăn khiến cho lửa giận Cung Trầm vừa mới áp xuống không bao lâu, không khỏi lại dâng lên lần nữa.

 

Cung Trầm một tay nắm tay lái, một tay cầm di động.

 

Hắn dựa lưng vào ghế điều khiển, đau đầu nhắm mắt.

 

"Ăn một bữa cơm mà thôi, không phải muốn tính mạng của cậu."

 

"Hay là, cậu muốn tôi đi lên mời cậu xuống?"

 

Nghe miệng lưỡi của Cung Trầm trong điện thoại, như ăn cơm chỉ là việc phụ, mà hắn tìm cậu vốn có chuyện khác quan trọng hơn. Bồ Dao Tri nhíu nhíu mày, hỏi: "Hôm nay Cung tổng tới tìm tôi là có việc gì sao?"

 

Bồ Dao Tri vừa hỏi xong, lúc này Cung Trầm không lại đáp lời mà là trực tiếp cúp điện thoại.

 

Bồ Dao Tri nghe tiếng tút tút trong điện thoại, chỉ cảm thấy không hiểu ra sao.

 

Trong lúc đang cầm di động không hiểu ra sao, thì không bao lâu sau cửa nhà đột nhiên bị người gõ vang.

 

Bồ Dao Tri mê mang xoay người, đi đến chỗ huyền quan duỗi tay kéo cửa ra

 

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

 

Ngay lúc cậu đang nghĩ thầm là ai gõ cửa nhà cậu hôm nay, thì thân hình thon dài đĩnh bạt kia của Cung Trầm xuất hiện ở trước mặt cậu.

 

Cung Trầm lạnh như băng đứng ở ngoài cửa lớn nhà cậu, rũ mắt mặt không cảm xúc nhìn cậu.

 

Bồ Dao Tri kinh ngạc.

 

"...... Cung tổng?"

 

Cung Trầm đứng ở ngoài cửa lớn, trong tay còn cầm một tờ giấy.

 

Hắn từ trên cao nhìn xuống nhìn Beta, kiêu căng hất hất cằm đối với Beta, lời ít ý nhiều mà nói: "Đổi giày, đi."

 

Bồ Dao Tri càng thêm mê hoặc.

 

Đôi mắt cậu nghi hoặc nhìn Cung Trầm, trong lúc nhất thời không nhúc nhích.

 

Cậu hỏi lại: "Cung tổng, rốt cuộc hôm nay có chuyện gì......"

 

Không đợi Bồ Dao Tri nói xong, chỉ thấy Cung Trầm lập tức cắt ngang.

 

Cung Trầm vẻ mặt không kiên nhẫn, "Cậu muốn tôi giúp cậu đổi giày sao?"

 

Giọng nói của Bồ Dao Tri chợt ngừng.

 

Nhưng cậu còn chưa kịp phủ nhận thì đã thấy Cung Trầm không chút do dự tiến lên một bước, nửa quỳ xuống ở trước mặt cậu.

 

Tiếp theo.

 

Không nói hai lời liền cầm lấy đôi giày đặt ở chỗ huyền quan, chuẩn bị thay cho cậu.

 

Thấy Bồ Dao Tri không động, Cung Trầm nâng mắt lên, nhìn về phía trước.

 

"Nhấc chân."

 

Bồ Dao Tri im lặng, nghĩ thầm xem ra hôm nay không đi theo đối phương ra ngoài thì đối phương chắc chắn thề không bỏ qua.

 

Vì thế cậu giơ tay đè đè giữa mày, thở dài.

 

Không muốn lại tiếp tục dây dưa với Cung Trầm ở chỗ này, Bồ Dao Tri đơn giản thỏa mãn ý muốn của Cung Trầm.

 

Cậu liệt mặt, thanh âm bình tĩnh nói: "Không cần phiền toái Cung tổng, tôi tự mình đổi."

 

Dứt lời, cậu tự cúi người động tác nhanh nhẹn mà đi giày vào.

 

Đi giày xong, cậu mang theo chìa khóa đi ra cửa lớn, duỗi tay 'phanh' một tiếng đóng cửa lại.

