Không đợi Minh Xà đế quân nói chuyện, Lục Trần lại châm chọc một câu: “Xem ra các ngươi hống hách quen rồi, tự cho rằng mỗi một chuyện làm ra đều là các ngươi đúng, người khác đều là sai.”
Nghe được lời này, trong mắt Minh Xà đế quân lập lòe hung quang, hắn có thân phận gì, đối phương có thân phận gì, đến phiên người đó dạy dỗ hắn sao, chỉ là hiện tại tính mạng con trai ở trước mắt, không thể không chịu thua, nói: “Ngươi muốn thế nào mới bỏ qua cho Minh Dạ.”
“Không muốn bỏ qua!” Lục Trần mở miệng nói.
Nói xong, hỏa diễm màu đen vô song nhanh chóng co rụt lại, bao bọc bọn họ ở bên trong, rất nhanh, bên trong hỏa diễm màu đen truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Minh Dạ.
Tiếng thảm thiết duy trì chưa đến một phút thì đã im bặt.
Một phút sau, tia thần niệm này của Minh Xà đế quân cũng tan thành mây khói.
Lúc hai tia nguyên thần hoàn toàn bị đốt thành hư vô thì Lục Trần thu hồi Diệt Thế Hắc Diễm, sau đó bước chân đạp mạnh, rời khỏi nơi này, để lại một đám quần chúng vây xem chấn động.
Dân chúng xung quanh hoàng thành đứng ngây tại chỗ, rất lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Chủ yếu là Lục Trần biểu hiện quá mạnh mẽ!
Bọn họ sống vô số năm tháng ở hoàng thành, nhân vật nào mà chưa từng nhìn thấy, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật bá đạo như vậy, không chút kiêng kỵ ra tay với Minh Dạ thì thôi, thần niệm của Minh Xà đế quân xuất hiện muốn bảo vệ con, kết quả đối phương giết hết luôn.
…
Vùng đất Nam Lĩnh, Hoàng triều Thương Lan!
Đây là một mảng sông núi đầm lầy bao la bát ngát, rừng rậm nguyên thủy, sương mù bao phủ quanh năm, phía dưới có vô số Yêu tộc sinh sống.
Nơi này chính là cấm địa của Hoàng triều Thương Lan.
Minh Xà đế quân cùng với đại quân Yêu tộc vô số dưới trướng định cư tại nơi này.
Gầm!
Vùng đất Nam Lĩnh bình tĩnh đột nhiên truyền ra tiếng gầm gừ kinh động đất trời, một con rắn đen cực lớn dài đến mấy vạn mét, cơ thể thô như núi non như ẩn như hiện trong mây mù, vặn vẹo thân thể cực lớn, còn kèm theo tiếng sấm vang dội xung quanh.
Một luồng khí tức giận dữ ngập trời bao trùm toàn bộ Nam Lĩnh, kinh động vạn yêu.
Trong chốc lát, bất kể là yêu đang bế quan hay đang ngẩn người, hay là đang sinh đời sau đều bị kinh động, ngẩng đầu nhìn quái vật khổng lồ trên bầu trời, lộ ra vẻ cung kính.
“Tham kiến Đế Quân!”
Một đám đại yêu phát ra âm thanh vang dội, chấn động dãy núi vạn khe, cây cối đều phát run.
Đám yêu cảm nhận được cơn lửa giận mãnh liệt từ trên người Minh Xà đế quân, khiến bọn họ mơ hồ cảm giác hít thở không thông, trong lòng nghi ngờ không thôi, tại sao Minh Xà đế quân lại tức giận như thế.
“Phàm là yêu trên Thiên Tôn đều xuất chinh theo ta, san bằng Hoàng Đô!” Một âm thanh lạnh lẽo đến cực điểm thốt ra từ trong miệng của con rắn đen cực lớn.
“San bằng Hoàng Đô?”
Đám yêu hơi mơ màng, đều không hiểu tại sao Minh Xà đế quân lại muốn khởi xướng chiến tranh với Hoàng Đô, mặc dù bọn họ định cư ở Hoàng triều Thương Lan, sẽ rút ra thành trì nhân loại khai chiến đồ thành, nhưng lần này khởi xướng tấn công Hoàng Đô không phải là nói đùa.
Số lượng Nhân tộc nhiều hơn Yêu tộc bọn họ không biết bao nhiêu lần, số lượng cường giả cũng nghiền ép bọn họ.
