Uy lực đối phương thi triển Vũ Kiếm Quyết không hề thua kém mức độ sắc bén của kiếm ý.
Đối phương chỉ dùng kiếm quang đã phát huy ra uy lực mạnh như thế, nếu như dùng kiếm ý thi triển Vũ Kiếm Quyết, chẳng phải uy lực đó sẽ tăng gấp đôi sao.
Thật ra bất kể là kiếm quang, kiếm khí hay là kiếm ý, bản chất lực lượng đều giống nhau, mà kiếm quyết lại phát huy ra uy lực ở mức độ lớn nhất.
Cấp bậc kiếm quyết càng cao thì uy lực thi triển ra càng lớn.
Lục Trần đoán cấp bậc của bộ kiếm quyết này ít nhất là Tạo Giới cảnh trở lên.
Thu hoạch được một bộ kiếm quyết mạnh mẽ khiến trong lòng hắn vui sướng.
“Sau khi tiểu hữu giết chết Minh Xà đế quân, còn phải cẩn thận một chuyện.” Một âm thanh trung khí truyền đến từ bên cạnh, Lục Trần ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy cách đó không xa có một nam tử trung niên hiền hòa nho nhã, mặc trường sam màu xanh biếc, trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Mọi người xung quanh nhìn thấy nam tử trung niên, vội vàng cung kính gọi một câu Hoàng Chủ.
Lục Trần khẽ nhướng mày, đối phương chính là Thương Lan hoàng chủ.
Phía sau, sắc thái của Lượng Tử và Cứng Đầu càng bình tĩnh đến cực điểm, trong mắt hai người họ, đối phương và Minh Xà đế quân giống nhau, đều có thể dễ dàng đánh chết cho nên biểu hiện rất bình tĩnh.
“Có chuyện gì?” Lục Trần hỏi.
Thương Lan hoàng chủ nói: “Phía sau Minh Xà có một Đạo Tổ tồn tại, danh xưng Đạo Tổ hoàng bào, bản thể là một con chồn vàng, vô cùng hẹp hòi và bênh vực hắn, yêu thú của ngươi đã giết Minh Xà, rất có khả năng sẽ thu hút Đạo Tổ hoàng bào trả thù.”
Lục Trần nghe được câu có lòng nhắc nhở này, sắc mặt khẽ thay đổi, bỗng nhiên hắn nhớ đến lúc ở thành Lưu Phong đã từng nghe người ta nói phía sau Minh Xà có một Đạo Tổ.
Lục Trần đã thấy qua cấp bậc Đạo Tổ, đạo hạnh cao thâm đáng sợ, Lượng Tử và Cứng Đầu thuộc tồn tại vô địch ở cấp bậc viên mãn, nhưng đối mặt với Đạo Tổ lại không có bất kỳ lực phản kháng nào, trực tiếp bị giam cầm.
Nếu như Đạo Tổ phía sau Minh Xà đến trả thù, hắn đúng là hết cách.
Mặc dù hắn có một sư tổ Giới Chủ, nhưng sư tổ sẽ không lộ diện vì chút chuyện nhỏ này.
Cho nên hắn phải tìm một môn phái để gia nhập, ít nhất là có cấp bậc Đạo Tổ.
Vì thế, Lục Trần nhìn Thương Lan hoàng chủ, ôm quyền nói: “Hoàng Chủ, gần đây có thế lực cấp Đạo Tổ hay không.”
Trong mắt Thương Lan hiện lên một tia kinh ngạc, lẽ nào đối phương sợ sự trả thù của đạo nhân áo bào vàng, còn nữa người đó không quen thuộc Hoàng triều Thương Lan là điều rất bình thường, dù sao thì nơi này của hắn chỉ là một góc nhỏ của Nguyên giới rộng lớn, thế lực Đạo Tổ mạnh hơn Hoàng triều của hắn nhiều, nếu như phía sau đối phương có bối cảnh, là người của Nguyên giới đi ngang qua từ nơi này, như thế nào cũng có thể biết thế lực xung quanh.
