Bị Anh Chồng Ai Chơi Không Khép Nổi Hai Chân

Chương 6

Play nhà tắm / Bóp ngực, bú vú ngoài phòng khách / Chịch khóc rồi / Nuốt thật nhiều tinh dịch

Nhà của Thẩm Lạc Bạch là căn hộ đơn, nhà tắm rất nhỏ, vừa hay chỉ chứa được hai người. Trong phòng tắm vọng ra tiếng rên rỉ ngâm nga, có tiếng nước vòi hoa sen và cả tiếng của đôi tình nhân đang hoan ái như một bản xướng ca hài hoà.

Người bị đè trên bồn rửa tay cả người ướt sũng ửng đỏ, tóc bị nước thấm sũng, đôi mắt ướt át đong đưa, đôi tay chống trên bồn rửa tay vì quá vui thích nên siết chặt: "Ô..."

Giang Yến nắm lấy eo của anh ra sức cắm rút, chân của Thẩm Lạc Bạch bị chịch tới mềm oặt, xụi lơ chống trên bàn.

Vòi hoa sen xối lên người hai người, hơi nước bốc lên trong phòng tắm làm nhoè đi đôi mắt hai người. Cả người Thẩm Lạc Bạch mềm nhũn không đứng vững, trượt xuống, nhưng mới vừa nhích xuống một chút đã bị Giang Yến kéo lên lại.

Người đàn ông đằng sau không chút nương tay chơi anh, ngọn lửa do anh trêu chọc bốc lên như muốn thiêu rụi anh: "Tiểu Bạch... Nhìn xem, em dâm thật đấy."

Một tay Giang Yến nắm lấy cằm anh, ép anh ngẩng đầu về nhìn ngắm dáng vẻ dâm đãng của mình trong gương.

Trên kính cũng phủ một lớp sương, Giang Yến lau vội lớp sương đi để hiện ra dáng vẻ Thẩm Lạc Bạch đang động tình. Lúc này Thẩm Lạc Bạch đã bị Giang Yến chịch tới đầu óc mơ hồ, trong đầu ngoại trừ làm tình với Giang Yến ra thì cũng chỉ có làm tình mà thôi.

Thẩm Lạc Bạch trong gương đỏ ửng từ mặt xuống cổ, hai mắt mê ly, cả mặt đầy vẻ hưởng thụ, đã sớm không còn dáng vẻ hoà nhã của một nhà giáo như thường ngày nữa rồi. Bây giờ anh chính là cái động thịt của riêng một mình Giang Yến, chỉ cần Giang Yến muốn chịch anh thì anh có thể banh rộng hai chân ra để cho Giang Yến tiến vào bên trong anh.

Giang Yến ôm anh từ đằng sau, không kìm lòng được cúi xuống cắn vành tai của Thẩm Lạc Bạch, lưu luyến dời xuống nơi cần cổ sau đó lại hung hăng để lại dấu vết sau gáy của Thẩm Lạc Bạch.

Quá sướng rồi... thật sự quá sướng rồi.

Lỗ nhỏ siết rất chặt, dù đã chịch nhiều lần như vậy rồi nhưng vẫn chặt như thế.

Giang Yến giã sâu vào một cái: "Bé cưng... Có thích bị anh chịch không?"

Giọng nói của người đàn ông vừa gợi cảm vừa từ tính, rất khó để tưởng tượng ra đây chỉ là giọng nói được tạo thành từ AI, Thẩm Lạc Bạch bị giọng nói này quyến rũ tới cả người tê dại.

"Thích... Aaaa... thích bị chịch."

Gương ở ngay trước mặt, anh có thể nhìn thấy được bản thân mình dâm loạn thế nào, nhìn thấy mình bị chịch tới hai mắt thất thần. Hai cơ thể giao triền vào nhau, nhấp nhô lên xuống. Nước không ngừng lướt qua nơi hai cơ thể kết hợp khiến cho mỗi một tấc da thịt đều như đang cao trào.

Trong phòng tắm vang vọng tiếng rên ngọt ngào, mềm mại của Thẩm Lạc Bạch, từng tiếng đập vào tai khiến người ta ngượng chín mặt, Thẩm Lạc Bạch cũng không ngờ bản thân mình lại có thể kêu một cách dâm dục thế này.