 

Đóng cửa lớn lại xong, Cung Trầm theo đó mà chậm rì rì đứng lên.

 

Sau khi đứng lên, hắn nhớ lại vừa rồi hắn không chút nào do dự liền quỳ xuống ở trước mặt Bồ Dao Tri thì trong lòng liền tràn đầy khiếp sợ.

 

Bởi vì từ lúc sinh ra đến bây giờ, hắn chưa từng quỳ xuống trước mặt bất cứ kẻ nào.

 

Nhưng mà vừa rồi.

 

Hắn vốn không có chút nào chần chờ, liền quỳ một chân xuống.

 

...... Vừa rồi hắn làm sao vậy?

 

Trong lúc đầu óc Cung Trầm còn đang nghi hoặc thì bên kia.

 

Bồ Dao Tri đã đứng ở ngoài cửa lớn, bình tĩnh sửa sửa cổ áo, "Đi thôi, Cung tổng."

 

Theo bốn chữ này của Bồ Dao Tri, Cung Trầm nháy mắt bị thay đổi lực chú ý.

 

Tầm mắt hắn vừa chuyển, nhìn về phía Bồ Dao Tri.

 

Nhìn quần áo trên người Beta, Cung Trầm không nói gì chỉ nhíu nhíu mày.

 

Vốn dĩ vừa rồi hắn vẫn luôn thúc giục đối phương nhanh chóng thay quần áo đổi giày xuống lầu. Nhưng lúc này, sau khi đối phương thật sự động tác lưu loát đi giày ra cửa thì từ đáy lòng hắn, ngược lại không hiểu sao mà cảm thấy có chút nghẹn muốn chết.

 

Đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dáng quần áo sạch sẽ bây giờ của đối phương, thì càng thêm cảm thấy không vừa mắt.

 

Quá mâu thuẫn.

 

Lúc trước chủ động nói muốn giới thiệu đối tượng cho Bồ Dao Tri chính là hắn.

 

Nhưng hiện tại, cảm thấy tâm tình không vui cũng là hắn.

 

Cung Trầm không biết mình bây giờ cuối cùng đang thuộc loại tâm lý nào, cũng không biết mình rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

 

Chỉ là lúc này, nhìn Bồ Dao Tri quần áo chỉnh tề đã chuẩn bị tốt muốn đi theo hắn lên xe thì trong lòng liền không hiểu sao sinh ra một cổ buồn bực.

 

Buồn bực ở trong lòng quanh quẩn, thật lâu không tiêu tan.

 

Cung Trầm nhíu mày, tầm mắt nhìn toàn thân Beta một vòng từ trên xuống dưới.

 

Môi mỏng hắn hơi nhấp, cuối cùng vẫn không nhịn được.

 

Cung Trầm nhịn không được hỏi: "Có phải hôm nay cậu ăn mặc có chút đẹp quá mức hay không?"

 

Cậu chờ mong đến như vậy sao?

 

Bồ Dao Tri khó hiểu, cũng theo đó mà tự đánh giá trên dưới mình một vòng.

 

Đẹp sao?

 

Không phải bình thường cậu vẫn mặc như vậy à?

 

Bồ Dao Tri mờ mịt hỏi lại: "...... Đẹp sao?"

 

—— chẳng lẽ khó coi à?

 

Cung Trầm vốn định hỏi lại như vậy, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì Bồ Dao Tri đặc biệt quần áo ngăn nắp đi theo hắn gặp những người mà hắn giới thiệu, ngược lại lại hợp tình hợp lý.

 

Hắn ngược lại lại có chút khác thường quá mức.

 

Không chỉ khác thường quá mức mà còn có chút bụng dạ hẹp hòi.

 

Ý thức được điểm này, Cung Trầm xanh mặt chỉ đành sắc mặt không quá đẹp mà nuốt câu nói kia trở lại.

 

Tiếp theo, Cung Trầm giơ tay đưa tờ giấy trong tay qua.

 

"Đây là người hôm nay cậu cần gặp."

 

Người cậu cần gặp hôm nay sao?

 

Cái gì?

