Ngày hôm sau, Giản Tĩnh chạy tới thẩm mỹ viện làm mặt như lời cô nói.
Thầy Tony cho cô linh cảm, dĩ nhiên cảnh sát có thể điều tra rõ Tập đoàn Phòng thị, nhưng bàn về ân oán tình cừu thì vẫn phải tìm tới người biết chuyện và chịu nói mới được.
Thẩm mỹ viện là một nơi càng dễ tám chuyện hơn tiệm cắt tóc.
Giản Tĩnh vào thẩm mỹ viện do chủ tịch Khang giới thiệu, đứng đầu danh sách đều là khách quen, khách hàng không phải Tổng Giám đốc nữ và bà chủ có thành tựu trong sự nghiệp thì là bà chủ và cô chủ nhà giàu, tin tức linh thông nhất.
Cô chọn một combo chăm sóc toàn thân, vừa xoa bóp vừa trò chuyện với chuyên viên làm đẹp.
Cô hỏi tuổi và gia đình của cô ta, chuyển sang đề tài tiền lương một cách tự nhiên. Nói đến tiền lương quản lý tài sản thì đương nhiên có thể trò chuyện về cổ phiếu.
"Gần đây cổ phiếu không tốt lắm." Đối với bên ngoài Giản Tĩnh chưa từng là hình tượng khéo ăn nói, nhưng cô cũng không làm giá mà hiền hòa thân mật: "Các cô kiếm tiền không dễ dàng, đừng đổ tiền vào rồi trôi theo dòng nước."
Kiếm tiền là đề tài mà mỗi người đều quan tâm.
Chuyên viên làm đẹp vội vàng nói: "Tôi không mua cổ phiếu, chỉ mua vài quỹ ngân sách và quản lý tài sản."
"Vậy là tốt rồi, người quản lý của tôi nói gần đây cổ phiếu rớt tan tác, nhất là Tập đoàn Phòng thị, đổi thành y dược cho tôi, hai năm nay ngành làm đẹp càng làm càng tốt." Cô mỉm cười nói.
Một chuyên viên làm đẹp khác chăm sóc phần tay cho cô nghe xong, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Cổ phiếu của Tập đoàn Phòng thị rớt à?"
Giản Tĩnh đáp: "Đúng thế, hai năm nay bất động sản càng ngày càng không ổn."
"Nhưng mà hôm nay bà Phòng tới đây nhìn như không có gì khác biệt cả." Chuyên viên làm đẹp này còn nhỏ tuổi, tướng mạo xinh đẹp, tính tình cũng hoạt bát chút: "Nhìn không ra chút nào."
"Có lẽ do cái đó không phải vấn đề nội bộ của Tập đoàn." Giản Tĩnh ngẫm lại, ra vẻ giật mình: "Chắc là vì trận cháy."
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp hỏi: "Trận cháy gì?"
"Không phải hôm trước mới có một tòa cao ốc bị phóng hỏa à, hình như là của Tập đoàn Phòng thị." Giản Tĩnh nháy mắt mấy cái, như suy nghĩ gì: "Có ý định phóng hỏa, cổ phiếu rớt xuống, nói không chừng là do đối thủ cạnh tranh làm."
Các chuyên viên làm đẹp đã ăn no dưa chuyện hào môn, bây giờ chợt nghe đến thương chiến ngược lại khá mới mẻ.
"Đối thủ cạnh tranh của Tập đoàn Phòng thị phái người phóng hỏa tòa nhà của bọn họ?"
"Ai làm thế?"
"Thật là độc ác quá."
"Đúng vậy, hình như quá độc ác rồi, một lời không hợp lập tức phóng hỏa, không giống như nói chuyện làm ăn." Xoa bóp phần lưng xong, Giản Tĩnh đổi một tư thế khác, nằm ngửa mặt, ngón tay của chị gái dịu dàng ấn huyệt trên đầu.
Đây là khâu rất dễ buông lỏng, lời của cô cũng chậm rãi thay đổi: "Hoặc là kẻ thù, hoặc là đắc tội người nào."
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp nói: "Tôi không nghe nói Tập đoàn Phòng thị có kẻ thù gì."
Chuyên viên làm đẹp chăm sóc tay phản bác: "Ai nói không có?" Cô ta kể tên mấy công ty bất động sản nổi tiếng.
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp nói: "Mấy nhà đó đều không ở thành phố này. Em đếm xem, nhà đầu tư nổi tiếng trong nước đều xuất hiện ở các nơi khác nhau, vài thập niên trước thành phố mình đã đấu xong rồi, người mới đều không thể nào so với nhà họ Phòng."