Giang Yến đột nhiên nắc mạnh một cái, cuống họng khàn khàn: "Không tập trung à?" Hắn dùng gậy thịt bắt Thẩm Lạc Bạch phải tập trung lại.

"Đang nghĩ gì đó?"

Cảm giác tê dại từ từ lan ra khắp toàn thân: "Ô~ Không có, không có gì."

Giang Yến ôm anh dậy đè lên trên vách tường, Thẩm Lạc Bạch sợ rơi xuống nên đôi chân dài quấn chặt lấy Giang Yến. Nước từ vòi hoa sen xối xuống sau lưng Giang Yến khiến cho người đàn ông này lại càng tăng thêm nét mị hoặc.

"Bé cưng... Làm tình với anh mà cũng không tập trung nữa à." Hình như Giang Yến có hơi giận, chịch cũng hung hăng hơn, hắn bóp mông của Thẩm Lạc Bạch giã từng phát thật mạnh.

Thẩm Lạc Bạch rất gầy, Giang Yến bế anh lên cũng không tốn chút sức nào. Nhưng mà cho dù Thẩm Lạc Bạch có vừa béo vừa nặng thì Giang Yến vẫn có thể bế anh lên mà không tốn chút sức nào, hắn là người máy AI mà nên sức lực rất lớn, thời gian cũng có thể kéo rất dài. Chỉ cần hắn muốn thì hắn có thể chịch Thẩm Lạc Bạch mấy ngày mấy đêm không ngừng.

"Tiểu Bạch... Thoải mái không?" Giang Yến cúi đầu xuống hôn anh.

Thẩm Lạc Bạch ngửa đầu lên nghênh đón cái hoin này, ậm ờ nói: "Ô... Thoải mái."

"Thoải mái thì rên lên đi em... Tiểu Bạch, rên lên đi." Gậy thịt ma sát khiến lỗ nhỏ ọc nước ra liên hồi, hắn rút cả cây ra rồi lại đâm lút cán vào lấp đầy Thẩm Lạc Bạch. Côn thịt va chạm bạch bạch không ngừng, sau một đợt cắm rút Thẩm Lạc Bạch treo trên người Giang Yến không ngừng run lên. Nước dâm chảy ào ào ra từ đằng sau, anh thở dốc từng hơi hổn hển, nước bọt cũng trào ra khỏi khoé miệng, trận đâm rút này của Giang Yến thật sự... quá sướng rồi...

"Ô aaaaaa... Ức a... sướng quá, sâu quá." Thẩm Lạc Bạch ôm lấy cơ thể nóng hổi của Giang Yến: "Chồng ơi... em yêu anh quá... em yêu anh..."

Giang Yến thân mật cọ cọ anh: "Gọi ai là chồng đấy?"

"Gọi anh... Ưm hưm... chồng."

Giang Yến cực kì hài lòng với cái xưng hô này của Thẩm Lạc Bạch dành cho hắn, trong kho dữ liệu đã được ghi nhớ, cái xưng hô này được dùng cho người thân yêu nhất. Thẩm Lạc Bạch đã gọi hắn là chồng, thế cũng có nghĩa hắn chính là người thân yêu nhất của Thẩm Lạc Bạch.

Hắn mãn nguyện, hạnh phúc hôn Thẩm Lạc Bạch, người này sẽ không bao giờ từ chối hắn, người này sẽ nói yêu hắn. Giang Yến tìm trong kho dữ liệu xưng hô dành riêng cho người yêu: "Vợ ơi... Vợ Tiểu Bạch." Trên miệng gọi dịu dàng cỡ nào thì động tác cắm rút bên dưới lại càng mãnh liệt cỡ đó: "Vợ bé cưng ơi..."

Giang Yến rũ mắt xuống âu yếm nhìn Thẩm Lạc Bạch: "Bé cưng... Em xinh quá đi thôi."

Đây là người đầu tiên hắn gặp sau khi mở mắt ra, dùng từ ngữ hình dung theo như trong kho dữ liệu thì là hắn vừa gặp Thẩm Lạc Bạch đã yêu. Người này đã kích hoạt hắn, kho dữ liệu tải xuống tên của anh - Thẩm Lạc Bạch, hắn để tên của Thẩm Lạc Bạch đặt vào giữa trung tâm kho dữ liệu, nơi đó có tên của bản thân hắn, hắn đặt Thẩm Lạc Bạch và tên của hắn bên cạnh nhau.