Hai bên khai chiến nhất định là cục diện hai bên đều thiệt.
Mặc dù phần lớn Yêu tộc đều không muốn khai chiến, nhưng đây là mệnh lệnh của Đế Quân, không thể không phục tùng.
“Cạc cạc!”
Một con quạ đen cực lớn xuất hiện, hình thể còn cao hơn núi non, đi đến phía dưới con rắn đen, mở miệng nói: “Đế Quân tôn kính, tại sao lại muốn tấn công Hoàng Đô?”
Con quạ đen này là Hàn Nha, một Yêu Hoàng tu vi Tạo Giới cảnh, là cha của Hàn Nha Vương trước đó.
“Tuân theo lệnh của Đế Quân!” Dãy núi xa xa có một con báo đốm dài hàng trăm trượng, khí tức trên thân cũng khiến người ta hít thở không thông.
Đây là Báo Hoàng.
Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng là cánh tay trái phải của Minh Xà đế quân, là hai Đại Yêu cấp bậc Tạo Giới cảnh.
“Con ta chết ở Hoàng Đô!” Minh Xà đế quân lạnh lùng nói, đôi mắt lạnh băng không mang theo tình cảm nhìn Hoàng Đô, toát ra sát ý ngập trời.
Lời nói của Minh Xà đế quân khiến cho trong lòng vạn yêu run rẩy, khó trách Đế Quân muốn hạ lệnh tiến công Hoàng Đô.
“Hàn Nha Hoàng, Báo Hoàng, các ngươi suất lĩnh đại bộ đội tranh thủ nửa tháng chạy tới Hoàng Đô đi, ta đi trước một bước.” Minh Xà đế quân thốt ra một câu, sau đó bóng dáng khổng lồ quanh co đong đưa, nhanh chóng biến mất trong tầng mây dày đặc.
Vùng đất Nam Lĩnh cách Hoàng Đô rất xa, ngồi Truyền tống trận cần nửa tháng trở lên, nhưng đối với cấp bậc Tạo Giới cảnh viên mãn thì tốc độ toàn lực chạy đi chỉ cần một hai canh giờ.
Minh Xà đế quân cũng biết thanh niên dám đánh chết Minh Dạ tuyệt đối không phải là đệ tử của thế lực bình thường.
Chiến lực không chỉ mạnh mẽ mà còn có Chân diễm, chỉ sợ đến từ thế lực cấp Đạo Tổ.
Nhưng cho dù đối phương đến từ thế lực Giới Chủ, cũng không phải không giết được, dù sao thì con trai hắn cũng đã chết, cần phải để đối phương đền mạng.
Không chỉ như thế, hắn còn muốn bắt chẹt Thương Lan, bảo Thương Lan giao một nửa tài nguyên hoàng cung ra, nếu không Nhân tộc và Yêu tộc sẽ khai chiến, với tính khí nhỏ của Thương Lan tuyệt đối sẽ khuất phục, dù sao tên này cũng mềm lòng, thích che chở kẻ yếu.
Chương 1879. Lửa giận của Minh Xà đế quân (2)Hai canh giờ vội vàng trôi qua, Minh Xà đế quân xuất hiện bên trên Hoàng Đô, hắn lộ ra bản thể, cơ thể dài mấy vạn mét thô như núi non tản ra khí tức khủng bố ngập trời.
Luồng khí tức này bao trùm Hoàng Đô mênh mông, vô số người ngẩng đầu lập tức nhìn thấy quái vật khổng lồ, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khoảng cách Minh Dạ bị diệt chưa đến ba canh giờ, Minh Xà đế quân đã mang theo lửa giận ngập trời giáng lâm Hoàng Đô, đến hỏi tội.
“Thương Lan, cút ra đây!” Trong miệng Minh Xà đế quân phun ra một tiếng long trời lở đất.
Soạt!
“Minh Xà, ngươi giáng lâm hoàng cung là có ý gì?” Thương Lan đế quân mặc hoàng bào, thoạt nhìn dáng vẻ bất phàm, đi tới trên bầu trời, nhìn chăm chú vào con rắn khổng lồ ở phía trước.
“Ngươi nói xem?” Hai mắt Minh Xà đế quân lạnh băng nhìn chằm chằm Thương Lan, nói ra lời lạnh lùng: “Thương Lan, vậy mà ngươi lại trơ mắt nhìn Minh Dạ bị giết, không kịp thời cứu viện.”
