Edit + Beta: ALice
Cung Trầm không nói gì mà chỉ im lặng.
Mà im lặng cũng đồng nghĩa với cam chịu.
Nếu đã cam chịu vậy thì Bồ Dao Tri cũng không hề nhiều lời nữa.
Nên nói đều đã nói hết.
Bây giờ chỉ cần chờ gặp mấy Alpha kia xong thì sau đó có thể thuận lợi nói lời cáo biệt với vị Cung tổng này rồi.
Cậu thật sự không nghĩ tới, Cung Trầm vậy mà lại nhớ những việc không đáng giá nhắc tới của 6 năm trước lâu đến như vậy.
Thật khiến người khác khó hiểu.
Cậu cũng lần nữa xác nhận sâu sắc một việc.
—— Alpha thật phiền toái.
Không hề nhiều lời vô nghĩa, Bồ Dao Tri chậm rãi nói: "Đi thôi, Cung tổng."
Dứt lời cậu liền xoay người nhấc chân đi trước một bước.
Phía sau.
Qua vài giây, Cung Trầm mới im lặng nhấc chân đi theo.
Đi thang máy xuống lầu, vừa nhấc mắt Bồ Dao Tri liền thấy được xe của Cung Trầm.
Cậu không biết biển số xe của hắn.
Nhưng ở khu dân cư bình dân mà cậu đang ở thì chiếc siêu xe kia của Cung Trầm thật sự là quá mức nổi bật.
Bồ Dao Tri an tĩnh thức thời đứng ở ngoài cửa xe, chờ Cung Trầm mở khóa cửa xe.
Cung Trầm xuống lầu lấy chìa khóa xe làm cửa xe tự động mở ra.
Cậu đơ mặt, lập tức nghiêng người ngồi xuống.
Hai người một trước một sau lên xe.
Sau khi lên xe, Bồ Dao Tri ngậm miệng không nói.
Còn Cung Trầm ở trên ghế điều khiển sau khi nói câu vừa rồi xong thì cũng không nói thêm lời nào.
Bên trong xe yên tĩnh không tiếng động, không ai mở miệng.
Cứ như vậy dưới bầu không khí an tĩnh đến mức quỷ dị trong xe thì chiếc xe xa hoa kia của Cung Trầm rất nhanh liền tới nơi.
Tới nơi, chờ cửa xe vừa mở ra thì cậu gần như là không có chút nào do dự nhấc chân liền bước ra khỏi xe.
Cung Trầm ở một bên nhìn động tác gần như là có chút gấp không chờ nổi của Beta, trong lúc nhất thời không khỏi có chút bực mình.
Trong lòng hắn bực mình không vui, rồi lại không rõ nguyên nhân vì sao.
Trong lúc Cung Trầm đang bực trong lòng, hắn lại ngẩng đầu nhìn thoáng về phía nhà hàng xa hoa mà hắn đã hẹn trước.
Hắn liếc mắt nhìn cửa nhà hàng một cái, lại nhớ lại bộ dáng 'bức thiết' vừa rồi kia của Bồ Dao Tri, trong lòng không biết vì sao lại sinh ra một tia hối hận.
Hắn đột nhiên không muốn dẫn cậu vào đây.
Đối với việc từ đáy lòng mình không hiểu sao sinh ra một chút cảm xúc hối hận này thì Cung Trầm khó hiểu đến không được.
Hắn nhíu nhíu mày nhanh chóng ném cảm xúc quái dị không lý do này ra sau đầu.
Quá kỳ quái.
Hắn đang hối hận cái gì?
Không phải hắn chủ động muốn dẫn người nào đó lại đây sao?
Cung Trầm suy tư một phen, cảm thấy đương nhiên là bởi vì mình uống quá nhiều thuốc. Lạm dụng thuốc và thuốc ức chế là nguyên nhân dẫn tới cảm xúc của mình cũng theo đó trở nên kỳ kỳ quái quái.
