Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ (Bản Dịch Full)

Chương 100 - Chương 1882. Vậy Chúng Ta Cũng Chạy Thôi (2)

pyvkiazq

Minh Xà đế quân nghe thấy đàm luận, sắc mặt âm trầm sắp nhỏ ra nước, không nói lời nào, lửa giận trong lòng vạn trượng, nhưng cũng không dám phát tác, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện trong khách điếm không chỉ có một yêu thú Vương Giả, mà là hai.

Trước đó hắn không muốn quỳ gối ở cửa khách điếm, có một luồng uy áp xa lạ khủng bố giáng xuống người hắn khiến cho cả người hắn căng thẳng.

Minh Xà đế quân như thế nào cũng không ngờ, Vương giả hiếm thấy nhất trong Yêu tộc lại có đến hai ở khách điếm nhỏ này.

Một yêu thú Vương tộc có thể dễ dàng nghiền ép hắn, nếu như cả hai cùng ra tay, có lẽ trong nháy mắt sẽ bị đánh đến thần hình đều diệt.

Vì an toàn cho cái mạng nhỏ, vẫn nên thành thật quỳ tại chỗ.

Bên trong khách điếm, Lục Trần đang dung hợp Giả Chân diễm, lợi dụng Chân diễm từ từ tiến hành cắn nuốt, toàn bộ quá trình vô cùng thong thả, dùng khoảng hơn nửa tháng mới hấp thu xong Giả Chân diễm.

Lần này hấp thu Giả Chân diễm đối với Diệt Thế Hắc Diễm, hiệu quả vốn không quá lớn, mặc dù Giả Chân diễm mang theo hai chữ Chân diễm nhưng bản chất vẫn là thần hỏa.

Diệt Thế Hắc Diễm cắn nuốt hàng trăm ngàn Giả Chân diễm cũng sẽ không tiến cấp.

Diệt Thế Hắc Diễm của Lục Trần muốn thăng cấp thánh diễm còn cần một đoạn đường dài phải đi, nhưng hắn cũng không vội, từ từ tích lũy, một ngày nào đó Chân diễm của hắn sẽ thăng cấp thành thánh diễm.

Bên ngoài, khoảng cách Minh Xà đế quân bị trấn áp đã trôi qua khoảng nửa tháng, trong nửa tháng này, dù gió hay mưa, Minh Xà đế quân đều thành thật quỳ gối trước cửa khách điếm, không dám rời đi.

Hôm nay bỗng nhiên có một luồng yêu khí mênh mông từ phương xa tràn ngập tới, xa xa nhìn lại là một mảng mây đen nghịt.

Đại quân yêu thú của Nam Lĩnh do Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng dẫn đội cưỡi Truyền tống đại trận nửa tháng, cuối cùng cũng chạy đến hoàng thành.

Bên trong đại quân yêu thú, trên mặt mỗi con yêu đều mang theo mệt mõi vất vả.

Đại quân yêu thú đến cũng hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người trong Hoàng Đô, bọn họ ngẩng đầu nhìn thấy yêu thú như nước lũ trùng trùng điệp điệp, liếc mắt không nhìn thấy điểm cuối, nhìn ra có mấy ngàn vạn.

Nhìn thấy đám đại quân yêu thú đến, người trong Hoàng Đô không chỉ không sợ hãi, ngược lại mắt còn lộ ra vẻ cổ quái.

Bọn họ biết thủ lĩnh của đám Yêu tộc này là Minh Xà đế quân.

Hiện tại thủ lĩnh Minh Xà đế quân của bọn họ đang ngoan ngoãn quỳ ở cửa khách điếm nửa tháng, không biết đám đại quân yêu thú phát hiện Đế Quân nhà mình quỳ ở cửa khách điếm sẽ có sắc thái thế nào.

Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng phía trước đại quân yêu thú có khí diễm ngập trời, tồn tại như hạc giữa bầy gà, trên người bọn họ tản ra khí tức siêu cấp đáng sợ, tỏa ra không gian vô tận.