Lúc này, trong lòng Thương Lan hoàng chủ có một tia suy đoán, thanh niên này rất có khả năng không phải là người của Nguyên giới mà đến từ thế giới xung quanh.
Xung quanh Nguyên giới có vô số thế giới, có mạnh có yếu, thế giới mạnh nhất thậm chí có cấp bậc Đạo Tổ, hơn nữa mỗi ngày đều có võ giả thế giới xung quanh tiến vào Nguyên giới, có mấy người đến lợi hại giống như rồng lớn vượt sông, những địa đầu xà như bọn họ không áp chế được.
“Tất nhiên có thế lực cấp Đạo Tổ!” Thương Lan hoàng chủ khẽ gật đầu, sau đó nói: “Nơi này không phải là nơi nói chuyện, nếu như tiểu hữu không chê thì hãy xem hoàng cung là nơi đặt chân tạm thời, thấy thế nào?”
“Được.”
Lục Trần gật đầu, không trì hoãn.
Hắn đang muốn nghe ngóng địa giới và kết cấu của Nguyên giới nhiều thêm chút, không hề nghi ngờ, Thương Lan hoàng chủ là lựa chọn tốt nhất.
Lục Trần dẫn Lượng Tử và Cứng Đầu tiến vào hoàng cung.
“Tiểu hữu, mời!” Thương Lan hoàng chủ dẫn đường, dẫn Lục Trần đến một biệt viện có chút yên tĩnh.
Bên trong biệt viện đã có ba người, hai nam một nữ, một nam tử trung niên, một thanh niên, Lục Trần đã gặp qua thanh niên này, đó là Triệu Nguyên có duyên gặp mặt một lần bên trong nhà đấu giá, lúc ấy bản thân xem hắn là không khí, mà nam tử trung niên bên cạnh là cha hắn.
Còn về nữ tử, là một nữ tử trẻ tuổi thoạt nhìn mới hai mươi, khuôn mặt xinh đẹp, mặt mày như vẽ, Lục Trần vừa tiến vào nơi này đã mang theo vẻ dò xét và tò mò.
Cha con Triệu Mục bên cạnh cũng nhìn Lục Trần với vẻ tò mò.
“Giới thiệu đôi chút với ngươi, đây là đại nguyên soái Triệu Mục của hoàng cung Thương Lan ta, bên cạnh là con trai Triệu Nguyên của hắn.”
“Đây là tiểu nữ Thương Tuyết.”
Thương Lan hoàng chủ giới thiệu hai người cho Lục Trần, sau đó cười mỉm nói: “Vẫn chưa thỉnh giáo danh của tiểu hữu.”
“Lục Trần.”
Lục Trần đáp lại một câu.
“Huynh đệ, quá lỳ, cha con Minh thị tùy tiện không ai bì nổi, lại bị ngươi giải quyết dễ dàng như vậy.” Triệu Nguyên nhìn Lục Trần, vẫn là kiểu nói quen thuộc, không phải quá lỳ thì là quá giỏi.
“Bái kiến Lục công tử!” Đôi mắt đẹp của Thương Tuyết quét về phía Lục Trần, cười hữu nghị.
Lục Trần khẽ gật đầu với bọn họ, xem như là biết nhau rồi.
Thương Lan hoàng chủ hỏi một câu: “Tiểu hữu hẳn không phải là người của Nguyên giới đúng không.”
Lục Trần khẽ gật đầu.
“Bất kể thế nào, ta đều phải cảm tạ một câu chân thành tại nơi này, đa tạ tiểu hữu đã loại bỏ khối u ác tính lớn là Minh Xà đế quân thay cho Hoàng triều Thương Lan, về sau Hoàng triều Thương Lan có thể yên bình nhiều rồi, cũng sẽ không có chuyện hiến tế người người đều oán trách xảy ra nữa.” Thương Lan hoàng chủ nhìn Lục Trần, có chút trịnh trọng nói.