Vứt bỏ cảm xúc hỗn độn không nên có, Cung Trầm lạnh mặt nói: "Đi thôi."
Bồ Dao Tri nhàn nhạt liếc nhìn Cung Trầm một cái, an tĩnh nhấc chân đuổi kịp.
Đi vào nhà ăn, dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ, hai người Bồ Dao Tri và Cung Trầm rất nhanh tới vị trí đã được đặt trước.
Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.
Tới nơi chỉ thấy trên bàn ăn, một vị Alpha tây trang giày da đã sớm tới rồi.
Sau khi nhìn thấy Bồ Dao Tri và Cung Trầm xuất hiện thì Alpha lập tức mang theo nụ cười nhẹ ôn tồn lễ độ rồi cực kì lễ phép đứng lên khỏi chỗ của mình.
Thân hình cao lớn cùng với bộ dáng xuất sắc vừa thấy đã biết là Alpha.
Alpha này hẳn chính là Mục Quyền Hiến mà trên tư liệu viết.
Chỉ thấy tầm mắt của Mục Quyền Hiến nhẹ nhàng đảo qua Bồ Dao Tri, tuy rằng đã cực lực che giấu nhưng người sau lại vẫn chỉ liếc mắt một cái, liền nhìn ra được ý khinh thường và khinh miệt trong đáy mắt đối phương.
Bồ Dao Tri thần sắc đạm nhiên cũng không ngoài ý muốn.
Ngay lúc Cung Trầm đưa bản tóm tắt kia cho cậu, khi cậu nhìn đến mục giới tính biểu hiện là Alpha thì cũng đã liệu đến sẽ có cảnh tượng này.
Bởi vì đã sớm dự đoán được sẽ có cảnh tượng này cho nên ngay lúc Cung Trầm giao bản tóm tắt cho cậu, thì cậu cũng không đặc biệt nói cho hắn rằng trước nay cậu không lên giường với Alpha.
Bởi vì không cần thiết.
Những Alpha điều kiện ưu việt kia vốn dĩ không có khả năng nhìn trúng Beta.
Tầm mắt khinh miệt của Mục Quyền Hiến nhanh chóng đảo qua Bồ Dao Tri, tiếp theo tầm mắt vừa chuyển lập tức liền rơi xuống trên người Cung Trầm.
Lập tức.
Chỉ thấy ánh mắt của Mục Quyền Hiến trở nên nóng rực gấp trăm lần.
Thậm chí cả người cũng theo đó bắt đầu thấp thỏm và khẩn trương.
Mục Quyền Hiến lộ ra nụ cười có chút thẹn thùng với Cung Trầm, ngay sau đó anh ta tất cung tất kính mà vươn tay về phía Cung Trầm.
"Cung tổng, đã lâu không gặp. Lần gần nhất gặp ngài, vẫn là ba năm trước ở Tập đoàn Minh Uyên ——"
Mắt Cung Trầm nhìn thẳng trực tiếp làm lơ bàn tay đang vươn ra kia của đối phương.
Mục Quyền Hiến sớm có tìm hiểu, biết tâm tính đối phương vẫn luôn cao ngạo và lạnh nhạt cho nên cũng không ngoài ý muốn.
Anh ta hơi cười nhẹ với Cung Trầm, bình tĩnh tự nhiên mà thu hồi tay.
Bên kia.
Bồ Dao Tri nhìn trên mặt Mục Quyền Hiến vừa rồi lộ ra ngượng ngùng liền nhướng mày hình như đã phát hiện ra được gì đó.
Sau khi bị Cung Trầm lạnh nhạt làm lơ thì lúc này Mục Quyền Hiến mới không tình nguyện mà dời tầm mắt về phía Bồ Dao Tri một lần nữa.
Mục Quyền Hiến hơi hơi mỉm cười với Bồ Dao Tri, hiền lành ra tiếng chào hỏi nói: "......Nói vậy vị này hẳn chính là Bồ tiên sinh rồi?"