Hàn Nha Hoàng lẩm bẩm nói: “Đế Quân đến sớm hơn chúng ta nửa tháng, có lẽ hiện giờ đang ở hoàng cung đúng không.”

Trước đây Đế Quân thường xuyên đến Hoàng Đô, cùng cấp bậc với Thương Lan đế quân, không ai dám xen vào việc của người khác, hơn nữa Đế Quân đi đến Hoàng Đô, Thương Lan hoàng chủ cũng sẽ cẩn trọng, toàn bộ quá trình, chỉ sợ làm chậm trễ Đế Quân.

Đại quân Yêu tộc dừng lại ở bên ngoài Hoàng Đô, không nhìn thấy Đế Quân, bọn họ không dám xâm lấn tiến vào thành trì, dù sao trong thành cũng có một Đế Quân Nhân tộc, nếu tùy tiện vào thành, Đế Quân không ở bên cạnh, lúc này sẽ chọc giận đến Đế Quân Nhân tộc, cho nên đã chờ đợi ở bên ngoài Hoàng Đô.

Nhưng đợi khoảng ba canh giờ, Minh Xà đế quân vẫn chưa xuất hiện, điều này khiến đám yêu thú rất nghi hoặc, Đế Quân gọi bọn họ đến Hoàng Đô, hiện giờ đã đến toàn bộ, tại sao Đế Quân vẫn chưa xuất hiện.

Hơn nữa còn có một hình ảnh rất cổ quái, đó là người trong Hoàng Đô nhìn thấy đại quân bọn họ tiếp cận nhưng hoàn toàn không nhìn ra vẻ sợ hãi trên mặt.

Tràng diện bình tĩnh này khiến cho đám yêu thú vô cùng khó hiểu.

Bọn họ nghĩ không ra, tại sao Nhân tộc nhìn thấy bọn họ lại không sợ hãi.

Dựa theo thủ đoạn trước đó, đám người này đã sớm hoảng hốt.

Mặc dù trong lòng nghi ngờ nhưng bọn họ cũng không dám vào thành, tiếp tục chờ đợi Minh Xà đế quân, lại một canh giờ trôi qua, Minh Xà đế quân vẫn không xuất hiện, Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng cùng với ngàn vạn yêu thú phía sau dâng lên cảm giác không ổn trong lòng.

Không lẽ Minh Xà đế quân xảy ra chuyện rồi sao?

Trong đầu vừa mới dâng lên ý niệm này thì lập tức phủ quyết, thực lực Đế Quân bọn họ mạnh mẽ, cùng cấp bậc với Thương Lan đế quân, Hoàng triều Thương Lan hoàn toàn không có cường giả có thể trấn áp Đế Quân, có lẽ Đế Quân có chuyện làm trì hoãn, có thể hiện tại không ở Hoàng Đô.

Lại hai canh giờ trôi qua, đại quân yêu thú chờ đợi có chút nôn nóng bất an, trong lòng tràn ngập nghi hoặc, tại sao Minh Xà đế quân vẫn chưa xuất hiện.

Yêu khí nơi này ngút trời kéo dài ngàn vạn dặm, cảnh tượng hoành tráng, Minh Xà đế quân không thể không cảm giác được.

“Chuyện lạ!”

Hàn Nha Hoàng lẩm bẩm một câu, hắn với Báo Hoàng liếc nhìn nhau, đều cảm giác rất cổ quái.

Đế Quân dặn dò bọn họ nửa tháng sau giáng lâm hoàng thành, hiện giờ bọn họ đã đến, Đế Quân lại không xuất hiện, hơn nữa người trong thành cũng rất bình tĩnh, hơi khác thường.