 

Bồ Dao Tri chần chờ, không hiểu ra sao cho nên liền duỗi tay tiếp nhận.

 

Sau khi tiếp nhận tờ giấy trong tay Cung Trầm xong thì lúc này cậu mới phát hiện. Đây không phải là hợp đồng, mà là một bản tóm tắt thông tin cá nhân.

 

Cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ.

 

Kỹ càng tỉ mỉ đến mức ngay cả đối phương đã từng có mấy đối tượng, các đối tượng này lại là giới tính gì, gia cảnh như thế nào, đều được liệt kê rõ ràng.

 

Thậm chí Bồ Dao Tri còn cảm thấy, cho dù là Tổ Dân phố đi điều tra tổng dân cư, cũng không nhất định có thể tra được rõ ràng như vậy.

 

【 Tên họ: Mục Quyền Hiến 】

 

【 Tuổi: 25】

 

【 Giới tính: Alpha 】

 

【 Địa chỉ: xx đại lộ xxxxx】

 

【 Điện thoại: 177xxxxxxxx】

 

【 Tài sản: công ty xx, công ty kỹ thuật hữu hạn xx......】

 

......

 

Bồ Dao Tri rũ mắt nhìn bản tóm tắt trước mắt một cái, cậu kinh ngạc một lát rồi sau đó đột nhiên hồi thần.

 

Câu nói mà lần trước cậu nghe được ở khách sạn kia...... Không phải là ảo giác của cậu.

 

Sau khi ý thức được điểm này thì trong tức khắc vẻ mặt của Bồ Dao Tri trở nên vô cùng quái dị và vi diệu.

 

Cậu không nhanh không chậm nói: "Tôi còn tưởng rằng, câu nói lần trước tôi nghe được ở khách sạn kia, là ảo giác của tôi thôi. Không nghĩ tới...... thế nhưng lại không phải."

 

Cậu cau mày, càng thêm khó hiểu.

 

Cậu tiếp tục hỏi: "Tôi thật sự không quá hiểu, cho dù những người trên phần mềm kia lai lịch không rõ, bộ dáng và điều kiện cũng bình thường, thậm chí có thể còn không quá sạch sẽ...... Nhưng mà những việc này thì có quan hệ gì với Cung tổng?"

 

Nói tới đây, Beta vô cùng bình tĩnh nhắc nhở Cung Trầm một việc.

 

"Cung tổng, chuyện này không có một chút quan hệ nào với ngài cả."

 

"Có lẽ 6 năm trước, giữa chúng ta còn có thể nói là có một chút quan hệ bạn học."

 

"Nhưng hiện tại, quan hệ giữa chúng ta lại cái gì cũng không phải."

 

Cung Trầm không cách nào phản bác.

 

Giọng nói hắn khàn khàn, ánh mắt đột nhiên có vẻ có chút tang thương và khổ sở.

 

"Tôi biết."

 

"...... Đều là tôi sai."

 

"Nếu không phải chín năm trước do tôi mắt cao hơn đỉnh, quá mức kiêu ngạo tự tin, tự cho mình là đúng, chưa bao giờ hoài nghi mình sẽ mắc phải sai lầm...... thì bây giờ cậu.... cũng sẽ không thay đổi thành dáng vẻ này."

 

Bồ Dao Tri nghe Cung Trầm trả lời, ngay lúc Cung Trầm nói đến 'đều là tôi sai' thì cậu vốn theo theo bản năng muốn hỏi lại Cung tổng có gì sai, thì câu nói tiếp theo của Cung Trầm liền vang lên ở sát bên tai cậu.

 

Mấy câu trước không nói, nhưng mấy chữ cuối lại khiến Bồ Dao Tri sửng sốt.

 

Cậu sửng sốt, vẻ mặt không hiểu ra sao theo bản năng hỏi lại: "...... Bộ dáng gì?"

 

Cung Trầm không đáp, chỉ cảm thấy ngưng trọng và bi thống thật sâu đối với bộ dáng hiện tại của Bồ Dao Tri.

 

Bồ Dao Tri nhíu mày nhớ lại một chút.