Nụ cười trên mặt Mục Quyền Hiến vẫn ôn tồn lễ độ như cũ, vô cùng mê người nhưng lại không giống với lúc đối với Cung Trầm mà nhiệt tình vươn tay với Bồ Dao Tri.
Nhìn sự tương phản đối lập giữa hai bên thì trong lòng Bồ Dao Tri hoàn toàn xác định đáp án.
Thần sắc Bồ Dao Tri lạnh nhạt, ung dung đáp: "Đúng vậy, Mục tiên sinh quả thực trông rất tuấn tú lịch sự."
Mục Quyền Hiến cười cười, vẻ mặt hình như hơi có chút không kiên nhẫn.
"Quá khen, nhưng mà cũng chỉ ở phương diện sự nghiệp thành công hơn so với người bình thường một chút mà thôi."
Nói tới đây, thanh âm chợt chuyển trở nên nhiệt tình lại cung kính vô cùng.
Chỉ thấy Mục Quyền Hiến nhiệt tình nói với Cung Trầm: "Đương nhiên, cho dù có thành công thế nào thì ở trước mặt Cung tổng đây bất quá cũng chỉ là trò mèo mà thôi, tuyệt đối không thể so được với Cung tổng."
Mục Quyền Hiến tươi cười đầy mặt với Cung Trầm, nhưng Cung Trầm hoàn toàn làm lơ Mục Quyền Hiến.
Bồ Dao Tri liếc mắt nhìn Mục Quyền Hiến một cái, bình tĩnh kéo ra ghế dài ngồi xuống.
Không ngờ.
Sau khi cậu ngồi xuống xong thì Cung Trầm thế nhưng cũng theo đó mà tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cậu.
Beta kinh ngạc quay đầu lại.
Dù sao thì chuyện gặp mặt một người khác để thương lượng về sau làm sao hẹn tình một đêm, hẹn khi nào, ở đâu...... Loại chuyện này nếu ở hiện trường còn có người thứ ba thì tựa hồ có chút kỳ quái.
Bồ Dao Tri kinh ngạc hỏi: "...... Cung tổng cũng ở lại chung sao?"
Nghe Beta hỏi vậy,Cung Trầm không vui.
Hắn nhíu mày hỏi lại: "Không được sao?"
Vừa mới gặp mặt liền gấp gáp bỏ hắn lại phải không?
Cung Trầm lòng dạ không vui.
—— vậy hắn càng không đi.
Cung Trầm trong lòng không lý do mà giận dỗi người nào đó.
Nói đúng ra là sau khi đi vào nhà hàng này thì tâm tình của Cung Trầm liền không tự giác mà bắt đầu ác liệt lên.
Không khí nơi này khiến hắn phiền muộn.
Quang cảnh trong nhà hàng cũng khiến hắn phát hỏa.
Bồ Dao Tri và Mục Quyền Hiến câu được câu không, đặc biệt là tình cảnh hai người đối thoại vừa rồi chỉ khiến hắn nhìn càng thêm không vừa mắt.
Cung Trầm cảm thấy kỳ quái đối với phản ứng của mình.
Nhưng hắn trước sau tìm không thấy lý do.
Cung Trầm vừa nói xong, không đợi Bồ Dao Tri mở miệng nói chuyện thì Mục Quyền Hiến vô cùng vui vẻ mà vội vàng trả lời: "Đương nhiên có thể, đương nhiên có thể rồi!"
Dứt lời, anh ta lập tức kéo ghế dài ra ngồi ở phía đối diện với Cung Trầm.
Ngay sau đó, anh ta nhịn không được mà lén lút trừng mắt nhìn Bồ Dao Tri một cái.
Tên Beta hạ đẳng này sao lại không thức thời như thế? Còn tưởng rằng anh ta thật sự vì cậu mới đến đây sao?
Thu được ánh mắt của đối phương đuôi lông mày cậu hơi giơ lên, cũng không hề nhiều lời vô nghĩa liền mở miệng hỏi: "Mục tiên sinh thích dạng tư thế cơ thể nào?"