Lại một canh giờ trôi qua, rốt cuộc Hàn Nha Hoàng không nhịn được nữa, thần niệm bàng bạc bao trùm hoàng thành tìm kiếm tung tích của Đế Quân, đương nhiên thần niệm của hắn chủ động tránh hoàng cung, mặc dù hắn là Tạo Giới cảnh nhưng vẫn chưa có lá gan dám trực tiếp quét đến hoàng cung của Đế Quân Nhân tộc.

Chương 1882. Vậy chúng ta cũng chạy thôi (2)

“Đó là…”

Bỗng nhiên cả người Hàn Nha Hoàng run lên, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.

Bởi vì hắn thấy được hiện tại Đế Quân bọn họ khổ sở chờ đợi đang thành thật quỳ gối ở cửa một khách điếm, không dám có bất kỳ động tác gì.

Hàn Nha Hoàng ngây ngốc, sao Đế Quân nhà mình lại quỳ gối trước cửa khách điếm giống như nô bộc vậy.

“Sao vậy?” Báo Hoàng bên cạnh phát hiện khác thường trên mặt Hàn Nha Hoàng, không khỏi hỏi ra.

Hàn Nha Hoàng lẩm bẩm nói: “Ta, hình như mắt của ta xuất hiện ảo giác, hoặc là bước vào ảo cảnh.”

Báo Hoàng tức giận nói: “Nói mấy lời ta có thể nghe hiểu đi, lẽ nào trời sụp sao?”

“Trời, hình như thật sự sụp rồi!” Vẻ mặt Hàn Nha Hoàng ngốc trệ.

Báo Hoàng hơi cạn lời, Hàn Nha Hoàng có thần niệm, thấy được cảnh tượng đáng sợ gì đó nên mới sợ hãi thành như vậy, vì thế bản thân hắn mở rộng thần niệm bao trùm Hoàng Đô phía trước, mấy giây sau, hắn lập tức nhìn thấy Đế Quân nhà mình quỳ gối ở cửa khách điếm nào đó.

“Đù…”

Lúc này Báo Hoàng hít sâu một hơi, mắt trừng tròn, có chút không thể tin được hình ảnh thần niệm nhìn thấy.

Đế Quân nhà mình lại quỳ ở nơi đó, không dám có bất kỳ ngôn ngữ nào, khó trách Hàn Nha Hoàng lại lộ ra dáng vẻ thất thố.

Hai người họ liếc nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt nhau.

Đế Quân bị người ta trấn áp, là cường giả nào ra tay trấn áp Đế Quân, lẽ nào là tồn tại Đạo Tổ.

Hiện tại bọn họ giống như mất đi người chủ cốt vậy, đứng tại chỗ không biết làm sao.

“Đi!”

Bỗng nhiên hai người họ đồng thời nói ra, bóng dáng chợt lóe, nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng, để lại đám đại quân yêu thú ngây ngốc.

Đám đại quân yêu thú phía sau cũng ngây ra, sao Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng lại đột ngột rời đi, lẽ nào muốn phản bội Đế Quân sao.

Nhưng hiện tại cũng không biết Đế Quân đã đi đâu, trước đó chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Trong lòng đám Đại Yêu Đế cảnh trong đám người tràn ngập tò mò và nghi hoặc, lần lượt dùng thần niệm dò xét, không bao lâu sau cũng nhìn thấy tình cảnh của Đế Quân nhà mình, biết được chắc chắn Đế Quân đã bị tồn tại khủng bố nào đó trấn áp, bất đắc dĩ mới quỳ trên mặt đất.

Khó trách Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng không nói gì đã trực tiếp bỏ chạy.

Vì thế bọn họ cũng chạy tán loạn như chim sợ ná.

Đám yêu dưới Đế cảnh nhìn thấy thủ lĩnh đều chạy hết, không rõ nguyên nhân, hơn nữa mấy thống lĩnh đều đã chạy, vậy chúng ta cũng chạy thôi.

Rất nhanh, yêu thú mấy ngàn vạn tản khắp nơi, không bao lâu sau, lập tức biến mất sạch sẽ.

Bên trong khách điếm!