Lời nói của Minh Xà đế quân khiến Thương Lan cạn lời, thù hận giữa hai bên chất chứa đã lâu, Minh Xà nghĩ quá đẹp rồi, vậy mà lại chỉ trích mình không cứu Minh Dạ.
Sắc mặt Thương Lan lãnh đạm đáp lại một câu: “Ta không có nghĩa vụ đó.”
“Không có nghĩa vụ?” Ánh mắt Minh Xà đế quân vô cùng đau thương, sau đó lớn tiếng nói: “Hay cho câu không có nghĩa vụ, nửa tháng sau ta nhất định sẽ tiêu diệt Hoàng Đô, để người toàn thành đền mạng.”
Lời nói của Minh Xà đế quân khiến cho sắc mặt Thương Lan thay đổi, cũng khiến cho vô số người phía dưới thay đổi sắc mặt.
“Thương Lan, có lẽ ngươi biết hung thủ là ai, nói cho ta biết hung thủ ở đâu.” Minh Xà lại hỏi.
“Hung thủ là gia gia ngươi!” Thương Lan vẫn chưa mở miệng, đột nhiên truyền đến âm thanh to lớn từ bên cạnh.
Một luồng sáng vàng kim từ phía dưới vọt thẳng lên, nhanh chóng hóa thành một con vượn lớn màu vàng kim khổng lồ, bộ lông màu vàng kim quanh thân giống như tơ lụa, vô cùng bóng loáng, mặt ngoài còn lưu chuyển một tầng dịch thể như nước màu vàng kim, luồng khí tức kinh khủng ngập trời bộc phát từ trên người con vượn lớn màu vàng kim.
“Đế Quân!”
“Cấp bậc Đế Quân!”
Con vượn lớn màu vàng kim xuất hiện khiến Minh Xà và Thương Lan hơi biến sắc, đặc biệt là Minh Xà, nhìn vượn lớn trước mặt lại cảm giác được nỗi sợ hãi bắt nguồn từ sâu trong nguyên thần, không chỉ bởi vì tu vi của đối phương mạnh mẽ không thua kém hắn, mà còn bởi vì một loại huyết mạch trời sinh áp chế.
Minh Xà mơ hồ có xúc động bái lạy người đó.
“Yêu thú Vương Giả!” Minh Xà thốt ra một câu.
Ánh mắt Minh Xà đột nhiên thay đổi, nhìn vượn lớn màu vàng kim kiêu ngạo không ai sánh được trước mặt, lần đầu tiên trong lòng xuất hiện e ngại, vượn lớn này là yêu thú Vương Giả, yêu như bọn họ đối mặt với yêu thú Vương Giả, bị vây ở thế yếu tự nhiên, xuất phát từ uy áp bên trong huyết mạch.
Loại yêu bình thường như hắn đối chiến với yêu thú Vương Giả không phát huy ra toàn lực được.
“Ngươi hét lớn trên bầu trời hoàng thành ảnh hưởng nghiêm trọng đến chủ nhân nhà ta tu hành, hiện tại hãy ngoan ngoãn câm miệng cho ta.” Lượng Tử nói xong, luân chuyển nắm đấm, mạnh mẽ đấm về phía đầu con rắn khổng lồ đó.
Bên trong hai quyền của Lượng Tử ẩn chứa lực lượng ngập trời, khủng bố vô cớ, giáng xuống đầu rắn, suýt chút nữa khiến Minh Xà đế quân ngất đi.
“A…”
Minh Xà đế quân ăn hai quyền của Lượng Tử, cảm giác hộp sọ đều muốn nứt ra, nước mắt chảy dài, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Minh Xà đế quân lắc đầu choáng váng, lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm vượn lớn màu vàng kim cao lớn đứng ở phía trước, hai tròng mắt thiêu đốt lửa giận: “Cùng là Yêu tộc, tại sao ngươi lại giúp Nhân tộc.”
Trong lòng Minh Xà đế quân có tức giận, yêu thú Vương Giả này không nói nhiều lời, vừa lên đã tặng ai quyền lên đầu hắn, lực lượng vô cùng cường hãn, suýt chút nữa làm hộp sọ của hắn vỡ ra, hiện tại còn có chút mê man.