Hai Alpha ở đây đều không khỏi ngẩn ra.
Cung Trầm không dự đoán được Bồ Dao Tri thế nhưng lại 'thèm khát' và 'gấp khó dằn nổi' như thế.
Còn Mục Quyền Hiến thì lại không dự đoán được Bồ Dao Tri vậy mà lại trắng ra và gấp không chờ nổi như thế.
Sắc mặt của Cung Trầm hơi trầm xuống rồi chuyển sang xanh mét.
Không thể xen vào hành vi của người nào đó, lại bình thường đến không thể bình thường hơn.
Nhưng không hiểu sao hắn luôn cảm thấy không ổn.
Trong lòng nghẹn lại chỉ cảm thấy không khí chung quanh cũng trở nên khó nghe không ít.
Mục Quyền Hiến thấy Bồ Dao Tri gấp không chờ nổi như thế thì sự khinh miệt nơi đáy mắt tức khắc trở nên càng thêm nồng đậm.
Chỉ thấy khóe miệng anh ta cong lên, mỉm cười nói: "Lại nói tiếp Bồ tiên sinh có thể không tin...... tuy rằng tôi là một Alpha, nhưng thật ra tôi lại thích ở dưới......"
Nói tới đây, khuôn mặt tuấn dật của Alpha hơi đỏ lên.
"Hung tợn mà ấn tôi ở trên giường, khiến tôi không thể động đậy được."
Bồ Dao Tri tỉnh ngộ, trên mặt không khỏi lộ ra một chút biểu cảm 'khốn quẫn' khó xử.
"Nhưng tôi bất quá chỉ là một Beta thôi, chiều cao, thể lực và sức lực so ra đều kém Mục tiên sinh, có thể tôi không có cách nào làm được như vậy rồi."
Mục Quyền Hiến ra vẻ khó xử cũng thở dài một hơi.
"Đúng vậy."
Vẻ mặt của Alpha cũng giả bộ hạ xuống, nhưng ánh mắt lại không tự chủ được mà lén liếc mắt nhìn về phía Cung Trầm.
Lúc này, nhân viên phục vụ vừa lúc lục tục bưng đồ ăn lên.
Món ăn trước mặt Cung Trầm chính là thịt ốc sên.
Sau khi đồ ăn được bưng lên đầy đủ thì Cung Trầm mặt không cảm xúc mà cầm lấy nĩa bắt đầu cắt thịt ốc sên trước mặt mình.
Bộ dáng nghiêm túc đến mức không chút cẩu thả kia, giống như trước mặt hắn không phải là thịt ốc sên gì mà chính là Alpha đang ngồi đối diện hắn kia.
Mục Quyền Hiến thở dài xong thì giọng nói của Bồ Dao Tri đột nhiên vừa chuyển thay đổi đề tài.
Cậu không chút để ý hỏi: "Đúng rồi, Mục tiên sinh thích kiểu người thế nào?"
Giọng nói của Bồ Dao Tri vừa dứt thì chỉ nghe thấy bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng 'kít ——', tiếng nĩa kim loại cọ sát trên đĩa sứ tạo thành tiếng vang chói tai.
Cơ hồ là nháy mắt, Cung Trầm lập tức không chút do dự nói: "Các người chỉ là...... những chuyện này không cần thiết phải hỏi."
Cho đến bây giờ thì Cung Trầm vẫn không có cách nào thản nhiên bình tĩnh mà nói ra ba chữ tình một đêm (*) như cũ.
(*)ALice: chỗ này bản QT dùng từ "ước pháo", mị chuyển thành từ "tình một đêm" nên chỗ này sẽ chuyển thành ba chữ luôn cho khớp nhé.
Đối mặt với sự bực mình của Cung Trầm, nhưng Beta lại thờ ơ đến ngay cả sắc mặt cũng không hề thay đổi.
Bồ Dao Tri trầm giọng đáp: "Cảm thấy tò mò, cho nên mới thuận miệng hỏi một chút thôi."