 

Cậu bỗng nhiên nhớ lại vẻ mặt khiếp sợ và kinh ngạc một tuần trước lúc Cung Trầm biết được Beta xuất hiện cùng với cậu ở khách sạn kia, không phải bạn trai mà là bạn giường.

 

Bồ Dao Tri kéo kéo khóe miệng, có chút hoang đường và chần chờ mà đặt câu hỏi: "Cung tổng không phải là cảm thấy, tìm người hẹn tình một đêm trên phần mềm là một chuyện cực kỳ sa đọa chứ?"

 

Cung Trầm vẫn không đáp như cũ.

 

Nhưng ánh mắt đương nhiên kia đã trả lời cậu trong im lặng rồi.

 

Bồ Dao Tri chậc một tiếng, có chút không kiên nhẫn giải thích: "Người trưởng thành lên phần mềm hẹn người khác cùng đi khách sạn để thư giải tình dục, chẳng lẽ không phải là một chuyện rất bình thường sao? Hơn nữa, trước khi xác định thời gian và địa điểm thì chúng tôi đã xem báo cáo sức khỏe trong vòng một tuần của đối phương ở trên phần mềm rồ, nên không cần phải lo lắng."

 

Nói xong, không chút nghĩ ngợi mà hỏi ngược lại.

 

Bồ Dao Tri nói: "Chẳng lẽ Cung tổng không có......"

 

Cậu nói đến một nửa lại nhìn vẻ mặt vô cùng thản nhiên trước mắt kia của Cung Trầm, trong đầu đột nhiên lại có một phỏng đoán vô cùng hoang đường.

 

Giọng nói của Bồ Dao Tri vừa chuyển đột nhiên liền sửa miệng, vẻ mặt khó có thể tin nói: "Chẳng lẽ mãi cho đến bây giờ, Cung tổng cũng chưa từng kết giao với người khác, cũng chưa từng lên giường sao?"

 

Cung Trầm vẻ mặt đạm nhiên trở về hai chữ.

 

"Chưa từng."

 

Trong lúc nhất thời, Bồ Dao Tri á khẩu không trả lời được.

 

Qua một lúc lâu sau, cuối cùng cậu mới tìm lại được giọng nói của mình.

 

Ánh mắt cậu quái dị mà nhìn Cung Trầm, vẻ mặt có hơi chút vặn vẹo, "Chẳng lẽ Cung tổng vẫn luôn không có nhu cầu thư giải tình dục sao?"

 

Cung Trầm nhíu mày, thần sắc vô cùng nhạt nhẽo, "Tôi không cảm nhận được loại cảm giác như vậy."

 

Bồ Dao Tri lại không nói gì lần nữa.

 

Cậu không nói gì một lát, nhịn không được lại hỏi: "Khi Cung tổng tới kỳ mẫn cảm cũng là như vậy luôn sao?"

 

"Ừm."

 

"Vậy Cung tổng làm cách nào để vượt qua kỳ mẫn cảm?" Bồ Dao Tri chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được.

 

Cung Trầm lời ít ý nhiều, "Thuốc ức chế."

 

Lúc này, cuối cùng Bồ Dao Tri lại không hỏi tiếp nữa.

 

Cậu lâm vào trầm mặc thật lâu.

 

Nếu thật sự nói như vậy, vậy thì nhìn từ góc độ của Cung Trầm việc cậu tùy tiện tìm người hẹn tình một đêm trên phần mềm, thật sự là một loại hành vi sa đọa đến cực điểm.

 

Hiện tại, Cung Trầm nguyện ý chủ động tới giới thiệu một ít đối tượng sạch sẽ cho cậu, đã xem như là phá lệ miễn cưỡng đột phá điểm mấu chốt đạo đức của chính mình rồi.

 

Thông qua khoảng thời gian ở chung này, cùng với bị bắt hiểu biết thì Bồ Dao Tri đã cực kì rõ ràng hiểu được tính cách cố chấp của Cung Trầm.

 

Phàm là chuyện hắn đã nhận định thì sẽ không dễ dàng thay đổi.