Nhưng lần đầu tiên hai người họ gặp nhau hình như không vui vẻ gì cho lắm, hắn đã làm Thẩm Lạc Bạch khóc. Nhưng mà may là Thẩm Lạc Bạch không hề trách hắn, sau đó còn chủ động hôn hắn nữa.

Môi của Thẩm Lạc Bạch rất mềm rất ngọt, hắn thích lắm.

Cái hệ thống đáng chết này bắt hắn phải rơi vào trạng thái say ngủ, hắn rất muốn được ngắm Thẩm Lạc Bạch mãi.

Lần đầu tiên Giang Yến thấy ghét hệ thống như thế.

"Vợ bé cưng ơi..."

Trong Thẩm Lạc Bạch ngọt ngất ngây, khe khẽ dạ một tiếng, sau đó lại vùi đầu vào bên cổ của Giang Yến.

Giang Yến nhìn đôi tai ngượng ngùng đỏ bừng của bé thỉ cảm thấy đáng yêu không chịu được.

"Tiểu Bạch... Anh thích em."

"Dạ..."

"Tiểu Bạch có thích anh không?"

Thẩm Lạc Bạch cào nhẹ lên lưng của Giang Yến một cái: "... Thích ạ."

"Ô—" Gậy thịt bỗng nhiên đâm rút kịch liệt, vừa gấp gáp vừa điên cuồng, bên dưới Thẩm Lạc Bạch bị lấp đầy, bên trên cũng bị Giang Yến lấp đầy. Giang Yến càn quét hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng của Thẩm Lạc Bạch, Thẩm Lạc Bạch sướng tới giống như một bé mèo con cào khắp lưng Giang Yến.

Giang Yến đâm rút rất mãnh liệt không dừng lại dù chỉ một khắc, vừa nhanh vừa mạnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng bạch bạch bạch vang vọng khắp phòng tắm: "A... Tiểu Bạch... chịch em sướng quá."

"Thế thì cứ chịch em mãi đi... hức aaaa... anh Yến bắn cho em, mau bắn cho em." Thẩm Lạc Bạch đã sắp cao trào rồi, anh rất thích Giang Yến bắn cho anh trong lúc cao trào.

Giang Yến lại bắn tinh bên trong Thẩm Lạc Bạch, Thẩm Lạc Bạch nuốt trọn không chừa một giọt. Hắn nhìn Thẩm Lạc Bạch xụi lơ cả người, vợ Tiểu Bạch của hắn chắc chắn vẫn còn chưa biết mình đã bị bắn cho đầy bụng rồi đâu.

"Tiểu Bạch em ăn giỏi quá... Còn muốn nữa không?" Giang Yến hôn lên khoé môi anh, chọc chọc vài cái bên trong khơi gợi.

Thẩm Lạc Bạch vẫn còn đang chìm đắm trong dư vị lên đỉnh cùng với Giang Yến, bình tĩnh lại một lát rồi mới mở miệng nói: "Còn muốn nữa..."

"Muốn cái gì?"

Thẩm Lạc Bạch cọ cọ bên dưới với Giang Yến: "Muốn tinh dịch của chồng... muốn chồng bắn vào trong."

Khoé môi Giang Yến cong lên: "Bé cưng... Anh bắn xong rồi, không đút được cho em nữa." Hắn rút côn thịt ướt sũng ra, lỗ nhỏ chảy ra từng giọt tinh dịch của hắn, hắn để Thẩm Lạc Bạch cúi xuống nhìn thử.

Mới đầu Thẩm Lạc Bạch còn tưởng là mình bắn ra quá nhiều nước rồi, thế nhưng mãi lâu sau nghĩ lại mới thấy không đúng.

"Không phải bé cưng vẫn còn muốn sao... Chúng ta ra phòng khách làm tình tiếp nhé, làm xong là có thể đút no em rồi." Giang Yến nói xong thì bế Thẩm Lạc Bạch ra ngoài, đi thẳng tới phòng khách.