Hết chương 1870.
tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1871
Chương 1885. Kiếm Quân Chủ truyền kỳLục Trần nói: “Chỉ là trời đất đưa đẩy mà thôi, nếu như Minh Dạ không cướp Giả Chân diễm của ta thì ta cũng không chống đối với hắn.”
Lục Trần dừng lại một lúc, tò mò hỏi một câu: “Ngươi là Hoàng Chủ, trong tay nắm giữ thiên quân vạn mã, lực lượng Nhân tộc mạnh hơn Yêu tộc nhiều, tại sao một Yêu tộc mới Thánh Đế cảnh cũng dám vô pháp vô thiên ở Hoàng Đô, còn cướp đồ trắng trợn, hơn nữa còn mặc cho Yêu tộc tàn sát trong thành.”
Mặc dù giọng điệu Lục Trần bình thản nhưng thật ra lại có một tia châm chọc ở bên trong, Lục Trần cảm thấy Hoàng Chủ này hơi thất bại, lại mặc kệ đám yêu thú tùy ý gây họa cho dân chúng ở lãnh địa, lẽ nào trời sinh tính cách yếu đuối?
Không thể nào, nếu tính cách yếu đuối, không có tâm võ đạo kiên định thì sao có thể tu hành đến Tạo Giới cảnh viên mãn, sao có thể ngồi lên vị trí Hoàng Chủ.
Nghe thấy lời nói của Lục Trần, Thương Lan cười khổ nói: “Vốn không phải ta không muốn quản mà là quản không được, Minh Xà đạo hạnh không kém ta, hơn nữa có mấy trăm triệu thuộc hạ, ta hoàn toàn không có năng lực đuổi bọn họ đi.”
“Nếu như chiến tranh giữa Nhân tộc và Yêu tộc bộc phát toàn diện, kết quả cuối cùng ngoại trừ ta với Minh Xà có thể sống sót ra thì Nhân tộc và Yêu tộc còn lại sẽ phải chết hết, với tư cách là Hoàng Chủ một phương, ta không thể liều lĩnh trở mặt Minh Xà, chỉ có thể lựa chọn hy sinh ít người nhất để đổi lấy phần lớn người có thể sống ổn định.”
Lục Trần nghe thấy lời nói của Thương Lan thì hơi ngây ra, không khỏi suy tư tại chỗ.
Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn, câu nói này không sai chút nào.
Hắn chưa từng làm Hoàng Chủ nên hoàn toàn không cảm nhận được khổ não của Hoàng Chủ, Thương Lan và Minh Xà đều là người cùng cấp bậc, không ai làm gì được ai, hắn nhất định phải bảo toàn đại cục, cho nên ở phương diện nào đó nhất định phải thỏa hiệp với cha con Minh thị.
Nghĩ như vậy, Lục Trần không cảm thấy tính cách Thương Lan hoàng chủ yếu đuối nữa, ngược lại đối phương là một Hoàng Chủ biết lo cho thiên hạ.
Nếu như đối phương không biết lo cho thiên hạ, không quan tâm đến sống chết của người trong Hoàng triều, liều lĩnh khai chiến với Yêu tộc thì cuối cùng sẽ là cục diện hai bên đều thiệt.
Trừ khi Thương Lan hoàng chủ có đủ thực lực nghiền ép Minh Xà có lẽ mới có thể mạnh mẽ ra tay đuổi Minh Xà đế quân ra khỏi lãnh địa Hoàng triều Thương Lan, hạn chế đối phương nhập cảnh.
“Thì ra là vậy, là ta nghĩ quá đơn giản rồi.” Lục Trần lắc đầu, thản nhiên cười.
Trong lòng Lục Trần ngược lại có chút tôn kính Hoàng Chủ này, tại sao, bởi vì đây là một Hoàng Chủ trong lòng tràn ngập thiện ý, thích che chở người nhỏ yếu, Lục Trần cảm thấy nếu như mình làm Hoàng Chủ, có Yêu tộc xâm lấn, có thể sẽ không làm được chuyện nhân nhượng Yêu tộc vì cục diện mà sẽ liều mạng sống còn.