Lục Trần ngừng tu luyện, đứng dậy đi ra bên ngoài, đúng lúc gặp được Lượng Tử.

Lượng Tử lập tức nói: “Chủ nhân, đã trấn áp Minh Xà đế quân, hiện tại đang quỳ ở cửa lớn.”

“Ồ!”

Lục Trần lập tức có hứng thú.

Nửa tháng trước hắn đạt được Giả Chân diễm, lập tức bắt tay cắn nuốt Giả Chân diễm để tăng cường uy lực Diệt Thế Hắc Diễm, nhưng trên bầu trời lại bộc phát khí tức khủng bố khiến hắn không cách nào yên tĩnh cắn nuốt, nên bảo Lượng Tử đi đến bảo đối phương câm miệng.

Hiện giờ, sau khi hắn xuất quan, được Lượng Tử nhắc nhở mới nhớ đến Minh Xà đế quân.

Lục Trần bước ra ngoài cửa, lập tức nhìn thấy chính giữa cửa lớn có một nam tử trung niên mặc áo bào đen đang quỳ, vẻ mặt khuất nhục.

Có lẽ bị người ta nhìn chăm chú nên Minh Xà đế quân ngẩng đầu, thấy Lục Trần, cũng thấy hai yêu thú Vương Giả hóa thành hình người bên cạnh với yêu khí vô cùng hùng hậu.

Thanh niên trước mắt là chủ nhân của hai yêu thú Vương Giả, cũng là hung thủ sát hại Minh Dạ.

Nghĩ đến đây, sâu trong đáy mắt Minh Xà đế quân lộ ra một tia sát ý.

Xung quanh còn có vô số quần chúng vây xem, bọn họ cũng hơi tò mò với chủ nhân của yêu thú có thể trấn áp Minh Xà đế quân, hiện giờ rốt cục cũng nhìn thấy đối phương.

Thanh niên này mặc một bộ áo trắng, phong lưu phóng khoáng, trên người tản ra khí chất bụi bặm, nhưng lại giống y hệt với lời trong miệng vượn lớn màu vàng kim, quả nhiên tu vi của thanh niên này không tới Tạo Giới cảnh.

“Đây không phải là…”

Có rất nhiều người trong đám người nhận ra Lục Trần, trợn tròn mắt.

Đây không phải là thanh niên xuất ra hai bộ công pháp Tạo Giới cảnh đấu giá Giả Chân diễm, hơn nữa còn cường thế giết chết Minh Dạ cùng với tiêu diệt thần niệm của Minh Xà đế quân sao, khó trách ngày đó khinh cuồng như vậy, không sợ sự uy hiếp của thần niệm Minh Xà đế quân.

Đối phương có được hai yêu thú Vương Giả thì còn sợ Minh Xà đế quân làm gì.

“Cứng Đầu, giết hắn!” Lục Trần vừa mở miệng đã khiến long trời lở đất.

Lục Trần rõ ràng nắm bắt được sát ý trong mắt Minh Xà đế quân, hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, sẽ không mặc cho người có sát ý với mình còn sống sót, nếu không sau này sẽ có tai họa.

Câu đầu tiên của Lục Trần khiến cho sắc mặt Minh Xà đế quân đột nhiên thay đổi, vội vàng thốt lên: “Ngươi không thể giết ta, sau lưng ta có Đạo…”

Nhưng Minh Xà đế quân vẫn chưa nói xong thì một móng vuốt sắc bén đã đâm vào ấn đường của hắn, bóp nát bấy nguyên thần.

Nguyên giới, ở nơi có chút xa xôi, nơi này là một tiên sơn sương mù mịt mờ, tử khí bốc hơi, bộc phát thành mảng.

Trong núi nơi được trận pháp bao bọc là một vùng đất yên bình, linh sơn khắp nơi, hoàn cảnh tu hành thoải mái.

