Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài (Dịch Full)

Chương 123

Chương 123

Năm nay Giản Tĩnh đã xuất bản hai quyển sách, muốn viết quyển thứ ba nhưng tốt nhất vẫn nên hoãn lại một chút, chờ đến nửa đầu năm sau mới xuất bản thì tốt hơn.

Nếu không viết quá nhanh chắc chắn sẽ bị người đối diện tìm cơ hội đạp một chân, nói cái gì mà sản xuất dây chuyền, viết cố cho có để lừa tiền, kém chất lượng. Cứ từ từ ngược lại còn tốt hơn, có thể dần dần mài giũa cho quyển tiếp theo.

Bởi vậy, sáu tháng cuối năm ngoài học tập nghiên cứu ra thì dường như Giản Tĩnh không có làm gì, nghe nói tiết mục của nhà ma là phải ra nước ngoài quay một kỳ nên cũng khó tránh khỏi động lòng.

Mà lần này tổ tiết mục còn rất có thành ý, cuối tháng sáu quay, trung tuần tháng năm đã đến hỏi, còn báo cho biết trước, nói Thái Đồng Nhi đang bận đóng phim không thể sắp xếp lịch trình được, có lẽ sẽ không tới, có thể sẽ mời các cô gái trẻ, nếu cảm thấy ai không thích hợp thì nhớ báo cho biết trước.

Một năm trước làm gì có đãi ngộ này.

Có điều có sao nói vậy, phần khách sáo này một nửa là tự bản thân Giản Tĩnh kiếm được, một nửa là do Kim Ô cho.

Bánh xe lớn lăn xuống biển, ai cũng ngờ không chẳng những không chìm mà còn có thể lăn ra một vùng trời lớn, bày tỏ thiện chí chắc chắn không sai. Nhưng Kim Ô với tư cách là xí nghiệp lâu đời trong giới xuất bản cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình, thận trọng cẩn thận, vẫn luôn không có động tĩnh gì lớn nên mọi người đành phải xuống tay ở nơi có thể xuống tay.

Khang Mộ Thành rộng rãi với Giản Tĩnh đã là chuyện rõ như ban ngày.

Không tìm cô thì tìm ai?

Nhưng Giản Tĩnh cũng chưa bao giờ làm bộ làm tịch trong những chuyện này, nếu muốn đi thì lập tức sảng khoái đồng ý.

Chớp mắt là đã tới tháng sáu rồi.

Đầu tháng đã bắt đầu tung ra tin tức nửa thật nửa giả, lần này có đội viên cũ không thể tới, có thể là cho người mới vào. Phía dưới số giải trí suy đoán sôi nổi, được nhắc đến nhiều nhất chính là Giang Bạch Diễm.

Cậu ấy đang đóng phim ở thành phố Băng, mọi người đều cảm thấy lúc này cậu ấy đang không rảnh, không cách nào tham gia.

Các fan đương nhiên cũng kêu gào một trận.

Từ trước đến sau tết, bộ phim gia đình anh quay trước đó được tung ra, tuy rằng trước khi quay thì đã có rất nhiều lời chê bai, nhưng sự thật đã chứng minh cậu ấy biết lựa chọn vai diễn.

Những bộ phim về chuyện nhà chuyện cửa đều phù hợp với cả già lẫn trẻ, mấy cô gái trẻ xem trai đẹp, các bà các mẹ xem những mâu thuẫn trong gia đình, có tính phổ biến cực lớn, nhanh chóng làm tăng mức độ nổi tiếng của cậu ấy.

Nhạc quá cao siêu ít người hiểu, thời buổi này đã không thể phổ biến được nữa, người không có kỹ năng diễn xuất trên màn ảnh rộng cũng đâu phải chỉ có một người hai người? Lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu.

Giang Bạch Diễm đã mạo hiểm thành công, thu được nhiều fan qua đường.

Chung quy mọi người vẫn tương đối chờ mong cậu ấy, nghe nói cậu ấy không thể đến được thì thấy hơi đáng tiếc.