Lục Trần chấm dứt chủ đề này, nói sang chuyện khác: “Hoàng Chủ, xung quanh có thế lực cấp Đạo Tổ không, ít nhất là vượt qua tồn tại Đạo Tổ hoàng bào, ta muốn đến gia nhập.”
“Có!” Thương Lan hoàng chủ lập tức đáp lại, hai mắt lộ ra vẻ sùng bái nồng đậm, nói: “Phía tây Hoàng triều có một thế lực lớn tên là Vạn Kiếm tông, tông chủ là Kiếm Quân Chủ, là Đạo Tổ đệ nhất Nguyên giới.”
“Vạn Kiếm tông?” Ánh sao trong mắt Lục Trần lóe ra.
Rất rõ ràng, đây là một môn phái kiếm tu, hắn thích nhất là kiểu môn phái này, dù sao hắn cũng là kiếm tu.
Lục Trần nổi lên tò mò với Vạn Kiếm tông, hỏi: “Kiếm Quân Chủ này có chỗ xuất sắc gì, tại sao lại được xưng là Đạo Tổ đệ nhất Nguyên giới.”
Thương Lan hoàng chủ trịnh trọng nói: “Kiếm Quân Chủ dùng kiếm nhập thần, xuất thần nhập hóa, ngoại trừ Giới Chủ thần bí ra, trong cấp bậc Đạo Tổ không ai có thể tiếp được một kiếm của Kiếm Quân Chủ, địa vị của hắn là do tất cả Đạo Tổ Nguyên giới cùng tán thành.”
“Mạnh như vậy sao?” Lục Trần trợn to hai mắt, hô hấp hơi dồn dập, Đạo Tổ cùng cấp bậc không tiếp được một kiếm của Kiếm Quân Chủ, điều này cũng hơi khoa trương rồi.
Sắc mặt Thương Lan hoàng chủ nghiêm nghị nói: “Không sai, Kiếm Quân Chủ có thể nói là dưới Giới Chủ, là kiếm tu khiến người ta kính nể nhất, bởi vì hắn ghét ác như thù, không nhìn quen Yêu tộc tàn sát Nhân tộc, từng một kiếm liên tiếp đánh chết hai Đạo Tổ Yêu tộc, sau cùng còn dẫn đến sự phẫn nộ của Vạn Yêu Chi Tổ, Thánh Chủ cùng với các Giới Chủ khác đã ra mặt khuyên giải.”
“Nếu tiểu hữu gia nhập Vạn Kiếm tông, đạo nhân áo bào vàng đó tuyệt đối không dám động đến ngươi, dù sao thì Kiếm quân giết hắn chỉ cần một kiếm mà thôi.”
“Còn nữa, Kiếm Quân Chủ không chỉ có thực lực cường hãn, được tôn làm Đạo Tổ đệ nhất, mà còn lọt vào vòng tròn Giới Chủ, lúc trước Vạn Yêu Chi Tổ muốn hỏi trách Kiếm Quân Chủ đã có mấy Giới Chủ ra mặt nói giúp, mặt khác Kiếm Quân Chủ còn được ca ngợi là người có tư cách đứng ở cấp bậc Giới Chủ nhất trong gần ngàn vạn năm qua.”
Nghe đến đây, Lục Trần động lòng, hắn cảm thấy gia nhập Vạn Kiếm tông còn thích hợp hơn gia nhập thế lực Giới Chủ.
Thương Lan hoàng chủ tiếp tục nói: “Một năm sau Vạn Kiếm tông sẽ mở sơn môn thu nhận đệ tử bên ngoài, nếu tiểu hữu muốn gia nhập Vạn Kiếm tông, có thể để tiểu nữ đưa ngươi đi.”
“Điều này, quá phiền rồi, Hoàng Chủ cho ta một bản đồ là được.” Lục Trần nói.
Lục Trần cảm thấy Hoàng Chủ này hơi nhiệt tình, vậy mà lại để con gái đích thân dẫn mình đi.