Phía trên mỗi một linh sơn đều có đạo tràng tu luyện, trong đó có rất nhiều người mặc đạo bào đang ngồi thiền tu hành bên trên đạo tràng.

Hết chương 1868.

Chương 1883. Nhân quả không thể dính

Mặc dù những sinh linh này là hình người, nhưng trên người lại tản ra khí tức Yêu tộc hùng hậu, đó là Yêu tộc.

Khí tức Yêu tộc hóa thành hình người không giống nhau, có nội liễm hiền hòa, có âm u lạnh lẽo, cũng có bá đạo.

Trong rất nhiều linh sơn, địa thế trung gian nhất cũng là linh sơn tốt nhất mơ hồ có một luồng khí tức mờ mịt như có như không tồn tại.

Trên đỉnh núi có một đạo nhân mặc áo bào vàng ngồi thiền, khí tức nội liễm, trời đất mơ hồ dung hợp thành một thể, tản ra khí chất siêu nhiên xuất trần.

Trong lúc đột ngột, đạo nhân mặc áo bào vàng mở mắt ra, bắn ra một luồng hàn mang: “Minh Xà đã chết.”

Đạo nhân mặc áo bào vàng ngồi tại chỗ, ngây ra mười mấy giây, nói: “Tính cách Minh Xà cuồng vọng, dễ dàng đắc tội với người khác. Năm đó đã từng đắc tội với thiên tài thế lực Giới Chủ, ta trục xuất Minh Xà ra khỏi sơn môn, giáng thành đệ tử ký danh mới bảo vệ được một mạng của hắn.”

“Mặc dù không thích tính cách của Minh Xà, nhưng mặc kệ nói như thế nào, giữa ta và hắn cũng có một đoạn tình cảm thầy trò, có người không chút nể mặt ta, giết chết Minh Xà, ta lại muốn xem xem là ai ra tay.” Đạo nhân mặc áo bào vàng lẩm bẩm nói, một tay bóp pháp quyết, từng sợi nhân quả đủ màu sắc đan xen bắn về bốn phương tám hướng.

Mỗi một sợi nhân quả đều là người tương giao vận mệnh với hắn.

Đạo nhân mặc áo bào vàng dùng tay gảy sợi nhân quả, nắm lấy một trong nhiều sợi nhân quả, đây là sợi nhân quả của Minh Xà.

Thần niệm của đạo nhân mặc áo bàng vàng tiến vào thuận theo sợi nhân quả của Minh Xà, phát hiện phía trên đan xen một sợi nhân quả màu đen.

Sợi nhân quả màu đen này vô cùng cứng cáp, gấp mấy lần sợi nhân quả của Minh Xà, đại diện cho mệnh cách mạnh mẽ của người đó, hơn nữa hắn còn cảm nhận được yêu khí ở trên sợi nhân quả màu đen này.

Nói rõ người giết chết Minh Xà là Yêu tộc, không phải Nhân tộc.

Sắc mặt đạo nhân mặc áo bào vàng nghiêm túc: “Có được sợi nhân quả cứng cáp mạnh mẽ như thế, có lẽ là Vương giả trong yêu thú.”

“Cái này với chủ nhân của sợi nhân quả không liên quan đến nhau.” Trên mặt đạo nhân mặc áo bào vàng lộ ra vẻ tiếc nuối, cảm khái nói: “Minh Xà ơi là Minh Xà, tại sao ngươi lại đi trêu chọc yêu thú Vương Giả chứ.”

Đạo nhân mặc áo bào vàng biết hắn không thể báo thù cho Minh Xà.

Tạm không nói yêu thú Vương Giả có thể giết chết Minh Xà ít nhất là Tạo Giới cảnh viên mãn, một khi kết thù, không giết chết được đối phương thì đợi tương lai yêu thú Vương Giả bước vào Đạo Tổ cảnh sẽ chính là ác mộng của hắn.

Bởi vì yêu thú Vương Giả là người lãnh đạo trời sinh, huyết mạch chảy trong cơ thể có lực áp chế tự nhiên đối với yêu thú bình thường.