Chuyên viên làm đẹp chăm sóc tay không lên tiếng.
"Kẻ thù không nhất định là đối thủ cạnh tranh." Giản Tĩnh âm thầm điều khiển hướng đi của đề tài: "Phòng thị... Ngọn nguồn của họ không quá sạch sẽ."
Chuyên viên làm đẹp chăm sóc tay hạ giọng: "Có phải liên quan đến bên đạo X không?"
"Hai mươi năm trước à, khó tránh khỏi." Giản Tĩnh ra vẻ suy nghĩ: "Nhưng hai năm nay tra rất gắt gao, theo lý thuyết cũng không nên ngoi đầu lên vào lúc này mới đúng."
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp xen vào: "Đúng vậy, trước đó đã bắt mấy nhà, em còn nhớ cô tiểu thư nào đó không?" Cô ta nói với đồng nghiệp: "Trước kia cô ta làm kẻ thứ ba cho người ta, về sau ông chủ vào tù thì chưa từng thấy cô ta nữa."
Chỗ này bị vài ba chuyện phiếm về cô tiểu thư nào đó xen vào.
Giản Tĩnh kiên nhẫn nghe xong, đồng thời gia nhập cuộc thảo luận, sau đó mới lợi dụng đúng cơ hội chuyển đề tài, nói một cách chắc chắn: "Không phải là đối thủ cạnh tranh, cũng không giống là đạo X thì nhất định là ân oán cá nhân."
Lúc này, hai chị gái đều khá hưng phấn.
Mọi người đều biết, đám con gái chưa chắc đã thích xem trinh thám, nhưng bản lĩnh trinh thám cũng không kém, chỉ cần có hứng thú thì có thể tra rõ kể cả mọi hành động và áo lót tài khoản thứ hai.
Chăm sóc toàn thân cần ba bốn tiếng, lại ở trong không gian phòng khách bịt kín, Giản Tĩnh dùng chuyện phiếm làm lời dẫn, rốt cuộc dẫn tới hai vị chuyên viên làm đẹp thâm niên mắc câu, bắt đầu phối hợp cô chơi trò trinh thám.
"Phẫn nộ đến mức muốn đi phóng hỏa đốt tòa nhà, chắc chắn có ân oán không nhỏ với Phòng thị." Cô dựng thẳng ngón tay lên: "Đầu tiên, tôi sẽ loại trừ ân oán về phương diện làm ăn, biết tại sao không?"
Giọng điệu của cô nhẹ nhàng, không có chút cảm giác nặng nề khi phá án, hai cô gái cũng không thể cảnh giác nổi, chỉ cảm thấy thú vị mới mẻ.
"Bởi vì cạnh tranh trên phương diện làm ăn sẽ không dùng biện pháp thô bạo như vậy?" Chị gái chăm sóc tay đổi chỗ, bắt đầu đánh bóng móng chân.
Giản Tĩnh cười nói: "Không, có thủ đoạn trên phương diện làm ăn rất thô bạo, có một tác gia mở hội ký tên, đối thủ một mất một còn của anh ta kêu đội khóc tang đi khóc, rất có tác dụng."
"Quào." Chị gái trầm tư suy nghĩ: "Vậy tại sao không phải?"
"Bởi vì không có độ đả kích gì cả." Giản Tĩnh nói: "Hai năm nay, dự án khai phá trọng điểm của Tập đoàn Phòng thị là một dự án du lịch ở vùng ngoại thành. Nếu như xuất hiện vấn đề an toàn, nhẹ thì điều tra, nặng thì đình công. Nếu như tôi là đối thủ cạnh tranh thì chắc chắn sẽ chọn nơi này."
Chị gái không khỏi gật đầu: "Đúng đó, tôi từng nghe bà Phòng nói mấy lần, có vẻ như bà ấy rất quan tâm."
"Bà ấy nói sau khi xây dựng thành công thì bà ấy muốn mời các bà chủ khác qua đó chơi." Chuyên viên làm đẹp xoa bóp làm việc thời gian dài, đã nghe hiểu ý ngoài lời của các bà chủ: "Chắc hẳn họ muốn làm thành một nơi rất xa hoa."
Giản Tĩnh mỉm cười nói tiếp: "Không phải ân oán trên phương diện làm ăn, vậy thì là người."