Cung Trầm buồn bực, càng thêm dùng sức nắm cái nĩa trong tay.
Thật giống như hiện tại không phải đang cắt thịt ốc sên, mà là đang tự tay cắt thịt của Alpha đối diện kia.
Cung Trầm nghiến răng, đen mặt hỏi lại: "...... Này thì có gì để tò mò?"
Bồ Dao Tri thuận miệng đáp: "Thấy Mục tiên sinh lớn lên tuấn tú lịch sự thì việc tôi tò mò chuyện này cũng không có gì kỳ quái mà."
Động tác của Cung Trầm chợt dừng.
Hắn vừa rồi thiếu chút nữa đã hỏi, vậy hắn thì sao?
Điều kiện, bộ dáng, thân phận của hắn, cái nào không thể mạnh hơn so với Alpha này? Sao cậu không tới hỏi hắn? Sao cậu không tò mò đối với hắn?
Trong lòng Cung Trầm tựa như đánh đổ một bình dấm, vừa chua vừa chát đến mức không thể tự khống chế.
Trong lòng Cung Trầm đè nén, tầm mắt lại nhìn Alpha ngồi đối diện kia một vòng.
Tuấn tú lịch sự trong mắt hắn lúc trước thì giờ phút này tất cả đều biến thành không đúng tí nào.
Bộ dáng bình thường, điều kiện bình thường, tính cách bình thường......
Khương Thâm chọn người thế nào đây?!
Tuy rằng khinh thường liếc mắt nhìn Beta Bồ Dao Tri này, đổi thành trước đây nếu gặp thoáng qua ở trên đường thì Mục Quyền Hiến đến ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái.
Nhưng đối với việc Bồ Dao Tri ' biết hàng' thì anh ta vẫn cảm thấy cực kỳ thư thái.
Chỉ thấy anh ta lại lén lút liếc mắt nhìn Cung Trầm một cái, sau đó nói: "Tôi thích tính cách và khí thế bá đạo một ít, tốt nhất là có thể áp được tôi. Chiều cao thì tốt nhất cũng phải cao hơn tôi, đương nhiên thân phận cũng không thể là người bình thường được, tốt nhất phải là chủ tịch hoặc tổng giám đốc. Còn ăn mặc thì cũng phải có trình độ thưởng thức hơn so với người bình thường, mặc càng đẹp mắt......"
Bồ Dao Tri lĩnh ngộ.
Tiếp theo, cậu nhàn nhạt nói tiếp: "Người mà ngài nói này, tựa hồ như là Cung tổng."
Mục Quyền Hiến không chút suy nghĩ, lập tức gật đầu đáp: "Đúng vậy ——"
Mục Quyền Hiến vừa dứt lời thì đối diện Cung Trầm liền nheo mắt lại.
Hắn nhíu mày, vẻ mặt vặn vẹo quái dị mà nhìn về phía Mục Quyền Hiến.
Người sau lại lộ ra vẻ mặt thẹn thùng với hắn.
Chỉ một thoáng, Cung Trầm đã có đáp án.
Hắn tức khắc lộ ra vẻ mặt chán ghét đến cực điểm.
Nhưng đồng thời không biết vì sao trong lòng hắn không khỏi lại lén lút nhẹ nhàng thở ra.
......
Lần thứ hai gặp mặt là vào ba ngày sau.
Vẫn là một Alpha như cũ.
Sau lần trước, Cung Trầm đặc biệt lệnh cho Khương Thâm lọc những người có xu hướng giới tính là đồng tính Alpha ra rồi bài trừ hết những người này ra khỏi danh sách đối tượng được chọn.
Alpha lần này ngược lại không có tâm tư ái muội đối với Cung Trầm.
Nhưng lại có tâm tư khác đối với Cung Trầm.
"Cung tổng, đây là nghiệp vụ gần nhất mà công ty chúng tôi đang triển khai."