Mặt khác, trên bảng Giới Chủ, Vạn Yêu Chi Tổ chính là yêu thú Vương Giả thành tựu Vô Thượng Quả vị, Yêu tổ này trắng trợn tìm kiếm yêu có huyết mạch yêu thú Vương Giả để bồi dưỡng, hắn không thể mạo hiểm đắc tội Vạn Yêu Chi Tổ, đi săn giết yêu thú Vương Giả.

Mặc dù nói có thể lén đánh chết, nhưng trên đời này vốn không có bức tường nào là không thông gió.

Hơn nữa năng lực của Giới Chủ là điều mà hắn không thể tưởng tượng được.

Càng tiếp cận Giới Chủ cảnh thì càng kính sợ tồn tại này.

Hoàng đô Thương Lan, sau khi Cứng Đầu đánh chết Minh Xà đế quân thì Lục Trần đi tới lấy nhẫn không gian của đối phương.

Một Đại Yêu Tạo Giới cảnh viên mãn có lẽ trên người có không ít thứ tốt, thần niệm lướt qua, phát hiện bên trong chứa linh tinh, đan dược, trận pháp… với lượng lớn.

Chỉ riêng linh tinh đã có hơn trăm triệu phương, cộng thêm mấy đan dược thập ngũ phẩm, trận pháp thập tứ cấp…

Lục Trần đại khái nhìn lướt qua, đan dược trên cơ bản đều là đan dược cao cấp chữa thương và khôi phục linh lực, ngoài ra còn có một loại đan dược tên là Ngộ Đạo đan.

Ngộ Đạo đan là đan dược thập ngũ phẩm, có tác dụng tăng cường cảm ngộ đại đạo, sau khi tu vi đạt tới Thánh Đế cảnh, võ giả cần tích góp nội tình đại đạo, các loại vật phẩm như Ngộ Đạo đan, trà ngộ đạo là không thể thiếu.

Ngộ Đạo đan tương đương với lá trà ngộ đạo bản đơn giản, có tác dụng giống nhau, chỉ là hiệu quả kém hơn trà ngộ đạo nhiều.

Trong nhẫn không gian của Minh Xà đế quân chỉ có hơn hai mươi viên Ngộ Đạo đan.

Một Đế Quân có ít như vậy, đủ để nhìn ra Ngộ Đạo đan quý giá cỡ nào.

Ngoại trừ đan dược, Lục Trần còn phát hiện mấy bộ công pháp, trong đó có một bộ tuyệt học tên là Vũ Kiếm Quyết, thu hút sự chú ý của Lục Trần.

Là một kiếm tu, Lục Trần dễ dàng nhìn ra bộ kiếm quyết này rất mạnh mẽ.

Thần niệm của hắn bao trùm bên trong quyển trục, nhanh chóng đi đến một không gian thần bí, trong không gian này tràn ngập vô số kiếm quang, xa xa có một nam tử trung niên mặt như đao gọt, bóng dáng cao ngất giống như bạch dương cứng cỏi, ánh mắt sắc bén như kiếm, cho người ta loại cảm giác phong mang.

Sau đó, nam tử trung niên rút trường kiếm sau lưng, kiếm quang ngập trời lấy hắn làm trung tâm hội tụ lại tản ra kiếm uy vô song, sau đó kiếm chĩa về phía trước, khuếch tán ra ngoài, kiếm quang dày đặc như mưa bắn ra ngoài.

Mỗi một luồng kiếm quang đều mang theo lực lượng công phạt mạnh đến cực điểm.

Lục Trần lập tức bị chấn động, vội vàng rời khỏi không gian thần bí của quyển trục.

Không gian thần bí này là một hình ảnh do người truyền thừa tuyệt học để lại, là hư vô, chỉ có thần niệm mới có thể tiến vào.

Chương 1884. Nhân quả không thể dính (2)
Bình Luận (0)
Comment