Hết chương 1871.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1872
Chương 1886. Kiếm Quân Chủ truyền kỳ (2)Lẽ nào bên trong có trò gì?
Thương Lan hoàng chủ nói: “Thật ra là như vậy, tiểu nữ với Triệu Nguyên đều quyết định đi tham gia khảo hạch Vạn Kiếm tông.”
Chuyến này đến Vạn Kiếm tông rất xa, cần mấy tháng, trong thời gian này vượt qua vô số Hoàng triều, địa vực rộng lớn, dọc theo đường đi nhất định sẽ tràn ngập các loại nguy hiểm, Thương Lan hoàng chủ vốn không yên tâm Thương Tuyết và Triệu Nguyên đi tới Vạn Kiếm tông, nếu có người dẫn đường thì quá tốt rồi.
Cho nên hắn tìm được Lục Trần, đầu tiên là cảm tạ đối phương, nhắc nhở sự tồn tại của đạo nhân mặc áo bào vàng.
Thứ hai, nếu như đối phương muốn gia nhập thế lực cấp Đạo Tổ tránh nạn, hắn sẽ đề cử Vạn Kiếm tông, nếu đối phương đồng ý, Thương Tuyết và Triệu Nguyên có thể đi cùng đối phương, đối phương có hai con yêu thú Vương Giả, nên có thể đến Vạn Kiếm tông an toàn không lo gì.
Lục Trần cạn lời, thì ra là nguyên nhân này.
Hóa ra hắn đã suy nghĩ nhiều.
Lục Trần đứng dậy, nhìn Triệu Nguyên và Thương Tuyết bên cạnh, nói: “Nếu đã như vậy thì cùng lên đường đi.”
Dẫn theo hai người họ đến Vạn Kiếm tông đối với Lục Trần chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể.
Lục Trần lấy chiến thuyền Tử Ngọc ra, sau khi phóng lớn thì nhảy lên, Triệu Nguyên và Thương Tuyết bay lên không, sau khi nói lời tạm biệt Thương Lan hoàng chủ thì xuất phát về phía Vạn Kiếm tông.
Vạn dặm trên cao, mây trắng phiêu đãng, một vệt sáng màu tím lặng yên xẹt qua.
“Triệu Nguyên, đưa bản đồ cho ta!” Lục Trần nói.
“Đây!”
Triệu Nguyên tiến lại gần, lấy bản đồ ra.
Lục Trần nhìn lướt qua bản đồ, phát hiện phía trên ghi lại rất tỉ mỉ, ghi chép rõ ràng Hoàng triều xung quanh, bọn họ muốn đến Vạn Kiếm tông cần phải đi qua hơn mười Hoàng triều, khoảng cách vô cùng xa xôi.
Triệu Nguyên tò mò hỏi: “Lục huynh, ngươi đến từ thế giới nào quanh đây vậy, ta cũng đã đến rất nhiều thế giới xung quanh du ngoạn.”
“Sơn Hải giới, nghe qua chưa?” Lục Trần nói.
Triệu Nguyên xoa xoa huyệt thái dương, trầm tư suy nghĩ trong chốc lát, cụt hứng nói: “Chưa.”
“Rốt cuộc Kiếm Quân Chủ đó có bản lĩnh gì mà có thể được gọi là Đạo Tổ đệ nhất.” Lục Trần dò hỏi.
Lục Trần cảm thấy Kiếm Quân Chủ có thể được xưng là Đạo Tổ đệ nhất chắc chắn có chỗ hơn người, chỉ là rời đi gấp gáp, vốn không hỏi kỹ Thương Lan hoàng chủ.
Nói đến Kiếm Quân Chủ, Triệu Nguyên lập tức có hứng thú, nước bọt tung bay nói: “Lục huynh, ngươi biết tại sao cấp bậc Đạo Tổ đều không thể tiếp một chiêu của Kiếm Quân Chủ không, bởi vì đây không phải là một kiếm bình thường, mà là nguyên thần kiếm pháp Kiếm Quân Chủ tự sáng tạo ra.”