"Chủ tịch Phòng có khả năng lớn nhất, sau đó là cậu cả Phòng, cô hai Phòng." Nhờ vào sự kiện đào hôn, Giản Tĩnh đã nắm rõ tình huống trong nhà họ Phòng: "Bà Phòng và cô ba Phòng, cậu nhỏ Phòng đều có sự nghiệp của mình, quan hệ cũng không thân thiết."
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp lau tay, lấy mặt nạ dưỡng ẩm HA ra, chuẩn bị thoa mặt cho Giản Tĩnh. Động tác trên tay cô ta nhanh nhẹn, đầu óc cũng suy nghĩ không chậm: "Bà Phòng mở hành lang trưng bày tranh, cô ba Phòng... Tôi nhớ cô ấy mở quán bar, cậu nhỏ Phòng làm khách sạn nhỉ?"
"Là homestay." Chuyên viên làm đẹp chăm sóc tay sửa lại: "Em quên rồi à? Chẳng phải trước đó anh ta có một cô bạn gái còn tới chỗ chúng ta làm spa à, cô gái còn nhỏ, nói chuyện nhỏ nhẹ, với bạn tốt của cậu Phòng..."
Cô ta cho một ánh mắt ‘em hiểu mà’.
Đồng nghiệp hiểu ngay lập tức, hiểu ý cười một tiếng, lại không nói thêm gì nữa.
Đương nhiên Giản Tĩnh sẽ không truy hỏi chủ đề quá riêng tư, cô tiếp tục nói: "Tôi nghe nói cô hai Phòng thường xuyên làm từ thiện, cách làm người cũng rất tốt?"
Chỉ cần không liên quan đến việc riêng tư của người ta, các chuyên viên làm đẹp rất khó giữ bí mật: "Đúng vậy, cô ấy rất tốt, rất khách khí, không giống một số bà chủ, hận không thể xem chúng tôi là nô tỳ ở xã hội xưa mà sai sử."
"Cô ấy đã ly hôn nhỉ." Giản Tĩnh ra vẻ nhớ lại: "Phụ nữ ly hôn thì sẽ bớt đi rất nhiều chuyện phiền toái, ít nhất chúng ta có thể loại trừ kẻ thứ ba trả thù."
Nói đến đây, hai chuyên viên làm đẹp lộ ra vẻ mặt vi diệu.
"Chồng trước của cô hai Phòng..." Các cô mịt mờ ám chỉ: "Không có bạn gái."
Giản Tĩnh run lên, nháy mắt mấy cái: "Bạn trai?"
Các cô chỉ cười, không thể để người ta nắm thóp.
Giản Tĩnh hiểu ngay, xem ra là bê bối nhà họ Phòng.
"Vậy là Phòng Lợi Dân và con trai cả của ông ấy." Giản Tĩnh nhớ kỹ điệu bộ của Phòng Đại, chững chạc đàng hoàng, tính toán cẩn thận, sẽ là ân oán của anh ta với ai khác ư?
Chuyên viên làm đẹp xoa bóp nói: "Tôi cảm thấy không phải cậu cả Phòng."
"Vì sao?"
"Nửa tháng trước mợ cả mới tới, nói là vợ chồng bọn họ làm xong hôn lễ cho cậu nhỏ rồi muốn ra nước ngoài nghỉ ngơi nửa tháng, con gái cả học tập ở châu Âu, vừa vặn đi thăm con." Chuyên viên làm đẹp xoa bóp giải thích: "Nếu như tôi muốn trả thù ai, người không ở đó thì rất không thú vị đúng không?"
Chị gái chăm sóc tay đồng ý: "Đánh mặt phải đánh thẳng vào mặt, vậy là chủ tịch Phòng đúng không?"
Giản Tĩnh nở nụ cười, giải quyết dứt khoát: "Tôi cũng cảm thấy là ông ấy, chỉ là không biết thù hận gì, thế mà lại đến mức phóng hỏa."
"Cái này phải là thù hận sâu đậm lắm."
"Chẳng phải trong phim truyền hình thường nói, thù giết cha, mối hận cướp vợ?"
"Sao chủ tịch Phòng có thể giết người, nhưng cướp vợ..."
"Chắc chắn ông ấy nuôi không chỉ một vợ bé."
"Bà Phòng đã là người vợ thứ ba, không biết bên ngoài có bao nhiêu."
"Người trước đó… Đúng đúng, người suýt chút nữa mặt đối mặt với bà Phòng là..."
"Nhưng mà cô ta rất trẻ."
"Nhà họ Phòng giàu như thế, cũng không cần phải cướp vợ của người ta."