Hơn nữa hiện tại hắn vẫn chưa hiểu bản thân đã đắc tội với yêu thú Vương Tôn này ở đâu.
Đồng tử màu vàng kim của vượn lớn lạnh lùng, châm chọc một câu: “Đã nói với ngươi, ngươi đã quấy rầy chủ nhân nhà ta tu hành, còn hỏi ta tại sao lại giúp Nhân tộc.”
“Chủ nhân nhà ngươi là Đạo Tổ nào?” Sắc mặt Minh Xà đế quân hơi đổi, trong lòng khẩn trương khó hiểu, theo hắn thấy, cường giả có thể khiến cho vượn lớn màu vàng kim thần phục ít nhất cũng là Đạo Tổ.
“Chủ nhân nhà ta tạm thời vẫn chưa phải là Đạo Tổ, chỉ là một Thánh Đế!” Vượn lớn màu vàng kim lười biếng nói.
“Thánh Đế?”
Vẻ mặt Minh Xà đế quân mơ màng, yêu thú Vương Giả kiêu ngạo nhất trong yêu thú lại nhận Thánh Đế làm chủ, có thể sao?
Ngay cả Thương Lan đế quân bên cạnh cũng hơi bất ngờ, trong lòng rất khó hiểu, sao thanh niên đó có thể thu phục yêu thú Vương Giả.
Bỗng nhiên Minh Xà đế quân phản ứng lại, đột nhiên nhận ra yêu thú trước mặt rất giống với con vượn lớn màu vàng kim lần trước nhìn thấy ở trận pháp giám sát, nói cách khác, lúc trước là đối phương ngăn cản kiếp nạn cho thành Lưu Phong.
Hơn nữa, lẽ nào chủ nhân của đối phương là thanh niên đánh chết con của mình.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Minh Xà đế quân trở nên đỏ như máu, lửa giận từ đáy lòng sinh sôi nảy nở, quát lớn: “Chính là chủ nhân trong miệng ngươi đã giết con ta.”
“Không biết!” Vượn lớn màu vàng kim lắc đầu, sau đó nói: “Cho dù giết con ngươi, thì ngươi có thể làm gì?”
Chương 1865. Quỳ gối trước cửa khách điếmTrong lòng vượn lớn màu vàng kim có chút muốn cười, lẽ nào Minh Xà này dám tìm chủ nhân báo thù sao, nếu như vậy, chỉ là tự tìm đường chết.
Minh Xà đế quân đã đại khái đoán được là chủ nhân trong miệng vượn lớn màu vàng kim giết Minh Dạ, trong hai mắt tràn đầy lửa giận, một luồng uy áp ngập trời bộc phát từ trên người hắn, giữa đất trời nổi lên một cơn bão dọa người khiến cho không gian không ngừng sụp đổ, xuất hiện vết nứt lớn màu đen.
Mây đen che khuất bầu trời đè bẹp vòm trời, bên trong sấm chớp vang dội phóng ra các loại lực lượng đại đạo giống như muốn hủy diệt thiên địa.
Minh Xà đế quân nổi giận rồi!
Cho dù vượn lớn màu vàng kim trước mắt là yêu thú Vương Giả, hắn cũng phải toàn lực ứng phó đánh bại đối phương, sau đó đánh chết chủ nhân của hắn, báo thù cho Minh Dạ.
Chiếc đuôi cực lớn như núi non của Minh Xà đế quân đong đưa giống như móc ngược, nhanh chóng quấn quanh cơ thể vượn lớn màu vàng kim mấy vòng, sau đó nhanh chóng co rụt lại, mỗi một tế bào trong cơ thể đều bắt đầu phát lực, muốn dựa vào lực lượng cắn nuốt mạnh mẽ để siết gãy gân cốt của đối phương.
Mặc dù hắn không phải là yêu thú Vương Giả nhưng cũng không có nghĩa sợ vượn lớn.
Minh Xà đế quân có sức chiến đấu mạnh mẽ, am hiểu cắn giết kẻ địch, một khi bị thân thể hắn quấn quanh, cùng cấp bậc cũng chịu thiệt thòi lớn.
“Chết cho ta!”
Minh Xà đế quân nổi giận gầm lên một tiếng, thúc dục toàn lực, phía trên cơ thể rắn đen thô to như núi non phát ra lực lượng không gì sánh được.