“Nghe đồn kiếm pháp tuyệt thế mà Kiếm Quân Chủ sáng tạo ra lấy nguyên thần làm chủ đạo, uy lực vô song, xuất ra một kiếm, nguyên thần bị diệt, Đạo Tổ cũng không chịu nổi.”
“Kiếm pháp tuyệt thế lấy nguyên thần làm chủ đạo?” Lục Trần hơi khiếp sợ.
Võ giả tu hành võ học đa dạng, trong đó võ học về phương diện nguyên thần phổ biến nhất là huyễn thuật, tạo ra ảo giác, còn có đạo Đại Mộng như của tam sư phụ đều là nhằm vào nguyên thần.
Nguyên thần là nơi yếu ớt nhất của võ giả, nếu nguyên thần bị thương, nhẹ thì biến thành kẻ ngốc, nặng thì hồn bay phách lạc.
Cho nên võ giả am hiểu võ học nhằm vào nguyên thần phải có mười hai phần cảnh giác, nhưng đối với võ giả nguyên thần mạnh mẽ mà cứng cỏi, đối mặt với kẻ địch am hiểu công kích nguyên thần hoàn toàn không cần bận tâm.
Lục Trần chưa từng bận tâm đến thủ đoạn công kích nguyên thần, nhưng lần này hình như nguyên thần kiếm pháp mà Kiếm Quân Chủ am hiểu rất rất mạnh, chém giết cùng cấp bậc chỉ cần đến một kiếm.
Lúc này, Thương Tuyết ở bên cạnh cũng mở miệng, nói: “Kiếm Quân Chủ sáng tạo ra nguyên thần kiếm pháp, có một không hai, Đạo Tổ Yêu tộc bị chém giết trước đó không chỉ có nguyên thần mạnh mẽ, trên nguyên thần còn có trọng bảo bảo vệ nhưng vẫn bị một kiếm của Kiếm Quân Chủ chém giết.”
Thương Tuyết nói đến đây, khuôn mặt tràn đầy kích động đỏ ửng, đôi mắt đẹp nổi lên vẻ sùng bái nồng đậm.
Rõ ràng, nàng rất ngưỡng mộ Kiếm Quân Chủ.
“Nghe nói nguyên thần kiếm pháp của Kiếm Quân Chủ không có gì khác với võ học thật sự, sắc bén đến cực điểm, đánh đâu thắng đó, cấp bậc Đạo Tổ Nguyên giới không ai là đối thủ của hắn.”
“Cho nên mỗi lần Vạn Kiếm tông thu nhận đệ tử đều vô cùng náo nhiệt, rất nhiều Đạo Tổ, cấp Giới Chủ đều có người đến gia nhập Vạn Kiếm tông, tu hành nguyên thần kiếm pháp thần bí.”
Lục Trần nhìn hai người họ một cái, hỏi: “Các ngươi gia nhập Vạn Kiếm tông cũng là vì nguyên thần kiếm pháp sao.”
Triệu Nguyên hơi ngượng ngùng nói: “Ta không có lý tưởng lớn như vậy, lý tưởng lớn nhất chính là có thể thông qua khảo hạch nhập môn do Vạn Kiếm tông thiết lập.”
Thương Tuyết cũng mang theo lo lắng nói: “Khảo hạch nhập môn của Vạn Kiếm tông vô cùng nghiêm khắc, vốn không phải nói đi là có thể gia nhập tông môn.”
Trong mắt Lục Trần có chút dị sắc, hai người họ là thiên kiêu xuất sắc nhất Hoàng triều lại lo lắng có thể gia nhập Vạn Kiếm tông hay không, trong lòng hắn nghi hoặc, lẽ nào khảo hạch của Vạn Kiếm tông rất nghiêm khắc sao.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, chỉ riêng lá bài Kiếm Quân Chủ, cũng không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu võ giả ngưỡng mộ thanh danh đến gia nhập Vạn Kiếm tông, hơn nữa tông môn đứng đầu cấp bậc này cũng không phải là đùa, không thể nhận hết toàn bộ người đến vào tông môn, có rất nhiều người sẽ bị loại bỏ.