"Công ty chúng tôi gần nhất đang nghiên cứu kỹ thuật mới......"
"Kỹ thuật mới này kết hợp với nhu cầu thượng tầng thì tôi tin chắc rằng hai năm sau nhất định sẽ có thị trường vô hạn!"
"Cung tổng, tôi đặc biệt mang theo tư liệu đến đây, ngài có thể xem qua một chút hay không?"
......
Lần thứ ba gặp mặt cách năm ngày.
Vẫn là một Alpha.
Alpha kia thái độ ngạo mạn, từ trên cao nhìn xuống.
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Bồ Dao Tri liền trực tiếp xong xuôi nói: "Còn tưởng rằng Beta có thể dính dáng quan hệ với Cung tổng là một tuyệt sắc mỹ nhân, nhưng không ngờ diện mạo thế nhưng lại bình thường như vậy. Chậc...... tìm một Beta diện mạo bình thường như vậy thì tôi đi tìm Omega không hơn à?"
Nghe lời nói như vậy nhưng thần sắc Bồ Dao Tri vẫn bình tĩnh, vẻ mặt thản nhiên.
Nhưng sắc mặt của Cung Trầm vừa đen vừa tối, trong phút chốc trở nên khó coi đến cực điểm.
Giống như đối phương khinh miệt không phải Bồ Dao Tri, mà là hắn vậy.
......
Lần thứ tư lại cách mấy ngày.
Lần này đổi thành một Omega.
Omega kia đích xác ngay từ đầu là muốn tới gặp Bồ Dao Tri, nhưng sau khi nhìn thấy Cung Trầm thì lập tức như là bị hấp dẫn tầm mắt, cuối cùng liền không thể rời được mắt.
Cung Trầm trầm mặc, kéo Bồ Dao Tri đang ngồi bên cạnh đứng dậy rời đi.
*
Bốn lần không có kết quả, trong lòng Cung Trầm an tâm nhưng vẻ mặt lại trở nên càng thêm trầm mặc.
Bởi vì sau lần thứ năm thì bất kể kết quả có như thế nào, hắn cũng không thể lại liên hệ với Bồ Dao Tri cũng như lại có bất cứ liên lụy gì với đối phương.
Lần thứ năm là vào bảy ngày sau.
Lần này vẫn cứ là một Alpha.
Cung Trầm trước sau như một mà chở Bồ Dao Tri tới nhà hàng đã được đặt trước.
Sau khi tới nơi, Bồ Dao Tri theo bản năng chuẩn bị đẩy cửa ra xuống xe.
Nhưng không ngờ cậu duỗi tay đẩy đẩy mà lại không đẩy ra được.
Cậu kinh ngạc quay đầu lại, theo bản năng mà nhìn về phía Cung Trầm.
Vừa quay đầu lại, chỉ thấy Cung Trầm lẳng lặng mà ngồi ở ghế điều khiển vẻ mặt ngưng trọng mà trầm mặc.
Sau khi hắn trầm mặc một lúc lâu cuối cùng mới mở miệng, giọng nói vô cùng nghẹn ngào lại không cam lòng hỏi: "Sau này...... chúng ta thật sự không thể...... lại có bất cứ liên hệ nào sao?"
Bồ Dao Tri nhìn Cung Trầm, vẻ mặt hơi chút kinh ngạc.
Cậu mặt không cảm xúc nói: "Cung tổng, quan hệ giữa chúng ta cách xa lại cũng không có bất cứ đề tài chung nào, vậy gần như hoàn toàn không có bất cứ yêu cầu tất yếu nào để tiếp tục liên hệ cả."
Cung Trầm nghe vậy giống như là đột nhiên bị đánh thức, hắn giật mình một cái kế tiếp không khỏi lại lần nữa lâm vào trầm mặc.
Đúng vậy.
Giữa bọn họ vốn không có bất cứ yêu cầu tất yếu nào để tiếp tục liên hệ cả.
Nhưng mà......