“Tự tìm đường chết!”
Đồng tử màu vàng kim của vượn lớn nhìn chằm chằm Minh Xà đế quân, châm chọc một câu.
Hắn không đổi sắc mặt, giống như lực lượng co rút khủng bố của Minh Xà đế quân đối với hắn không đau không ngứa.
Vô số người quan sát phía dưới nhìn cảnh tượng trên bầu trời, Minh Xà đế quân dài tới mấy vạn mét, dùng cơ thể thô như núi non quấn vượn lớn màu vàng kim lớn không ngừng như cành cây, cảnh tượng này cực kỳ chấn động ánh mắt của người ta.
Minh Xà đế quân thấy đối phương không thay đổi sắc mặt, trong mắt lộ ra ý lạnh lẽo, chợt gia tăng lực lượng, thân thể chậm rãi co rụt lại, mơ hồ có âm thanh xương cốt bị chèn ép truyền ra.
Lúc này, vượn lớn màu vàng kim cảm nhận được luồng lực lượng trói buộc này tăng cường, xương cốt bị chèn ép truyền ra cảm giác đau đớn, có chút không chịu nổi, gầm thét một tiếng, cả người phát ra hào quang vạn trượng, thần uy lẫm liệt, một luồng lực lượng hùng hậu chấn động, chống đỡ lực lượng co rút của Minh Xà đế quân.
Cơ thể của vượn lớn màu vàng kim phát lực, muốn tránh thoát trói buộc nhưng lực lượng của đối phương rất mạnh, khiến cho hắn lâm vào khốn cảnh.
Thấy nhất thời không thoát ra được, vượn lớn màu vàng kim há miệng cắn một phát lên thân rắn, răng sắc nhọn đâm vào trong thân rắn, sau đó xé mạnh, xé xuống một mảng máu thịt lớn phía bên trên.
“Chậc!”
Minh Xà đế quân phát ra tiếng kêu thảm thiết, hoàn toàn không dự liệu được vượn lớn màu vàng kim lại đột nhiên cho hắn một phát.
Nhân lúc Minh Xà đế quân đau đớn, lực lượng hơi thả lỏng, vượn lớn màu vàng kim tìm được cơ hội, buông hai tay, một tay đè đầu rắn lại, giữ chặt hàm trên với hàm dưới, dùng sức tách hai bên ra.
Răng rắc một tiếng!
Vượn lớn màu vàng kim trực tiếp bẻ miệng Minh Xà đế quân ra, khiến cho Minh Xà đế quân phát ra tiếng kêu thảm thiết càng thê lương hơn.
Phụt!
Bỗng nhiên Minh Xà đế quân biến thành một làn khói đen, sau đó cơ thể khổng lồ hoàn toàn biến mất, biến thành một trung niên anh vũ mặc áo bào đen, dáng người thon dài, cả người toát ra lãnh ý vô tận, đôi mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vượn lớn màu vàng kim.
Minh Xà đế quân nâng bàn tay lên, lực lượng đại đạo phóng ra từ trong cơ thể dẫn đến đất trời nổ vang, chảy xuôi theo hướng cánh tay, trong lòng bàn tay phun ra một chùm sáng đen đáng sợ, trực tiếp xuyên qua vượn lớn màu vàng kim.
“Chênh lệch giữa ta và ngươi rất lớn, không biết sống chết!” Vượn lớn màu vàng kim thấy đối phương không biết tự lượng sức mình, vẫn muốn khiêu chiến hắn, hừ lạnh một tiếng, bàn tay màu vàng kim bao trùm đến, một tiếng phụt, chùm sáng đen bị phá hủy, mài mòn hầu như không còn gì.
Uy thế một chưởng này không giảm, nhanh chóng đánh về phía cơ thể của Minh Xà đế quân.
Sắc mặt Minh Xà đế quân hơi thay đổi, cơ thể nhanh chóng di chuyển ngang, tránh né một chưởng khủng bố này.
Ầm đùng!
Vị trí trước đó của Minh Xà đế quân bị bàn tay màu vàng đánh ra thành vết nứt lớn giống như mở cánh cửa địa ngục ra, vô số khí lưu màu đen vọt ra từ bên trong, tản ra hàn khí lạnh lẽo, nhưng chỉ một giây, vết nứt lớn lập tức khép lại, hóa thành trạng thái hoàn chỉnh.