Hết chương 1872.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1873
Chương 1887. Kiếm Quân Chủ truyền kỳ (3)Triệu Nguyên cảm thán một câu: “Lần trước Vạn Kiếm tông thu nhận môn đồ, có một tỷ người tham gia khảo hạch, kết quả chỉ có khoảng một vạn người thông qua gia nhập môn phái.”
Xác suất một phần mười vạn?
Mười vạn người chỉ có một người có thể vượt qua?
Lục Trần lộ vẻ khiếp sợ.
Lục Trần hỏi: “Có những loại khảo hạch gì.”
Hai người họ lắc đầu, sau đó nói: “Dù sao thì tu vi đạt tới Đại Đế là có thể tham gia khảo hạch, còn khảo hạch là gì thì bọn ta cũng không biết, dù sao thì không phải xem tu vi mà là mấy chỗ khác, dù sao có Đại Đế đều thông qua khảo hạch, cũng có rất nhiều Thánh Đế khảo hạch thất bại.”
Lục Trần khẽ gật đầu, không hỏi nữa.
Lục Trần nói: “Tranh thủ thời gian tu luyện đi.”
Hai người họ gật đầu, sau đó tìm một chỗ ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Dọc theo đường đi, phi thuyền Tử Ngọc của Lục Trần đi qua rất nhiều Hoàng triều cùng với vùng đất rộng lớn ít ai lui tới, bên trong còn gặp phải mấy đợt cường đạo và yêu thú cướp bóc, nhưng cảm ứng được bên trong chiến thuyền có hai luồng khí tức chí cường mờ mịt nên lần lượt bỏ đi ý niệm cướp bóc trong đầu.
Thời gian vội vàng, tám tháng nhanh chóng trôi qua.
Đoàn người Lục Trần rốt cục cũng đi tới phạm vi của Vạn Kiếm tông.
Dọc theo đường đi không bị quấy rầy, may mà khí tức của Lượng Tử và Cứng Đầu đã chấn nhiếp bọn xấu.
Vạn Kiếm tông mở sơn môn, tin tức thu nhận đệ tử đã truyền ra ngoài từ mười năm trước, bởi vì Nguyên giới quá rộng lớn nên tốc độ truyền bá tin tức rất chậm, cho nên bắt buộc phải sớm phát tán tin tức.
Thời gian mười năm vội vàng trôi qua, cách ngày khảo hạch của Vạn Kiếm tông chỉ còn lại bốn tháng.
Mặc dù ngày khảo hạch chưa đến nhưng hiện giờ đã có thiên tài tụ tập trong thành Vạn Kiếm, vô số người hăng hái, tùy ý có thể thấy được thanh niên khí chất siêu nhiên dẫn theo mấy tùy tùng bước đi kiêu ngạo trên đường phố, bọn họ đều là thế hệ trẻ tuổi giàu có danh tiếng nhất thế lực nhà mình nên trong lòng ắt có kiêu ngạo.
Hiện giờ, bởi vì chiêu bài Kiếm Quân Chủ mà toàn bộ đều tụ tập ở thành Vạn Kiếm.
Thanh niên đến tham gia khảo hạch tán tu là nhiều, ngàn dặm xa xôi, chiều dài bôn ba, nghe danh mà đến.
Tiếp theo là người của Hoàng triều, mấy thế lực gia tộc có Tạo Giới cảnh.
Sau đó là Đạo Tổ cùng với thế lực Giới Chủ.
Dù sao thì kỹ thuật nhiều không đè người, Kiếm Quân Chủ sáng tạo ra nguyên thần kiếm pháp, ngay cả Giới Chủ cũng vô cùng tôn sùng, cho nên những thế lực siêu cấp đó cũng hy vọng hậu bối nhà mình gia nhập tu hành nguyên thần kiếm pháp.