 

Tỷ như nói, lần này hắn cho rằng nguyên nhân là bởi vì hắn cho nên hiện tại cậu mới có thể trở nên 'sa đọa' như thế, thông qua ngôn từ khuyên giải chắc là không thể thuyết phục Cung Trầm được.

 

Cho nên cậu cũng không khuyên Cung Trầm nữa.

 

Cậu trực tiếp từ bỏ ý định khuyên giải, chỉ nhàn nhạt mà hỏi ngược lại: "Cung tổng, chẳng lẽ tôi vẫn mãi tìm người tình một đêm thì Cung tổng cũng sẽ mãi không ngừng giới thiệu người cho tôi sao?"

 

Đây chẳng khác nào là đang dẫn mối.

 

Thân hình của Cung Trầm chợt dừng.

 

Chuyện này hắn thật ra chưa bao giờ nghĩ tới.

 

Bồ Dao Tri nói tiếp: "Chẳng lẽ Cung tổng không bận việc của mình sao? Vẫn tiếp tục vì tôi mà chuyên môn chọn lựa đối tượng, Cung tổng vẫn còn thời gian rảnh để làm sao?"

 

Cung Trầm yên lặng, nói: "Vậy cậu chọn ra một người cố định dài lâu từ trong những người này là được."

 

Bồ Dao Tri ngầm hiểu, nhướng mày hỏi, "Chỉ có như vậy...... thì Cung tổng mới có thể an tâm mà hoàn toàn buông xuống chuyện chín năm trước đây có phải không."

 

Cung Trầm lại lần nữa trầm mặc mấy giây, đáp: "Đúng vậy."

 

Bồ Dao Tri lại lần nữa liếc mắt nhìn bản tóm tắt thông tin cá nhân trước mặt, nói: "Nhưng Cung tổng, tất cả những người mà anh giới thiệu này chỉ sợ đều sẽ chướng mắt tôi."

 

"...... Vì sao?" Cung Trầm khó hiểu, theo bản năng hỏi lại.

 

Bồ Dao Tri nhẹ nhàng đáp, "Điều kiện ưu việt như vậy, sao có thể nhìn trúng một Beta cấp thấp có bộ dạng thường thường, không hề có ưu điểm được chứ? Alpha có điều kiện ưu việt như thế thì sẽ không chọn lên giường cùng với một Beta cấp thấp như tôi, mà Omega có tin tức tố điềm mỹ mê người mới là lựa chọn duy nhất của bọn họ."

 

Sao có thể không có ai nhìn trúng cậu được chứ?

 

Hắn liền ——

 

Cung Trầm vừa định thốt lên thì đột nhiên ý thức được mình đang nghĩ gì, bỗng nhiên dừng lại.

 

Cung Trầm nhíu mày.

 

...... Hắn đang nghĩ cái gì?

 

Trong lòng Cung Trầm quái dị, đồng thời đối với việc Beta tự coi khinh mình cũng cảm thấy cực kỳ không khoẻ.

 

Tiếp theo, vẻ mặt hắn nghiêm túc, nghiêm trang tiến hành phản bác từng cái một.

 

"Sao lại không hề có ưu điểm? Lúc trước khi cậu và cấp trên cầm hợp đồng lại đây gặp tôi, biểu hiện của cậu còn trầm ổn bình tĩnh hơn nhiều so vị Alpha cấp trên kia của cậu."

 

"Còn nữa, diện mạo rõ ràng là cực kỳ thanh tú, sao lại là bộ dáng thường thường?"

 

"Đến nỗi cái cuối cùng —— những Alpha chỉ chấp nhất với Omega thì không cần cũng thế."

 

Bồ Dao Tri nghe xong mấy câu này thì thần sắc cũng trở nên vi diệu.

 

Cậu không nghĩ tới, cậu ở trong mắt Cung Trầm, thế nhưng là dáng vẻ này.

 

Nhưng thật ra lại khiến cậu cực kỳ ngoài ý muốn.

 

Nhưng nói thì dễ nghe mà hiện thực như cũ vẫn là hiện thực.

 

Hiện thực là, những Alpha có điều kiện ưu việt không thể nào có khả năng sẽ coi trọng Beta như cậu vậy.