Minh Xà đế quân lơ lửng trên bầu trời, sắc mặt lạnh lùng đến cực điểm, quanh thân phun ra sương đen nồng đậm như chất lỏng chảy xuôi, hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, nắm kiếm quyết.
“Vũ Kiếm Quyết!”
Minh Xà đế quân khẽ quát một tiếng, trong lúc nhất thời, khói đen nồng đậm quanh thân hóa thành kiếm quang màu đen đầy trời, như mũi tên dày đặc, nhanh chóng bắn về phía vượn lớn màu vàng kim, trong đó còn có mấy kiếm quang tán loạn bốn phía, hướng về phía Hoàng Đô phía dưới, nhưng Thương Lan đế quân bên cạnh đã ra tay, hất tay áo lên, một luồng lực lượng vô hình chấn động xuất hiện khiến cho kiếm quang màu đen tán loạn dưới mặt đất nổ tung.
Chương 1880. Quỳ gối trước cửa khách điếm (2)Giúp Hoàng Đô tránh được một kiếp nạn.
Quanh thân vượn lớn màu vàng kim chảy xuôi một lớp chất lỏng màu vàng kim như kim quang hộ thể, sáng chói đến cực điểm, vạn pháp bất xâm, lúc kiếm quang màu đen rậm rạp đánh đến, toàn bộ đều đỡ lấy.
Vượn lớn màu vàng kim như thần, một bước ngang trời, đánh quyền ấn vô song về phía Minh Xà đế quân, trên nắm đấm có lực lượng đáng sợ phóng ra, dẫn đến Minh Xà đế quân biến sắc.
Sắc mặt của Minh Xà đế quân vô cùng khó coi, bộ kiếm quyết mà hắn tu hành không phải là kiếm quyết bình thường, ban đầu lúc hắn bái nhập môn hạ Đạo Tổ, trở thành thân truyền, lại vì nguyên nhân nào đó mà gây ra họa, bị tước bỏ chức đệ tử ký danh, chỉ là Đạo Tổ cũng không bạc đãi hắn, đã truyền cho hắn một bộ Vũ Kiếm Quyết.
Mà bộ Vũ Kiếm Quyết này là do một Đạo Tổ truyền kỳ Nguyên giới sáng lập.
Đó là một cường giả Kiếm đạo, được xưng là Kiếm Quân Chủ.
Cũng là Đạo Tổ đệ nhất Nguyên giới.
Hiện giờ vẫn lấy Vũ Kiếm Quyết kiêu ngạo, nhưng không thể làm thương đối phương chút nào, điều này khiến trong lòng Minh Xà đế quân tràn đầy cảm giác thất bại.
Minh Xà đế quân gào thét, đại đạo xuyên qua đất trời, từng tia khí tức ngang trời hiển hiện ra, hai tay đập mạnh, từng chưởng ấn lớn hủy diệt phóng ra, chất chứa ý hủy diệt, giáng xuống thân vượn lớn màu vàng kim.
Nhưng lúc những chưởng ấn này đáp xuống người thì lập tức sụp đổ, không làm thương vượn lớn màu vàng kim được chút nào.
Vượn lớn màu vàng kim dùng lực lượng đại đạo bao trùm không gian bao la, mảng không gian này giống như bị lấp đầy vật chất, trở nên nặng nề, sau đó từng bóng dáng vượn lớn màu vàng kim mờ ảo xuất hiện, đây là hóa thân, giữa đất trời xuất hiện phân thân vượn lớn màu vàng kim rậm rạp chằng chịt, đồng thời giơ cánh tay lên, tạo thành quyền ấn.
Minh Xà đế quân nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng dâng lên nguy cơ nồng đậm.
Lực lượng của vượn lớn màu vàng kim này quá dồi dào, lấp đầy không gian, hạn chế tốc độ của hắn.
Hơn nữa có con vượn lớn màu vàng kim này ở đây, hắn sẽ không có hy vọng báo thù, chỉ có thể rút đi trước, sau này lại tìm cơ hội.
Nghĩ đến đây, cả người Minh Xà đế quân đều tỉnh táo lại, giận dữ trong mắt tiêu tán, bóng dáng chợt lóe, muốn rời khỏi mảng không gian này.
Nhưng hiện tại đã muộn rồi.
Ầm ầm ầm!