Chờ đến giữa tuần, thông báo chính thức đã cho ra câu trả lời, tất nhiên lại là một trận sóng gió.

[Cuộc phiêu lưu tại nhà ma V:

Thông minh chín chắn là anh @Tào Ngự, xinh đẹp khí chất là cô @Trịnh Khả Yên, tinh tế đáng yêu là cậu @Giang Bạch Diễm, nhiệt tình tràn đầy sức sống là anh @Hàn Bạc, lém lỉnh tinh quái là cô @Coco, cùng với thông minh dũng cảm @khách mời bí ẩn]

Top comment 1: ‘Đời người như rượu, càng ủ càng nồng, ba mươi tuổi chị càng nhã nhặn, càng thong dong, bọn em yêu chị, ủng hộ chị @Trịnh Khả Yên, [Ảnh đẹp.JPG]’

Top comment 2: ‘Trong biển người mênh mông, may mắn gặp được anh, đêm dài đăng đẳng đã có ánh sáng của anh chiếu sáng một góc trời @Giang Bạch Diễm’

Top comment 3: ‘Dùng hết sức sống thanh xuân để ca hát nhảy múa, cục cưng là số một @Hàn Bạc’

Top comment 4: ‘Lém lỉnh tinh quái đáng yêu nhất, ủng hộ @Coco, cố lên!’

Top comment 5: ‘Khách mời bí ẩn chắc là Giản Tĩnh, tôi theo hai kỳ rồi, trừ cô ấy ra không ai có thể được gọi là thông minh dũng cảm, lần này đã có một người mới rồi, không thể nào khách mời lại là gương mặt mới nữa.’

Trả lời 1: ‘Có lý đấy, tôi có ấn tượng sâu với màn thể hiện của chị gái này, lần này ra nước ngoài có cô ấy giữ đội hình.’

Trả lời 2: ‘Quân sư Tào cần cù chăm chỉ hai kỳ, lầu trên không nhìn thấy à?’

Trả lời 3: ‘Nâng người này lên hạ người kia xuống là có ý gì?’

Không xâu xé nhau thì đã không phải là giới giải trí, bản thân Giản Tĩnh cũng không để ý những tranh cãi kia. Cuối cùng thì lần này không còn ai hỏi ‘Giản Tĩnh là ai’ nữa, chỉ điểm này cũng đã đủ khiến người ta vui mừng.

Trong lòng cô rục rịch muốn biết giá trị của danh tiếng có thể vượt qua rào cản hay không, nhưng hệ thống thí điểm lại không có chút động tĩnh nào, hiển nhiên là còn cách giai đoạn tiếp theo rất xa.

Cũng may thẻ giới hạn kéo ra hai tháng, thời gian cũng không lâu lắm.

Tháng tư, cô rút thẻ lúc đang luyện tập ở sân bắn, được một tấm [Thẻ nhắm chuẩn].

[Tên: Thẻ trạng thái nhắm chuẩn]

[Miêu tả nội dung: Đạt trăm phần trăm ném trúng, tỉ lệ nhắm trúng kỹ năng xạ kích, thời gian cơ bản 5 giây/ngày, 0 điểm đổi mới, có thể dùng điểm giá trị dũng khí để dùng liên tục, 1 điểm = 1 giây]

[Ghi chú: Bắn giữa hồng tâm, một lần mất mạng, bạn xứng đáng có được]

Kỹ năng này rất hay, đặc biệt thích hợp trong lúc muốn vứt rác lại lười đứng dậy, bách phát bách trúng, tiết kiệm thời gian và công sức, tuyệt vời!

Tháng sáu, cũng chính là đêm trước khi xuất phát lại rút được một cái thẻ.

Lúc ấy cô đang ở thẩm mỹ viện, bác sĩ thẩm mỹ dùng lực vừa đủ, hương tinh dầu cũng thơm thoang thoảng, mùa hè nóng hầm hập nên đầu óc cũng không tỉnh táo.