Thẩm Lạc Bạch lập tức cảm nhận được nguy hiểm, anh không muốn làm tình bên ngoài, không có chút cảm giác riêng tư nào hết: "Kh-không muốn, sẽ bị nhìn thấy đó." Anh giãy dụa muốn tránh thoát.

Giang Yến đâm thẳng dương vật vào trong chịch cho anh ngoan ngoãn lại: "Em xem, lỗ nhỏ lại muốn rồi này... Bé cưng ơi em tham ăn quá rồi."


Thẩm Lạc Bạch không còn chút sức lực nào để phản kháng cứ như thế bị Giang Yến bế đến phòng khách, sau đó hắn đặt anh lên sofa bắt đầu tiến vào. Anh chỉ có thể nằm đó van xin, năn nỉ Giang Yến về lại phòng ngủ.

"Chồng ơi... không muốn ở đây... anh Yến, em xin anh đó... A—"

Giang Yến cũng không chịu dừng lại theo lời anh mà cố chấp đâm vào: "Bé cưng, chúng ta phải làm tình thế này mãi thôi... Anh muốn chịch em tới mức không xuống giường nổi, có được không? Làm tình với anh mãi luôn có được không?"

"Được... Aaa được, về phòng ngủ trước đã, a, anh Yến về phòng ngủ đi."

Giang Yến nhìn người dưới thân khóc tới thê thảm, bỗng dưng không hiểu sao lại cứ muốn bắt nạt người này, để cho anh khóc dữ hơn nữa. Hắn nhớ lại trước kia Thẩm Lạc Bạch đã cưỡi lên người mình chơi tới quên trời quên đất, nhớ lại Thẩm Lạc Bạch trước đó đã dụ dỗ hắn bóp vú của anh ra sao.

Bàn tay to lớn sờ tới trước ngực Thẩm Lạc Bạch nhẹ nhàng xoa nắn, Thẩm Lạc Bạch bị cái bóp này kích thích, cảm giác tê dại lan ra khắp toàn thân: "Ha~"

Giang Yến thấy anh có phản ứng thì liên tục bóp vú anh, hai bầu vú ưỡn căng lên cho Giang Yến vuốt ve, lỗ dâm bị sử dụng quá độ bên dưới lại siết chặt vào kẹp tới Giang Yến sướng điên lên. Hắn lại xoay người anh qua để anh đối mặt với mình, Thẩm Lạc Bạch cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Giang Yến, ngượng ngùng nghiêng mặt qua một bên khác.

"Đừng nhìn em..."

"Ừm... Không nhìn em." Giọng của Giang Yến ngập tràn cơn kìm nén dục vọng, hắn đè Thẩm Lạc Bạch lên sofa rồi ngậm lấy hai đầu vú đáng yêu của Thẩm Lạc Bạch.

"Hưm~" Thẩm Lạc Bạch ưỡn mạnh eo lên, vừa làm ngoài phòng khách vừa bị bú vú khiến cho cảm giác thẹn thùng của anh sắp nổ tung: "Giang Yến..."

Giang Yến vẫn còn đang bận bú mút: "Hửm?"

"Em muốn về phòng ngủ." Thẩm Lạc Bạch lại che mặt của mình lại.

Giang Yến đâm một cái thật vội không hề báo trước khiến Thẩm Lạc Bạch thét ra tiếng: "Không muốn... Anh muốn chơi em ở đây cơ."

Đầu vú lại bị ngậm lấy, dường như Giang Yến rất thích bú đầu vú của anh, khi bú vào thì dùng đầu lưỡi liếm láp, liếm tới cả người Thẩm Lạc Bạch nứng tới không chịu được.

Quá xấu hổ rồi... Thật sự quá xấu hổ rồi.

"Anh Yến..." Thẩm Lạc Bạch năn nỉ cùng với tiếng nấc nghẹn: "Em muốn về phòng ngủ... Hức a... AAAAA."

Giang Yến vẫn cứ đơ ra đó nghe Thẩm Lạc Bạch khóc lóc, không chút thương tiếc cắm rút vào trong anh.