 

Ngay cả lên giường cũng sẽ khinh thường.

 

Beta thân thể nhạt nhẽo không có bất cứ tin tức tố nào, chỗ nào có thể so được với Omega vừa mềm vừa ngọt.

 

Nhưng cậu không muốn cãi với Cung Trầm, bởi vì cậu biết không có cách nào thuyết phục đối phương.

 

Vì thế cậu chỉ đơn giản theo Cung Trầm mà nói: "Đa tạ Cung tổng khích lệ, nhưng tôi còn phải đi làm, bình thường cũng không thời gian rảnh. Hơn nữa tôi cũng không có nhẫn nại gì, nếu gặp xong năm người mà vẫn không có ai nhìn trúng tôi, thì việc giới thiệu đối tượng cho tôi ...... Cung tổng vẫn là thôi đi."

 

"Còn nữa."

 

"Việc nhỏ lông gà vỏ tỏi chín năm trước kia, Cung tổng cũng theo đó mà quên luôn đi."

 

Một câu cuối cùng này, mới là mục đích chân chính của cậu.

 

Bồ Dao Tri kéo kéo khóe miệng, lại đặc biệt bổ sung:

 

"Tôi không quan tâm hồi ức của Cung tổng đối với chuyện chín năm trước kia là như thế nào, có cái nhìn ra sao, lại đối đãi với tôi của hiện tại thế nào."

 

"Dù sao có là sa đọa hay là buồn cười...... thì tôi cũng không sao cả."

 

"Nhưng Cung tổng, những chuyện 6 năm trước ngay cả đương sự chân chính là tôi đây cũng đã sớm đã quên mất, đã vứt tất cả ở sau đầu rồi. Vậy thì Cung tổng hà tất còn muốn chấp nhất, nhớ mãi không quên như thế?"

 

Cung Trầm cứng họng thất ngữ.

 

Trong đầu hắn, đột nhiên nhớ lại một câu mà một tuần trước bác sĩ chủ trị của hắn đã nói với hắn.

 

'Một khi đã như vậy, vậy thì ngài nhất định cần phải rời xa căn nguyên có thể ảnh hưởng đến tâm tình của ngài.'

 

Hắn thất ngữ một lúc lâu, cuối cùng mới chậm rãi nói tiếng được.

 

...... Hắn cũng nên buông xuống rồi.

 

Thấy Cung Trầm theo tiếng, Bồ Dao Tri rèn sắt khi còn nóng, thong thả ung dung nói tiếp: "Đến lúc đó, nếu Cung tổng đã buông xuống những chuyện của 6 năm trước, vậy thì quan hệ của chúng ta hiện tại gì cũng không phải, ngay cả bạn bè cũng không. Hơn nữa, trước đây cũng chẳng phải là bạn bè gì, không phải là quan hệ có thể tụ hội ôn lại chuyện cũ, cho nên —— giữa hai chúng ta cũng không cần thiết gặp lại, không cần lại có bất cứ liên hệ gì."

 

Tuy rằng vừa rồi trong lòng hắn cũng đã có dự định này, nhưng khi nghe thấy Bồ Dao Tri trước một bước nói ra, thì Cung Trầm vẫn không khỏi kinh ngạc giương mắt.

 

Hắn không dự đoán được vốn dĩ từ đầu tới cuối Bồ Dao Tri đã không muốn gặp hắn, càng không muốn có bất cứ liên hệ gì với hắn.

 

Đối diện, Bồ Dao Tri thần sắc bình tĩnh nhưng lời nói lại lạnh băng vô tình, lạnh nhạt tới mức cực hạn.

 

Hắn theo bản năng muốn phủ nhận những lời 'trước đây cũng không phải bạn bè gì' này.

 

Nhưng môi hắn giật giật, rồi lại bỗng nhiên nhớ ra hắn vốn dĩ không có tư cách phản bác.

 

Bởi vì trước đây người nói không xứng làm bạn với hắn kia, chính là hắn.

 

Tácgiả có lời muốn nói: Cuối cùng cũng hoàn toàn thuyết phục.

Bình Luận (0)
Comment