Hệ thống hỏi [Có rút thẻ hay không], đầu óc cô chưa kịp suy nghĩ gì đã tự động trả lời lại ‘Được thôi’.

Sau đó thì hay rồi, rút thẻ trong thẩm mỹ viện... Thôi không nhắc tới nữa.

Tuần cuối của tháng, thời tiết đã có dấu hiệu vào hè, Giản Tĩnh bước lên máy bay do tổ tiết mục sắp xếp. Bình thường thì một kỳ tiết mục sẽ có hai tập, nhưng lần này ra nước ngoài quay hình, tổ tiết mục dự định sẽ quay ba tập, không chỉ là nội dung nhà ma, mà ăn uống đi du lịch cũng sẽ chiếm một phần.

Mới vừa lên máy bay thì camera đã được lắp xong hết.

Nếu nói lần trước Giản Tĩnh còn chưa quen nhìn thứ này thì bây giờ đã có thể coi như không thấy. Cô sắp xếp hành lý xong, chào hỏi Tào Ngự, Trịnh Khả Yên và Hàn Bạc.

“Lại gặp rồi.”

“Thời tiết hôm nay khá đẹp.”

“Đến hơi trễ rồi đấy.”

Trò chuyện như vậy đối với Giản Tĩnh đã có thể coi là thân thiện, nhưng so với người khác khéo léo lại là nhạt nhẽo vô vị.

Thậm chí còn có người cùng phong cách với cô như Tào Ngự, tránh không được chuyện bị so sánh với nhau, vừa gặp đã không mặn không nhạt gài bẫy nhau: “Nghe nói nhà ma nước ngoài khó hơn ở trong nước nhiều, nếu như lần này cô Giản có phát hiện gì thì nhất định phải đánh tiếng với chúng tôi đấy nhé.”

Giản Tĩnh ngẩn ra, dường như chưa hiểu kịp: “Phát hiện cái gì?”

“Ôi chao, đừng nói mấy cái đó nữa.” Trịnh Khả Yên ngắt lời, thân mật hỏi Giản Tĩnh: “Hôm qua tôi đã đọc sách của cô, rất cảm động, khóc đến sưng cả mắt.”

Giản Tĩnh cười, nói: “Cầu gì được nấy, xem như kết thúc có hậu.”

Trịnh Khả Yên không hài lòng, kéo cô ngồi xuống bên cạnh, hỏi: “Vậy cuối cùng anh ta không yêu cô ấy à?”

Nghe câu này đã biết chị ta có đọc thật chứ không phải qua loa lấy lòng, Giản Tĩnh cũng không phụ lòng tốt của chị ta, hai người trò chuyện về cốt truyện của quyển tiểu thuyết một lát.

Không lâu sau thì thành viên mới Coco tới.

Vóc dáng cô ta thấp bé, khuôn mặt xinh xắn, còn mang theo nét tròn trĩnh của trẻ con, quần áo và cách trang điểm không sắc xảo như Thái Đồng Nhi, nhưng lại có nét năng động của thanh xuân, làm cho người ta rất yêu thích.

Hơn nữa cô ta xuất thân từ ngôi sao nhí, lúc còn nhỏ đã từng diễn qua rất nhiều phim truyền hình quen thuộc, lý lịch hoành tráng, khó trách sau khi lớn lên lại không hết thời, kỹ thuật diễn cũng được tôi luyện, những năm gần đây đã lọt vào mắt xanh của nhiều đạo diễn.

Một bộ phim điện ảnh mới được công chiếu gần đây của cô ta có doanh thu phòng vé rất xuất sắc, rất có tiếng tăm.

Coco chào hỏi tổ chế tác trước, sau đó gọi Tào Ngự một tiếng ‘chú’, hiển nhiên là người quen cũ, rồi trò chuyện với Trịnh Khả Yên, Giản Tĩnh và Hàn Bạc, lanh lợi nhưng cũng không mất vẻ ngây thơ, rất khó làm người ta chán ghét.

