Lúc này, tại bên trong một tòa nhà cao ốc khác.
Sau khi nghe xong đề nghị của mấy người bạn tốt, Giang An gật đầu nhẹ như có điều suy nghĩ, trong lòng lập tức có dự định.
Lúc này, điện thoại của cậu bỗng dưng rung lên, cầm lấy xem xét thì đó là một số điện thoại lạ.
Điện thoại vừa mới kết nối, liền lập tức bị cúp máy.
Giang An không hiểu thấu nhìn điện thoại bị cúp máy, trong lòng không có để ý, ngẩng đầu đối với ba đứa bạn tốt nói ra:
“ Đi thôi, gần đây trời có chút lạnh, tao mời bọn mày đi ngâm nước nóng trong bồn tắm.”
“ Ngâm nước nóng?” Trương Khải thần thần bí bí cười nói: “ Chỗ đó có phục vụ đặc biệt nhỉ? Nếu không có thì tao chẳng thèm đi.”
Giang An đứng người lên, nhìn cái bộ dạng trư bát giới của Trương Khải, nhếch miệng nói:
“ Cái bộ dạng này của mày lại còn thèm muốn phục vụ đặc biệt, tao nghĩ sớm muộn mày cũng sẽ chết tại nữ nhân trên giường cho mà xem.”
Rất nhanh, một nhóm bốn người đi ra căn hộ, hướng phía nhà tắm gần đây mà đi đến.
Tỉnh Tô, trong phòng cao cấp ở khu biệt thự nào đó.
“ Ba đầu.”
“ Đụng!”
...
Âm thanh mạt chược chà sát không ngừng truyền ra từ phòng khách, bốn người phụ nữ trung niên ăn mặc hoa lệ, dáng người nở nang ngồi tại trước bàn, vừa đánh vừa bàn luận cái gì đó.
Lệ Hoa mặc một thân váy dài động lòng người nhìn về Lý Mẫn bên cạnh, có chút lo lắng nói:
“ Cô nói con bé Vũ Yên kia có thể ép Tiểu An ở nhà chúng ta sao?”
Đối với cái tính cách nửa nạc nửa mỡ của con mình, mẹ Trầm cũng bó tay. Hiện tại bà còn đang chờ được bồng cháu chắt đâu.
Lý Mẫn đánh ra một tấm hai ống dày, quay đầu cười nói:
“ Ai nha, cô cũng đừng lo nghĩ, tính cách An Vũ Yên tôi hiểu rất rõ, Giang An của nhà cô nhanh chóng đợi bị con gái tôi dạy dỗ lại đi.”
“ Lại nói, hôn ước này hai nhà chúng ta đã nói xong rồi sao, môn đăng hộ đối, lại thêm Tiểu An đã từng cứu Vũ Yên một mạng thì lại càng chắc chắn.”
Lệ Hoa lắc đầu, lần nữa đánh ra một cái thẻ, bất đắc dĩ nói:
“ Đoán chừng tiểu tử nhà tôi đến chuyện này còn không nhớ rõ, mà Vũ Yên lại nhớ mãi không quên. Người làm mẹ như tôi chỉ mong con bé có thể dạy dỗ lại Tiểu An thật tốt.”
...
Thành phố Giang Nam, trong phòng thay đồ nhà tắm Linh Long.
Bốn người Giang An đang thay quần áo, trò chuyện cùng nhau.
“Lại nói chúng mày còn không tìm được công việc nào tốt à?”
“ Khó lắm, nếu không phải tiền lương thấp thì cũng chẳng có tiềm lực phát triển, hơn nữa các tập đoàn lớn đều chán ghét chúng ta.”
“ Hâm mộ chết lão đại rồi, bên trái có cha mẹ nuôi dưỡng, bên phải có nữ tổng giám đốc truy đuổi, đơn giản đó là đỉnh cao nhân sinh nha.”
Nghe vậy, Giang An mặc trên mình mỗi chiếc quần cộc nhếch miệng: “ Thôi đi, bọn mày không thấy được bộ dáng tao hôm qua bị cô ta một tay cầm lên hả?”
“ Nếu mà kết hôn với đứa con gái đó, chẳng lẽ tao lại thành kẻ sợ vợ? Tao- Giang An đường đường là nam tử hán đại trượng phu, đỉnh thiên lập địa, chẳng lẽ...”
Còn không đời Giang An nói lời hoàn chỉnh, cửa gỗ phòng thay đồ bỗng “Oanh” một tiếng vang thật lớn, một thân hình mặc chiếc váy lộng lẫy đen bóng xinh đẹp đi đến.
“Má ơi, có chuyện gì vậy?”
Ba tên đồng đội bị tiếng kêu làm giật nảy mình, vội vàng cấp tốc mặc lên quần áo, cẩn thận nhìn thân ảnh đang đi tới.
“ Tiêu rồi...Xong đời mình.” Giang An nói nhưng hai chân có chút nhũn ra, nhìn tuyệt thế mỹ nhân đi đến.
Không phải là An Vũ Yên thì có thể là ai!
Không chút nào do dự, cũng chẳng lo mặc đủ quần áo, Giang An quay người chạy tới phía trong phòng tắm, lối ra bị phá hỏng, cậu ta cũng chỉ có thể hướng vào bên trong mà chạy.
Đi tới phòng thay đồ, An Vũ Yên lạnh mắt nhìn Giang An chạy trốn, tuy nhiên, ánh mắt cô lúc này lại nhìn về phía ba người, nhận ra được thân phận của bọn họ.
Trước khi tới, cô đã nhìn qua báo cáo thân phận của Giang An, tự nhiên biết được ba người này chính là bạn tốt của cậu ta.
Vương Lâm ba người xấu hổ ngồi xổm ở nơi hẻo lánh trong phòng thay đồ, đoán được thân phận cô gái này, cả ba thắt nút cười nói:
“Chúng...chúng em chào chị dâu.”
Đồng thời trong lòng thầm mắng Giang An không có nghĩa khí, lúc chạy không gọi bọn họ một tiếng.
Nghe nói cô gái này tính tình táo bạo, đặc biệt là có thể đánh người, ba người trong lúc nhất thời không dám làm ra hành động gì.
An Vũ Yên nhìn bọn họ liếc nhìn, nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên trên khóe miệng cô xuất hiện nụ cười xấu xa...