Vì sao hắn lại cảm thấy không cam lòng như thế?
Bồ Dao Tri nói cho hết lời, tiếp theo lại không khỏi nghi hoặc hỏi: "Vì sao Cung tổng lại muốn tiếp tục liên hệ? Tôi không quá hiểu."
Qua một hồi lâu, Cung Trầm mới mất tiếng trầm thấp trả lời: "Tôi không biết."
Cung Trầm cảm thấy hắn trong khoảng thời gian này quả thực cực kỳ kỳ quái.
Cảm xúc kỳ quái.
Cảm xúc cứ không hiểu sao cứ phập phồng lên xuống.
Rồi lại không hiểu sao không cam lòng......
Những thứ này trước đây hắn chưa từng có bao giờ.
Trong khoảng thời gian này, hắn thật giống như biến thành một người khác.
Cung Trầm nhắm mắt.
Có lẽ thật sự dựa theo lời của bác sĩ chủ trị đã nói, hắn cần thiết phải rời xa Bồ Dao Tri mới có thể khiến mình khôi phục bình thường được.
Đột nhiên, bên trong xe truyền đến một tiếng 'cạch'.
Ngay sau đó, giọng nói của Cung Trầm cũng theo đó vang lên.
Vẻ mặt hắn ảm đạm: "...... Cậu đi vào trước đi."
Bồ Dao Tri không chút do dự, nhấc chân bước xuống xe.
Đi vào nhà hàng, sau khi báo tên Cung Trầm xong thì nhân viên phục vụ mặc chế phục rất nhanh liền dẫn cậu tới vị trí đã được đặt trước.
Nhưng không dự đoán được.
Xuất hiện ở trước mắt Bồ Dao Tri, không phải là một Alpha mà là một Beta.
Beta có sắc mặt tái nhợt, màu da trắng nõn, nhìn nhỏ nhắn lại tinh xảo.
Đối phương lộ ra một nụ cười hơi xấu hổ với Bồ Dao Tri.
"Xin lỗi, là tôi giấu anh trai tôi tới đây."
"Tôi nghe máy giùm anh ấy nên anh ấy không biết hôm nay là ngày gặp mặt."
Dứt lời liền nói tiếp.
"Tôi biết chuyện Alpha đỉnh cấp kia giới thiệu đối tượng tình một đêm cho anh."
"Tuy rằng có thể có chút mạo muội...... Nhưng, anh có thể chọn tôi sao?"
"Tôi nghe lời lại không dính người, tư thế cơ thể nào cũng đều được cho dù anh có một ít đam mê không bình thường cũng được luôn, tôi đều có thể tiếp nhận hết!"
Bồ Dao Tri nhíu mày.
Cậu hỏi: "Trước đây cậu đã từng hẹn người khác chưa?"
Beta nhỏ lắc đầu, "Chưa từng."
Bồ Dao Tri khó hiểu, theo bản năng hỏi lại, "Vậy vì sao cậu lại đặc biệt tới đây tìm tôi?"
Beta nhỏ nhe răng cười.
Cậu ta cười cười, nói: "Bởi vì tôi muốn trở thành người giống như anh."
Hả?
...... Cái gì?
Biết trong lòng Bồ Dao Tri đang nghi vấn nên cậu ta chậm rãi vươn cổ tay của mình ra.
Trên cổ tay tràn đầy những vết sẹo vô cùng xấu xí.
Đó là dấu vết của việc từng tự sát.
Cậu ta cười nhạt, nhưng thống khổ trong mắt rõ ràng, "Tôi biết anh cũng từng bị bạo lực học đường, bởi vì tên anh họ ghê tởm kia của tôi chính là bạn học của anh. Tôi cũng từng bị bạo lực học đường, nhưng tôi...... tôi không thể tự mình thoát ra được. Cho nên, tôi muốn trở thành người giống như anh vậy"
Bồ Dao Tri ngẩn ngơ.
Tức khắc ánh mắt cậu trởnên vô cùng phức tạp.