“Tôi thích đọc sách trên máy bay.” Cô gái nhỏ nói chuyện với Giản Tĩnh rất thân thiện, móc trong túi ra một quyển [Hoa hồng, hoàng kim và sát thủ] mới tinh, xin cô ký tên, lại cười nói: “Xin ký tên trước khi đọc.”

Khen xã giao mà thôi, đương nhiên Giản Tĩnh sẽ không từ chối ý tốt này.

Còn chưa đặt bút xuống đã nghe thấy giọng nói quen thuộc: “Coco, vậy mà lại bị cậu giành trước rồi.”

Cô ta ngẩng đầu nhìn lên, thấy Giang Bạch Diễm cũng đang cầm quyển [Hoa hồng, hoàng kim và sát thủ] cócó vẻ muốn chen ngang.

“Xếp hàng đi.” Coco đấu võ mồm với Hàn Bạc: “Tôi tới trước.”

Giang Bạch Diễm chơi xấu: “Cô Tĩnh Tĩnh ký cho tôi trước.”

Giản Tĩnh buồn cười: “Xếp hàng đi.” Nhanh chóng ký tên cho Coco.

Cô gái nhỏ rất đắc ý, làm mặt quỷ với Giang Bạch Diễm.

Giang Bạch Diễm hầm hừ, sửa lại tác phong thích giúp đỡ mọi người thường ngày, giật lấy cuốn sách của Coco. Coco đương nhiên tránh đi, giấu tay sau lưng ngồi xuống, ve sầu thoát xác: “Không cướp được.”

Tào Ngự cười: “Hai người đúng là một đôi oan gia mà, trên máy bay cũng có thể đùa giỡn được.”

Giản Tĩnh nhướng mắt liếc nhìn anh ta.

“Đừng quậy nữa, mau đứng dậy đi.” Trịnh Khả Yên nói.

Hàn Bạc cười tít mắt nâng gói đồ do Coco mang đến lên: “Đặt sang kia giúp em nhé.”

“Cảm ơn anh Hàn Bạc.” Coco quay đầu lại thè lưỡi với Giang Bạch Diễm: “Không giống người nào đó.”

Giang Bạch Diễm không thèm để ý tới cô ta, đặt mông ngồi xuống cạnh Giản Tĩnh: “Cô Tĩnh Tĩnh, sao cô lại không bất công chút chứ? Cô ta chỉ mới tới, còn tôi đã quen cô lâu rồi.”

Giản Tĩnh nói: “Ai bảo cậu tới muộn?”

“Hôm qua mới về nhà, ngủ quên.” Cậu ấy sờ bụng: “Còn chưa ăn sáng cơ.”

Giản Tĩnh còn chưa nói gì thì Trịnh Khả Yên ở bên kia đã mở miệng: “Tôi có mang theo đồ ăn vặt, cho cậu một ít.” Miệng vừa nói xong thì người đã bắt đầu lấy đồ ăn.

Giang Bạch Diễm nói cảm ơn, ăn tạm vài miếng thì máy bay đã chuẩn bị cất cánh.

Sau khi được phát sóng.

Bình luận 1: ‘Đoàn đội tập kết! Xuất phát lần nữa! A a a!’

‘Bình luận 2: Em trai gầy rồi, đóng phim vất vả quá’

‘Bình luận 3: Khả Yên thật chu đáo’

‘Bình luận 4: Lần này là CP oan gia sao? Vì sao lần nào em trai của chúng ta cũng phải làm cái này, phiền thật!’

‘Bình luận 5: Sao quân sư nói chuyện kỳ lạ thế?’

‘Bình luận 6: Chọn chuyện đổ thêm dầu vào lửa rất khéo?’

‘Bình luận 7: Chờ mong cô Giản mãi, cuối cùng cũng chờ được cô ấy rồi!’

Khoảng hơn nửa tiếng thì luồng không khí trở nên ổn định, hành khách lại được đi lanh quanh.