Đương nhiên, muốn tu hành nguyên thần kiếm pháp vô cùng khó khăn, đây là bí mật bất truyền của Kiếm Quân Chủ.
Hơn nữa muốn tu hành thành công thì khó càng thêm khó, đến nay vẫn chưa nghe nói có người ngoài tu hành thành công, điều này vốn không phải nói Kiếm Quân Chủ coi trọng đồ của mình, không truyền nguyên thần kiếm pháp ra ngoài, ít nhất thì mấy đồ đệ của hắn đã tu hành nguyên thần kiếm pháp, chỉ là chưa tu hành thành công mà thôi.
Ngoại trừ Kiếm Quân Chủ ra thì không ai có thể tu hành thành công, đây là một khiêu chiến cực lớn.
Nhưng đối với thiên kiêu bát phương, bọn họ không sợ nhất chính là khiêu chiến, đầu rơi máu chảy cũng phải gia nhập Vạn Kiếm tông.
Người khác không làm được, không có nghĩa là bản thân không làm được.
Mọi người đều nghĩ như vậy.
Một chiến thuyền màu tím dừng lại ở bên ngoài thành Vạn Kiếm, nhìn tòa thành trì khí phái cách đó không xa, mơ hồ tản ra uy áp siêu mạnh, ngay cả Lục Trần cũng cảm nhận được một tia áp lực.
Tia áp lực này là một tia khí tức lưu lại trong thành, không thể xua đi được.
Khí tức khủng bố như vậy có lẽ là Kiếm Quân Chủ để lại.
Mấy người họ cất bước về phía trước, tiến vào trong thành Vạn Kiếm, ánh mắt đảo qua, phát hiện nơi này đã rất náo nhiệt, ngay cả cấp bậc Thánh Đế như Lục Trần bọn họ ở trong thành Vạn Kiếm đều có vẻ bình thản, không chút kỳ lạ, dù sao hiện tại thành Vạn Kiếm cũng là thời kỳ đặc thù, hội tụ yêu nghiệt bát phương.
Lục Trần nói: “Đi thôi, tìm một khách điếm ở lại trước.”
Bọn họ đến thành Vạn Kiếm sớm nhưng cách ngày khảo hạch vẫn còn mấy tháng, nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng chỉ có thể tìm khách điếm ở lại, dựa vào tu hành để giết thời gian.
Ba người họ thuận lợi tìm được một khách điếm, thuê ba phòng.
“Có chuyện gì thì cứ thông báo cho ta.” Lục Trần nói với hai người họ một câu.
Sau khi hai người họ gật đầu thì tiến vào phòng.
Lục Trần vốn không tiến vào phòng mà quyết định đi ra ngoài dạo, bước ra cửa, đi trên đường lớn, dòng người vô cùng chật chội, rất nhiều nơi tụ tập một đám người, đó là chiến đài cho người tỉ thí với nhau, bên cạnh có đám người vây xem, cũng có người luyện đan và luyện khí ở trên đường lớn, hấp dẫn một đám người vây xem.
“Thật náo nhiệt!” Lục Trần cảm khái một câu.
Cảnh tượng phồn vinh trước mắt khiến cho hắn nhớ đến cảnh tượng lúc trước gặp phải Thiên Yêu xâm lấn, tất cả cường giả tụ tập ở một tòa thành.
Đương nhiên, sự hoành tráng của giới thành kém xa sự hoành tráng hiện tại.
Đi trên đường lớn trên cơ bản đều là cường giả trên Đế cảnh, còn cường giả Thiên Tôn lại rất ít nhìn thấy, tiểu nhị của mấy cửa tiệm xung quanh phần lớn chỉ là Thiên Tôn cảnh.
Lục Trần cả đường đi đi dừng dừng, quan sát mấy người luyện đan hoặc là thiên kiêu chiến đấu trên chiến đài.
Hết chương 1873.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1874
Chương 1888. Tình cờ gặp người quen