Giản Tĩnh nghe các cô thảo luận không bờ bến, không nói chen vào - cũng không thể nào nói chen vào, trên mặt cô còn đắp mặt nạ kìa. Đợi đến mười lăm phút sau, lấy mặt nạ tơ tằm ra rồi cô mới lơ đãng hỏi: "Có phải là khi khai phá dự án… Phá dỡ là khâu dễ gây ra vấn đề nhất."
Chủ đề đi sâu đến nơi đây, chuyên viên làm đẹp đã không còn hứng thú.
Dù sao các cô không có hứng thú gì với vụ án, tâm sự chuyện phiếm còn được, vẫn luôn thảo luận thì khó tránh khỏi sẽ chán. Nhưng khách tràn đầy phấn khởi, các cô cũng không tiện giội nước lạnh, dù sao thoạt nhìn Giản Tĩnh là người có thể tiêu tiền, tóm chặt lấy một khách hàng VIP cực kỳ quan trọng cho công trạng của các cô.
Khả năng quan sát của Giản Tĩnh hơn người, tất nhiên không bỏ qua vẻ mặt của các cô, lập tức tăng thêm một mục sơn móng tay, cho các cô chút ngon ngọt: "Các cô nói có phải là lúc phá dỡ đã xảy ra chuyện gì không?"
Sơn móng tay ở thẩm mỹ viện này trị giá 2888, lại là một khoản thu nhập không ít.
Chuyên viên làm đẹp càng muốn lung lạc cô hơn, cẩn thận nhớ lại, chần chờ nói: "Phá dỡ gì đó thì tôi không nghe nói. Nhưng trước đó có một bà chủ vẫn luôn nói nhà họ Phòng làm việc không chính cống, đã từng vì một công trình nào đó mà khiến cho người ta cửa nát nhà tan."
Giản Tĩnh chậm rãi mở đôi mắt đang híp, ánh sáng mờ mờ: "Ồ? Có chuyện như vậy sao?"
Chuyên viên làm đẹp biết không nhiều, nhưng kể hết những gì cô ta nghe được cho cô.
Chuyện là như thế này, đại khái bảy tám năm trước, Tập đoàn Phòng thị dự định khai phá một dự án làng du lịch, mua hai mảnh đất. Nhưng hai mảnh đất này họ mua riêng, cách nhau một mảnh đất nhỏ ở giữa.
Mảnh đất nhỏ này đã bị một nhà đầu tư nhỏ tên ‘Jian Xin’ mua đi, chuẩn bị làm thành nhà vườn du lịch.
Xung đột vị trí, còn gây cản trở, đương nhiên nhà họ Phòng muốn xử lý ông ta.
Tất nhiên là chuyên viên làm đẹp không biết bọn họ dùng thủ đoạn gì, dù sao theo bà chủ biết chuyện kia nói, không chỉ công ty phá sản, ông chủ mắc nợ nhảy lầu tự sát, người trong nhà cũng bị quấy rối, cuối cùng không biết tung tích.
Giản Tĩnh lên mạng tìm, nhìn theo thời gian, làng du lịch này là làng du lịch hiện tại.
Cô lại đăng nhập trang web kiểm tra xí nghiệp, tìm từ đồng âm với ‘Jian Xin’, tổng cộng có bảy tám nhà, nhưng chỉ có một công ty phá sản bị gạch tên vào năm 2013.
Bất động sản Kiên Tâm.
Người đại diện theo pháp luật tên là Phan Quốc.
Người hiềm nghi bị Quý Phong khóa chặt tên là Bành Vĩ, nam, ba mươi sáu tuổi, người sống sót sau sự cố Thất Lý Kiều.
Năm đó, anh ta và người nhà chuẩn bị đi du lịch, không ngờ lại gặp cầu lớn sụp đổ, cả người lẫn xe bị chôn hơn hai ngày mới được cứu ra.
Cả gia đình năm người, vợ con và ba mẹ, chỉ có một mình anh ta may mắn còn sống sót, người còn lại đều đã chết. Những năm gần đây anh ta vẫn luôn nghĩ biện pháp khiếu oan, khởi tố Tập đoàn Phòng thị nhiều lần nhưng đều không có kết quả.
Hiện tại anh ta vẫn lẻ loi một mình, làm việc vặt khắp nơi, cuộc sống rất vất vả.
Quan trọng nhất là, mặc dù cao ốc Bách Mậu bị cháy, nhưng camera ở phố đối diện vẫn không bị tổn hại chút nào. Bành Vĩ bị camera quay được cảnh trước khi cháy anh ta đã từng đi ngang qua nơi đây.
Sẽ là anh ta chứ?