Thẩm Lạc Bạch lại càng khóc dữ hơn, hai tay quơ quào muốn ôm lấy thứ gì đó, làm tình bên ngoài này anh thật sự rất sợ bị người khác nhìn thấy, anh đang sợ lắm: "Huhu... Anh Yến ôm em đi... AAA... Anh Yến ơi xin anh đó, ôm em đi."

Cuối cùng Giang Yến vẫn cảm thấy đau lòng, cúi người xuống ôm anh vào lòng: "Bé cưng không khóc nữa.... Không bị người khác nhìn thấy được đâu." Hắn hôn hôn lên tóc của Thẩm Lạc Bạch, tốc độ đâm rút cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

Giữa việc chịch Thẩm Lạc Bạch với đau lòng cho Thẩm Lạc Bạch thì hắn vẫn chọn vế đau lòng cho vợ.

Tuy là hắn rất muốn chơi Thẩm Lạc Bạch ngoài phòng khách nhưng cuối cùng vẫn bế anh về lại phòng ngủ, Thẩm Lạc Bạch còn tưởng hắn lại muốn bế mình đến chỗ nào đó nên sợ tới cả người run cầm cập: "Anh Yến..."

Giang Yến hôn anh, dịu dàng dỗ dành: "Không khóc nữa, không khóc nữa... Về phòng ngủ rồi này, bé cưng ngoan nào, chồng về phòng ngủ rồi lại đút cho em nha."

Thẩm Lạc Bạch về được với cái ổ nhỏ quen thuộc của mình, cảm giác sợ hãi cũng tan biến nhưng cảm giác thẹn thùng thì vẫn còn.

Vờn qua vờn lại nãy giờ Giang Yến cũng nhịn hết nổi rồi, hắn đè Thẩm Lạc Bạch xuống bắt đầu điên cuồng chịch vào.

Lỗ nhỏ bị đút tới no căng, Giang Yến vẫn còn chưa thoả mãn nắc thêm vài cái vào trong rồi mới rút ra ngoài. Hắn ngắm nhìn Thẩm Lạc Bạch bị mình bắt nạt thê thảm, người kia giang rộng hai chân ra, bên dưới lộ ra không sót một mảnh, vẫn còn đang chảy ra tinh dịch của Giang Yến, bẩn tới không chịu được. Thẩm Lạc Bạch sướng tới cả người co giật, cơ thể nảy lên từng hồi.

Giang Yến ôm lấy anh dịu dàng vuốt ve an ủi, thương tiếc hôn lên đôi mày của anh. Trong khoảnh khắc đó hắn đã thật sự hi vọng bản thân mình là một con người thật sự, hắn muốn trở thành người yêu chân chính của Thẩm Lạc Bạch chứ không phải là một sản phẩm được mua với giá cao ngất ngưởng.

"Tiểu Bạch em có yêu anh không?"

Thẩm Lạc Bạch nheo hai mắt nhìn hắn, lát sau mới đáp: "Yêu anh."

"Yêu ai?"

Thẩm Lạc Bạch nghiêm túc trả lời hắn: "Giang Yến, em yêu Giang Yến." Không phải là Giang Dập An mà là Giang Yến, Giang Yến chỉ thuộc về mỗi một mình anh.

----------------

Tác giả có lời muốn nói:

Thấy chưa thấy chưa!!! Không có thế thân, không có thế thân!!!

Lần này Giang "Dập"* An đã nắm được quyền chủ động rồi!!!!!!!! Làm tốt lắm!!!

Giang Yến Yến thật sự rất yêu Tiểu Bạch luôn ó QwQ Rõ ràng hệ thống bảo là phải cưỡng ép thế như bản thân lại cứ muốn cưng vợ, làm một anh công hết sức cưng vợ thôi.

Chương sau thầy Tiểu Bạch phải đi làm rồi, sau đó thì bị học sinh phát hiện ra dấu hôn.

*Giang Dập An (江熠安), Giang Yến (江晏), Giang "Dập" An (江日安): Chỗ này là tách từ chữ Yến (晏) thành "Dập" An (日安), thật ra là "Nhật" (日) mới đúng nhưng mà chữ này có nghĩa là chịch bên tiếng Trung, mình thấy để "dập" cũng có nghĩa tựa tựa đó nên để vậy luôn cho hay ha.

Bình Luận (0)
Comment