Vô số nắm đấm màu vàng kim như sao rơi phá vỡ bầu trời, đánh về phía Minh Xà đế quân, mỗi một quyền ấn đều mang theo uy năng động trời, dù là Thương Lan đế quân đứng xem chiến bên cạnh cũng cảm nhận được khí tức quyền ấn ẩn chứa, không khỏi hít sâu một hơi.
Sắc mặt Minh Xà đế quân nặng nề, phóng ra đại đạo chống đỡ uy áp của vượn lớn màu vàng kim, bóng dáng lập lòe, đồng thời cũng phát hận, sử dụng tuyệt học ẩn giấu, dùng các loại thủ đoạn, nhưng lực lượng của vượn lớn màu vàng kim bá đạo vô biên, quyền phá vạn pháp, mặc cho thủ đoạn của Minh Xà đế quân nhiều bao nhiêu đều không hề có tác dụng.
Phụt!
Một lúc sau, Minh Xà đế quân lập tức bị một nắm đấm màu vàng kim đánh trúng cơ thể, bay ngang ra ngoài, toàn thân đau đớn co rút.
Nhưng sau khi trúng một quyền lại có nắm đấm không ngừng đánh trên người hắn, không gian lập tức truyền đến tiếng vang nặng nề, Minh Xà đế quân chịu đựng công kích như mưa rơi, cơ thể gặp trọng thương, khí tức cũng trở nên suy yếu.
Khóe miệng Minh Xà đế quân mang theo vết máu, ánh mắt nhìn vượn lớn màu vàng kim vẫn tràn ngập kiêu ngạo, nói: “Ngươi không thể giết ta.”
Mặc dù chiến bại nhưng Minh Xà đế quân vẫn không sợ, bởi vì hắn vẫn chưa nói ra bối cảnh.
“Sắp chết đến nơi còn cứng miệng!” Vượn lớn màu vàng kim hừ lạnh một tiếng, thò bàn tay lớn ra, trực tiếp nắm lấy cơ thể của hắn.
Minh Xà đế quân bị một bàn tay lớn nắm chặt, đồng tử màu vàng kim lạnh lẽo nhìn lấy vượn lớn màu vàng kim, hai tròng mắt chớp động ý sợ hãi, đối phương sẽ không giết hắn thật đó chứ.
“Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi!” Vượn lớn màu vàng kim nói thản nhiên, giữ chặt cơ thể Minh Xà đế quân, đi đến trước cửa khách điếm, bàn tay dùng sức, khiến Minh Xà đế quân quỳ gối dưới mặt đất, nói: “Đợi sau khi chủ nhân tu hành, sẽ quyết định vấn đế sống chết của ngươi.”
Bịch!
Minh Xà đế quân bị ép buộc quỳ xuống mặt đất, trong lòng tràn ngập ý khuất nhục, hắn có thân phận tôn quý cỡ nào, lại chịu đãi ngộ như vậy.
Nhưng hiện tại thân bị trọng thương, hắn hoàn toàn không có sức mạnh phản kháng.
Cùng lúc này, tin tức Minh Xà đế quân bị trấn áp ngay tức khắc truyền khắp Hoàng Đô, vô số người chạy đến trước cửa khách điếm, đến xem Đế Quân cao cao tại thượng, không ai bì nổi trở thành tù binh, quỳ trước cửa khách điếm.
“Đó là Minh Xà đế quân sao, vậy mà lại quỳ gối ở cửa khách điếm.”
“Ai có thể ngờ Minh Xà đế quân duy ngã độc tộc lại có ngày này.”
Đám người qua đường đứng vây xem cách đó không xa hoàn toàn xem Minh Xà đế quân như khỉ, lần lượt lắc đầu cảm khái.
Hung danh Minh Xà đế quân ở Hoàng triều Thương Lan như sấm rền bên tai, ngay cả Thương Lan đế quân cũng không làm gì được, khiến cho người ta nghe đến là biến sắc, hiện giờ Đế Quân cường thế này lại bị Yêu Hoàng cường thế trấn áp, khiến hắn quỳ gối trước cửa khách điếm.
Nhưng bên trong lại có một lý do rất buồn cười.
Đó là Minh Xà đế quân đến bầu trời hoàng thành tản mát khí tức quấy rầy chủ nhân Yêu Hoàng tu luyện cho nên mới bị trấn áp.
Chương 1881. Vậy chúng ta cũng chạy thôi