Tổ tiết mục bao hết một nửa chỗ ngồi trên máy bay, ngồi chỗ nào tuỳ khách quý chọn, Giản Tĩnh không có kiên nhẫn trò chuyện với mọi người, chọn một chỗ gần cửa sổ rồi xem phim điện ảnh.

Trận cãi nhau ầm ĩ lúc nãy đã đủ tư liệu cho cảnh quay trên máy bay rồi, camera nhanh chóng được thu dọn, những khách mời không cần suy nghĩ thể hiện, không có việc gì thì sẽ không có ai tới phiền đến cô.

Trừ Giang Bạch Diễm.

Cậu ấy đi bộ một vòng, rồi quen thuộc ngồi xuống bên cạnh: “Pudding của chúng ta...”

Giản Tĩnh nghe vậy, lập tức trưng ra vẻ mặt đau khổ: “Béo.”

Giang Bạch Diễm hít ngược một hơi khí lạnh: “Lại béo?”

“Tôi đã cố gắng hết sức rồi.” Cô giải thích: “Nhưng Pudding đáng yêu như vậy, tôi còn cách nào đâu.”

Giang Bạch Diễm lắc đầu nguầy nguậy: “Mẹ hiền chiều con hư.”

Giản Tĩnh trừng cậu ấy: “Nói giống như cậu có cách vậy.”

Mặt cậu ấy nhăn thành trái khổ qua, hiển nhiên cũng vô phương với Pudding.

“Tôi đã mua máy cho mèo ăn theo giờ, hai ngày này nó có thể sẽ ăn ít một chút.” Giản Tĩnh cũng rất nhọc lòng: “Tổng Giám đốc Khang nói sẽ chăm sóc nó giúp tôi, hy vọng có thể ốm bớt, mấy trăm gram cũng được.”

“Vậy thì tốt rồi.” Giang Bạch Diễm qua loa kết thúc đề tài này, chuyển sang chuyện tiếp theo, nói nhỏ: “Sao khi chính thức bắt đầu quay thì chị phải để ý đấy.”

Giản Tĩnh cười cười, có hơi tò mò: “Anh ta còn có thể làm gì tôi chứ?”

Ánh mắt Giang Bạch Diễm nhanh chóng liếc xung quanh, nhạy bén lại cẩn thận, giọng nói yếu xìu như cho muỗi nghe: “Cũng không phải chưa từng thấy chuyện biên tập cắt ghép ác ý.”

“Không dễ vậy đâu, cho dù là thật cũng không sao cả.” Giản Tĩnh đưa tay chống má, tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố và núi non nối tiếp nhau bên dưới, nhỏ bé mà mơ hồ: “Người này rất nhàm chán.”

Giang Bạch Diễm nói: “Có nhân vật quân sư trong chính kịch lịch sử, cạnh tranh rất khốc liệt. Bởi vì hình tượng lúc trước nên đã từng xem xét anh ta, nhưng nếu như hình ảnh sụp đổ thì có thể sẽ không có phần anh ta.”

Cô khẽ mỉm cười: “Biểu hiện có tốt hay không còn phải xem bệnh viện giết người... Đáng sợ đến mức nào.”

Giang Bạch Diễm cười gượng: “Chắc là sẽ không đáng sợ lắm đâu.”

“Tiêu chuẩn nhà ma nước ngoài chắc chắn lớn hơn một chút.” Giản Tĩnh chớp mắt với cậu: “Lỡ như rất đáng sợ thì cậu cần phải nhịn xuống, lần này cậu không phải người nhỏ nhất nữa, đừng quá mất mặt đấy.”

Giang Bạch Diễm nghệch ra, rồi bỗng bật cười: “Cô Tĩnh Tĩnh đừng lo lắng cho tôi, tôi ấy…” Ánh mắt cậu ấy dừng trên người Coco ngồi phía trên, sáng ngời mà sắc bén: "Ha.”

 

Bình Luận (0)
Comment